Có Một Cô Gái Tên Hạ Đồng - Chương 10

Tác giả: Cửu Nguyệt Hi

Vào một buổi chiều tháng năm, tôi mơ thấy một giấc mộng đáng sợ, mơ thấy tôi và Phương Tử Hàm toàn thân Tʀầռ tʀʊồռɢ ở dưới đất làm.... Khi giấc mộng sắp khiến cả linh hồn tôi chìm đắm vào thì tiếng điện thoại reo phá hủy cảm giác ấy.
Chu Nhiên lúc nào cũng vậy - luôn gọi điện không đúng lúc. Khi đi học thì làm bóng đèn, bây giờ giống như có thể biết trước thời điểm tôi và Phương Tử Hàm sắp hôn nhau mà gọi điện, khiến cho tôi rất buồn bực, sao có thể biết lựa thời cơ như thế chứ, bách phát bách trúng.
Mà câu hỏi của cô ấy suýt nữa khiến tôi té xỉu.
"Đường Quả, có Tâm Na ở đấy không?"
Chu Nhiên gọi cho tôi thì luôn có hai đặc điểm, chính là mười cuộc thì tám cuộc đều hỏi câu này đầu tiên.
Bởi vì Lương Tâm Na luôn để chế độ im lặng, hoặc là không nghe được tiếng chuông luôn, cho nên tôi là bạn cùng phòng thân thiết, dĩ nhiên đảm đương luôn việc theo dõi hành tung của cô nàng.
Mới vừa đắm chìm vào giấc mộng vừa nãy, không thể tin nổi liền bị phá ngang như vậy, bà đây thiếu chút nữa đã bùng nổ rồi, các người tìm Lương Tâm Na thì gọi điện thoại cho tôi làm gì chứ!
Nhưng mà, tôi giống như chó giữ cửa nhát gan, chỉ dám kêu loạn hai tiếng, không dám cắn người, lại không dám cắn Chu Nhiên. Vì vậy, nhịn cơn tức này, thấp giọng nói: "Không có ở đây!"
Nhưng vừa dứt lời, đầu óc tôi liền tỉnh táo, giọng nói của tôi hình như có vấn đề.
Bởi vì giọng người trong điện thoại vừa rồi vừa mềm mại giống như tiếng ngâm nga bị nén trong cổ họng, sau đó còn có tiếng hít thở không đàng hoàng.
Trong nháy mắt, tôi muốn cắn đứt lưỡi mình cho xong, cầu nguyện đường giây điện thoại chẳng qua chỉ đang xảy ra vấn đề. Nhưng mà, lúc này đầu dây bên kia đều là tiếng hít thở đầy nghi ngờ.
Người bên kia ngừng một hồi, giống như đang suy nghĩ cái gì, sau đó, là giọng nói dịu dàng ân cần của Chu Nhiên:
"Tiểu Quả, cậu và Phương Tử Hàm đang yy với nhau sao?"
Giờ phút này, tôi thật sự hy vọng bị sét đánh ૮ɦếƭ cho rồi, nhưng trước khi ૮ɦếƭ phải thanh minh cho bản thân đã: "Không phải!"
Nhưng tất cả chỉ đổi lấy một tiếng "A" nhẹ nhàng.
Thanh minh không thành công.
Tôi lạnh cả sống lưng, đột nhiên ý thức được câu nói tiếp theo của cô ấy sẽ là gì, hiếm khi đầu óc lại nhạy bén như vậy, miệng chậm chạp mở ra, muốn ngăn cản, nhưng chậm một bước, không kịp nữa rồi.
"Vậy cậu đang gạt Phương Tử Hàm len lén cùng ai yy sao?" Vẫn là giọng nói ung dung đầy quan tâm.
Tôi cảm thấy khó thở, có một cái kim đâm vào , bởi vì không dám rút cái kim là Chu Nhiên ra, cho nên, tôi thật muốn đập đầu vào gối ૮ɦếƭ quách cho xong. Cậu cứ thử YY đi, ngủ đến năm giờ chiều, để cho người khác bắt gian tại trận luôn đi!
Chu Nhiên trời sinh liền có tính cách luôn khiến khác xấu hổ, không chỉ bởi vì cô lớp mười hai đã nghỉ học mở một cửa hàng, lăn lộn đến lúc người khác tốt nghiệp, đã trở thành dân kinh doanh.
Cũng bởi vì miệng lưỡi không thua kém ai, luôn nở nụ cười với hai lúm đồng tiền dịu dàng, dễ khiến cho bạn xấu hổ không ngóc đầu lên được.
Cũng may, tôi biết, có một đề tài luôn dời được sự chú ý của cô ấy, chính là Lương Tâm Na.
Tôi hít một ngụm khí lạnh, hết sức bình tĩnh nói: "Hôm nay là thứ sáu, Tâm Na về nhà!"
"Về nhà?" Giọng nói có hơi nghi ngờ, "Cậu ấy về nhà làm gì? Trường học không phải là nhà của cậu ấy sao?"
Nghe được nửa câu sau, tôi đột nhiên giống như bị ai đó vạch trần, mấy giờ trước Lương Tâm Na lúc ra cửa có nói: "Tháng năm rồi! Tháng trước đã viện cớ ở trường bận bịu không về nhà được, lần này, thật ngại quá!"
Lúc Lương Tâm Na nói những lời này, trên mặt không có biểu cảm gì đặc biệt, cũng chỉ lộ ra vẻ vô lực, không đến nỗi tuyệt vọng.
Chu Nhiên cũng đoán được Lương Tâm Na lúc ấy là bất đắc dĩ, cho nên trầm mặc khoảng năm giây, lạnh lùng nói: "Mình sẽ gọi cho cậu ấy."
Tôi cúp máy, nhìn ra ngoài cửa sổ, trên bầu trời mây đen đè nặng tâm trạng tôi.
Tháng năm này, có lẽ sẽ mưa nhiều.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc