"Tiểu khúc, tôi đã nói hôm nay là sinh nhật của tôi, em không thể nể mặt tôi nhận món quà này được sao?"
"Lam tiểu thư, thật xin lỗi, những món này quá quý giá, tôi không thể nhận"
"Nhưng cho em những thứ này không ai khác mà chính là Lam Nhị tôi. Khúc Hi Chi, em mở mắt ra nhìn tôi này. Chúng ta quen biết sáu năm, nếu lúc trước không có tôi thì em làm sao có khả năng bước chân vào cái vòng lẩn quẩn này được?"
"Xin lỗi Lam tiểu thư. Tôi thật sự cảm ơn chị về chuyện lúc trước, chị có ơn tri ngộ với tôi, tôi vĩnh viễn sẽ không bao giờ quên, nhưng sáu năm nay tôi vẫn giữ vững lập trường rõ ràng. Chị là bạn tốt của tôi, còn mối quan hệ khác tôi rất khó tiếp nhận"
"Em nói những lời này mà không thấy ngượng sao? Khúc Hi Chi, sáu năm nay tôi vì em làm cũng không ít. Tôi đương nhiên không phải kể công, chỉ là tôi nghĩ nước chảy đá mòn, nhưng tại sao em không hề động tâm dù chỉ một lần? Rốt cuộc em vẫn để ý tôi là phụ nữ nên đặc biệt chán ghét tôi phải không?"
"Lam tiểu thư" Khúc Hi Chi trầm mặc nửa ngày mới lên tiếng, "Tôi rất xin lỗi phải nói thẳng với chị, tôi thật sự không thể tiếp nhận tình cảm đồng giới được"
......
Hai người trong phòng dường như không còn nói chuyện nữa, tựa hồ không còn âm thanh nào. Ngược lại Cố Hi Chi không thể chú ý tới cuộc nói chuyện của hai người kia, trong tâm trí của nàng hiện giờ chỉ có một chuyện.
Nữ thần Lam Nhị nhiều năm được giới giải trí phong danh hiệu 36D (*) mặc nhiên theo đuổi Khúc Hi Chi tận sáu năm!
(*) Bra size khủng D
Không, không chỉ có vậy, hình như nàng còn bỏ sót tin gì đó quan trọng...
Đúng, Lam Nhị là phụ nữ, Khúc Hi Chi cũng là phụ nữ. Lam Nhị yêu Khúc Hi Chi đồng nghĩa cô là người đồng tính, nhưng điệu bộ của Khúc Hi Chi giống như không thể tiếp nhận loại tình yêu không có lối thoát này.
Cố Hi Chi nhất thời cảm thấy Khúc Hi Chi rốt cục cũng có chuyện không muốn nhắc tới.
Hai người vẫn còn đang nói chuyện trong phòng ngủ, Cố Hi Chi không muốn tiếp tục theo dõi chuyện riêng tư của người khác. Nàng lặng lẽ xoay người chuẩn bị rời đi, nào ngờ vừa đi vài bước liền nghe thấy tiếng phụ nữ khóc. Cố Hi Chi dừng lại cảm nhận một hồi, nhanh chóng phát hiện tiếng khóc này là của Lam Nhị.
"Tiểu khúc, tôi chỉ muốn hôn em một cái. Không phải hôm nay em đóng phim còn hôn Cố Hi Chi gì đó hay sao? Tại sao một người qua đường cũng có thể nhưng tôi lại không?"
"Đó là phim yêu cầu, xin lỗi Lam tiểu thư... Chị đừng như vậy..."
Trong phòng ngủ bỗng nhiên truyền ra một vài tiếng va chạm ầm ĩ, Cố Hi Chi quay đầu nhìn cửa phòng ngủ đang đóng kín. Tuy nàng cảm thấy giọng điệu của Khúc Hi Chi mềm mại hơn vẻ vênh váo tự đắc thường ngày đến mức kỳ quái, nhưng âm thanh bên trong vẫn thôi thúc nàng mở cửa xem sự tình đang phát sinh.
Cố Hi Chi do dự một chút thì tiếng động bên trong đã bắt đầu lớn hơn. Hình như nàng nghe thấy tiếng cầu cứu, dù có chần chờ hay kiêng kị cỡ nào đi chăng nữa thì cũng không thể làm ngơ được. Nàng tần ngần một lúc rồi đẩy cửa phòng ngủ ra. Cái đẩy này không chỉ làm Lam Nhị sửng sốt mà Cố Hi Chi cũng hoảng hốt.
Lam Nhị vì thương tâm quá độ đối với sự quyết tuyệt của Khúc Hi Chi, vậy nên khi thấy Cố Hi Chi thì không chỉ bất ngờ mà còn đột nhiên bừng tỉnh lại.
Lazada: - Mã giảm giá độc quyền từ các ngân hàng, thương hiệu nổi tiếng Click xem
A đây rồi: - Đại tiệc sinh nhật, BIG SALE hoành tráng nhất 2017 Click xem
Lazada: - Tivi giá siêu khuyến mãi CLick xem
Tiki: - Hàng điện tử giá rẻ hơn siêu thị, miễn phí giao hàng Click xem
Chuyện làm Cố Hi Chi sững sờ không có đơn giản như vậy.
Lúc cửa vừa mở, Lam Nhị đè ngã Khúc Hi Chi trên giường, hai tay gắt gao trói chặt hai cổ tay cô, thân thể hầu như ép lên người cô. Trước khi Cố Hi Chi đẩy cửa, Khúc Hi Chi đại khái là thật sự kịch liệt phản kháng, nên chiếc áo trắng cô đang mặc trên người bị kéo xuống khỏi thắt lưng, xương quai xanh đẹp đẽ cùng da thịt trắng nõn mềm mại lập tức đập vào mắt Cố Hi Chi, trong tích tắc khiến hai mắt Cố Hi Chi căng tròn.
Chuyện này giống như đang thử thách khả năng phản ứng, vẫn là Khúc Hi Chi nhận thức trước tiên. Mái tóc đen tán loạn đã sớm che khuất trước иgự¢, Khúc Hi Chi vội đẩy Lam Nhị ra, lấy một chiếc áo khoác trong tủ quần áo phủ lên người, sau đó mới quay đầu lại nói chuyện.
"Lam tiểu thư, chị đi đi. Hôm nay xem như chúng ta hòa nhau. Nếu có thể, tôi vẫn hy vọng chị có thể trở thành bạn tốt của tôi, tất nhiên chỉ có thể là quân tử chi giao"
Lam Nhị ngồi trên giường đờ ra, trời sinh mỹ nhân không giống nhau. Cố Hi Chi thấy dáng vẻ u buồn, gào khóc của người kia cũng hơi tội, nhưng chuyện cô ta vừa làm vượt ra ngoài nguyên tắc của nàng, nên bây giờ dù cô ta có đẹp như Hằng Nga đi nữa thì Cố Hi Chi cũng sẽ không có nửa phần đồng tình.
"Lam tiểu thư, chị đi trước đi"
Lam Nhị ngẩng đầu nhìn Cố Hi Chi một lúc, lắc đầu ngơ ngác đứng dậy khỏi giường.
Đi tới cửa phòng ngủ, cô bỗng nhiên dừng bước, nhẹ giọng nói, "Tiểu Khúc, tôi thật sự rất yêu em, chỉ cần em vẫn còn độc thân, tôi sẽ không từ bỏ"
Khúc Hi Chi không nói gì, Lam Nhị rời đi, Cố Hi Chi dõi theo bóng lưng của Lam Nhị, xong lại nhìn mặt Khúc Hi Chi. Sau đó nàng nghiêng đầu đăm chiêu suy nghĩ.
Giới giải trí có vạn ngàn mỹ nữ, ai cũng có một đống người theo đuổi, nam lẫn nữ cũng không phải ít, nhưng nhiều lắm cũng chỉ được hai, ba tháng, vài ba năm cũng có nhưng không nhiều. Mà người theo đuổi Khúc Hi Chi không chỉ đồng tính, lại trồng cây si tới sáu năm. Quan trọng nhất chính là người kia bị cự tuyệt nhưng vẫn kiên trì, nếu đối phương không kết hôn thì sẽ không buông tay. Rốt cuộc là người theo đuổi bị mù hay người bị đuổi có sức quyến rũ quá lớn?
Ánh mắt của Cố Hi Chi quét qua quét lại trên mặt Khúc Hi Chi trong chốc lát, một lần nữa nàng khẳng định người trước mặt người chín mươi chín phần trăm là hồ ly tinh chuyển thế.
"Khụ" Trong phòng quá mức trầm mặc, Cố Hi Chi hắng giọng một cái rồi nói, "Không phải tôi cố ý xông vào đâu. Lý tiểu thư nói điện thoại cho chị không được, cổ nhờ tôi thông báo cho chị sáng mai tám giờ bay"
"Cảm ơn" Khúc Hi Chi xem ra bình tĩnh rất nhiều, "Tôi biết rồi"
Cố Hi Chi thấy tâm cô bình tĩnh dị thường, nàng lại cảm giác quan hệ của cả hai rất kém, thực sự không muốn tiếp tục lúng túng ở đây chi cho mất mặt, "Biết là tốt rồi, chị nghỉ ngơi đi, tôi về"
Khúc Hi Chi ngẩng đầu nhìn nàng, "Cố tiểu thư"
Cố Hi Chi vừa xoay người lại quay đầu, "Hửm?"
Khúc Hi Chi nhìn nàng, giọng điệu rất thành khẩn, "Cô có thể ở lại với tôi không?"
Câu nói này lúc bình thường Cố Hi Chi nghe xong nhất định sẽ cười lạnh chửi cô bị thần kinh. Nhất là ban sáng nàng mới bị cô mượn phim trêu đùa một lần, tối qua lại bị cô chọc tức lần nữa. Xét cho cùng thì người này đối với động vật yếu đuối lại có lòng nhân từ trời sinh. Thời khắc này, Khúc Hi Chi đã cởi bỏ thể xác kiên cường ngày thường xuống lộ ra dáng vẻ mỏng manh của phụ nữ, thực sự khiến Cố Hi Chi không có cách nào từ chối.
"Tôi sẽ không nói gì để an ủi chị đâu, nhưng nếu chị muốn có người ở cạnh... Tôi có thể ở lại đây"
Khúc Hi Chi cười cười, không giống với vẻ trêu hoa ghẹo nguyệt mọi khi, nhưng lại khiến người ta cảm nhận được tâm trạng vui vẻ của cô.
"Mời Cố tiểu thư ngồi, tôi đi rót trà cho cô"
"Không cần khách khí như thế, tôi không khát, cũng không muốn ngồi"
Khúc Hi Chi trầm mặc chốc lát, "Kỳ thực tôi vào giới giải trí lâu như vậy cũng không bạn bè thân thiết, tôi biết Cố tiểu thư không thích tôi, cũng không hy vọng Cố tiểu thư có thể ở thay đổi cái nhìn về tôi trong một sớm một chiều. Nhưng xin Cố tiểu thư hãy tin tôi, từ đầu tới cuối tôi đối với cô không hề có ác ý. Hiếm khi nào Cố tiểu thư đồng ý ở lại, Cố tiểu thư không thể ngồi xuống nghe tôi trò chuyện sao?"
Cố Hi Chi nhìn cô, lại nhìn cái giường đơn nhỏ xíu trong phòng ngủ của cô, bất đắc dĩ ngồi xuống, "Muốn tôi ngồi thì nói đơn giản được rồi, nói chi một đống lời vô nghĩa, nhàm chán"
Tuy Cố Hi Chi ngoài miệng không buông tha, nhưng thấy nàng ngồi trên giường của mình, Khúc Hi Chi mỉm cười ngồi sát bên nàng.
"Cố tiểu thư, tại sao cô không tin tôi không có ác ý với cô?"
Hương thơm đặc hữu lại lần nữa lấp đầy hơi thở, Cố Hi Chi vẫn theo bản năng tránh xa cô ra, "Những việc chị làm với tôi không giống có ý tốt"
"Cố tiểu thư nói chuyện tôi hôn cô hay chuyện tôi giật phim của cô?"