Cô Vợ Giả Mạo Rất Thần Bí - Chương 30

Tác giả: Vọng Thần Mạc Cập

“Mẹ, nếu hai người ly hôn, Tiểu Kỳ sẽ trở thành đứa trẻ không có mẹ nên xin mẹ đừng ly hôn với ba được không?”
Tiểu tử dùng giọng nói yếu ớt năn nỉ cô, hơn nữa còn trưng ra bộ mặt đáng thương.
“Cái gì gọi là ly hôn rồi Tiểu Kỳ sẽ trở thành đứa trẻ không mẹ?”
Ninh Mẫn vòng tay qua ôm lấy cậu, cơ thể mũm mĩm, mềm mại trong lòng cô khiến cho tình mẹ trong cô như cỏ dại tràn ra không kìm chế được, giọng nói cũng thay đổi cực kỳ ôn nhu, hoàn toàn không giống cái khí thế đùng đùng lúc giằng co với Đông Đình Phong.
“Mẹ nếu như ly hôn thì phải dọn ra ngoài ở. Tiểu Kỳ không muốn sống thiếu mẹ nữa.”
Hóa ra đó là ý nguyện của cậu.
“À... ừ... Nếu con thích ở với mẹ như vậy thì có thể sống cùng mẹ nha...”
Đông Kỳ lập tức cảm thấy tổn thương, hóa ra hai người thật sự muốn ly hôn, tâm trạng cậu đột nhiên trùng xuống, rồi sau đó lắc đầu kiên quyết:
“Như vậy không được. So với mẹ thì con thích ba hơn! Cho dù ba thường xuyên bận rộn không có ở nhà đi nữa!”
“...”
Ninh Mẫn bị đả kích sâu sắc, trong lòng có chút buồn, xem ra, muốn lấy quyền giám hộ từ trong tay Đông Đình Phong là một chuyện vô cùng khó khăn, chẳng riêng gì hắn không chịu buông tay mà ngay cả con trai cũng bị tẩy não, chỉ nhận ba, không nhận mẹ. Đúng là bi kịch!
Trái ngược với cô, đôi môi lãnh bạc của Đông Đình Phong có chút cong lên, hắn ngẩng lên xoa đầu con trai tỏ vẻ rất hài lòng, dịu dàng nói:
“Yên tâm, ba mẹ sẽ không ly hôn!”
Sắc mặt Ninh Mẫn phức tạp nhìn hắn: “...”
Đông Đình Phong, mấy lời hứa kiểu này mà anh cũng dám nói trước mặt con trai sao? Đừng quên chúng ta đã có định ước và hợp đồng.
Nhưng hắn coi như không nhìn thấy.
“Mẹ, điều này thật không vậy?”
Đông Kỳ hướng cặp mắt to tròn về phía cô. Ánh mắt đào hoa làm sao, nó khiến không ít phụ nữ phải say đắm, nhìn xem, nụ cười vô tội, thuần khiết như vậy ngay cả cô cũng bị cảm động, thiếu chút nữa thì gật đầu đồng ý, may mà cô còn kịp thời kiểm soát được mà nói:
“Như vậy phải xem Tiểu Kỳ có ngoan hay không. Để mẹ hỏi Tiểu Kỳ mấy câu. Hiện tại con đã sẵn sàng chưa?”
Đông Kỳ chớp chớp mắt, cau mày, tỏ vẻ không dễ bị mắc lừa:
“Mẹ, mẹ muốn đánh trống lảng sao? Chuyện kiểm tra Tiểu Kỳ có phải đứa trẻ ngoan hay không cùng với chuyện hai người ly hôn đâu có liên quan gì đến nhau. Mẹ chỉ cần trả lời có thể xảy ra hay không như vậy là xong rồi.”
“...”
Trời, sao đứa trẻ này lại khó bảo như vậy?
Cô lại một lần nữa khẳng định, Đông Đình Phong là một con cáo già. Tối qua, hắn cố tình nói với cô về chuyện Đông Kỳ trở về nhà tổ, còn dụ dỗ cô xung phong chạy đến đón con, sau đó hắn cũng vừa lúc xuất hiện, rồi cùng cô diễn một vở kịch âи áι để cổ vũ tinh thần cho Tiểu Kỳ, sau đó, hắn lại mượn lời của con trai khiến cô loại bỏ hoàn toàn ý niệm muốn ly hôn, hắn dùng sự tín nhiệm của con trai dành cho mình mà làm cô bị loạn, rồi âm thầm chỉ đạo con trai thúc ép cô.
Oh my god! Cùng đấu trí với loại người này đúng là chuyện phiền phức!
“Mẹ, tại sao mẹ lại không trả lời?”
Đông Kỳ lại một lần nữa trưng ra bộ mặt đáng thương ấy.
“Mẹ không trả lời chính là đồng ý. Con trai, con phải rõ một chuyện: Không nói đôi lúc đồng nghĩa với thừa nhận!”
Một ông bố nói dối không chớp mắt đang gạt một đứa con khao khát tình yêu của mẹ mà lo lắng.
Ngay lập tức, mọi muộn phiền trên khuôn mặt của Đông Kỳ đều biến mất, vui mừng ôm lấy mẹ, ngọt ngào gọi một câu:
“Con biết ngay là mẹ thương con mà. Mẹ ơi, mẹ à, con yêu mẹ ૮ɦếƭ mất!”
Ninh Mẫn đen mặt: Cô đến một chữ cũng không có nói, tất cả đều là ba con họ người hát kẻ phụ họa, Đông Đình Phong là anh cố tình hãm hại tôi đúng không?
Cục tức trong cô trào ra, nhưng bởi vì Đông Kỳ đang ôm như vậy nên đành gắng nhịn.
Haizz, sao cái vật nhỏ bé này lại thích cô như vậy, suốt dọc đường, liên tục nói chuyện với cô, giữa mẹ con không có một chút gì xa cách hay câu lệ, một chút cũng không giống như hôm nay là lần đầu tiên gặp mặt,
Đông Đình Phong ở bên cạnh vẫn chăm chú quan sát: Thân phận bà mẹ giả mạo này cô ta diễn cũng rất ăn nhập nha! Cô gái, cô như vậy là muốn chơi sao?
Môi hắn khẽ cong lên: Mặc kệ cô muốn chơi cái gì, ta đều chơi cùng cô, nếu không điều tra ngọn ngành được cô thì ta sẽ không mang họ Đông nữa...
Số 16, vườn Tử Kinh là biệt thự hạng nhất của Đông Đình Phong kể từ sau khi hắn trưởng thành, cao quý, tinh xảo, nhìn từ ngoài vào biệt thự được sắp xếp theo bố cục: một hoa một cỏ, một đá một cây, tất cả đều do hắn tự thiết kế. Biệt thự nào được xây trên nước, bốn phía xung quanh đều mát mẻ, khu vườn nhỏ được bao bọc bởi một màu xanh của nước biển.
Đường xe chạy vào đây rất rộng, ven đường trồng toàn hoa lan với đủ mọi màu sắc, đẹp không sao tả xiết, cũng không biết mấy người làm ở đây có cách gì mà khiến cho nhưng bông lan vẫn kiều diễm trong thời tiết lạnh giá của mùa đông thế này.
“Mẹ, đây là biệt thự của ba, đẹp đúng không? Con và ba đều thích chỗ này. Chỉ cần có thời gian là ba lại đưa con đến đây vài ngày.”
Đông Kỳ phát hiện mẹ đang kinh ngạc với sự kiều diễm của cảnh vật trước mắt, nên lập tức ghé sát vào người cô giới thiệu.
Ninh Mẫn hồn hoàn lại, mỉm cười xoa đầu tên tiểu tử kia cũng không trả lời, nhưng mái tóc cậu thật mềm.
Lúc xe dừng lại, Ninh Mẫn từ trên xe bước xuống, lúc nhìn thấy kiến trúc mang đậm nét cổ điển của người Trung Quốc thì ngẩn ra, cảm giác như trở về Trung Quốc.
Mấy năm trước, dưới sự giúp đỡ của phụ thân mình, cô rời nước đến Trung Quốc, sau đó cô vẫn luôn sống tại lãnh sự quán, cho đến gần đây, cô bị Khải Hàng tìm được, tên kia không chỉ âm thầm dùng chuyên cơ đưa con gái cô về nước, mà còn hạ lệnh cho cấp dưới đưa cô trở về Quỳnh Thành, hàng loạt những sự cố mấy tháng nay của cô là bắt đầu như vậy.
Cô thích kiến trúc của Trung Quốc, cho nên lần đầu tiên nhìn thấy nơi này cô liền cảm thấ hứng thú với sự thanh thoát và diễm lệ của nó. Nhưng chỉ vừa nghĩ đến đây là hang ổ của Đông Đình Phong thì trong lòng cô chợt nảy sinh cảm giác kháng cự, bắt mình bỏ đi sự thích thú mà thay vào đó là ghét bỏ.
Nhưng nói thật, nó rất hoàn mỹ. Rất khó tưởng tượng đây lại là nơi riêng tư của một kẻ toàn thân bốc mùi tiền như hắn, nhất là khi nơi đây lại trồng toàn hoa lan – loài hoa mà cô thích nhất.
Cô đứng lại một lúc, nhìn về phía hành lang gấp khúc kia, hai bên treo đèn Ⱡồ₦g rất đẹp, từng chiếc một đều được thiết kế rất tinh xảo, đẹp không sao tả được, bầu trời đã tối hẳn, những ánh đèn sáng rực lên, đung đưa trong gió giống như đang khiêu vũ.
Thật sự rất đẹp!
Rõ ràng cô rất thích nhưng vẫn cố ý cau mày:
“Đông Đình Phong, bên trong không đột nhiên xuất hiện một nữ chủ nhân nào khác chứ?”
Nam nhân đang đi phía trước bỗng đứng lại, quay đầu nở một nụ cười:
“Thế nào, cô để ý rồi sao?”
Hắn thoáng nhìn qua con trai ở phía trước, quay đầu rồi nói một câu:
“Muốn ly hôn với ta, bây giờ lại còn quản cả mấy chuyện này sao? Nếu như thật sự xuất hiện ra một nữ nhân khác, cô sẽ không đau lòng chứ?”
“Tôi đây là sợ anh lòng dạ bất chính. Giáo dục nhân cách con cái rất quan trọng. Nếu lại xuất hiện một Đông Đình Phong thì phận làm mẹ như tôi sẽ rất xấu hổ!”
Ninh Mẫn đuổi kịp, không khách sáo nói ra mấy lời tổn thương.
Hắn vì câu khiêu khích này của cô, đang bước vào cửa bỗng đứng khựng lại, lập tức phía sau phát ra tiếng hét: “Nè, anh muốn làm gì?”
Đụng phải lưng hắn, cô lập tức xoa xoa mũi, một luồng khí mát lạnh từ trên người hắn phả vào mặt cô.
“Đi không chịu nhìn, trách ai?”
“Ai khiến anh đột nhiên đứng lại chứ!”
“Là ta có chuyện muốn nói.”
“Nói!”
“Hôm nay đến vườn Tử Kinh là chủ ý nhất thời của ta, cho nên mấy đầu bếp không có đi làm.”
Ninh Mẫn cau mày hỏi: “Như vậy là ý gì?”
“Ý là nói tối nay, nếu Đông phu nhân muốn chiều theo ý thích của con trai thì hãy tự mình xuống bếp làm cơm... Nguyên liệu trong nhà bếp, quẹo phải là thấy. Ta vẫn còn một chút việc phải xử lý. Cô cứ tự nhiên.”
Trời ơi, hóa ra tên hỗn đản đó đưa cô đến đây là muốn cô làm nô dịch sao?
Vài lời của dịch giả:
Đến chương này xuất hiện địa danh tên Quỳnh Thành, thực chất nó là Hải Nam mà mình đã dịch nhầm ở bên trên. Mình đã sửa lại tất cả.
Có lẽ ai học tiếng Trung cũng biết "琼" là viết tắt của tỉnh Hải Nam, nhưng đến chương này mình biết đó không phải chỉ địa điểm ở TQ, nên mình sẽ giữ nguyên âm Hán Việt của nó là Quỳnh Thành. Với lại các địa điểm trong truyện đều do tác giả bịa ra nên mọi người tra cũng k ra đâu.
Thành thật xin lỗi vì sơ suất này!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc