Lúc này, ở một nơi khác trong thành phố.Lương Tâm Na đứng ở dưới tán cây đầu ngõ, ngẩng đầu, ngắm nhìn lá cây, bầu trời xanh thẳm. Sau cơn mưa, bầu trời dần quang đãng. Gió thổi qua ngọn cây, những giọt mưa còn đọng lại nấp mình trong lá.Một giọt rơi xuống cổ Lương Tâm Na, cô theo bản năng rụt cổ lại.Đứng ở đầu ngõ hơn nửa canh giờ, không dám đi vào.Cô không khỏi bật cười, bình thường không sợ trời không sợ đất, tại sao lại có thể sợ ngôi nhà của chính mình mà trở nên hèn mọn như thế này cơ chứ, tất cả bọn mày mau chui hết vào đất đi!Lương Tâm Na lần nữa ngẩng đầu nhìn trời xanh đang nhạt dần, khóe miệng giật giật, tự trấn an bản thân: "Cũng may từ nhỏ đến lớn đều là đứa trẻ ngoan, cũng rất biết điều, hơn nữa thầy cô cùng bạn học đều rất quý mến mình cơ mà!"Cũng nhờ đậu vào trường đại học tốt nhất thành phố mới có thể thoát khỏi cái đuôi là Lương Tâm Ny.Một tháng chỉ có thể gặp nhau 1 - 2 lần hơn nữa cũng không thân nhau cho lắm.Trước đây cùng cô em gái sinh đôi Lương Tâm Ny này ăn cơm, học cùng nhau, nghĩ lại quả thật là một cơn ác mộng."Tâm Na!" Chu Tích chạy tới, giày giẫm vào bùn bắn tung tóe.Lương Tâm Na quay lại, chỉ thấy cậu đang che dù, mưa đã thấm ướt cả quần jean. Mắt cậu như có những giọt nước mưa trong suốt đọng lại: "Tâm Na! Hôm nay cậu về nhà, sao không gọi cho mình một tiếng để cùng nhau về chứ?"Lương Tâm Na cúi đầu, nhìn chăm chú vào đôi giày dính đầy bùn, nhẹ nhàng cất tiếng: "Mình cũng vừa mới quyết định về thôi."Chu Tích hiểu cô, vì vậy liền không nói gì nữa.Từ nhỏ đến lớn, bọn họ là thanh mai trúc mã, cả hai đều là học sinh ưu tú, từ trung học cho đến đại học đều cùng một trường, cùng một ban.Hai người thân quen đến nỗi có thể nói là quen biết nhau cả đời.Chu Tích biết rằng cô không muốn về nhà gặp Tâm Ny.Giống như lúc mới vào trung học, Tâm Na và Tâm Ny không hề thân nhau, cũng chưa bao giờ học cùng lớp cộng với việc Tâm Na học giỏi còn Tâm Ny học rất kém, hơn nữa tuy là chị em sinh đôi nhưng lại không giống nhau, bạn học rất ít ai biết rằng Tâm Na và Tâm Ny là hai chị em sinh đôi khác trứng.Hai người đã bàn với nhau về buổi vũ hội của trường vào tháng tới, tâm tình Lương Tâm Na thả lỏng một chút, mong ước đó là cô cùng bạn trai là Tiêu Diêu lần đầu tiên công khai bộc lộ quan điểm, âm thầm lặng lẽ mong đợi.Tiêu Diêu và những nam sinh trước đây Tâm Na biết không giống nhau, cậu ấy ở bất kỳ phương diện nào với Tâm Na đều rất tương xứng. Hai người cũng từng trải qua chuyện giống nhau, tâm ý tương thông, mục tiêu trong cuộc sống giống nhau, tính cách hòa hợp, đây nhất định là tạo hóa gây dựng nên.Quan trọng hơn là, Tiêu Diêu chắc chắn sẽ không thích một Lương Tâm Ny ngu ngốc hư hỏng, giống như Lương Tâm Na cũng không thích một Lương Tâm Ny như vậy.Nghĩ thế, trong lòng thoải mái và kiêu ngạo dâng lên không ít, khóe môi tự động nhếch lên, tiếc là chưa kịp cười thì liền khóe môi liền cứng ngắc.Chu Tích đang cùng Tâm Na nói chuyện Chu Tích, phát hiệnngười bên cạnh không có phản ứng, vừa nghiêng đầu, chỉ nhìn thấy Tâm Na kinh ngạc nhìn qua con hẻm bên cạnh nhà.Chu Tích cũng theo ánh mắt cô nhìn sang, trong sân nhỏ, Lương Tâm Ny trang điểm lộng lẫy đang ôm lấy người con trai có dáng người thon dài, hôn nhau đến mê muội.Người kia, còn không phải là Tần Hiểu - bạn trai cũ của Lương Tâm Na sao? Khi lên đại học, Chu Tích vẫn không hiểu hai người Tâm Na và Tần Hiểu vốn đang tốt đẹp tại sao lại chia tay?Chu Tích khẽ cau mày, như nhớ ra cái gì đó.Từ khi lên trung học, chỉ cần Tâm Na thầm mến ai cũng sẽ đều trở thành bạn trai Lương Tâm Ny! Lúc đó, Chu Tích chưa biết chân tướng sự việc liền khích lệ Lương Tâm Na, nếu thích cứ mạnh dạn theo đuổi, nếu không người khác cũng không biết cậu từng thích họ, đều đi thích Tâm Ny cả.Lương Tâm Na sau khi nghe những lời này, chỉ lộ ra vẻ sầu thảm cười nhạt một tiếng, không nói gì.Cậu cho là, cô quá kiêu ngạo, sẽ không chủ động theo đuổi nam sinh.Sau đó, bởi vì có người thích Tâm Na nên cô cũng có bạn trai. Nhưng chưa được bao lâu bọn họ đều chia tay với cô, sau đó trở thành bạn trai Lương Tâm Ny!Dần dần Chu Tích nhận ra, Lương Tâm Ny không chỉ thích ςướק bạn trai Tâm Na mà còn ςướק cả sách vở, đồ chơi, quà vặt, sự chú ý của mọi người, tình yêu thương của ba mẹ.Cũng khó trách Lương Tâm Na ngày càng ít bộc lộ sở thích hay suy nghĩ của mình, cũng ít nói chuyện với gia đình.Chu Tích lo lắng nhìn về phía Tâm Na, nhưng cô vẫn bình tĩnh đi tiếp. Chuyện vừa rồi giống như chẳng hề ảnh hưởng gì đến cô vậy, có lẽ do đã thành thói quen.Hai người tâm sự nặng nề, không nói gì nữa.Vừa bước vào cửa, Lương Tâm Na bỗng dừng lại, cười lên một tiếng."Chu Tích, may mà cậu không thích mình, nếu không cũng bị Tâm Ny ςướק đi mất."Chu Tích há hốc miệng, sau đó là cười khanh khách.Nhìn thấy bóng lưng cô chán nản rời đi, khó chịu trong lòng dâng lên.Bỗng nghĩ tới hồi trung học, cũng ở ngay nơi này, nhìn Tâm Na bước vào nhà, vừa xoay người định rời đi liền gặp Lương Tâm Ny ở ngoài cửa. Khi đó Tâm Ny đã biết trang điểm ăn diện rồi, cô ta nhìn cậu, ra vẻ thân thiết hỏi: "Chu Tích, sao cậu tốt với Tâm Na thế? Cậu thích Tâm Na sao?"Chu Tích cười khẽ: "Ừ, thích!"Tâm Ny tuy chỉ ra đời sau Tâm Na mấy chục phút, nhưng cậu luôn cảm thấy cô ta so với Tâm Na nhỏ hơn n tuổi, suy nghĩ của 2 người cũng không hề giống nhau.Tâm Ny được ba mẹ cưng chìu quá mức nên chanh chua tự do mà phóng khoáng, còn Tâm Na lại độc lập bình tĩnh đến đáng sợ.Lương Tâm Ny nhìn cậu đang cười thản nhiên, có chút mất mát: "Là thích kiểu bạn bè phải không?""Đúng vậy!" Chu Tích cảm thấy kỳ quái, "Nếu không thì cậu nghĩ như thế nào?"Tâm Ny không hiểu cậu nói gì, liền cau mày: "Bạn mình chẳng ai đối tốt với mình như vậy cả, chẳng có ai mỗi ngày đưa mình đi học hết.", nói xong lại nhìn cậu đầy khao khát, "Chu Tích, nếu không thì cậu làm bạn tốt của mình đi, của một mình mình thôi!"Chu Tích kinh ngạc, sau đó cười một tiếng, "Tâm Ny, bất kể là tình bạn hay tình yêu, đều phải xem duyên phận cả."Đi tới hiên nhà, trên mái hiên nước mưa vẫn còn đang rơi tí tách. Tiếng cười trong nhà vang xa đến mức hòa vào cũng với bầu không khí ướƭ áƭ ngoài này.Tần Hiểu cũng đang ở đây.Lương Tâm Na hít sâu một hơi, nhẹ nhàng đẩy cửa đi vào, để giày qua một bên lên tiếng: "Con về rồi!""Tâm Na!" Tâm Ny chạy tới, kéo cô đi vào, "Sao chị đi lâu vậy? Nhớ chị muốn ૮ɦếƭ! Hôm nay mẹ làm món canh sườn khoai tây chúng ta thích nhất, em và Tần Lãng còn vừa cùng nhau đi mua sữa óc chó chị thích nhất nữa đó."Ba mẹ cũng hỏi thăm, ở trường sao lại bận rộn thế, gần một tháng không về, lại nói nhanh rửa tay rồi ăn cơm...Trong lòng Tâm Na bỗng cảm thấy ở nhà luôn ấm áp như vậy sao!Chẳng qua cô vốn không thích canh sườn, đến tận bây giờ vẫn không thích, thậm chí còn ghét khoai tây, nhưng đó là món Tâm Ny thích nhất, mà Tâm Ny luôn nói với mẹ: "Mẹ làm món canh sườn khoai tây tụi con thích nhất đi ạ!" mà "Tụi con" bao gồm cả Tâm Na.Vì vậy, dần dần mọi người cũng cho rằng Tâm Na cũng thích món này nhất.Hơn nữa, Tâm Na thích uống nước chanh nhất, nhưng Tâm Ny lại không thích nước trái cây, chỉ thích mấy loại sữa bò, chocolate, đậu phộng, táo đỏ gì đó mà thôi. Cho nên tất cả các loại nước uống đề là mấy thứ này, Tâm Na chỉ có thể chọn sữa óc chó, thứ cô có thể uống được.Vì vậy, dần dần mọi người cũng cho rằng Tâm Na cũng thích loại sữa này nhất.Tâm Ny vui vẻ kéo Tâm Na đến bàn ăn.Lương Tâm Na nhìn Tần Hiểu ở phía đối diện một cái, cậu ta không có vẻ gì là lúng túng, cũng nhìn lại cô cười một tiếng, sau đó tự nhiên giúp ba mẹ và Tâm Ny bày thức ăn ra bàn.Lương Tâm Na cô vậy mà lại giống như một người khách!Chắc là khi cô không có ở nhà cậu ta đều qua đây ăn cơm rồi.Trong phim, không phải cha mẹ đều kỵ việc cả hai cô con gái dính dáng đến cùng một chàng trai sao?Lương Tâm Na không khỏi tò mò sao ba mẹ có thể thoái mái tiếp nhận như vậy, hay là chỉ cần Tâm Ny thích, dù hoang đường hay loạn luân đi nữa, bọn họ cũng sẽ không phản đối?Nhìn kĩ Tâm Ny đang vui vẻ hớn hở, hôm nay cô ăn mặc rất lộng lẫy, tóc cũng mới được tạo kiểu khác, trông rất quyến rũ.Áo thun bó sát người cùng với váy 乃út chì ôm, làm lộ ra đường cong của thiếu nữ.Tâm Na có chút chột dạ, nhìn lại bản thân, mười mấy năm đều để mặt mộc, buộc tóc đuôi ngựa nghiêm túc, đồng phục học sinh quanh năm suốt tháng, dù đã lên đại học nhưng quần áo cũng chỉ là áo thun rộng với quần jean, và vài cái váy đơn giản.Cô luôn suy nghĩ làm sao để học thật giỏi, chưa bao giờ chăm chút bản thân cả. Bây giờ lại có cảm giác hèn mọn, cảm thân bản thân đã bị thời gian lừa dối, trong lòng mờ mịt.Không suy nghĩ lung tung nữa, chuẩn bị yên lặng ăn cơm thì mẹ nâng ly, nói chúc mừng Tâm Ny đã giành giải ca hát gì đó ở trường.Tâm Na không chịu nổi, không phải chỉ là giải an ủi sao, ăn mừng cái gì chứ?Cô một bên thất thần nâng ly, một bên nhìn cả nhà vui vẻ, từ nhỏ đến lớn, cô giành không biết bao nhiêu là cúp thế nhưng ba mẹ cũng chưa từng vui vẻ như vậy.Khi còn nhỏ, cô thấy ba mẹ vì Tâm Ny xinh đẹp nên không ngừng khen ngợi, nên cô cho là họ thích một đứa trẻ ngoan ngoãn nghe lời, liền luôn nghe lời ba mẹ.Đứng ở quầy bán kẹo hồ lô cho dù thèm chảy cả nước miếng cũng không dám đòi mẹ, thấy đồ chơi dễ thương cũng sẽ không khóc lóc ăn vạ đòi mẹ mua như những đứa trẻ khác, không cần mẹ nhắc cũng sẽ tự dọn dẹp nhà cửa.Ở trường thành tích luôn luôn tốt, để thầy cô khi gặp ba mẹ sẽ khen đứa trẻ này thật ưu tú được giáo dục tốt! Để phụ huynh khác gặp họ sẽ khen Tâm Na nghe lời hiểu chuyện, ngoan ngoãn.Dù là thế nhưng cô thỉnh thoảng chỉ nghe ba mẹ nói hai chữ: "Không tệ!"Ngược lại là Tâm Ny học không giỏi, cả ngày chỉ biết chơi bời, lại còn hay gây rắc rối khiến thầy cô phải đến tận nhà, thế nhưng ba mẹ vẫn luôn yêu thương cô em gái này hơn.Rốt cuộc ba mẹ muốn gì?Tâm Na mờ mịt."Tâm Na" Tâm Ny bỗng nghĩ tới cái gì, liền sáng mắt, "Nghe nói trường của chị có vũ hội, rất nhiều học sinh trường khác muốn tham gia, khi nào vậy, em cũng muốn đi!"Tâm Na không muốn cho Tâm Ny đi, liền chột dạ nói dối: "Thời gian cụ thể chị cũng chưa biết, còn chưa biết có tổ chức hay không đây!"Tâm Ny tỉ mỉ quan sát sắc mặt Tâm Na, cười một tiếng nhưng không hỏi thêm gì nữa.Ngược lại mẹ không có hứng thú với mấy thứ đó, nói sức khỏe Tâm Ny không tốt, ăn nhiều một chút, vừa gắp cho Tâm Ny một đống thúc ăn, còn dặn dò tắm xong phải ăn trái cây, phải ăn nhiều một chút.Sức khỏe không tốt!Cũng chỉ là một câu nói của bác sĩ!Suốt mười mấy hai mươi năm luôn là những lời này, Tâm Na cũng không biết rốt cuộc Tâm Ny không khỏe chỗ nào!Tâm Ny xem phim kích động đến mức mặt hơi đỏ, ba mẹ liền khẩn trương hỏi han này kia, thậm chí còn đưa đi bệnh viện, vậy mà Tâm Na cho dù ốm suốt một tuần lễ, đau họng không nói được, ba mẹ một câu cũng không hỏi, không phải đã uống thuốc rồi sao, vậy mà còn chưa khỏi nữa à.Sức khỏe không tốt!Chẳng qua chỉ là một câu nói của bác sĩ mà thôi!Năm ấy Tâm Na 10 tuổi, biết được lý do ba mẹ đối xử bất công là từ khi còn chưa chào đời, bác sĩ đã nói sinh đôi khác trứng thì đứa này có thể sẽ bị đứa kia hấp thụ hết dinh dưỡng.Mẹ Lương lo lắng suốt 8 tháng, sau khi sinh liền vui mừng phát hiện, đứa trẻ có thể bị thiếu hụt chất dinh dưỡng kia lại là một thiên sứ được ông trời ban tặng.Bác sĩ còn nói, thiên sứ ấy khi ở trong bụng mẹ, bị chị gái lấy đi phần lớn dinh dưỡng cho nên sức khỏe rất kém, cần phải chăm sóc cẩn thận. Vì vậy ba mẹ răm rắp nghe theo lời bác sĩ, hết lòng quan tâm thiên sứ này, Lương Tâm Ny!Sau khi biết được, Lâm Tâm Na liền lo sợ tự trách mình là một ác ma, đã từng muốn cho Tâm Ny trái tim của mình. Có một đợt lo đến mức mất ăn mất ngủ, cho dù ngủ cũng là mơ mình biến thành ma quỷ, ăn thịt em gái.Vì vậy, cô đối với Tâm Ny cũng giống như ba mẹ, Lương tâm Ny muốn ςướק gì của cô cô liền để mặc. Thậm chí cô còn cho là chỉ cần cô và mọi người đều cho Tâm Ny những thứ tốt nhất, cô sẽ không biến thành ma quỷ.Cho nên mỗi khi Tâm Ny nói: "Tâm Na, em thích bạn này, nhường cho em được không?", "Tâm Na, em cũng thích cái quần này, nhường cho em được không?"Tâm Na luôn rất thoải mái, liền buông một câu "Được!"Cho đến một ngày, Tâm Ny nói: "Tâm Na, em cũng thích cậu ấy, nhường cho em được không?"Tâm Na không để ý đến nỗi đau trong lòng, theo quán tính trả lời: "Được!" sau đó, nhìn mỗi một người cô thầm mến tay trong tay với Tâm Ny.Thế nhưng Tâm Ny ngày càng quá đáng: "Tâm Na, em cũng thích bạn trai của chị, nhường cho em được không?"Cô ngây ngô run sợ mà suy nghĩ, cuối cùng quyết định chia tay bạn trai; sau đó Tâm Ny lại để ý đến bạn trai thứ 2 của cô, lần này cô rất do dự, nhưng vẫn chọn buông tay, Tần Hiểu chia tay với cô.Tâm Ny vẫn như thế, không đợi được lúc cô chia tay mà trực tiếp ςướק luôn.Nhưng lần này, Tâm Na cô không thể hiểu nổi, rốt cuộc mình so với Tâm Ny kém ở chỗ nào mà Tần Hiểu lại chia tay mình đi theo Tâm Ny?Suy nghĩ trong đầu, giương mắt nhìn cậu ta đang cười cười nói nói cùng Tâm Ny.Lúc này mẹ mới hỏi cô: "Tâm Na, lên đại học rồi, con có bạn trai chưa?"Nhất thời Tâm Na không dám nói co, lo rằng Tâm Ny sẽ để ý đến bạn trai cô; nhưng nhìn thấy Tần Hiểu và tâm Ny ngọt ngào như vậy, không cam lòng, vì vậy liền nói: "Có người theo đuổi nhưng con còn đang suy nghĩ, chưa biết là ai!"Tâm Ny nghe xong không tim không phổi cười: "Chị Tâm Na ngu ngốc thật đấy, theo đuổi chị thì chắc chắn là một tên mọt sách rồi!"Tâm Ny trước giờ luôn nói mà không chịu suy nghĩ (miệng nhanh hơn não), có sao nói vậy, ba mẹ vẫn luôn nhẹ nhàng bao biện "Trẻ con thôi mà". Có thể họ đã quên rằng, đã bao nhiêu năm trôi qua rồi, Tâm Na và Tâm Ny cũng không còn là trẻ con nữa.Lời này khó nghe biết mấy, Tâm Na không nhịn nổi nữa, khách khí đáp lại: "Nếu vậy thì Tần Hiểu cũng là một con mọt sách à?"Hai người đối diện nhất thời ngơ ngẩn, Tâm Ny lúng túng ủy khuất nhìn cô, không hiểu tại sao Tâm Na lại cùng cô đối chọi gay gắt như vậy.Mà sắc mặt ba mẹ cũng cực kỳ khó coi, mắng cô một câu: "Tâm Na!" mang bao nhiêu là trách móc, chẳng hề có ý yêu thương.Tâm Na biết sau đó họ sẽ nói gì, quả không sai: "Tâm Na! Con là chị đấy!"Tâm Ny vậy mà thản nhiên cười, gắp cho Tâm Na một miếng sườn, nũng nịu nói: "Tâm na, chị ăn nhiều chút!"Tâm Na miễn cường nặn ra một nụ cười gượng, không nói gì nữa.