Cô nàng không muốn kết hôn - Chương 06

Tác giả: Chu Khinh

Kinh nguyệt là gì, Bách Lăng Phong dĩ nhiên hiểu rõ.
Bàn tay đang lò mò trên người chợt dừng lại, vẻ kinh ngạc lần đầu tiên xuất hiện trên gương mặt tổng giám đốc đại nhân, “Em nói gì?”
Vừa rồi cô nói rất lớn, rõ ràng anh ta nghe thấy, gương mặt đỏ như gấc, cô thậm chí còn không dám mở mắt, “Thì là “cái đó” đó …” Tại sao nhất định phải ép cô nói ra chứ, cô xấu hổ ૮ɦếƭ mất.
“Anh không tin.”
“Hả?” Cô kinh ngạc mở mắt ra.
“Anh muốn kiểm tra.” Bàn tay không ngừng tìm kiếm dưới người cô.
“Đừng mà, xin anh đó!” Lần này đỉnh đầu cô thật sự bốc khói lên, nếu thật sự để anh thấy “cái kia”, cô nhất định sẽ xấu hổ đến mức đập đầu vào tường ૮ɦếƭ mất thôi, cô đành kéo tay anh lên,”Thật mà, em không bao giờ lừa gạt ai cả.” Sáng hôm nay cô đã phát hiện chuyện này thật mà.
Anh nhìn cô thật lâu, hồi lâu sau mới buông lỏng đôi tay đang đặt lên bụng cô ra, ૮ɦếƭ tiệt, sao lại có thể như vậy?
Có thể bỏ qua cho cô rồi sao? Hạ Di Hàng khẩn trương nhìn anh, sợ anh một giây sau sẽ đổi ý, cô muốn đích thân kiểm tra cho anh xem.
“Nhìn rồi thì anh lập tức thay đổi chủ ý ngay đó.” Cô gái này, tâm tư rất rõ ràng, tất cả đều biểu hiện trên mặt, đơn thuần đến mức làm anh cũng phải động lòng.
Cô vội vã rời mắt, buông lỏng nằm lên chiếc giường êm ái, nhất thời, căn phòng rơi vào sự yên tĩnh, chỉ còn hơi thở nặng nề của anh vang lên bên tai cô.
Tròng mắt đen bóng không tự chủ được dời sang phía anh, sau đó đột nhiên chuyển sang Dụς ∀ọηg cứng ngắc đỏ ngầu kia.
Anh vẫn kích động như vậy, miệng mở ra nhưng lại không biết nên nói gì, nhưng mà…”Vậy anh … vậy bây giờ nên làm gì đây?” Có phải anh rất đau khổ vì “cái đó” không ?
Anh mặc kệ cô, bây giờ cả người anh đang có mong muốn rất mãnh liệt, cô gái nằm bên cạnh này, thân thể mềm mại, hơi thở rồi hương thơm, hoàn toàn đốt cháy các giác quan của anh, nó như đang khích lệ, đang cổ động anh, mặc kệ kinh nguyệt phiền toái gì đó đi, muốn làm thì cứ việc làm.
Nhưng cô gái này còn không biết sống ૮ɦếƭ, dám mở miệng nói chuyện với anh!
Nhưng anh vẫn chưa cầm thú đến mức đó, hơn nữa anh không muốn làm xong rồi nhìn máu tươi đầy giường.
“Em có thể giúp anh được gì không?” Liếc nàng một cái, anh không nhận ra cô gái ba tháng trước vẫn còn “tập tễnh vào nghề” này nữa, bỗng nhiên rất muốn để cô hiểu rõ Dụς ∀ọηg của anh đau đớn đến mức nào.
Lại nhìn tròng mắt tinh thuần như thủy tinh kia, dưới đáy lòng anh thầm than thở, chỉ sợ nếu anh nói ra yêu cầu của mình, cô sẽ sợ đến mức bất tỉnh tự lúc nào
Rụng quá … Cố gắng, anh cố gắng kiềm nén Dụς ∀ọηg của mình xuống, định vào phòng tắm để giải quyết, Shit! Từ khi bắt đầu làm trai đến nay, anh chưa từng bi thảm đến mức phải nhờ nước lạnh để giải quyết cho Dụς ∀ọηg của mình, nhưng hết thảy cũng là nhờ cô gái này mang đến, anh quay đầu lại, liếc xéo cô.
Có cần dữ vậy không? Cô gái đột nhiên bị liếc xéo vô tội nhìn, căn phòng lại lần nữa chìm vào sự yên tĩnh.
Biết anh không để ý đến cô nữa, cũng không ૮ưỡɳɠ ɓứ૮ cô làm những chuyện đó nữa, lòng của cô buông xuống, tinh thần cũng hoàn toàn buông lỏng xuống, nhưng 1 giây sau, cô mơ hồ cảm thấy đau đau, mà nó tiếp tục kéo dài.
“A…” Cúi đầu ՐêՈ Րỉ một tiếng, cô cuộn tròn người lại, vào ngày đầu tiên của kì kinh nguyệt, cảm giác đau đớn từ dưới bụng sẽ đến rất nhanh, đau thật lâu thật lâu sau mới kết thúc.
“Em làm sao vậy?” Hơi thở ՐêՈ Րỉ kia hấp dẫn sự chú ý của anh, nhìn sắc mặt cô đột nhiên tái nhợt đi, xin nhờ, người đang chịu khổ bây giờ là anh có được không? Sao cô lại rên lên vậy chứ?
Không có tâm trạng để ý đến anh, cô trở mình lại, thân thể càng lúc càng cuộn tròn lại hệt như con tôm đỏ, thân thể rét run, nhưng trên trán không ngừng xuất hiện mồ hôi hột.
Cô gái này có gì đó khác thường, không kịp giảm bớt Dụς ∀ọηg của mình, anh lật người cô qua, thấy gương mặt đau đớn đến nỗi méo mó cả đi, “૮ɦếƭ tiệt, rốt cuộc là em bị làm sao?” Tim anh như bị ai níu chặt lấy vậy, thấy cô khó chịu như vậy, anh cũng không thấy dễ chịu là bao nhiêu.
Từng đợt từng đợt co rút truyền đến đã đủ bi thảm rồi, còn muốn cô giải thích nguyên nhân cho anh nghe sao, cô rất muốn đi tự tử ngay lập tức, lắc đầu, cô không nói lời nào.
“Anh đưa em vào bệnh viên.” Tính cách quật cường của cô gái này sao cứ nhằm lúc quan trọng mà xuất hiện chứ? Anh lập tức đứng dậy, chuẩn bị mặc quần áo vào.
“Không… Không cần…” Cô cố gắng vắt vài chữ nhỏ nhoi ra khỏi cổ họng khô khốc, đau bụng kinh mà phải vào bệnh viện, chỉ sợ vào xong cô đã nhảy xuống từ lầu năm bệnh viện rồi.
“Đã đau đến vậy mà còn muốn tỏ ra mạnh mẽ sao?” Kéo tủ áo ra, anh lấy một chiếc áo sơ mi đen mặc vào, tiếp theo là quần tây, nhanh chóng mặc xong, anh lấy chìa khóa xe ra, bây giờ kêu bác sĩ tư nhân đến sợ là không kịp nữa, ngay cả chính anh cũng không phát hiện, tâm trạng này chưa từng xuất hiện trong anh.
“Chúng ta đến bệnh viện.” Cúi người xuống, anh chuẩn bị ôm cô lên.
“Không muốn mà.” Cô quay đi quay lại trên chiếc giường, ૮ɦếƭ cũng không muốn bước vào bệnh viện.
“Em tiếp tục đùa giỡn với anh nữa xem.” Kiên nhẫn có hạn, lại nhìn dáng vẻ đau đớn của cô, anh lại càng thấy tệ hơn.
Anh … anh ta hung dữ cái gì thế? Bây giờ là ai không thoải mái đây?”Em không đi.”
“Bị bệnh mà không vào bệnh viện thì làm sao được?” Đây đã là mức độ nhẫn nại cực điểm rồi.
“Người ta đau bụng kinh mà đi bệnh viện làm gì? Ngu ngốc.” Đúng là không chịu nổi anh, cô đành bật thốt ra, nói xong, cô lại hận không thể cắn đứt đầu lưỡi của mình.
“Đau bụng … kinh?” Luôn là thiên tài, từ nhỏ đã thông minh như Bách Lăng Phong, lần đầu tiên trong đời ngây ngẩn cả người.
Mất mặt, mất mặt quá! Xấu hổ tới cực điểm, lại thêm đau đớn không ngừng, nước mắt của cô không biết chảy ra từ đâu, hu … Đều do anh ta, tại sao anh ta cứ ép cô nói chứ, đau quá đau quá a !
“Em… Khóc cái gì?” Cô gái này, sao hôm nay lại cảm xúc hóa vậy chứ?
“Đau quá… Em đau muốn ૮ɦếƭ rồi.” Cô ՐêՈ Րỉ, nâng bụng, không còn đủ lực để tranh cãi cùng anh nữa,
“Anh nên làm gì?” Kinh nguyệt với anh mà nói, chỉ là một danh từ trong sách giáo khoa mà thôi, anh căn bản không biết, bây giờ thấy cô đau đến vậy, anh cảm thấy rất rối rắm.
“Thuốc giảm đau.” Áp lực công việc lớn làm cho cô quên mất kì kinh nguyệt của mình, may mà sáng nay kịp thời phát hiện, cô thầm trách mắng, tại sao phụ nữ phải chịu loại khổ cực này, còn đàn ông thì có thể ngồi một bên rảnh rang hóng mát, cô phẫn hận liếc xéo người đàn ông đang bối rối bên cạnh
“Thuốc giảm đau.” Anh đột nhiên tỉnh ngộ, cầm điện thoại lên, trực tiếp nhấn phím.
“Nếu anh gọi Hứa Mạn Tuyết mua cái đó, em nhất định sẽ Gi*t ૮ɦếƭ anh.” Biết rõ người đàn ông này xưa nay chỉ quen ra lệnh, biết anh quen để người khác bán mạng cho mình, nhưng mà … trời ạ, nếu thật sự để Hứa Mạn Tuyết mua cái đó, cô sẽ ૮ɦếƭ mất.
Ngón tay đang nhấn phím cứng đờ, cô gái này đúng là có năng lực ép ૮ɦếƭ người ta, thôi, cô đang bị bệnh, anh sẽ không so đo cùng cô, “Vậy bây giờ anh nên làm gì?”
“Đi ra ngoài mua cho em một típ thuốc.” Cô cá cược, người đàn ông này trừ mua cổ phiếu cho công ty ra, sợ rằng không còn mua cái gì nữa.
“Chắc anh không biết tiệm bán thuốc là cái gì đâu, là ..”
“Anh biết chữ.” Cô gái này xem anh như ngu ngốc à?
“Vậy đi nhanh đi, a…” Lại bị đau đớn đột kích, cô hít hơi.
Mặc dù cảm nhận sâu sắc mãnh liệt, làm cho cô trở nên nóng tính một tí, nhưng tròng mắt của cô vẫn chú ý đến gương mặt trắng bệch của anh.
Anh đang lo lắng cho cô sao? Có thể sao?
Tiêng bước chân nặng nề vang lên, anh đi ra ngoài phòng.
Không xác định được, cô ác ý cố tình thử thêm lần nữa, “A… Đau quá…” Tiếng ՐêՈ Րỉ không thể nói là lớn, nhưng cô dám đảm bảo anh nghe được, bởi vì…Một âm thanh rơi vỡ đột nhiên truyền đến, sau đó là tiếng một người nào đó khẽ nguyền rủa, lại có cả tiếng máy hút bụi vất vả cần cù làm việc bị đá văng, thì ra là vậy, xem ra nó đã chặn đường người nào đó rồi.
Một tiếng đóng cửa vang dội, trong phòng lại chìm sâu vào yên lặng lần nữa.
Thì ra là… Hạ Di Hàng nằm trên giường, không nói gì, đột nhiên, tiếng cười thanh thúy truyền ra từ trong miệng cô, muốn ngừng mà không được.
Người đàn ông kia thậm chí còn rối rắm vì cô, nghĩ đến nét mặt lúc đó của anh, cô lại không nhịn được mà bật cười, đùa với một người đang bối rối như vậy có phải hơi quá đáng không ?
Trời ạ, thật là … thật là quá buồn cười, cô cười đến mức rơi cả nước mắt, nếu không phải bụng vẫn còn đau, sợ rằng cô đã cười lăn lộn trên giường.
Tổng giám đốc luôn uy phong lẫm liệt cũng có thời điểm không khống chế được mình, đúng là đáng yêu, tư vị ngọt ngào chưa bao giờ có đột nhiên len lỏi vào lòng cô …
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc