"Chuyến bay số VEDF200 chuẩn bị cất cánh, mọi người hãy nhanh chóng tiến tới cửa số 7, để mau chóng lên máy bay."
Giọng của nữ tiếp viên hàng không vang vọng lên từ chiếc loa được gắn ở bốn phía quanh những bức tường.
Bạch Hạo Vân nhẹ nhàng đưa tay chạm vào tay cô, các ngón tay anh đan xen len lỏi vào đôi bàn tay của cô.
"Chuẩn bị sẵn sàng chưa?"
Cô gật đầu.
"Vậy chúng ta đi thôi."
Bạch Hạo Vân đỡ cô đứng dậy, tay anh nắm chặt lấy tay cô, tránh tình trạng hai người lạc mất nhau, cô lại như vậy, sẽ rất nguy hiểm.
Tư Mộc ngoan ngoãn, lặng lẽ bám sát người Bạch Hạo Vân, đối với cô, nơi này không quen thuộc, người thì đông nhưng cô lại chẳng hề quen ai. Từ nhỏ, khi đứng giữa đám đông, cô luôn có cảm giác sợ hãi. Bởi vì, từ nhỏ, lúc nào cô cũng bị cô lập, rất ít khi được tiếp xúc với mọi người.
Sáng sớm hôm nay, cô với Bạch Hạo Vân thức dậy sớm, hai người chuẩn bị những món đồ đạc cần thiết rồi đi xe tới sân bay.
Khoảng mười lăm phút nữa, chuyến bay sẽ cất cánh, chuyến bay này, quyết định số phận của cô. Cô hy vọng, mình sẽ được trở lại như trước kia, là một người bình thường như bao người khác.
Hai người được nhân viên dẫn đường, bước lên máy bay, hai người ngồi vào vị trí đã được sắp xếp cho mình. Chuyến bay từ thành phố S tới Mỹ dự kiến sẽ kéo dài khoảng hơn năm tiếng.
Bạch Hạo Vân để cô ngồi cạnh cửa sổ, anh ngồi bên cạnh cô. Chuyến bay chuẩn bị cất cánh.
"Chuyến bay VEDF200 từ thành phố S đến Mỹ chuẩn bị cất cánh, hành khách vui lòng thắt dây an toàn, ngồi tại chỗ, tuyệt đối không được di chuyển."
Tiếng của tiếp viên hàng không vang lên, nhắc nhở mọi người phải chú ý thắt dây an toàn.
Bạch Hạo Vân thấy cô đang tìm dây an toàn, anh phì cười, người anh ghé sát người cô, mặt của hai người thiếu chút nữa là chạm vào nhau. Mặt cô đỏ bừng lên, toàn thân không dám nhúc nhích, yên lặng để cho Bạch Hạo Vân giúp mình thắt dây an toàn.
Sau khi giúp cô thắt dây an toàn, anh quay sang nhìn gương mặt đang đỏ như quả gấc chín kia của cô, anh thật sự muốn đưa tay chạm vào. Cô gái này thật dễ xấu hổ, như vậy mà cũng có thể đỏ mặt.
Sau khi thắt dây an toàn cho cô, Bạch Hạo Vân cũng thắt dây an toàn cho mình. Anh cảm thấy bản thân mình cứ như một ông bố đang lo cho con gái vậy.
Mọi người nhìn vào ai cũng tưởng họ là chứ cháu chứ. Làm ơn đi, anh mới có ba mươi tuổi thôi, hơn cô có bảy tuổi, không đến mức nhìn hai người thành chú cháu chứ.
Máy bay đang dần dần cất cánh, tiến thẳng đến nước Mỹ xa xôi kia. Những tia nắng ấm xuyên qua lớp cửa kính, một vài tia nắng còn đọng lại trên mặt cô.
Thời gian còn khá dài, cô mệt mỏi ngủ thϊếp đi lúc nào không hay biết? Do sự rung lắc của máy bay, cả người cô đổ nhào về bên trái, may mắn được Bạch Hạo Vân giữ lại.
Cô tựa đầu vào vai anh ngủ rất ngon lành. Khoé môi anh cong lên một đường, trên mặt đầy thoả mãn. Anh cứ để cô dựa đầu vào vai mình, đầu anh nhẹ nhàng dựa vào đầu cô. Hai người ngủ một cách rất bình yên, mọi người đều cho rằng hai người là một đôi vợ chồng mới cưới.
[....]
Ngày cưới của Bạch Duệ Thần cùng Tư Giai cũng gần đến, chỉ còn vài ba ngày, mấy ngày nay, bọn họ tất bật chuẩn bị cho hôn lễ, nào là chọn nhà hàng, thuê đầu bếp, rồi còn khách khứa nữa. Hai gia đình bận đến tối mắt tối mũi.
Các bài báo phủ kín tin tức nhị thiếu gia nhà họ Bạch cùng đại tiểu thư của Tư gia chuẩn bị kết hôn. Tin tức phủ sóng khắp cả nước, cổ phiếu của Bạch Thị tăng rầm rầm.
Trên mạng xã hội, hầu hết mọi người đều dành cho bọn họ những lời khen. Cộng đồng mạng nói hai người rất xứng đôi. Ngoài ra, một số người đi bới móc đời tư của Bạch Duệ Thần, nói hắn là kẻ một chân đạp hai thuyền, đã cưới cô em rồi lại dám mơ tưởng đến cô chị.
Điều này đã tạo nên chấn động trên mạng xã hội mấy ngày nay. Phóng viên của các toà soạn thi nhau đưa tin, ngày nào bọn họ cũng vây kín bên ngoài cổng của tập đoàn Bạch Thị để lấy tin tức.
Bạch Duệ Thần cực kỳ phẫn nộ, hắn thật không ngờ đám người đó lại dám bôi nhọ hắn như vậy. Để nhấn chìm cái tin tức này, hắn vung tiền cho các toà soạn, kêu bọn họ ngay lập tức phải làm tin tức này lắng xuống, nếu không thì toà soạn đó chắc chắn phải giải tán.
Bọn họ chẳng dám trái lời, nhanh chóng tìm cách tìm một tin tức nóng hổi hơn để đè cái tin này xuống. Bọn họ còn muốn sống, còn muốn có cơm ăn, bọn họ chưa muốn mất việc đâu. May cho bọn họ lúc đó, scandal của một nữ diễn viên nổi tiếng sử dụng chất kí©ɧ ŧɧí©ɧ khiến cộng đồng mạng phẫn nộ, thế là chẳng một ai quan tâm gì đến đời tư của Bạch Duệ Thần nữa.
Chẳng mấy chốc, hôn lễ cũng đã đến gần. Chỉ còn một ngày nữa, hôn lễ của bọn họ sẽ chính thức diễn ra.
Đêm nay, Tư Giai bị ông bà Tư lôi về nhà, bọn họ nói đêm trước lễ cưới, cô dâu và chú rể tuyệt đối không được gặp mặt nhau. Đây vốn là truyền thống từ xưa của đất nước, bắt buộc phải làm theo, nếu không sau này hôn nhân của hai người sẽ không trọn vẹn.
Tư Giai nằm trong phòng, cô ta háo hức đến mức không ngủ được, cô ta chỉ muốn ngày mai đến thật nhanh, để cho mọi người thấy cô ta danh chính ngôn thuận trở thành vợ chính thức của Bạch Duệ Thần.
Cô ta xoay người hết qua bên này rồi lại xoay sang bên kia. Cô ta thật sự chẳng muốn ngủ một chút nào. Chẳng lẽ lại chạy đến gặp mặt Bạch Duệ Thần? Không được, nếu để người nhà Bạch Duệ Thần biết được, thì cô ta đừng mong mơ tưởng đến cái hôn lễ này.
Hơn nữa, cha mẹ của cô ta chắc chắn cho người đứng bên ngoài, bọn họ không cho phép cô gặp mặt Bạch Duệ Thần trong hôm nay.
Cô ta đang rất chán, một ý nghĩ loé lên trong đầu cô ta, cô ta cầm lấy điện thoại gọi cho Bạch Duệ Thần.
"Duệ Thần."
Giọng cô ta nũng nịu khiến người ta cảm thấy buồn nôn.
"Có chuyện gì thế, vợ yêu?"
Bạch Duệ Thần cũng dịu dàng đáp lại cô ta.
"Đáng ghét! Đừng gọi em như vậy, ngại lắm."
"Anh gọi vậy thì có gì sai? Em vốn chính là vợ anh, là người mà anh yêu nhất mà."
"Bạch Duệ Thần, miệng anh làm từ kẹo hay sao thế? Sao miệng lưỡi anh ngọt vậy hả?"
Hai bọn họ nói chuyện điện thoại đến tận nửa đêm, Tư Giai mới cảm thấy buồn ngủ, nếu mai cô ta làm cô dâu xuất hiện với hai bên mắt thâm quầng thì cũng đủ mất mặt rồi.
Sáng hôm sau, Tư Giai bị cha mẹ gọi dậy sớm, mắt cô ta còn in đậm quầng thâm. Cô ta để mặc cho thợ trang điểm, làm tóc xử lý, mặc cho bọn họ muốn làm gì thì tùy.
Sau hơn ba tiếng làm tóc, trang điểm, mặc váy cưới, cuối cùng cũng đã xong. Không thể không thừa nhận Tư Giai rất đẹp, nhưng lòng dạ của người phụ nữ này quá tàn độc.
Sau khi thay váy cưới, đoàn rước dâu của nhà trai cũng đã đến nơi. Bạch Duệ Thần quả nhiên đã giữ đúng lời hứa, hắn dùng năm con xe BWM xếp thành một hàng trước cửa nhà họ Tư, sính lễ chật một chiếc xe ô tô chở hàng.
Bạch Duệ Thần cùng dàn phù rể nhanh chóng bước vào nhà họ Tư, Bạch Duệ Thần đưa cho mỗi người một bao lì xì đỏ dày cộp, chứng tỏ hắn chuẩn bị hôn lễ này một cách rất tâm huyết.
Hắn dắt tay Tư Giai, cúi đầu lạy cha mẹ cô ta ba lạy, rồi ân cần đỡ cô ta ra xe hoa. Chiếc xe hoa dùng để rước dâu cũng được trang trí rất công phu, dùng những loại hoa thơm nhất để gắn lên, những chiếc nơ nhỏ xinh cũng được làm từ tơ tằm chính hãng.
Ai nấy đều nhìn Tư Giai với ánh mắt ghen tị, ngưỡng mộ, Bạch Duệ Thần chính là một vị hoàng tử trong mắt bọn họ. Nhìn bọn họ như vậy, Tư Giai lại càng hả hê. Bạch Duệ Thần đúng là đã cho cô ta một hôn lễ thế kỷ.
Bọn họ cùng tiến đến một khách sạn năm sao để cử hành hôn lễ.
Hôn lễ này làm người ta phải cảm thấy loá mắt. Lễ đường rải đầy hoa, hai bên là hai hàng hoa cẩm tú cầu cùng những mảnh vải bay phấp phới. Cửa vào có hai người đứng ngoài đó canh không cho ai phá hoại hôn lễ.
Trên lễ đường, một chiếc bánh kem hơn năm tầng được để trên đó, đối diện với bánh chính là những ly rượu sâm panh, làn khói mờ ảo còn đang tung tăng bay lượn từ những ly rượu.
Khách khứa đông nghẹt, chật kín cả hội trường. Khách mời toàn là những người có danh tiếng, địa vị cao như quan chức chính phủ, ông chủ của tập đoàn lớn, phóng viên của các toà soạn.... Và toàn bộ nhân viên của Bạch thị cũng được mời tới đây.
Nhìn sơ qua cũng có thể khẳng định quy mô của hôn lễ này cực kỳ lớn, khiến ai nhìn vào cũng cảm thấy choáng ngợp.
Bạch Duệ Thần mặc một bộ vest do chính tay nhà thiết kế nổi tiếng Ellen tạo ra. Bộ đồ này lên đến hàng mười con số không, có làm cả đời cũng không mua được.
Ở hàng đầu tiên của hai hàng ghế, chính là gia đình của hai nhà Bạch- Tư. Mỗi gia đình ngồi một bên. Mặt mũi ai nấy đều vui mừng, trừ ông nội của Bạch Duệ Thần.
Sau khi tiếp hết khách khứ, bọn họ mệt mỏi ngồi xuống, để cho phù dâu phù rể làm nốt những công việc cần phải làm.
Nhưng thứ làm mọi người thắc mắc là, tại sao đại thiếu gia Bạch Hạo Vân cùng với nhị tiểu thư của Tư gia Tư Mộc lại không có mặt ở đây?
Bạch Duệ Thần cùng Tư Giai, cả hai sóng đôi cùng nhau tiến vào lễ đài trong tiếng vỗ tay chúc mừng của toàn thể mọi người.
Bước đến trước mặt vị cha sứ, những ngón tay của Bạch Duệ Thần đan xen vào đôi bàn tay của Tư Giai, bọn họ nhìn nhau nở một nụ cười hạnh phúc.
"Trước khi bắt đầu hôn lễ, cho phép ta hỏi, có ai phản đối hôn lễ này không?"
Cả hội trường trầm mặc.
"Tôi phản đối."