Cô Nàng Hotboy Lạnh Lùng - Chương 11

Tác giả: zen li lom

Bây giờ tới cái cặp im lặng nhất trong 3 cặp nà!
Nó đang đứng dựa vào cái cây thì thấy có ai đó nắm cái tay, nó mở mắt nhìn xuống cái tay, rồi nhìn theo cánh tay thì gặp ngay hắn, nó thầm thờ dài rồi nhàn nhạt hỏi:
- Chuyện gì?
- Có sao hông? – hắn nhìn nó quan tâm hỏi, nó hơi ngạc nhiên, càắn cũng ngạc nhiên tại sao mình hỏi thế nữa ( Nảy tới giờ có anh mới nói câu có lương tâm nhất á! Anh Bảo). Nó ngẩn người một lúc rồi nói:
- Tôi đâu có bị đánh!
- Ừm! – Dù vẫn lạnh nhạt nhưng trong lòng nó thấy rất ấm áp khi có người quan tâm nhưng cái mấ áp đó chỉ là một phần nhỏ của một phần nhỏ thôi. Hắn thì thấy lòng hổn độn vì tại sao mình lại quan tâm một thằng con trai, chắc tại Khánh là anh trai của Thư nên mình mới thế, chắc là thế, hắn cứ thế đứng ngây người phủ nhận cái cảm nhận của mình.
GIỜ VỀ.
Tụi nó thông dong đi về thì thấy một bản thông báo, tụi nó chả hứng thú nên đi tiếp chợt con nhỏ bà tám lớp nó từ trong đó bước ra, nhào tới nó, nói một tràng, làm tụi nó chả hiểu con nhỏ này nói cái gì chỉ nghe loáng thoáng:
- Ghê nha! Diễn “ Công chúa ngủ trong rừng” vs hội hs luôn!
- Gì? – Tụi nó ngu ngơ nghe con bé đó nói thì ngu hơn, chen lấn vào xem cái bản thông tin nhìn xong tụi nó thấy trời tối sầm, đầu óc trống rỗng, CÁI Gì ĐANG XẢY RAAAAAAAAAAAAA???
Cái bảng thông báo thế này: “ Thể lệ cuộc thi không như những năm trước, sẽ có 2 đội, đội 1 gồm: HS lớp 11A1 và hội hs. Đội 2 gồm những học sinh còn lại. Và tôi muốn đội một diễn vở kịch: “ công chúa ngủ trong rừng” . Đội 2 là: “ Tấm và Cám”
Tụi nó như tá quả chả hiểu cái gì? Mà 1 tuần sau sẽ bắt đầu thi, phải giễn saooo?
Tụi nó về nhà, ngồi phịch xuống ghế, đang tính đi tấm rửa thì tiếng chuông cửa vang lên, người làm liền chạy ra mở cổn, mto5 lúc sao tụi hắn vào nhà, tụi nó nhìn rồi hỏi đồng loạt:
- Gì nữa đây?
- Phân vai diễn- Tụi hắn cũng đồng loạt nói
Nghe tới cái vụ phân vai tụi nó nhìn xong rồi nói:
- Nói đi!
- Tôi sẽ nói nghe! Không đổi vai được đâu! Kiệt( Trúc) diễn vai hoàng hậu
- Cái gì? Tôi dầu gì cũng là “con trai” Chứ bộ! – Trúc bức xúc nói, kịch liệt không đồng ý nhưng hắn vẫn không chịu soi963 nên đành ngậm ngùi nhận.
- Hạo là hoàng thượng
- Ừm – hạo không nói gì ngoài việc đồng ý một cách nhàn nhã
- Tuấn ( Trang) vai công chúa! – Trang hơi ngơ người vì nó nghĩ nó phải là công chúa chứ lị
- Quân vai người bảo vệ công chúa! Tôi vai hoàng tử! – MỌi người đang chờ đợi vai diễn của nó nhưng hắn vận chưa nói, nó mừng thầm vì nghĩ nó không có diễn…………nhưng sai lầm, nó cũng được xướng tên;
- Khánh vai………….phù thuỷ _ Trời vai ác vậy, nó nghe xong thì cũng gật gù không nói cái gì?
Vậy là trong một tuần tụi nó và tụi hắn, tập cho vỡ diễn rồi ngày diễn cũng chính thức đến, hắn đứng trong canh1 gà dặn dò:
- Nè! Nè ! Mấy người diễn tốt lên! Khánh phải ác một chút nhe!
Vừa dứt lời thì màn sân khấu kéo lên, vừa kéo lên đã thấy Hạo và TRúc đứng giữa sân khấu nhìn hai người hết sức là đẹp đôi! Người dẫn chuyện bắt đầu khởi đầu câu chuyện:
“ Ngày xửa ngày xưa, xưa thiệt là xưa, xưa tới nỗi không biết là xưa cỡ nào( Nhãm), tại một vương quốc nọ, tôi cũng không biết là nơi nào luôn, có một người hoàng hậu lâu thế mà chưa có con, một hôm nọ bà dạo quanh bên con kênh, bỗng bà gặp một chú ếch, chú ếch phán rằng: “ Bà á! Là bà sẽ mang thai và hạ sinh một nàng công chúa”, bà hoàng hậu vui mừng khôn siết, bà chạy về hoàng cung kể cho hoảng thượng nghe, ông vừa nghe hoàng hệu kể thì ông nhìn hoàng hậu trân trân rồi thốt lên:
- Nàng uống thuốc chưa? _ hoàng hậu tức giận, lấy guốc tát vào mặt hoàng thượng, mấy ngày sau, đúng thật là bà có thai, hoàng thượng từ đó thương hoàng hậu hết mức, và cuối cùng hoàng hậu cũng đã hạ sinh một tiểu công chúa, vì để chúc mừng cho sự ra đời của tiểu công chúa nên hoàng thượng mới mở một bữa tiệc, Ông đứng trước ngai vàng, lấy chiếc chiếc điện thoại đời mới gọi cho ai đó:
- NHóm F9 đúng hông?
- Dạaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!
- Ngày mai là ngày chúc mừng công chúa, nhóm mấy người nhớ tới!
- Dạaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa
- Ừm!
Đúng là thủng não vs cái nhóm này, nói mà thủng cả tai. Hoàng hậu từ trong bước ra thắc mắc hỏi:
- Tại sao là F9 ạ?
- Vì tụi nó là nhóm 9 con điên, ủa lộn 9 bà tiên đó nàng! F viết tắt của từ Fairy !
- Vậy sao lại là 9! À chắc là có 9 người đúng không, hoàng thượng?
- Ừm! Một phần đúng! Còn do tụi nó hâm mộ SNSD nữa!
- Thần thi*p đã hiểu!
- TƯởng không hiểu nữa thì đi ૮ɦếƭ đi! – Hoàng thượng quay mặt đi nói nhỏ
- Ngài nói gì? – Hoàng hậu ngờ vựt hỏi lại
- Không có gì
Ngày chút phúc cũng tới, 9 con điên nhảy như mới trốn trại, sao đó chúc công chúa. Người đầu tiên:
- Ta chúc công chúa sinh đẹp như hoa
- Ta chúc công chúa tài năng suất chúng
- Ta chúc công chúa tài lanh như Trấn Thành
- Ta chúc công chúa có gu ăn mặc như một Playgirl
- ………………………………..
- ……………………..
Có nhiều lời chúc vang lên, chợt đèn vụt tắt, một cô gái, mặc chiếc áo tím sẫm đen, mặc đầy sát khí xuất hiện ngay chỗ đèn sáng. Người đó là phù thuỷ:
- Coi bộ vui quá há! Ăn tiệc mà không mời ta! Đáng giận! Đáng giận! – Phù thuỷ từ từ đi đến chỗ con bé đang nằm trong nôi, nói
- Ta có nên chúc gì không? _ Phù thuỷ cười lạnh hỏi
- Ừm! Kh………..ng………..- hoàng hậu và hoàng thượng như đúng hình nói không nên lời
- Ta chúc đây! Đúng vào ngày con bé tròn…tròn………….tròn
- Sao không nói tiếp! – cả đám kinh ngạc hỏi
- Ừm! Ta đang lựa tuổi! Rồi! Đúng vào ngày con bé tròn 16 tuổi con bé sẽ bị sa quay đâm vào tay và die. Hô hô hô hô hô- nó lấy tay che miệng cười rồi biến mất theo làn khói, hoàng hậu gục xuống khóc nức nở, bỗng một bà điên trong 9 con điên hiện ra nói:
- Đừng lo! Tôi sẽ giúp tiểu cong chúa! Ta xin sửa lời nguyền, vào ngày công chúa tròn 16t sẽ bị sa quay đâm vào tay nhưng không ૮ɦếƭ chỉ là ngủ và nếu có một vị hoàng tử đến cứu nàng, nàng sẽ tỉnh giấc.
Và rồi tiểu công chúa lớn lên, khoẻ mạnh rồi cái ngày đó cũng tới, tiểu công chúa đã ngủ vùi, nghe được tin đó một vị hoàng tử từ một vương quốc xa xôi chạy đến cứu nàng, vừa đến nơi, chàng thấy một người lính canh đang ngồi kế bên giường công chúa, hoàng tử hỏi:
- Sao ngươi lại ở đây?
- Ta là người thân cận của công chúa nhưng công chúa bậy giờ đã ngủ vùi.
- Ta sẽ cứu nàng
- Vô ích thôi! Đã cóp nhiều người cũng nói thế nhưng kcong6 chúa vẫn không tỉnh
- Tại sao?
- Ngươi vô đi rồi biết!
Hoàng tử bước vào, vì bất thình lình vào nên khi thấy công chúa thì té ngửa, đúng là đẹp như hoa mà là hoa ‘ Giả Quỳ” . Hoàng tử hoảng quá chạy ra, trong lúc lính canh đi vào vì thế 2 người ᴆụng nhau và một chuyện động trời xảy ra là Quân hôn Trang lần 2, vì gấp gáp mà hoàng tử luốn cuốn x6 lính canh vào người công chúa, Trang mở to mắt nhìn, Quân cũng thế, cảnh này kịch bản đâu có. Vì thấy nguy cơ nên nó xuất hiện:
- Chàng hoàng tử! Chàng muốn đi chơi vs tôi không? – Nó nói, hoàng tử thấy được dung nhan của phù thuỷ thì đổ liền, 2 người nắm tay đi vs nhau trên con đường hoa hồng. Chuyện đến đây là kết thúc
Mọi người vỗ tay rầm rầm, còn Trang vs Quân thì tâm trạng nó sao sáo á? Nó thì lườm hắn một cái nhìn thấy sợ luôn. Hạo vs Trúc thỉ sóng yên biển lặng, hà cớ gì mà Trang cứ bị tên đầu heo này hôn hoài vậy nè! Trang im lặng, không nói lời nào, Quân thì rất muốn nói lắm, khi môi chạm môi lúc nãy thật sự anh muốn nhiều hơn thế nữa nhưng mà lý trí nói vs anh không thể và nó nhắc anh là người đó là con trai, khi nãy tim Quân đập nhanh như mới chạy nhanh quay về vậy đó!
Không lẽ………không lẽ…………..anh có cảm giác vs con trai? Không thể chắc là nhất thời bị bệnh thôi! Tiếng la hét inh ỏi khi nhìn cảnh hot lúc nãy. Trang lặng thinh từ nãy đến giờ vẫn không nói gì? Tụi hắn thì cứ nghĩ Quân sẽ phản ứng Ⱡồ₦g lộn lên chứ? Vì đó tới giờ miễng là con trai mà nói thích nó thì Quân sẽ chạy mất dép huống hồ gì lần này là hôn? Vậy mà Quân không có phản ứng! Tụi nó thì thiết nghĩ Trang sẽ la một cách đinh tai gai óc chứ lị? Sao nó chả nói gì? Hay nó bệnh chăng? Nghĩ tới đây! Trúc, Hạo, hắn và nó cũng hỏi 2 người kia:
- Bệnh à? – 4 người tranh nhau nhìn mặt 2 người kia vậy mà chỉ nhận được một cái lắc đầu và khuôn mặt buồn buồn! “ Là sao đây ta? MÌnh biết ૮ɦếƭ liền!” – Suy nghĩ của 4 người nhiều chuyện. Trang và Quân nhìn nhau như có sét đánh, khung cảnh trở nên tối mù mịt, ánh mắt sẹt ra từng tia sét cứ sẹt sẹt ngang trời, khuôn mặt câm giận của Trang đối đầu vs khuôn mặt não nề kèm theo thất vọng ủ rũ của Quân khiến mọi người xung quanh chả dám lại gần. Chợt điện thoại nó reo, thế là Trang và Quân không nhìn nhau nữa, nó đi ra một nơi ít người rồi nghe:
- Alô!
- Em! Tiểu Lam đây! – Một giọng nói khá dễ thương vang lên từ đầu dây bên kia ( Giả tạo)
- Chuyện gì? – Nó chợt lạnh giọng hỏi, Lam nghe thỉ cười nhẹ rồi nói
- Em đã nộp đơn vào công ty của chị thành công! – nó nghe thấy thế thì lạnh lùng nói
- Được nhận không?
- Được! – Lam trả lời một câu duy nhất, nó nói tiếp
- Nhớ phải lấy được cái chứa thư kí của phó giám đốc- nó dặn dò Lam, Lam nghe thấy thế thì thắc mắc tại sao là phó giám đốc mà không phải giám đốc
- Sao lại không phải giám đốc? – Nó nghe Lam nói thế thì bật cười, nó nói
- Vì người cần thủ tiêu không phải là tên đó! – Lam gật đầu như hiểu ý rồi chào tạm biệt nó.
Giờ về nhà!
Tụi nó về đến nàh thì nằm ườn trên ghế, Tại nơi khác, trong một ngôi nàh cổ kính, dưới tần hầm lộng lẫy vs nhiều đèn mờ ảo màu vàng nhạt, con đường được lát đá, hai bên cũng được lát đá, trong căn phòng của cánh cửa màu vàng, hình đầu lâu màu trắng gắng ở ngoài, có một số người đang tụ họp ở đây, người ngồi trên chiếc ghế màu vàng, khuôn mặt lạnh lùng, nụ cười ác quỷ, người đó hỏi:
- Có người muốn Gi*t hắn? – Giọng nói trầm ổn, phả ra hơi lạnh khiến căn phòng thêm lạnh lẽo, người ngồi bên trái ngồi trên chiếc ghế bạc trả lời:
- Ừm! – giọng nói có vẻ thư thái nhưng không kém phần ấm áp
- Là một cô gái tiếp cận hắn và người đó đang là thư kí của hắn! – người con trai ngôi bên phải ngồi trne6 chiếc ghễ làm bằng gỗ quý nói, và hớp một miếng rượu của ly rượu cầm trên tay.
- Ừm! – Người con trai ngồi trên ghế vàng nói, chợt chàng trai ngồi trên ghế bằng gỗ nói:
- Xem cái này vui lắm! – Chàng trai đẩy chiếc laptop cho 2 người kia, 3 người xem xong thì đồng loạt nói:
- Thì ra là vậy!
- Gan lắm mới dám gạt tụi này- chàng trai ngồi ghế bạc nói, miệng cười tươi mà không biết tại sao lại cười nữa! 2 người kia cũng cười.
Sự thật là tụi hắn chính là 3 anh có giọng cười mang rợ, video có trong laptop nói về cảnh tụi nó từ nhà Hoa về vs hình dạng con gái, vậy là hiểu rồi, tụi hắn sẽ không tha cho tụi nó vì cái tội lừa ngạc nhưng không biết tụi hắn sẽ làm gì đây, thật là háo hức quá! Mấy anh chàng nàh ta sẽ đánh hay là giỡ cái trò kinh dị hay độc ác hơn là nói cho nguyên trường biết! Thật là chờ đợi quá!
Tụi hắn đã lặp ra những hình phạt cực kì quái lạ đối vs tụi nó, mong mấy anh ấy nhẹ tay, chiều tụi hắn về nhà, tụi hắn không vào nhà mình mà lại đứng trước cổng nhà tụi nó, không lẽ tụi hắn hành động ngay chăng? Tụi nó mệt mõi ra mở cửa, có Trúc và Trang ra thôi, nó đang chơi game nên không ra, nhìn thấy tụi hắn 2 đứa liền nói:
- Đến làm gì? – 3 chàng tự nhiên cười, nụ cười không bình thường, 2 người kia hơi nghi hoặc lùi vài bước ra phía sau rồi hỏi:
- Đến làm gì? – Quân nghiêng đầu sang một bên rồi nói:
- Không cho tôi vào nhà à? – Trang nổi hết da gà vs cái hành động như trẻ con cũng giọng nói dễ thương đến kinh dị của Quân, cô lấy bàn tay xoa xoa lấy làn da đang nổi ốc của mình, rồi nhíu mày định nói gì đó thì Hạo chen vào:
- Tụi tui không thích nói chuyện ngoài này! – Ánh mắt đang cười được che dấu bởi khuôn mặt lạnh tanh của Hạo đã bị Trúc nhìn thấy, Trúc nhìn anh như quái vật vậy đó, cô mở cửa rồi nói:
- Có gì để nói mà………………………….- Trúc đang nói thì bị giọng của nó từ torng nhà vọng ra:
- AI THẾ? SAO TỤI BÂY CHƯA VÔ NHÀ? – Nó đang ngồi chơi mà miệng cứ hỏi, 2 con bạn đành cho tụi hắn vào, tụi hắn vừa vào thì thấy một cảnh tưỡng kinh hoàng, đầu lâu màu trắng ngay ghế sofa, một cái hòm làm từ gỗ chưa mở nắm kế cái tivi, nhiều xương được treo lùng lẳng trên trần nhà, mấy bức tranh thì toàn quỷ ma, máu me tùm lum..v..v…Tụi hắn nhìn xong thì hơi nhạc nhiên rồi hỏi:
- Cái gì thế? – Hắn hỏi nó, nó nhìn hắn một cái rồi lại chơi game, hắn tưởng nó không trả lời nhưng nó bỏ điện thoại xuống rồi nói:
- Mốt là Haloween - Nó cầm cái đầu lâu kế bên xem xét một hồi rồi hỏi:
- Tới làm gì? – Nghe tới đây, tụi hắn lại cười, tụi nó nhìn tụi hắn khó hiểu, tụi nó thầm nghĩ: “ Dạo này bệnh viện hư cửa hả ta?”, tụi hắn thấy tụi nó nhìn mình như thế thì hiểu ra nên ngưng cười rồi nói:
- Tụi này có một bí mật liên quan tới mấy người!- Tụi nó nhìn tụi hắn sau đó đứng lên lại gần tụi hắn nắm lấy cồ áo hỏi:
- Chuyện gì? – Tụi nó mong là tụi hắn không biết, nếu biết sẽ rất là phiền phức, nhưng tụi hắn lỡ biết thì phải làm thê nào, tụi hắn gỡ tay tụi nó ra, rồi mỗi người kéo người kia đi chỗ khác, nói chung là, hắn kéo nó lên sân thượng, Quân kéo Trang vào phòng khách ở tầng 2, Hạo kéo Trúc ra ngoài vườn.
Cặp đầu tiên: Nó và Hắn.
Nó bị bất ngờ khi hắn kéo nó lên đây, nó nhìn hắn nhíu mày một cái lạnh lùng nói:
- Muốn gì đây? – Nó giật tay ra khỏi tay hắn hỏi, nó thật không ngờ hắn lại hành động như thế, hôm nay nó có làm cái gì đâu mà sao cứ ám nó hoài vậy nè! Nó nhìn hắn thấy trong mắt hắn, hắn cũng nhìn nó, 2 người nhìn nhau một hồi hắn mới nói:
- Không có muốn gì hết! – Thái độ gì đây? Tự nhiên kéo nó lên tuốt trên đây, rồi dùng một mặt bình thường cũng cái nụ cười ૮ɦếƭ tiệt đó nói là “ không có gì”! Anh ta là giỏi đùa! Nó toan bước đi thì hắn nắm lại nói:
- Cô đi đâu? – Cô là sao? Nó đang trông hình hài con trai mà! Vậy là hắn biết nó là con gái rồi! Nó cười, mặt giả ngu ngơ nói:
- Anh nói sai rồi tôi là con trai phải gọi cậu! – hắn nhìn nó thì lắc đầu nói:
- Cô giả trai làm gì? – Nó thở dài nhìn hắn, nó biết thế nào cũng có ngày này nhưng không ngờ ngày này lại tới sớm như vậy.
-----------------------------------------------------------------------------------------------------------
Lần sau úp nửa cháp còn lại
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc