Nhìn gương mặt trắng bệch và giọng điệu sợ hãi kia của Vũ Ngọc Hân, Bạch Duệ Thần mới tin rằng lời của người phụ nữ này nói là sự thật. Cô ta không hề lừa gạt hắn. Vì thế, Bạch Duệ Thần mới buông tay của ra, cho cô ta một chút tự do.
Nhưng Bạch Duệ Thần vẫn không thể hiểu nổi, tại sao Vũ Ngọc Hân và Tư Mộc, vợ cũ của Bạch Duệ Thần hắn lại giống nhau như đúc vậy cơ chứ? Trong khi đó hai người bọn họ không hề quen biết nhau, huống chi là có quan hệ gì.
Lúc này, Vũ Ngọc Hân mới âm thầm thở phào nhẹ nhõm ở trong lòng. Cũng may mà Bạch Duệ Thần không có làm gì cô ta, nếu không, cô ta không biết được mình phải làm như thế nào đi chăng nữa. Thật sự là khiến cho cô ta đau tim ૮ɦếƭ mất.
Ánh mắt của Bạch Duệ Thần vẫn dừng ở trên người của Vũ Ngọc Hân, hắn vẫn tiếp tục nhìn gương mặt giống hệt với người vợ cũ đã bị Bạch Duệ Thần hắn ђàภђ ђạ đến thừa sống thiếu ૮ɦếƭ kia, Tư Mộc. Người mà Vũ Ngọc Hân không hề biết là ai.
Vũ Ngọc Hân hít một hơi thật sâu, lấy hết can đảm mà lên tiếng.
"Bạch phó tổng, ngài còn có chuyện gì không? Nếu không còn việc gì nữa, tôi xin phép về trước."
Vũ Ngọc Hân nín thở, không biết Bạch Duệ Thần có nổi giận hay không? Nhưng lúc này cô ta đang rất muốn về nhà, thật sự cô ta không thể ở đây thêm một chút nữa.
"Chưa, trước khi cô về, cô cần phải làm một việc!"
"Dạ, việc gì ạ?"
"Tôi muốn cô quan hệ với tôi!"
Lời của Bạch Duệ Thần vừa mới dứt, ngay lập tức hai mắt của Vũ Ngọc Hân trợn tròn lại, mở to ra nhìn chằm chằm về phía của Bạch Duệ Thần. Hơn nữa, lúc này Vũ Ngọc Hân còn đang ngồi ở bên cạnh của Bạch Duệ Thần nữa cơ.
Trên gương mặt của Vũ Ngọc Hân hiện lên sự ngạc nhiên cùng sự khó tin đến cực kỳ. Cô ta thật sự không thể tin được vào những gì mình vừa nghe thấy từ miệng của Bạch Duệ Thần, Vũ Ngọc Hân còn tưởng tai của mình bị làm sao nữa.
Hai mắt của Vũ Ngọc Hân trợn to đùng, hai cánh tay của cô ta đưa lên miệng mình che đi sự ngạc nhiên không thể tin nổi của bản thân mình. Vũ Ngọc Hân há hốc mồm, mắt vẫn cứ nhìn chằm chằm lên người của Bạch Duệ Thần.
Cô ta thật sự không có nghe lầm đấy chứ? Bạch Duệ Thần vừa mới nói cái gì cơ? Không phải chứ, làm ơn, ai đó hãy nói với cô ta đây là mơ, không phải là sự thật đi. Hoặc là ai đó mau tới tát cho Vũ Ngọc Hân cô ta tỉnh ngủ đi. Chứ nếu không, Vũ Ngọc Hân sẽ đột quỵ mất thôi!
Hiện giờ, Vũ Ngọc Hân thật sự đang rất sốc, phải nói là cực kỳ là sốc luôn ấy. Thật không thể tin được một người như Bạch Duệ Thần mà có thể nói ra được những lời này luôn đấy. Bạch Duệ Thần muốn Vũ Ngọc Hân ngủ với Bạch Duệ Thần hắn một đêm hay sao? Điều này thật khiến cho người ta phải cảm thấy không thể tin được.
Trước giờ, ai cũng biết rằng, luôn là phụ nữ tìm cách trèo lên giường của Bạch Duệ Thần hắn, tự nguyện để cho Bạch Duệ Thần hắn thoả mãn nhu cầu sinh lý của mình. Chứ không hề có chuyện như ngày hôm nay, Bạch Duệ Thần lại phải cất công yêu cầu một người phụ nữ lên giường với Bạch Duệ Thần hắn, thật là không giống với phong cách làm việc của Bạch Duệ Thần một chút nào cả. Không chỉ làm cho người khác khó hiểu, ngay cả bản thân của Bạch Duệ Thần cũng không biết tại sao bản thân của hắn lại có thể nói ra những lời đó được nữa chứ.
Nếu như đơn giản là Bạch Duệ Thần muốn giải quyết nhu cầu sinh lý của hắn, thì chỉ cần nhấc máy gọi một cuộc điện thoại là được, sẽ có bao nhiêu là phụ nữ cam tâm tình nguyện trèo lên giường của Bạch Duệ Thần hắn. Chứ Bạch Duệ Thần đâu cần phải tốn công tốn sức mở miệng đề nghị một người phụ nữ, thân phận cũng không phải là cao sang gì cùng hắn phát sinh quan hệ.
Bạch Duệ Thần cũng không biết tại sao bản thân của hắn lại nói ra những lời đó nữa chứ? Chẳng lẽ Bạch Duệ Thần làm vậy là vì người phụ nữ này có khuôn mặt giống như Tư Mộc, người vợ cũ từng bị Bạch Duệ Thần hắn làm tổn thương sâu nặng hay sao?
Có lẽ đây chính là lý do khiến cho Bạch Duệ Thần làm như vậy!
Nhưng tại sao bây giờ nhìn vào gương mặt của người phụ nữ này, Bạch Duệ Thần lại nhớ đến người con gái từng bị Bạch Duệ Thần hắn làm tan nát trái tim kia? Trong khi Bạch Duệ Thần hắn không hề yêu Tư Mộc, mà Bạch Duệ Thần còn căm ghét người con gái này cơ mà. Nhưng tại sao bây giờ, trong đầu của Bạch Duệ Thần lại có toàn là hình ảnh của người con gái đã từng bị Bạch Duệ Thần hắn làm tổn thương kia, Tư Mộc.
Hơn thế nữa, lúc nhìn thấy hình ảnh Tư Mộc được Bạch Hạo Vân ôm ấp trong lòng, nâng niu như một viên ngọc quý ở trong tay của mình mà hết lòng bảo vệ, Bạch Duệ Thần lại cảm thấy cực kỳ là khó chịu. Lúc đó, Bạch Duệ Thần chỉ muốn xông đến đó tách hai người bọn họ ra mà thôi.
Bạch Duệ Thần cũng không hiểu là vì sao nữa? Tại sao Bạch Duệ Thần lại cảm thấy khó chịu khi nhìn người anh trai cùng cha khác mẹ của mình cùng vợ cũ của mình thân mật, âu âu yếm yếm trước mặt hắn nữa? Nhìn cảnh tượng đó, Bạch Duệ Thần cảm thấy cực kì là chói mắt, chỉ muốn lôi hai cái người đó tách xa nhau ra mà thôi.
Nhưng, tại sao lại như vậy?
Cho dù có suy nghĩ bao nhiêu lâu, Bạch Duệ Thần cũng không thể tìm ra lý do vì sao bản thân của hắn lại cảm thấy như vậy nữa. Chẳng lẽ, trong lòng của Bạch Duệ Thần hắn hoặc một góc khuất nào đó trong trái tim lạnh giá kia của hắn đã có một phần nào đó dành cho người con gái tên Tư Mộc này rồi?
Không, không thể nào! Người mà Bạch Duệ Thần hắn yêu là Tư Giai cơ mà. Vẫn luôn là như vậy. Cho dù đến hết đời, Bạch Duệ Thần khẳng định bản thân của hắn vẫn chỉ yêu một mình người phụ nữ tên là Tư Giai kia, còn Tư Mộc hiện giờ cũng chỉ là em vợ của Bạch Duệ Thần hắn mà thôi.
Nếu đó không phải là yêu là sự ghen ghét khi nhìn thấy người mà mình thích ở cạnh một người đàn ông ông khác, vậy thì rốt cuộc những cảm xúc đó là gì? Tại sao Bạch Duệ Thần lại cảm thấy khó chịu khi nhìn thấy Tư Mộc thân thiết dựa vào lòng của Bạch Hạo Vân.
Vũ Ngọc Hân vẫn không khỏi ngỡ ngàng đến mức ngạc nhiên. Người phụ nữ này vẫn còn đang rất là kinh ngạc, cô ta không biết mình phải làm gì bây giờ. Bạch Duệ Thần đang đùa cô ta hay gì? Nhưng mà đùa như vậy thật sự không có vui một chút nào đâu.
Vũ Ngọc Hân bỏ hai tay của mình xuống khỏi miệng, để tay sang hai bên. Miệng của Vũ Ngọc Hân có chút mấp máy, mãi người phụ nữ này mới nói thành một câu với người đàn ông tên là Bạch Duệ Thần đang ngồi ở trước mặt của mình.
"Bạch... Bạch phó tổng... Ngài không phải là đang đùa... Đùa đấy chứ?..... Như vậy... Như vậy không có vui không."
Vũ Ngọc Hân lắp ba lắp bắp, mãi mới thốt ra được một câu hoàn chỉnh. Nói xong, Vũ Ngọc Hân nuốt nước miếng ực một cái, đôi mắt trợn to nhìn Bạch Duệ Thần. Vũ Ngọc Hân sau khi nói câu này mới nhận ra bản thân mình tự nhiên trí thông minh bị giảm sút thì phải. Bạch Duệ Thần có bao giờ nói đùa đâu, tại sao cô ta lại còn ngu ngốc mà hỏi như vậy chứ?
Vũ Ngọc Hân âm thầm quan sát biểu hiện của Bạch Duệ Thần. Trong lòng của người phụ nữ này vẫn đang không ngừng cầu xin, chỉ mong sao Bạch Duệ Thần đừng có tức giận mà gϊếŧ sống cô ta là được rồi. Không những thế, Vũ Ngọc Hân còn liên tục mắng chửi bản thân của mình. Đúng thật là ngu ngốc mà, tại sao cô ta lại dám mở miệng hỏi Bạch Duệ Thần như thế chứ? Chẳng lẽ Vũ Ngọc Hân chán sống rồi hay sao?
Trên thương trường, không một ai là không biết con người của Bạch Duệ Thần không bao giờ thích nói đùa. Không chỉ có những người trên thương trường, ngay cả những người đi làm bình thường cũng biết rõ được con người của Bạch Duệ Thần chính là như vậy.
Nhưng phản ứng của Bạch Duệ Thần không khỏi khiến cho Vũ Ngọc Hân cảm thấy bất ngờ. Bạch Duệ Thần chẳng những không hề tức giận một chút nào cả, không những thế, Bạch Duệ Thần còn cười lớn một tiếng, trên gương mặt lộ rõ vẻ hứng thú.
"Cô nghĩ Bạch Duệ Thần tôi thừa thời gian đến mức ngồi ở đây mà trêu đùa với cô hay sao? Bạch Duệ Thần tôi không có hứng thú trêu đùa với người khác."
Bạch Duệ Thần chính là như vậy!
Và hơn nữa, Bạch Duệ Thần cũng cảm thấy hứng thú với cái người phụ nữ đang ngồi trước mặt của mình. Bạch Duệ Thần thật sự đã có du͙© vọиɠ rồi, chỉ là hắn không muốn ૮ưỡɳɠ éρ người phụ nữ này thôi. Bạch Duệ Thần sẽ không bao giờ làm những việc ૮ưỡɳɠ ɓứ૮ phụ nữ, trừ phi người phụ nữ đó không đồng ý, thì Bạch Duệ Thần cũng sẽ không ép buộc người đó.
Vũ Ngọc Hân hơi đơ người ra, hai mắt của cô ta mở to nhìn Bạch Duệ Thần. Cô ta vẫn chưa hiểu hết được những lời mà Bạch Duệ Thần muốn nói.
Chẳng lẽ Bạch Duệ Thần thật sự muốn cô ta xảy ra quan hệ với hắn hay sao chứ? Vũ Ngọc Hân cô ta nên làm sao đây? Cô ta cũng chỉ là một nhân viên làm công bình thường, mà tại nơi này, khách hàng là thượng đế, cô ta không có quyền ngăn cản Bạch Duệ Thần.
Nhưng cô ta muốn dành lần đầu của mình cho người đàn ông mà cô ta yêu, chứ không phải là tình một đêm. Nếu cô ta không đồng ý với yêu cầu của Bạch Duệ Thần, chắc chắn công việc mà cô ta đang làm sẽ không còn nữa. Vậy cô ta phải làm sao? Không những thế, cả gia đình của cô ta vẫn đang phụ thuộc vào Vũ Ngọc Hân.
Vũ Ngọc Hân cắn răng, cô ta không biết phải làm như thế nào cả.
"Thế nào, Vũ Ngọc Hân? Cô có chấp nhận yêu cầu này hay không?"