Cô Hầu Để Sủng - Chương 03

Tác giả: huyenshin1111

Sáng hôm sau cô đã dậy sớm, đến phòng anh gõ cửa mấy hồi không động tĩnh, cô đành đứng đợi 15 phút sau cửa mới mở. Bước vào với chút tức giận, cô hỏi:
- Chắc chắn ràng cậu dậy lâu rồi. Sao cậu không ấn điều khiển mở cửa cho tôi sớm hơn?
Anh nằm trên giường chơi điện thoại, liếc mắt nhìn cô:
- Chưa thích thì chưa dậy.
- Giờ cậu dậy rồi. Cậu mau vào vệ sinh cá nhân còn xuống ăn cơm.
Toan bước đi thì 1 lực kéo mạnh mẽ kéo cô lại. Cô đang nằm trong vòng tay anh, Tín Dật hôn cô 1 cái chụt, Nhược Ân hoảng hốt đứng dậy:
- AAA cậu làm gì vậy?
- Đấy sẽ là thủ tục mỗi buổi sáng.
Nói rồi anh lấy ra 1 tờ giấy với rất nhiều chữ:
- Đọc cho kĩ rồi hoàn thành bổn phận
Cô liếc đọc nhanh rồi đỏ gay mặt. Gì mà trước khi ngủ, khi sáng dậy, cô phải hôn anh 1 cái; rồi thỉnh thoảng anh muốn thì vào tắm, chà lưng cho anh; lúc anh buồn thì vào phòng nằm ngủ cùng anh, làm gấu ôm; hoàn toàn nghe lời anh với bất cứ những gì anh muốn;... Nói chung là những thứ mà gia chủ với đầy tớ làm thế là không ổn. Cô lên tiếng phản bác
- Cậu bị bệnh hoạn hay gì mà yêu cầu những thứ vớ vẩn như vậy?
Anh rời khỏi giường tiến tới cô, Nhược Ân sợ hãi mà lùi lại, đến khi lưng chạm vào tường, hoàn toàn bị anh dồn, Dật mới lên tiếng:
- Không phải trong bản hợp đồng ghi rằng cô hoàn toàn phài nghe theo tôi sao? Khi nào tôi hài lòng thì cậu mới được buông lỏng, khi nào tôi hài lòng mà cất thành tiếng, cô mới được rời khỏi căn nhà sao?
Cô lắp bắp:
- Nhưng tôi không hề nghĩ là có những nhu cầu quái đản như vậy?
Anh đáp:
- Không có gì là không thể, không có gì là không xảy ra.
Nói rồi anh cúi xuống hôn sâu vào môi cô, giữ miệng cô chặt lại cho đến khi cô giãy giụa vì khó thở, anh mới buông tay. Cô liền ngồi khuỵu xuống mà thở. Bộ dạng cô lúc này có chút quyến rũ khi mà cơ thể nảy nở cùng với bộ đồ hầu đáng yêu, khuôn ngực phập phồng thở gấp, mặt đỏ tây tây. Anh cũng ngồi cúi xuống, ghé sát tai cô:
- Đây mới chỉ là màn dạo đầu? Mọi chuyện sẽ theo cấp độ tăng dần nhé, cô hầu?
Nói rồi anh vào phòng tắm, cô cũng chạy vội xuống bếp mà nấu bữa sáng. Cô cứ đơ đơ ra, nấu ăn xong xuôi rồi, tay lại đưa lên vân vê đôi môi ửng hồng của mình, nghệt ra.Anh bước xuống lúc nào không hay, thấy cô như vậy thì lên tiếng:
- Cô yên tâm. Cô sẽ có cơ hội được tôi săn sóc nhiều hơn. Nụ hôn đó không nhằm nhò gì. Đừng quá tương tư
Nghe vậy mà cô giật thót lên, ngượng ngùng cúi mặt. Anh ngồi xuống mà chuẩn bị ăn, cô cũng định rời đi nhưng anh phá ngang suy nghĩ của cô mà nói:
- Lại đây đút cho tôi
Cô hớ người:
- Anh mấy tuổi rồi mà cần người chăm bón như vậy?
- Là mấy tuổi thì đang là cậu chủ của cô, là người đưa ra yêu cầu và cô phải đáp ứng.
Cô điên tiết nhưng nhẫn nại, toàn bức người quá đáng. Cô cầm thìa mà xúc 1 thià cháo lên, thổi thổi cho nguội rồi đưa đến cửa miệng anh. Anh thì mặc kệ, nói:
- Tôi không thích cô đứng đút. Ngồi xuống đây.
Nói rồi anh chì lên đùi mình, cô khó nhọc đáp thân xuống. Hai người như cảm nhận luồn điện của đối phương, giật nhẹ. Cặp đùi trắng nõn, thẳng tắp của cô chạm vào cặp đùi anh, to lớn, khỏa khăn. Anh vòng tay ôm, kéo sát cô vào khiến khuôn mặt anh gần như chạm vào đôi bồng đào ấy. Cô chu mỏ phồng hơi thổi nguội cháo là chiếc ngực phập phồng, căng lên sau lớp áo. Anh nhìn mà muốn ngấu nghiến. 1 lúc sau cô cũng hoàn thành bữa sáng cho anh. Cố đứng dậy rời khỏi nhưng anh kéo mạnh, giữ chặt cô, nói:
- Lau miếng cho tôi bằng chiếc lưỡi thơm tho của em đi
Lần này ghê tởm thực, cô hét lên:
- Trời ơi tên biến thái, bệnh hoạn kinh tởm này
Anh khó chịu mà dí ngay mặt cô gần lại, bóp mạnh chiếc miệng cô, chiếc lưỡi khẽ ra thì anh chợp ngay, mút mạnh hương vị thơm tho của khoang miệng, khuấy đảo khắp vùng, tay sờ soạng quanh tấm lưng cô, thỉnh thoảng men men lên đùi mềm mịn. Cố mãi rồi cô dứt ra, anh bế cô đắt xuống ghế, quay đi làm, nhưng vẫn không quên nói:
- Tôi sẽ về sớm thôi. Em ở nhà luyện thêm kĩ thuật mà phối hợp nhé. Đừng để tôi dẫn dắt mãi
Cô ngơ ngác nhìn bóng anh khuất. Cái gì mà luyện kĩ thuật? Rồi phối hợp làm gì? Dẫn dắt gì ở đây? Hàng tá thứ rối bời hiện lên trong đầu óc cô
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc