Cô Vợ Dịu Dàng Của Tổng Tài Bá Đạo - Chương 79

Tác giả: Đường Nguyệt Y

Chương 79: End (he]

[ 3 năm sau ]
- BẠCH UYỂN NHU em mau trả sách lại cho anh ngay..
Tiểu Bảo bây giờ đã thành cậu bé 8 tuổi chững chạc và ra dáng anh cả hơn rất nhiều. Nhưng đứa em gái đáo để Bạch Uyển Nhu của cậu thì lại nghịch ngợm đến không chịu nổi..
- Ba ơi ba ơi.. anh hai đánh con anh hai đánh con..
Tiểu Nhu chạy từ trên lầu xuống cô bé hớt hãi gọi Bạch Tử Thiên cầu cứu..
- Tiểu Nhu cẩn thận coi chừng ngã..
Đường Uyển Đình lo lắng nhìn cô bé còn đang sợ tiểu Nhu chạy quá nhanh sẽ bị ngã thì cô nhóc đã xà vào lòng Bạch Tử Thiên nũng nịu
- Ba ơi.. anh hai bắt nạt con..
- Có thật không? Sao tự dưng anh hai có thể la con được, chắc là con lại nghịch hư cái gì của anh hai rồi đúng không?
Đường Uyển Đình ngồi bên cạnh nghiêm giọng nhìn tiểu Nhu, cô cưng chiều nhưng không muốn chiều hư con cái nên những lúc cần nghiêm thì phải nghiêm
- Tiểu Nhu chỉ là lỡ tay làm rách quyển sách anh hai yêu thích nhất con sợ anh hai la nên đã lén giấu đi nhưng không ngờ lại bị phát hiện..
Tiểu Nhu cúi gầm mặt xuống hai ngón trỏ chỉ chỉ vào nhau lí nhí trả lời cô..
- Vậy là tiểu Nhu làm sai trước nên anh hai giận là đúng rồi..
Bạch Tử Thiên cũng lên tiếng, cô bé nghe thấy anh không bênh vực mình nên xụ mặt xuống..
- Cả ba cũng không thương con..
Nhìn điệu bộ của cô nhóc làm anh và cô không thể nhịn cười, Bạch Tử Thiên xoa xoa đầu dỗ dành..
- Không phải ba mẹ không thương con, mà con đúng là quá nghịch ngợm làm anh hai nổi giận là tiểu Nhu có lỗi trước con phải xin lỗi anh hai thì mới là em bé ngoan..
- Dạ.. vậy tiểu Nhu sẽ lên tìm anh hai xin lỗi tiểu Nhu muốn làm em bé ngoan của ba mẹ..
Cô nhóc ngước mặt lên nhìn Đường Uyển Đình rồi ôm cổ Bạch Tử Thiên chu môi nói..
- Vậy con mau lên lên xin lỗi anh hai đi, anh hai thương con như vậy sẽ không giận tiểu Nhu đâu..
Đường Uyển Đình cũng mỉm cười dịu dàng nói..
- Dạ.
Nói xong cô nhóc hí hửng chạy lên lầu tìm tiểu Bảo đang đứng trên lầu hai..
Nhìn hai đứa nhóc lại vui vẻ yêu thương nhau mà lòng cả hai thấy ấm áp và hạnh phúc biết bao..
- Tiểu Nhu nó nghịch ngợm giống hệt anh luôn đó chồng..
- Còn tiểu Bảo thì chu đáo tình cảm giống hệt vợ..
Bạch Tử Thiên véo mũi rồi kéo cô ôm vào lòng..
- Vậy là công bằng rồi.. con trai giống em con gái giống anh..
- Vợ.. cảm ơn em rất nhiều
Giọng anh trầm thấp vang lên mang theo sự yêu thương vô hạn..
- Cảm ơn em chuyện gì?
- Cảm ơn vợ đã yêu anh đã cho anh một gia đình hạnh phúc, cho anh những đứa con kháu kỉnh thông minh..
Đường Uyển Đình nhìn anh nở nụ cười hạnh phúc dịu dàng nói..
- Còn em phải cảm ơn ông trời đã mang đến cho em một người chồng tốt nhất thế gian mang cho con của em một người ba trên cả tuyệt vời..
- Đình Đình anh yêu em..
Anh khẽ nói sau đó đưa tay đặt lên gáy cô, cả hai cùng nhau mỉm cười rồi trao cho nhau một nụ hôn cuồng nhiệt..
Hai đứa nhỏ nãy giờ nhìm trộm ba mẹ mình thấy cảnh tình tứ của họ liền che mắt lại nhưng vẫn ti hí.. Bạch Tử Luân và Bạch Uyển Nhu đều nhìn nhau bật cười khúc khích..
Những nụ cười chan chứa tình yêu thương trong một gia đình dành cho nhau. Trải qua mọi sóng gió cuối cùng cũng được hạnh phúc bên nhau trường trường cửu cửu.
[ *END]

Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc