Không khí đang ngưng trệ thì Dương Tử Sâm lại lên tiếng: “Con là chồng của Ngọc Lan nên mẹ không cần phải khách sáo với con như vậy, đáng lẽ ra phải là con chào hỏi mẹ trước mới đúng, con xin lỗi, thời gian qua đã không gặp mẹ sớm hơn.”
Bà Lệ không nghĩ Dương Tử Sâm lại tỏ ra thân thiện với mình như vậy, còn gọi bà là mẹ, trong thoáng chốc bà có chút không biết làm sao, lại nhìn về phía con gái mình, lúc này Bạch Ngọc Lan đã ngồi xuống bên cạnh anh, phải nói cô rất hài lòng với biểu hiện của anh, miệng cười tươi nói: “Anh ấy nói đúng, đáng lẽ ra phải là anh ấy đến tận nhà chào hỏi mẹ mới đúng, tận bây giờ mới ra mắt đúng là quá trễ.”
“Ngọc Lan à..”
Bà Lệ lên tiếng nhắc nhở con gái mình sợ Dương Tử Sâm không vui.
Thế nhưng bà lại thấy Dương Tử Sâm cười với con gái mình nói: “Là sơ sót của anh, ngày sau anh nhất định tự mình đến cửa chào hỏi.”
Nói rồi anh nhìn bà Lệ nói: “Mẹ vợ, hai ngày nữa con sẽ đến chào hỏi, mẹ thấy có tiện hay không?”
“À, à, cái đó, không phải cậu còn phải làm việc sao, không cần thiết phải đến tận cửa làm gì, chỉ cần cậu đối xử tốt với con gái tôi là được.”
Bà Lệ vội nói.
Bà xem qua tivi mới biết được Dương Tử Sâm đã quay trở lại công ty làm việc hơn nữa còn là chủ tịch, nên bà nghĩ anh bận rộn không có thời gian.
Dương Tử Sâm lại không để bụng nói: “Không sao, công việc dù có bận cũng không so được với Ngọc Lan, chút thời gian này con vẫn bỏ ra được, hơn nữa con nhất định đối xử tốt với cô ấy, cái này mẹ có thể an tâm.”
“Vậy thì tốt, vậy thì tốt.”
Bà Lệ cuối cùng cũng an tâm.
Đột nhiên Bạch Ngọc Lan lại lên tiếng: “Chúng ta có thể ăn trước rồi nói chuyện được không, em đói bụng rồi ”
“Được.”
Dương Tử Sâm gật đầu, anh quên mất phải dùng bữa tối, ngay lập tức gọi phục vụ đến gọi một bàn thức ăn.
Trong quá trình ăn uống Dương Tử Sâm cũng rất phải phép gắp cho mẹ vợ mình mấy món, bà Lệ được con rể gắp đồ ăn lại có chút thụ sủng nhược kinh, thế nhưng thấy con gái hạnh phúc bên chồng bà coi như đã thở phào nhẹ nhõm sau những ngày tháng lo lắng Ăn uống xong xuôi mọi người lại bàn đến chính sự.
Mục đích của cuộc hẹn hôm nay có hai lý do thứ nhất Dương Tử Sâm muốn gặp mặt mẹ vợ, chào hỏi một tiếng thứ hai là bàn đến hôn lễ.
Lúc nghe Dương Tử Sâm nói sẽ lần nữa tổ chức lễ cưới bà Lệ kinh ngạc không thôi, lại nói: “Các con không phải đã là vợ chồng rồi sao, làm sao lại cưới nữa.”
“Đám cưới lần trước không thể tính, lúc đó con và mẹ đều không bên cạnh cô ấy nên lân này con muốn cô ấy có đầy đủ chú rể và mẹ ruột ở bên cạnh.”
Dương Tử Sâm chậm rãi nói.
“Chuyện này, chuyện này, ông Dương có đồng ý hay không?”
Bà Lệ trong lòng kích động, là một người mẹ hơn ai hết bà đương nhiên muốn dự lễ của con gái nhưng vẫn không tránh khỏi lo lắng.
“Mẹ yên tâm, mọi chuyện đã thông qua ông nội con cho phép, hơn nữa hôn lễ lần này sẽ đích thân con chuẩn bị nên con muốn hỏi ý kiến mẹ một chút, không biết mẹ có yêu cầu gì về hôn lễ hay không?”
Dương Tử Sâm lễ phép hỏi.
Bà Lệ vui mừng không nói nên lời lắp bắp nói: “Các con, các con sắp xếp với nhau là được rồi, mẹ không có yêu cầu gì cả, được dự đám cưới của các con là mẹ vui rồi.”
Bạch Ngọc Lan có chút đau lòng nhìn mẹ, bà lúc nào cũng vậy luôn để cho cô tự quyết định lại âm thâm đẳng sau ủng hộ, cô nghẹn ngào nói: “Mẹ về nhà cứ suy nghĩ kỹ, có yêu câu gì có thể nói sau với anh ấy.”
“Ngọc Lan nói phải, hai ngày sau con đến nhà, khi đó chúng ta lại bàn bạc kỹ hơn, mẹ thấy thế nào?”
Dương Tử Sâm từ đầu đến cuối vẫn rất chuẩn mực.
“Được, được, hai ngày sau lại bàn.”
Bà Lệ đương nhiên không từ chối.
Bạch Ngọc Lan và Dương Tử Sâm lại nhìn nhau cười một cái.
Dương Tử Hiên mặc dù bị gãy tay nhưng vẫn đến công ty thế nhưng trước đó hẳn lại bị ông Dương mắng cho một trận xối xả, lại gọi Cao Kỳ Anh lên giải quyết chuyện ly hôn.
Ông Dương vặn hỏi cái thai trong bụng Lưu Hồng có phải của hắn không thì Dương Tử Hiên lại khăng khăng chối thế nhưng hỏi đến chuyện ly hôn hắn lại chấp thuận.
Ông Dương xém chút nữa bị tức ૮ɦếƭ nhưng dưới lời khuyên của Bạch Ngọc Lan ông cũng đồng ý cho hai người ly hôn.