Cô Nàng Hotboy Lạnh Lùng - Ngoại Truyện 02

Tác giả: zen li lom

Ngoài vườn hoa của một ngôi nhà phong cách Châu Âu, có một cô bé mắt to, da trắng, nhìn rất tròn, cô bé đang ngồi chung vs một cậu bé có làn da trắng, nhìn cậu bé thật là khôi ngô. Cô bé nói:
-Anh Gi*t đi! – cậu bé nghe cô nói thì lắc đầu noi:
-Em Gi*t đi! – cô bé cười cười rồi nói:
-Anh là con trai là anh hai em thì anh Gi*t đi! – cô bé chu chu môi nói, cậu bé lại lắc đầu cầm lấy cái cây to to khô khóc đưa cho cô bé, nói:
-Nhưng anh không thích sát sinh! Em Gi*t đi! – cô bé bực cái mình nha! Gi*t mà cũng Gi*t không có xong, cậu bé nói tiếp:
-Nếu không hành quyết nó thì thả nó đi cho lành! – nghe cậu bé nói thế cô bé liền nhanh tay nhanh chân chạy lên con vật đó giậm một phát nát bét, cái chân của con vật dính vào đế giầy, cô bé nói:
-Bỏ nó sống là làm hại chúng sinh hiểu chưa? – nghe như là chị hai không bằng, cậu bé nhìn cô bé Gi*t con gián một cách vô cùng dũng cảm thì bắt đầu cảm thấy nên đề phòng con em gái để không thì có ngày nó giậm cậu như giậm gián thì có nước ૮ɦếƭ chắc.
Tự nhiên nói chuyện vs nhau một lúc thì một người phụ nữ bước ra, người phụ nữ này không ai khác là Thư chứ ai! Thư bước ra nói vs cậu nhóc và cô bé:
-Mỹ Anh! Thiên Minh! Vào thôi tụi con! Ba con sắp về! – cô bé chạy lon ton tới ôm mẹ vào lòng, cậu bé cũng chạy lại ôm mẹ, nhưng lại bị cô bé hất cái chân ra nói:
-Tay anh dơ èm! Anh mới lấy tay Gi*t gián mà còn ôm mẹ! Anh không biết xấu hổ là cái gì cơ à? – Wao! Nói một đóng triết lý, ấy mà người Gi*t gián là Mỹ Anh chứ có phải cậu nhóc, cô bé muốn chiếm mẹ một mình đây mà, Nhưng cô bé đã tính sai một bước, Thư liền bỏ cô bé ra mà đi tới cậu bé nói:
-Sao con lại Gi*t gián bằng tay! Biết như thế là dơ lắm không? Đi vào nhà rửa tay chuẩn bị ăn cơm! – cô bé nhìn Thư ôm lấy cậu bé đem vào nhà mà bực cái mình, mới có 4t đầu mà bày đặt giận dỗi cơ chứ, cô bé lạnh lùng bước vào nhà, nắm lấy tay mẹ đi vào, liếc xéo Thiên Minh một cái. Thư nhìn mà buồn cười muốn ૮ɦếƭ, hồi năm có thai đi khám thì mới biết sinh đôi, ấy thế mà tính cách hai đứa nó khác một trời một vực thấy rõ.
-Thôi! Mẹ ôm nè chịu không? – nó liền cuối xuống ôm lấy Mỹ Anh một cái rồi bước đi! Cô bé vẫn hậm hực nhưng đỡ hơn một chút! Có sao hồi về mét ba cho biết! Nghĩ như thế nên cô bé nhảy chân sáo chạy vào nhà.
Ngồi xuống bàn một lúc thì hắn trở về, hắn nhìn nó đang ngồi vs hai đứa con, hai đứa gì mà ghét nhau ghê gớm lắm, nhìn nhau như muốn Gi*t người, hắn đi tới ôm lấy Mỹ Anh một cái rồi đặt lên đùi, vừa đặt lên thì Mỹ Anh đã nói:
-Ba hồi nãy anh hai rất ác đó ba! Con nói anh hai là đừng Gi*t con gián mà anh ấy cứ Gi*t con gián còn bẻ chân nó, bẻ đầu nó nữa đó ba! – nghe con gái nói, hắn giả vờ ngạc nhiên nói:
-Vậy sao? Anh hai con ác vậy luôn? – cô bé gật đầu một cái rụp, nó thì bới cơm cho hắn, đưa cho hắn, hắn liền hôn lên má Mỹ Anh nói:
-Chút cha xử anh con! Bây giờ mình ăn cơm chứ? – cô bé gật đầu có vẻ đắt thắng lắm. Còn về cậu bé thì chỉ nhìn thôi chứ không nói gì hết vìcậu này ít nói mà, tính nói nhiều là con em cậu chứ cậu thì dù có cại miệng thì cũng nói hai ba câu là dữ lắm. Ăn xong cơm trưa, hắn đi ra sau vườn chơi, nói đại là đi dạo vs Thiên Minh, đi vài vòng nói vài câu thì đi vào nhà, vừa định vào thì hắn nhìn thấy giầy của Mỹ Anh in nguyên cái xác con gián, hắn mỉm cười vào nhà, vừa đi vào thì đã nghe tiếng nói của Mỹ Anh:
-Mẹ! Mẹ kể cho con nghe hồi xưa là ba cua mẹ hay mẹ cua ba? – ôi trời! Con bé nó mới chừng đấy tuổi mà nhiều chuyện ghê gớm, nó cười một cái rồi đùa vs con bé:
-Ừm………….Thì ba con chứ ai! Phải dùng trăm phương ngàng kế mới cua được mẹ đó! Con thấy mẹ có giá chưa? – đùa là thế, nhưng con bé thì tin thật, con bé nói:
-Vậy mẹ có bỏ ba lần nào chưa? Thí dụ như mẹ nhiều người theo đuổi quá nên hay làm ba ghen? Vậy đó? – nghe con bé hỏi nó còn buồn cười thêm nó nói:
-Ừm! Là vậy đó! – con bé gật gù, gật gù, con bé không biết làm sao mà lại nói là:
-Con nếu lớn lên là phải như mẹ mới tốt há? – nó gật đầu đưa táo cho con bé, lúc này hắn vs Minh vào nhà, vừa đi vào là hắn nói:
-Em sao lại nói dóc tụi nhỏ? Tụi nhỏ nó mà biết em nói sạo thì nó thất vọng lắm! – nó không nói gì mà nhìn hắn muốn cháy mặt, hắn lặng không nói thì Mỹ Anh chen vào:
-Ồ! Con giờ mới biết ba sợ vợ nha! – nói xong câu đó con bé chuồn sớm, Thiên Minh nhìn mà buồn cười nói chi rồi sợ, chạy lên phòng con bé mới tá hoả chạy lung tung rồi chạy xuống nói vs mẹ:
-Mẹ! Mẹ gọi ngay cho Băng đi! Con muốn sang nhà dì Trang thăm Băng một chút! – nó ậm ừ rồi gọi điện, con bé còn kêu qua nhà Trang nữa chứ, vừa qua con bé cười vs Trang rồi nói:
-Con chào dì! Có Băng ở nhà không? – Trang gật đầu, con bé chạy ào lên phòng Băng, Băng đang ngồi chơi xếp hình nghe thấy tiếng bước chân ầm ầm thì biết ai liền, Băng định nói cửa không khoá thì cửa mở ra chạy vào một cái ầm, Mỹ Anh thở dốc nói:
-Tao tiêu rồi! Anh Minh mà biết là tao…………tao…tao………..૮ɦếƭ chắc đó Băng! – Băng thở dài ngao ngán nhìn Mỹ Anh, Băng rót cốc nước đưa Anh, Băng nói:
-Chuyện gì? – Anh mặt cực kỳ lo lắn nói:
-Tao………….hôm…nay………..chơi game. – Băng nhìn Anh, Anh nói tiếp:
-Rồi máy tao hư, tao mượn anh Minh nhưng ổng không cho nên tao lén lấy rồi sao đó…………….- Băng cảm thấy lo lắng nha! Anh nói tiếp:
-Tao chơi thua hoài nên tức quá đập máy ổng vào tường! – Băng nghe xong miệng há hốc to, thôi xong Minh mà không xẽ Anh ra thành tám khúc thì cũng đem xào lăng cho coi!!!!
Băng nhìn Mỹ Anh, cô không ngở Mỹ Anh lại gan như vậy, thôi thì tìm cách trước đã, Băng nói:
- Nếu chỉ có một máy chơi game chắc anh Minh không giận lắm đâu, hay là mày đi vể xin lỗi ổng là xong xuôi! - Mỹ Anh lắc đầu, con bé thở dài nói:
- Tao sau đó tìm thấy một máy chơi game nữa của ổng và nó cũng tan tành luôn! - Băng trố mắt lần hai trời ơi, con này gan nhở?
Tại một ngôi nhà có vườn hoa hướng dương rực rỡ, một cậu bé đang chơi bắn bi thì tự nhiên một cậu bé khác xòng xọc bước vào. Cậu bé chơi bắn bi nhìn thoáng một cái trào phúng nói:
- Nếu tìm Mỹ Anh thì nó không có ở đây nên làm ơn biến giùm cho nó thoáng! - Thiên Minh nghe thằng bạn trí cốt nói như vậy thì trợn tròn mắt lên. Anh KHôi nhìn nói:
- Tao nói sai à? Lần nào qua đây cũng tìm Mỹ Anh hết nên tao nhắc chừng! - Thiên Minh tức giận nhìn Khôi, cậu bực cái mình hai cái mái chơi game của cậu tan nát ở nhà do bàn tay ma quỷ của em gái cậu, cậu bực muốn ૮ɦếƭ mà còn gặp Khôi nữa chứ. Khôi rửa tay xong xuôi, lấy ly nước uống sạch mọt hơi nói:
- Lại hư gì à? - Thiên Mình bắt đầu kể cho Khôi cứ tưởng là tìm được sự đồng tình và sự tức giận thay của Khôi ai ngờ Khôi cười té lên té xuống nói:
- Vậy là mày khỏi mà chơi nghe con! - trời ơi! Nghe câu đó 80% người là sẽ nổi khùng lên nhưng Minh thì quá quen nên cũng chỉ liếc xéo Khôi mộ cái. Khôi tự nhiên nói:
- Chắc nó ở nhà Băng đó! - nói rồi Minh kéo Khôi đi đến nhà Băng, vừa tới nhà đã nghe Mỹ Anh nói:
- Mày biết không Băng! Anh hai mà tới đây thì tao đưa mày ra chịu tội thay nha! - Băng không thèm trả lời mà vẫn vuốt lấy mái tóc con 乃úp bê trên tay, Mỹ Anh cũng không buồn mà giận, con bé cầm lấy 乃úp bê mặc đồ vào cho nó.
Minh và Khôi bước vào nhà, Mỹ Anh nhìn thấy Khôi thì tươi cười rạng rỡ rồi tự nhiên méo sẹo qua bên khi thấy Minh mặt đang hầm hầm nhìn cô, ôi! Con bé phải chịu ૮ɦếƭ sao? Không!!!!!!!!! Minh từ từ đi tới nắm lấy tay Mỹ Anh cừi man rợ một cái nói:
- Anh đem thịt em nấu cho *** nó ăn! -Mỹ Anh sợ đến đứng tim, Khôi thì nắm tay Mỹ Anh lại nói:
- Trời ơi! máy chơi game thì mua lại mấy hồi! - Mỹ Anh liền cười vs Khôi một cái, Minh hạ giận lại một chút rồi nói:
- Vậy em mua lại trả anh! - Mỹ Anh cũng cười cười đồng ý , con bé liền bay qua Băng, Băng nói:
- nà nhá! Tớ là tớ không có tiến nhá! Đùng có mà kêu! - Mỹ Anh nhìn con bạn bực cái mìn , Tự nhiên tiếng bước chân vang lên thì ngay lúc đó mẹ của Mỹ Anh bước vào, ôm lấy cô bé nói:
- Bây giờ chúng ta đi công viên giải trí! - nghe vậy Mỹ Anh nhảy tưng tưng lên người mẹ, nào ngờ nhảy thế nào mà nhảy vào người THiên MInh rồi còn đạp cậu muốn ૮ɦếƭ, cậu đứng lên đuổi theo Mỹ Anh mà miệng không ngừng la hét:
- MỸ ANH! eM ĐÚNG LẠI CHO ANH! MỸ ANH!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Mỹ Anh đang ngồi chơi ở bật thềm thì nghe tiếng Khôi vs Minh nói vs nhau, con bé là người nhiều chuyện à không hơi tò mò thôi, con bé ghé tai vào sát cửa nghe động tĩnh trong phòng thì nghe Khôi và Minh đang đánh nhau thì phải;
- Đi ૮ɦếƭ đi! Tại ông hết! Yaaaaaaaa! - tiếng Khôi hét lên trong bực tức sau đó là hàng ngàn tiếng khác nữa mà Mỹ Anh lọc không ra, Mỹ Anh nhíu mày, hai người này đánh nhau? Chuyện lạ có thật!
- Im đi! Ông khơi màu trước mà! - sau đó là tiếng hét của Khôi, tiếng than của Minh, Mỹ Anh thấy vậy là tiêu rồi! Hai người này sắp máu đổ đầu rơi rồi! Con bé lén mở cửa trèo vào phòng, nhưng mới nhắc được một bước thì Băng từ phía sau nói;
- Làm quái gì vậy hả? - Mỹ Anh giật mình nhìn qua, trược chân nên Mỹ Anh té xuống và rồi con bé đè Băng một cách không thương tiếc, Mỹ Anh cười cười ngồi lên bụng của Băng, Băng vừa bị té đau muốn ૮ɦếƭ nay còn bị nó đè lên, con bé thở không muốn nổi gấp gáp đẩy Mỹ Anh xuống, Mỹ Anh bị đẩy xuống chu môi phản bát:
- Nè! Tao đang giúp Khôi vs Minh làm lành. Sao mày kéo cho tao té hả? - Băng muốn đập cái người trước mắt ghê, ngay lúc đó Khôi vs Minh ló đầu ra ngoài nhìn Băng vs Mỹ Anh đang ngồi xuống bãi cỏ, Mỹ Anh nháo nhào khgi gặp Minh, cô bé nói:
- Anh vs Khôi đánh nhau à? - Khôi lắc đầu, hai đứa là bạn thân nên Khôi đánh nhau chi? Vs lại tại sao phải đánh nhau? Mỹ Anh nghĩ Khôi nói dối nên nói:
- Nói thật đi! - Băng nắm lấy tay nó đứng lên, con bé chống hai tay vào hông lên giọng chị cả:
- Hai người do91 chỉ chơi game thôi! - Mỹ Anh lúc này cười cười không nói.
Đó là kỷ niệm khi mấy nhóc con 5t
Khi lên được 6t, ngay cái ngày sinh nhật của Khôi ( con của Hạo và Trúc). Mỹ Anh ngồi chiểm chệ hoài mà không chịu thay quần áo đi dự tiệc, mẹ con bé phải vào nan nỉ nói là hôm nay có UFO nữa, theo như những trẻ nhỏ thì nghe tới là thích, còn Mỹ Anh thì trề môi nói:
- Con đúng là con ních thật nhưng mẹ đừng đem mấy cái thứ không có thật ra nói chứ? - mẹ nó đóng băng toàn tập, ba nó mới nói:
- Ừm........con gái! Con mà không đi thì ở nhà một mình nhá! Vì anh con cũng đi mà đúng không Minh? - Minh nghe tên mình thì nhìn ba chớp chớp mắt, cuối củng cũng hiểu nên bỏ máy chơi game xuống gật đầu một cái, Mỹ Anh chu chu môi đành ậm ừ đi vậy.
Nhà của Băng:
Băng ngồi xem tivi cho tới giờ đi tiệc thì mới lật đật chạy lên thay quần áo, cả đám ghét sinh nhật của Khôi là vì không cho cả đám chọi bánh kem nên cả đám thấy nhàm nên chả muốn đi, Khôi là kẻ thích sạch sẽ bởi vậy không thích như vậy.
Một lúc sau;
3 đứa con ních đứng trước một ngôi biệt thự sang trọng từ trong ra ngoài bong bóng toàn là bong bóng, Mỹ Anh đi vào nhìn thấy Khôi ăn mặc chỉnh tề thì nói:
- Đẹp làm gì? Có ăn được không đây? - Khôi liếc nhìn Mỹ Anh một cái nói:
- Vậy hôm nay mặc đầm mặc váy làm gì sao không vác lên người miếng vải được rồi! - Mỹ Anh tức giận dậm vào chân Khôi, Khôi đau quá mà ôm chân. Băng đi tới chào một cái rồi đưa ra món quà được gói bằng giấy xanh lá, Khôi cảm ơn thì Băng nói:
- Khỏi cảm ơn! Mất hết 5 đô của tôi! - nghe vậy mặt Khôi muốn đóng băng luôn, đúng là cô nàng tính toán mà. Minh đi vào huýt nhẹ cù chỏ Khôi nói:
- Chúng ta thân nhau từ thuở lọt lòng nên quà cáp chi cho tốn! Đi bằng tình cảm nó mới tốt! - nói rồi anh chàng đi vào một mạch, Khôi cũng bó tay hầu như lần nào cũng thế.
Khi nhập tiếc, rồi cắt bánh kem, 3 đứa kia nháy mắt nhau muốn rớt hết long my luôn, Khôi thì liếc mắt nhìn 3 người thì 3 người tỉnh như ruồi giả vờ như không có chuyện gì, Khôi định dẹp bánh kem thì nó liền quẹt một cái chét lên mặt Khôi nói:
- Chúc mừng sinh nhật!!!!! - Khôi nhíu mày tức giận vừa định lên tiếng thì Băng đã lấy nguyên cả nữa bánh lem ụp hết vào mặt Khôi, Khôi nóng máu:
- Sinh nhật vui vẻ! - Minh nói xong thì đẩy đầu của Khôi vào cả bánh kem, mấy phụ huyanh nhìn mà buồn cười, Khôi trầm mắt nắm một đóng bánh kem chọi lại thì cả đám chỵ đi mất, thế là 1 người đuổi theo 3 người tạo nên khung cảnh nhộn nhịp.
>>>>>>>>>>>> Hoàn Toàn Văn<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc