- Dương Triết anh hai tôi có ở trong phòng không??? " Bạch Tử Yên đẩy cửa bước vào giọng điệu ngang ngược nhìn Dương Triết"
- Tử Yên tiểu thư cô đến sao không báo trước một tiếng để tôi đích thân xuống đón "Dương Triết lập tức đứng dậy nói chuyện dịu dàng lạ thường"
Bạch Tử Yên là ai chứ là em gái độc nhất vô nhị của Bạch Tử Thiên người này tính tình cực kì cực kì khó chiều chuộng, lại ương ngạnh ngang ngược thường không xem ai ra gì trừ Bạch Tử Phong ba cô và Bạch Tử Thiên ra thì thật sự không ai có thể trị được cô ấy.
Bạch Tử Yên hất mái tóc màu hồng của mình rồi tiến vào trong nhìn thấy Đường Uyển Đình cô lập tức cau chặt mày quay sang nhìn Dương Triết
- Cô ta là ai vậy? Sao tôi chưa từng thấy bao giờ?
Thấy thái độ của Tử Yên gay gắt Dương Triết lập tức hoảng cả lên chỉ sợ cô ta quậy tan tành chổ này của anh mất, anh quay sang gọi Đường Uyển Đình rồi nháy nháy mắt với cô:
- Uyển Đình em mau chào Tử Yên tiểu thư đi..
Cô hiểu ý lập tức đứng dậy cười tươi nhất có thể nhìn Bạch Tử Yên chào hỏi:
- Chào Tử Yên tiểu thư tôi là Đường Uyển Đình thư ký mới của Chủ Tịch ạ..
- Thư ký mới??? "Bạch Tử Yên nhíu mày đi vòng vòng cô một vòng sau đó dừng lại trước mặt cô trừng mắt cảnh cáo" - Cô tốt nhất đừng có giở trò trước mặt anh hai tôi. Anh ấy sớm đã có người trong lòng, cô đừng mơ tưởng mà trèo cao kẻo té đau " Bạch Tử Yên nhếch môi rồi quay sang nhìn Dương Triết..
- Anh hai tôi có ở đây không.. gọi anh ấy mở cửa cho tôi đi.. đúng là phiền ૮ɦếƭ đi được cái gì mà phải báo trước khi vào chứ, người nhà cũng không được tự ý xông vào anh ấy đúng là quá cứng nhắc mà "Bạch Tử Yên bĩu môi rồi ngồi xuống sô pha gần đó bắt chéo chân xòe bàn tay ra nhìn những móng tay đã được cắt dủa sơn vẻ tỉ mỉ "
- Dạ xếp đang ở đây.. Tiểu thư chờ một chút để tôi báo cho ngài ấy một tiếng.. " Dương Triết lập tức chạy về bàn ấn số trên điện thoại bàn gọi cho Bạch Tử Thiên chỉ một vài giây sắc mặt anh đã hòa hoãn hơn quay trở ra tươi cười nhìn Bạch Tử Yên"
- Dạ boss đồng ý để tiểu thư vào rồi.. Mời người sang bên đấy..
- Phiền phức " Bạch Tử Yên bĩu môi đứng dậy hất tóc quay sang lườm Đường Uyển Đình một cái rồi ẻo lã đi ra ngoài"
Thấy cô ta đã ra ngoài Dương Triết nhanh chóng chạy ra đóng cửa lại anh giơ tay lau đi mồ hôi trên trán thở phào nhẹ nhõm.
Đường Uyển Đình thấy một loạt hành động buồn cười của Dương Triết thì che miệng cười thầm rồi hỏi anh: - Bộ cô ấy đáng sợ đến vậy sao?
- Em tốt nhất đừng động vào cô ta. Nhỡ có vô tình gặp mặt thì nên né sang một bên. Ai mà chọc giận cô ta đều sẽ không có một kết quả tốt.
Lần trước cũng có một cô thư ký mới đến cô ta chỉ trang điểm hơi đậm một chút mặc áo lộ иgự¢ một chút xíu thôi đã lập tức bị cô ta mắng một trận rồi đuổi thẳng, Bạch Tử Yên đúng là ác mộng của toàn bộ nhân viên nữ trong Bạch Đỉnh Thiên này..cũng may hôm nay em ăn mặc kín đáo lại không trang điểm nếu không là không dễ dàng thoát như vậy rồi...
" Nhắc đến Bạch Tử Yên, Dương Triết chỉ biết thở dài lắc đầu ngao ngán"
- Tại sao vậy? " Đường Uyển Đình nghiêng đầu khó hiểu nhìn Dương Triết "
- Lúc nãy em không nhớ cô ta đã nói gì với em sao.? Cô ta là đang lo sợ sẽ có người quyến rũ boss đại nhân. Cô ta rất thân thiết với bạn gái của boss..
- Òh... ra là vậy mà sao anh lại biết được nhiều chuyện riêng của ông chủ vậy?
- Là Bạch Tử Yên nói cô ta nhiều lần cảnh cáo các cô gái trong công ty đã sớm không giữ được miệng mình lúc nóng giận đã nói hết ra.. chuyện boss có bạn gái rồi cả công ty ai cũng biết cả..
- Òh. vậy từ giờ em sẽ chú ý một chút..
"Đường Uyển Đình ậm ừ cho qua rồi tiếp tục làm việc"
Trong căn phòng cách đó không xa thì đang tràn ngập một luồng khí lạnh. Bạch Tử Yên ngồi ở sa long liên tục lãi nhãi nhưng từ đầu tới cuối Bạch Tử Thiên vẫn không đáp một lời, cái liếc mắt dành cho cô cũng không. Cảm giác mình như người vô hình trước mắt anh khiến cô ta không khỏi tức giận..
- Bạch Tử Thiên rốt cuộc nãy giờ anh có nghe em nói gì không hả... " Bạch Tử Yên đứng dậy giậm chân giận dỗi nhìn anh"
- Xong chưa? " Anh vẫn không quan tâm đến cô mà chỉ thờ ơ lên tiếng"
- Anh hai...
- Xong rồi thì ra ngoài. Các người muốn thì đi mà cưới. Tôi đây không muốn. " Anh lạnh nhạt ánh mắt đã hằn lên tia tức giận, làm Bạch Tử Yên rùng mình nhỏ giọng lại nói"
- Anh hai à... chị Yên Nhi có gì không tốt đâu chứ.. chẳng phải hai người là thanh mai trúc mã từ nhỏ lớn lên cùng nhau sao.. chị ấy lại yêu anh như vậy anh cưới chị ấy cũng đúng mà...
- Nhưng tôi không yêu cô ta.
- Anh hai....
- RA NGOÀI... "Bạch Tử Thiên tức giận lớn tiếng ra lệnh làm cô giật mình giọng nói đã bắt đầu run run"
- Được.. được rồi em ra ngay đây.."Cô cầm túi xách vừa quay lưng đi lại nghe giọng nói lạnh lùng của anh vang lên"
- Em tốt nhất nên tránh xa Đường Uyển Đình cho tôi.
Nghe anh nói vậy Bạch Tử Yên lập tức quay lại tức giận nói:
- Dựa vào cái gì chứ, cô ta chỉ là một thư ký quèn..
- Tôi không có thời gian để tuyển người mới mãi.
Dừng ngay cái trò trẻ con đó lại đi.
" Bạch Tử Yên mắt đã rưng rưng nhìn anh uất ức nói": - Em chỉ muốn tốt cho anh thì có gì sai chứ..
Anh bỏ 乃út xuống ngã người ra sau ghế nhắm mắt lại lạnh nhạt nói:
- Chuyện của anh không cần em quản. Từ giờ về sau không được đến đây nữa..
- Anh hai..... "Bạch Tử Yên tức giận dậm chân nước mắt đã lấm lem trên mặt"
- Ra ngoài..