Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương - Chương 103

Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu Yêu

“A a a! Ta đi! Tốt… Thật là đẹp trai a!”
“Nào chỉ là đẹp trai! Cái này vượt qua phạm vi nhân loại đi! Cũng quá phạm thượng rồi!”
“Trọng yếu là khí chất! Là khí chất a! Trời ơi! Ta bị đẹp trai làm choáng váng đi mất rồi!”

Khi thấy ngoài cửa sổ một màn này, Diệp Oản Oản cả người đều ngây ngô đứng ở chỗ đó, trong nháy mắt tiếng thét chói tai bên tai cô tất cả đều cách xa cô chỉ còn lại một mảnh tĩnh mịch chỉ còn lại người nam nhân trước mắt kia.
Nam nhân kia gương mặt lạnh giá xa cách hoàn mỹ không có một tí tỳ vết nào, trong mưa gió đứng dưới ô chậm rãi đi tới, quả thật là giống như một đại ma đầu ở trong huyệt động ẩn núp ngàn năm, dung nhan yêu nghiệt điên đảo chúng sinh lại đột nhiên xuất hiện đến nhân gian.
Ta phi a! Cô nhìn thấy gì vậy? Tư… Tư Dạ Hàn!
Phàn ứng đầu tiên của Diệp Oản Oản là bị sắc đẹp của đại ma đầu chấn động đến trợn mắt hốc mồm lòng say thần mê.
Phản ứng thứ hai là: Xong rồi! Ngày này năm sau sẽ là ngày giỗ của cô rồi!
Đệt! Tại sao! Tại sao Tư Dạ Hàn lại đột nhiên xuất hiện ở trường học a a a!
Trên người của cô còn mặc y phục của nam nhân khác mà bên cạnh cô lại còn có một nam nhân ăn mặc không hoàn chỉnh ngồi bên cạnh nữa chứ!
Với hình ảnh kiểu này cô ૮ɦếƭ một trăm lần cũng chưa đủ! Cô quả thật là sắp muốn điên lên rồi.
“Ta CMN phải bị ngươi hại ૮ɦếƭ rồi a đồ hỗn đản! ” Diệp Oản Oản vừa nói một bên tay chân luống cuống vội vàng đem quần áo trên người cởi xuống.
Nhưng rõ ràng đã muộn.
Chỗ ngồi của cô quá gần cửa cô có thể khẳng định mới vừa rồi Tư Dạ Hàn tuyệt đối đã thấy cô, bây giờ hành động này quả thật không khác nào giấu đầu hở đuôi, có tật giật mình.
Tư Hạ ở một bên thu hồi ánh mắt của mình trên người Tư Dạ Hàn, nhìn qua thấy cô cởi ra bộ quần áo kia, sắc mặt nhất thời có chút không vui “Cậu sợ hắn như vậy sao?”
Diệp Oản Oản liếc cậu một cái nói “Tớ sợ anh ta? Cậu đùa sao? Anh ấy chính là ba ba của tớ nha!” Mỗi lần thấy anh cô đều hận không thể quỳ xuống anh kêu anh là phụ vương a!
Tư Hạ: “…”
Giờ phút này, mọi người ở lớp A cũng phát hiện sự tồn tại của Tư Dạ Hàn, một cái hai cái con ngươi cũng nhìn đến sắp rớt xuống.
“Ta đi! Người này là ai? Là ai là ai là vậy! Cái này cũng quá… Quá tuấn tú đi! Tại sao lại xuất hiện ở trường học của chúng ta?”
“Nhìn tuổi tác cũng không có thể là phụ huynh học sinh a! Đến tìm giáo lãnh đạo sao?”
“Không biết a, hoàn toàn chưa từng thấy! Hôm nay rốt cuộc là cái ngày gì, hết yêu nghiệt này rồi đến người kia, ta chịu hết nổi rồi toàn bộ mau xuất hiện hết đi a!”
“Xin nhờ, bất kể là Hot Boy trước kia hay là Hot Boy hiện tại cùng với vị này hoàn toàn không thể so sánh với nhau được nha? Người này không chỉ là đẹp trai, hơn nữa khí chất quá đáng sợ! Lai lịch khẳng định không nhỏ!”
“Cmn quá hiếu kỳ rồi! Rốt cuộc là người nào?”
“Thật giống như hướng phương hướng của lớp F đi tới nha…”
Đang lúc mọi người kịch liệt thảo luận, Trầm Mộng Kỳ sớm đã hoàn toàn đờ đẫn, trong con ngươi tràn đầy si mê cùng không cách nào tin tưởng.
Tư… Tư Dạ Hàn… Hắn lại tới trường học!
Ngày trước thông qua quan hệ của Diệp Oản Oản, cô ta dầu gì cũng còn có thể gặp được Tư Dạ Hàn mấy lần. Nhưng từ khi cô liên lạc với Cố Việt Trạch giúp Diệp Oản Oản rời đi, kết quả thất bại trong lần đó làm cho cô ta cũng không có cơ hội thấy qua Tư Dạ Hàn nữa.
Vô luận cô ta dùng bao nhiêu biện pháp muốn giựt giây Diệp Oản Oản để cho Oản Oản tách ra khỏi Tư Dạ Hàn như thế nào đi nữa thì cái đồ ngu xuẩn kia vẫn không bị mắc lừa.
Đây là khoảng thời gian dài nhất từ trước tới nay cô ta mới thấy hắn.
Khi thấy nam nhân trong nháy mắt, nguyên bản hy vọng mà cô ta mơ hồ đã tắt trong nháy mắt lại bắt đầu cháy rừng rực!
Tống Tử Hàng tính là gì, Diệp Mộ Phàm tính là gì, Tư Hạ tính là gì?
Nam nhân như vậy…
Nếu như có thể cùng nam nhân như vậy ở chung một chỗ…
Trầm Mộng Kỳ cảm xúc đang dâng trào, đột nhiên thấy hướng Tư Dạ Hàn đi tới tựa hồ là phương hướng của lớp F, vì vậy sắc mặt trong nháy mắt thay đổi.
Trầm Mộng Kỳ cảm xúc đang dâng trào, đột nhiên thấy hướng Tư Dạ Hàn đi tới tựa hồ là phương hướng của lớp F, vì vậy sắc mặt trong nháy mắt thay đổi.
Tư Dạ Hàn là đi tìm Diệp Oản Oản sao? Đây chẳng phải là để cho tất cả mọi người đều biết Tư Dạ Hàn có quan hệ với Diệp Oản Oản? Tên ngu xuẩn kia chẳng là phải đắc ý muốn ૮ɦếƭ mất!
Nghĩ đến đây, cô ta quả thật là một khắc đều ngồi không yên cảm giác giống như là thứ thuộc về mình bị người khác đoạt đi mất.
Tuyệt đối không thể!
Lúc này, Trầm Mộng Kỳ không biết nghĩ đến cái gì, trên mặt đột nhiên lộ ra vẻ hưng phấn. Không đúng! ૮ɦếƭ chắc rồi! Diệp Oản Oản hôm nay ૮ɦếƭ chắc! Vào lúc này trên người cô ta còn ăn mặc Tư Hạ quần áo đúng chứ?
Hàaa…! Diệp Oản Oản đứa ngu ngốc này, nam nhân như Tư Dạ Hàn lại không nắm chặt còn bị Tư Hạ mê hoặc! Hôm nay cô ta muốn để cho Oản Oản như trúc lam múc nước, công dã tràng!
Bất quá, Tư Hạ, Tư Dạ Hàn… Hai người đều họ Tư, chẳng lẽ là có quan hệ gì đó sao? Dù sao cái họ Tư này cũng không thường gặp. Trong con ngươi của Trầm Mộng Kỳ thoáng qua một tia hoài nghi nhưng rất nhanh liền biến mất.
Gia thế của Tư Hạ coi như có khá hơn nữa thì làm sao có thể cùng Tư gia có quan hệ dính líu với nhau được, huống chi Tư Hạ từ bên Sâu thành bên kia chuyển trường tới, bất quá trong nhà ở bên kia phỏng chừng cũng là một nhà tư sản địa đầu xà mà thôi.
“A a a —— đến rồi đến rồi! Thực sự tới lớp chúng ta rồi!”
“Tới tìm ai a? Chẳng lẽ cũng là đưa quần áo sao?”
“Trời ơi! Không thể nào! Rốt cuộc là ai?”
Lớp F nữ sinh quả thật là cũng sắp điên mất rồi.
Mắt thấy Tư Dạ Hàn càng đi càng gần, Diệp Oản Oản quả thật là thiếu chút nữa không nhịn được chui vào dưới đáy bàn.
Đem quần áo nhét vào trong tay Tư Hạ như một củ khoai lang phỏng tay “Đem y phục của tớ vừa đưa mặc vào nhanh lên!!!”
Tư Hạ hừ lạnh rên một tiếng, “Không mặc!”
Diệp Oản Oản cắn răng nghiến lợi, “Nhanh mặc vào! Có tin hay không tớ sẽ đánh cậu!”
Tư Hạ cười ha ha, “Vậy cậu có tin hay không tớ sẽ đem quần cởi ra?”
Diệp Oản Oản: “… ” tiết tháo đâu a!
Trong khi nói chuyện Tư Dạ Hàn cũng đã đi tới cửa phòng học.
Hứa Dịch ở một bên nhìn thấy trong tay Diệp Oản Oản đang đẩy qua đẩy lại một nhóm quần áo, vừa liếc nhìn trên người Tư Hạ tiểu thiếu gia, cả người đều náo loạn căng thẳng.
Ta đi! Cái này CMN là hình ảnh gì!
Quả thật là muốn điên a!
Diệp Oản Oản chống lại biểu tình như ngày tận thế của Hứa Dịch, yên lặng lấy tay che mặt, giờ dù có nhảy vào sông Vong Xuyên cũng đều không tẩy sạch được vấy bấn của cô a…
Tư Hạ hoàn toàn không có ý tứ cần mặc quần áo vào, cứ như vậy ngồi ở chỗ đó, ánh mắt tựa như khiêu khích hướng Tư Dạ Hàn nhìn lại, cho đến khi trên đùi truyền tới một cơn đau đớn.
“Đệt!”
Cái này nữ nhân đáng ૮ɦếƭ, thịt của cậu đều bị véo xuống!
A, véo đi! Véo ૮ɦếƭ cậu cũng không mặc!
Diệp Oản Oản mài răng hung tợn trợn mắt nhìn tiểu hỗn đản bên cạnh kia một cái vẻ mặt thà ૮ɦếƭ chứ không chịu khuất phục.
Cuối cùng, chỉ có thể chấp nhận nơm nớp lo sợ đứng lên, đi ra khỏi chỗ ngồi, đi về phía cửa…
Dưới con mắt mọi người, tất cả mọi người trơ mắt nhìn lấy Diệp Oản Oản đứng dậy hướng nam nhân kia đi tới.
“Đệt! Diệp Oản Oản muốn làm gì?”
“Thật đúng là hồ ly tinh, nhìn thấy nam nhân liền vội vã nhanh chóng nhào lên!”

Diệp Oản Oản vào lúc này làm gì có tâm tư quản người khác, giờ phút này toàn thân cao thấp cùng từng cái lỗ chân lông của cô đều đang trong trạng thái cực độ khẩn trương, tất cả sự chú ý đều ở trên người nam nhân trước mắt.
“Cái đó… BA… ” chống lại ánh mắt từ trên cao nhìn xuống của anh không có một tí tình cảm của nhân loại nào chỉ toàn mang vẻ lạnh giá, Diệp Oản Oản thiếu chút nữa thực sự bật thốt lên kêu “Ba “.
Diệp Oản Oản suýt nữa cắn phải đầu lưỡi của mình, vội vàng tỉnh táo lại, cứng đờ sau đó kéo ra một nụ cười, “Thân… Thâи áι, làm sao anh lại tới đây vậy?”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc