Cô nàng không muốn kết hôn - Chương 16

Tác giả: Chu Khinh

Dùng sức mấp máy môi,“Ngô, đừng ầm ỹ.” Cô cau mày, vươn tay đẫy đi cái thứ đang nháo cô.
“Là tại em không tỉnh, cũng đừng trách anh.” Mở cửa xe, ôm lấy cái người đang say rượu, khóa xe lại, hướng một bên thang máy đi đến.
Anh thật không hiểu, cô rốt cuộc là kiên trì cái gì, rõ ràng là bọn họ sống chung, nhưng cô lại không muốn cùng đi với anh, lý do lại buồn cười đến mức làm anh khinh thường, nói cái gì là trong nhà có camera, nếu bọn họ đi cùng sẽ bị quay trúng.
Quay trúng thì lại như thế nào, bây giờ chẳng phải là rất ái muội sao? Tuy rằng anh chẳng thèm để ý đến cái lý do đó của cô, nhưng mà cô ở trên 1 phương diện nào đó lại rất quật cường , không thể lay chuyển được cô, anh đành phải chìu theo. Nhưng mà lần này, là chính cô chạy ra đi theo người khác uống rượu, còn uống đến say khướt, anh mới ôm nàng về nhà.
Mãi cho đến khi đi vào phòng, tiểu nữ nhân trong lòng đều an an phận phân nằm yên, không có quậy phá, thật là, bình thường đã ngoan còn chưa tính, ngay cả uống rượu cũng ngoan đến như vậy, làm cho người ta nhìn thấy đều yêu thương.
Thở dài, nói còn chưa xong, này nữ nhân ngoan lại đột nhiên mở to mắt,“Em muốn đi toilet.” Nói xong liền giãy dụa muốn từ trong lòng anh đi xuống, cô ngay cả đường đi còn không thấy, có thể tự mình đi được sao?
“Đừng nhúc nhích. Anh ôm em đi qua.” Đường đường Bách đại tổng tài thế mà lại làm trợ lý cho nữ nhân này đi toilet, nói ra thật là tổn hại thanh danh của anh mà, chỉ sợ làm cho mọi người cười chê.
Nhưng anh vẫn ôm cô đi vào toilet, đặt ởtrên bồn cấu trắng nõn, cuẩn bị giúp cô kéo váy,“Anh làm gì?”
Kết quả anh muốn hy sinh chính mình, người ta còn không vui, con mèo nhỏ đột nhiên vươn móng vuốt, đẫy cánh tay đang muốn cởi váy của cô ra.
Còn có thể phản kháng? Anh nheo mắt, hoài nghi nhìn cái người 1 thân toàn mùi rượu mặt đỏ bừng bừng, cô thực sự say sao?
“Giúp em đi toilet.” Rõ ràng là nah muốn trừng phạt cô cái tội dám can đảm chạy ra bên ngoài cùng người khác ăn cơm, kết quả là hiện tại anh đang làm cái gì đây?
“Em tự làm được, anh ra ngoài đi.” Chỉ vào cửa toilet, cô nói như ra lệnh.
Xem ra là say, bằng không, cô sẽ không nói chuyện như vậy.
“Em có thể tự mình làm sao?” Anh hoài nghi nhìn cái người con mắt đang nữa híp nữa mở kia.
“Thực rầy rà.” Cô không kiên nhẫn trừng anh.
Được rồi, anh nhận thua, xoay người hướng toilet đi ra, ai lại cùng nữ nhân say rượu nói đạo lý? Hơn nữa cô đêm nay biểu hiện không quá phận, vẫn là thuận theo cô một lần đi.
Bất quá nhìn nhìn đồng hồ, đi toilet gần 20 phút, này cũng quá lâu đi? Anhmở cửa ra, 1 màn trước mắt khiến anh bật cười, này nữ nhân thế nhưng ngồi ngủ ở trên bồn cầu.
Như vậy coi được sao?
“Uy, nữ nhân. Tỉnh, tỉnh.” Vỗ hai má của cô, anh muốn đánh thức cô, nhưng mà cô một chút phản ứng đều không có.
Anh không nghĩ mình sẽ ôm 1 nữ nhân người toàn mùi rượu trên giường, cho nên đành phải ૮ởเ φµầɳ áo của cô, ôm lấy cô hai người cùng nhau tắm rửa, trong lúc tắm, cô tuy thân hình mềm nhũn nhưng vẫn khiến anh nổi lên Dụς ∀ọηg, nhưng mà cùng với 1 nữ nhân ngay cả 1 chút phản ứng đều không có ℓàм тìин, anh còn không có đói khát đến mức đó.
Hung hăng xoa nhẹ đôi gò bồng,“Em nhớ cho kỹ, ngày mai em nhất định phải bán mạng trả công lại cho anh.” Anh là gian thương, cho tới bây giờ anh cũng không phủ nhận.
Chờ hai người nhẹ nhàng khoan khoái nằm trên giường lớn mềm mại, anh vẫn cố gắng cùng Dụς ∀ọηg trong thân thể đấu tranh, tiểu nữ nhân trong lòng lại đột nhiên mở mắt, trừng mắt thẳng tắp anh.
“Em nhìn cái gì?” Ánh mắt của cô rất trong suốt, rất tỉnh táo, một chút cũng không giống người say rượu, chẳng lẽ cô đã tỉnh rượu? Kia vừa vặn. Anh lửa nóng trên người cần cô dập.
Mở to ánh mắt trong veo như nước, cô nở nụ cười, không phải là nụ cười có lễ mà anh thường xuyên nhìn thấy, mà là nụ cười ngọt ngào phát ra từ nội tâm, hình như cô đang nghĩ đến chuyện vui, nhịn không được cười ra mặt.
“Em……” Cười cái gì? Nhìn cô tươi cười không giống trước đây, anh bỗng nhiên cảm thấy hô hấp cứng lại.
Cô chậm rãi tiến lại gần anh, tay nhỏ xoa nhẹ lên khuôn mặt tuấn tú của anh, còn nhìn hắn thật sâu, thở dài nói:“Anh quả thực rất đẹp.”
“Một người nam nhân đẹp như vậy, có phải là đẹp quá mức?” Cô tự hỏi, ngón tay nhẹ miết lên khuôn mặt của anh, còn có cái mũi, ôn nhu lướt qua đôi môi ẩm ướt.
Này nữ nhân, là đang khiêu khích anh sao? Nếu là sau khi uống rượu cô đều nói như vậy, thì anh sẽ không phản đối, đương nhiên là cô chỉ có thể ở trước mặt anh uống rượu.
Tiếp theo, một cái hôn vang lên ở trên mặt của anh, cô áp khuôn mặt nhỏ nhắn vào bên trong Ⱡồ₦g иgự¢ rộng rãi ấm áp, nhẹ nhàng mà cọ xát vài cái, lại yên tĩnh lại.
“Uy.” Anh nâng nhẹ tay lay bả vai của cô, đáp lại của anh là tiếng hít thở đều đều của cô.
Không thể nào, nữ nhân này cứ như vậy đang ngủ? Vậy anh thì sao? Vốn đã rất khó áp chế Dụς ∀ọηg, bị cô cọ xát như vậy đã hoàn toàn dấy lên lửa nóng cực lớn của anh, mà cái người đã châm lửa cứ như vậy đang ngủ?
Không thể tin chuyện tình như vậy sẽ phát sinh ở trên người cùa anh, Bách Lăng Phong con ngươi xinh đen láy đẹp hiện lên một tia sáng phức tạp, nghiêng người. Đem cô ép vào dưới thân.
Hạ Di Hàng một chút phản ứng đều không có, tiếp tục ngủ say.
Bàn tay rắn chắc của anh tham nhập vào trước áo ngủ, xoa nắn nơi mềm mại, từ từ vuốt ve, đôi gò bồng non mềm theo bản năng của thân thể nổi lên phản ứng ở lòng bàn tay của anh gắng gượng đứng lên, nhưng là……
Chủ nhân vẫn như cũ không có gì động tĩnh, lâm vào ngủ say.
Nút thắt một cúc, hai mở, tam mở, mãi cho đến áo ngủ hoàn toàn mở ra, bộ иgự¢ tuyết trắng trong suốt dưới ngọn đèn chiếu rọi xuống hiện ra nhu nhuận sáng bóng, đóa hoa phấn nộn xinh đẹp lẳng lặng nở rộ.
Từng nụ hôn nóng rực rơi trên cổ, bả vai, anh liếm ʍúŧ đôi gò bồng đem hai đỉnh tuyết trắng biến thành đỏ hồng, mới cam tâm buông ra.
“Ngô…… Lăng Phong……” Tốt lắm, nữ nhân ham ngũ rốt cục có phản ứng, rồi sao?
Kế tiếp tiếng hít thở nhợt nhạt, làm cho động tác của anh ngừng lại, anh ở trước khuôn иgự¢ đầy đặn ngẩng đầu, gắt gao nhìn chằm chằm dung nhan thanh lệ, đang chìm đắm bể tình, mà hô hấp dồn dập.
Anh cắn chặt răng, tay to lớn vì cô mà đem cái áo vừa mới bị cởi ra, từng cái cài trở lại, đem oa nhi ngây thơ đang ngủ mê ôm vào trong lòng.
Sau một lúc lâu, một tiếng rủa thấp ở trong không trung vang lên,“૮ɦếƭ tiệt nữ nhân, ngày mai xem anh như thế nào trị em.”
Ai, bị ép buộc thật thảm!
Hạ Di Hàng xoa thắt lưng đau nhức chậm rãi đi vào thang máy, thật là, sáng sớm say rượu đau đầu đã đủ thảm, còn phải ứng phó với dã thú phát cuồng, còn có người nào so với cô bi thảm hơn.
Nam nhân kia một bên động tác, một bên còn hung hăng nói:“Đề xem em về sau còn dám dám uống rượu nữa không!”
Cô không dám, sau này cũng không dám nữa, uống rượu sẽ bị trừng phạt, thật sự là đáng sợ, làm cho cô đến bây giờ đi đường còn cảm thấy nơi riêng tư nổi lên đau đớn quái dị. Mỗi một bước đi, đều cảm thấy ẩn ẩn đau đớn, vận động quá mức, hơn nữa cái nam nhân kia căn bản là không có chú ý lực đạo của mình, đem cô chỉnh đến lệ rơi đầy mặt, khóc lóc cầu xin. Nhớ đến đến buổi sáng bản thân ở trên giường như vậy thật mất mặt, cô bây giờ vẫn còn cảm thấy khuôn mặt nóng lên.
Đinh một tiếng, thang máy đến lầu 6, cô bước ra khỏi cửa thang máy, trong nháy mắt, nha, thắt lưng của cô, cô đỡ lấy cái eo cứng ngắc, đau đớn như muốn đứt ra làm đôi, làm cho mặt cô trắng bệt.
“Quản lí.” Ngô Thiên Chân phi thường có tinh thần chào cô, nhìn cô quan,“Cô có khỏe không? Hôm nay sắc mặt thoạt nhìn không tốt lắm nha.”
Hướng Ngô Thiên Chân cười nhợt nhạt, cô thật sự không có khí lực cùng người nói chuyện phiếm, bước đi hướng văn phòng của mình đi đến, cô hiện tại cần nhất là một ly trà ấm, có thể giúp cô hồi phục thần trí, cô chỉ có thể hướng những cấp dưới đang chào hỏi gật đầu, nhanh chóng đi vào văn phòng của mình.
Chờ trà ấm chậm rãi đi vào bụng, cô mới cảm thấy co rút đau đớn đầu chậm rãi tan đi, nhưng là thắt lưng vẫn còn nhức, cô chậm rãi xoa Ϧóþ cơ bắp đau nhức, nghĩ đến cái người ép buộc cô suốt hai giờ liền, trước khi đi làm khí sắc thật tốt, đối lập vẻ mặt u uất của cô, thật là đáng giận mà.
Nhẹ nhàng gõ cửa, đẩy cửa vào là vẻ mặt cười đến sáng lạn của Tằng Tâm Vân:“Quản lí, sớm.”
“Sớm.”
“Đây là tư liệu Phi Dương sáng nay đưa tới, tôi đã xem qua rồi, tốt lắm.” Đưa một phần văn kiện, nhìn nhìn Hạ Di Hàng khuôn mặt không có huyết sắc,“Quản lí, cô hôm nay tinh thần thực sự thật không tốt nha.”
“Ân.”
“Cô nhất định rất ít uống rượu đúng hay không?”
“Đúng vậy.” Trên thực tế, cô căn bản là chưa từng uống rượu qua, lần này mới biết được, thì ra tửu lượng của cô thật đúng là kém.
“Vậy khó trách.” Tằng Tâm Vân cười nói:“Vậy cô hiện tại khẳng định rất đau đầu đúng hay không, yên tâm, qua một hồi sẽ bớt đau.” Tùy ý hàn huyên vài câu. Thời gian đi làm vừa đến, mọi người bắt đầu làm việc.
Đang ở toilet, lúc nghe thấy có 2 người nói chuyện làm cô giật mình không dám mở cửa đi ra ngoài.
“ Cô có thấy Hạ quản lý phòng kế hoạch hôm nay tinh thần không được tốt.” Bà tám Giáp (nguyên văn là bát quái nữ giáp) nhìn cái gương lớn trên bồn rữa tay dậm lại phấn.
Hạ Di Hàng ninh mi ngồi trên bồn cầu , không nói gì, biểu hiện hôm nay của cô rõ ràng như vậy sao?
“Cô cũng rất tinh vi đi, ngay cả cái này cũng quan sát đến.” bà tám Ất tô lại son môi.
“Bình thường đương nhiên sẽ không chú ý tới, cô ấy bình thường không thích nói chuyện.” Hì hì cười,“Nhưng là cô ấy hôm nay biểu hiện không bình thường, hơn nữa sáng nay khi chúng ta cùng nhau đi thang máy lên, cô ấy đứng ở phía trước tôi, nghĩ không chú ý cũng khó.”
Ninh mi, Hạ Di Hàng vẫn là nghĩ không ra bên ngoài là ai, người nói kia thanh âm thực xa lạ, cô không nhớ rõ hôm nay có gặp nàng ta hay không, thứ lỗi cô tính cách trầm tĩnh, cho dù cùng đối phương ở cùng 1 tầng lầu, thế nhưng cô nghe không biết là ai đang nói chuyện.
Xí nghiệp Khai Dương mỗi tầng lầu là 1 ngành khác nhau, sử dụng chung một cái toilet, ngoại trừ người trong ngành, cô thật đúng là không thế nào nhận biết người bên ngoài.
“Có cái gì không tầm thường?”
“Chính là tư thế đi đường rất quái lạ, tay còn thường thường đỡ thắt lưng.” Ái muội nói nhỏ:“Cô nói, có phải không tầm thường? Thoạt nhìn giống như là trãi qua 1 đêm kích tình, là di chứng của việc miệt mài quá độ.” Cô chính là có qua lại với bạn trai, đối loại chuyện này, chính là phi thường quen thuộc.
“Làm ơn, toàn công ty từ trên xuống dưới đều biết Hạ quản lí không có bạn trai, cô hiểu sai đi?”
“Ai biết. Nói không chừng cô ấy có bạn trai bí mật, lại đem dấu đi, chúng ta cũng không biết.” Nghe đến đó, Hạ Di Hàng trên mặt một chút huyết sắc còn sót lại cũng mất hết, ngồi cũng khó khăn, phi thường không được tự nhiên.
“Ha ha, cô quả nhiên không hổ là đài radio của công ty chúng ta, trí tưởng tượng thực phong phú.”
“Đương nhiên.” Trang điểm xong, hai người vừa nói chuyện vừa đi ra ngoài,“Tôi nói với cô……”
Tiếng nói đã không còn nghe thấy, nhưng Hạ Di Hàng lại cảm thấy toàn thân rét run, khó trách người ta nói, muốn ở trong công ty nghe tám nhãm, đồn bậy, toilet tuyệt đối là nơi đầu tiên, thứ hai là gian nước trà, quả nhiên không sai.
Ngón tay gắt gao nắm lấy góc áo, cô tự nhận ngày thường ở công ty luôn an phận thủ thường, nhưng vẫn là khó tránh khỏi trở thành tiêu điểm để người khác lôi ra làm thứ tiêu khiễn trong lúc trà dư tửu hậu, ha ha, cũng là, ai sau lưng không nói người, ai sau lưng không người nói.( anchan: chổ này hơi lu bu, hiểu đơn giản là: ai ko nói xấu sau lưng người khác và không bị người khác nói xấu lại)
Cô cần gì phải để ý mấy lời ra tiếng vào đó?
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc