Cô gái nhà giàu theo đuổi tình yêu - Chương 16

Tác giả: Mạn Lục

Nhan Bá Nguyên không hổ là người hô phong hoán vũ ở giới ngân hàng, ông ta vừa ra chiêu, không chỉ có nhanh, ác, chuẩn, trong nháy mắt hỏi đã đẩy Hạng Dư Khang vào đường cùng.

Thấy Hạng Dư Khang do dự, Nhan Bá Nguyên lên tiếng thúc giục,「 Chỉ cần cậu đáp ứng chia tay với Tiểu Dung, văn kiện vay của Lại Hữu Quý trong hôm nay sẽ thẩm duyệt.」

Cho dù tức giận không chịu nổi, nhưng Hạng Dư Khang vẫn phải tiếp nhận sự thật trước mắt, làm ra quyết định mà khiến cho trái tim anh như dao cắt.「 Được rồi! Bác trai, cháu đáp ứng chia tay với Tiểu Dung!」

「 Đem cái chìa khóa trả lại cho tôi!」 Lại Tả Huyên giống như người đàn bà chanh chua, một tay xoa thắt lưng, một tay yêu cầu Nhan Bái Dung trả lại chìa khóa dự phòng mà Hạng Dư Khang cho cô ấy.

Cho dù chìa khóa chỗ ở của Hạng Dư Khang vẫn còn nằm ở trong túi da của cô, nhưng Nhan Bái Dung vẫn theo phản xạ mà cất giấu ở phía sau.「 Trước tiên cô nói cho tôi biết, vì sao một tuần nay Khang không đến cũng không thấy bóng dáng, tôi mới cho cô!」

Không gặp Hạng Dư Khang! Một tuần trước, lúc cô còn buồn ngủ nhìn anh ra cửa, sau đó đợi đến nửa đêm, anh cũng không trở về.

Anh giống như là bốc hơi khỏi nhân gian, không chỉ không trở về nhà, mà ngay cả lái tắc xi cũng ngừng. Cô hỏi qua anh Dũng tiếp nhận lái ca đêm của anh, nhưng hỏi gì cũng không biết, anh ấy cũng không biết vì sao Hạng Dư Khang không có tin tức.

Cô không ngừng gọi di động cho anh, đáp lại vĩnh viễn là đối phương chưa khởi động máy, cho nên, cô đành phải ở chỗ của anh chờ anh trở về ·

「 Không có khả năng! Bởi vì tôi cũng không biết anh Khang đi đâu, anh ấy chỉ cần tôi gặp cô đòi lại cái chìa khóa ở chỗ này ·」 Lại Tả Huyên hoàn toàn chấp hành nhiệm vụ mà Hạng Dư Khang dặn dò.

Hạng Dư Khang đáp ứng chia tay với Nhan Bái Dung nên đương nhiên sẽ không về nhà, nhưng anh không muốn Nhan Bái Dung ở trong này chờ đợi anh trở về.
Nhan Bái Dung nản lòng mà thét chói tai:「 Vậy chú Quý đâu? Chú ấy là ba cô, cô không biết chú ấy ở đâu sao?」 Ngay cả Lại Hữu Quý cũng mất tích luôn, làm cho cô hoài nghi có phải Hạng Dư Khang cố ý tránh không gặp mặt hay không?

「 Ba tôi…… Mặc kệ chuyện của cô! Dù sao cũng chỉ cần cô đưa cho tôi cái chìa khóa là được rồi.」Bàn tay của Lại Tả Huyên hướng về phía Nhan Bái Dung.
Thì ra Lại Hữu Quý cảm kích hy sinh của Hạng Dư Khang, cho nên cùng với anh về Nam bộ thăm người thân, cùng lúc cũng là ông không có mặt mũi mà đối mặt với ép hỏi của Nhan Bái Dung.

Nhan Bái Dung khóc lên, cầu xin:「 A Huyên, cô không phải biết chuyện gì? Nói cho tôi biết được không? Vì sao Khang muốn trốn tránh tôi……」 nói xong cuối cùng cũng nhịn không được mà rơi lệ.

Một tuần trôi qua, cuối cùng cô cũng thừa nhận, Hạng Dư Khang là cố ý tránh né cô! Nhưng mà, vì sao anh muốn tránh né cô? Cô mù mịt không manh mối.
Lại Tả Huyên mấp máy miệng, thu hồi sắc mặt giận dữ, thở dài,「 Ai! Lúc trước tôi đã nói qua với cô, anh Khang chỉ là chơi đùa với cô thôi, mà cô không tin, hiện tại nếm quả đắng đi?」

Nhan Bái Dung ngạc nhiên trừng mắt Lại Tả Huyên,「Cô nói bậy! Anh Khang sẽ không đối với tôi như vậy!」

Giọng nói của Lại Tả Huyên mang châm biếm,「 Tôi biết là cô không tin! Nhưng cũng không thể trách cô, là hành động của anh Khang quá xuất sắc, mới lừa cô xoay quanh. Nếu tôi không ở chung bốn năm với anh Khang, nói không chừng cũng sẽ giống cô bị anh ấy lừa.」

Cô ấy nói tất cả những lời này đều là bịa đặt, không chỉ muốn đuổi Nhan Bái Dung rời khỏi sinh mệnh của Hạng Dư Khang, mà quan trọng nhất là, muốn trả thù từ trên người Nhan Bái Dung. Nếu Hạng Dư Khang biết cô đê tiện ác liệt như thế, nhất định sẽ rất hối hận vì đã nhờ cô đến khuyên Nhan Bái Dung rời đi.
Trên mặt Nhan Bái Dung mất đi màu sắc, thanh âm run run,「 Cô…… cô nói hưu nói vượn!」 Cô thật sự biết người không rõ sao? Hay là, Hạng Dư Khang hư tình giả ý, đang đùa bỡn cô……

「 Trừ bỏ nói hưu nói vượn, cô còn có thể nói cái gì để phản bác tôi?」 Lại Tả Huyên làm ra vẻ nhún nhún vai,「 Sự thật xảy ra ở trước mắt, cô không thấy sao? Anh Khang nhất định là nghĩ nếu không cưới được cô gái nhà giàu như cô, rõ ràng buông tha để cho cô quên đi!」

「 Không thể nào……」 Nhan Bái Dung che tai cự tuyệt nghe tiếp.
Cô căm ghét nghe thấy Hạng Dư Khang vì vinh hoa phú quý mà mới ở cùng một chỗ với cô!

「 Quên đi, tin hay không thì tùy cô! Tôi đã nói trắng ra như vậy rồi, mà cô vẫn còn không chịu tỉnh ngộ, chỉ có thể trách cô ngốc!」Bộ dáng của Lại Tả Huyên làm bộ như không thèm để ý, nhưng đáy mắt đã có một chút vui sướng khi người gặp họa.

「 Không thể nào, không thể nào….. Khang sẽ không nhẫn tâm vô tình như vậy……」 Nhan Bái Dung mờ mịt nhìn về phía nơi xa, tự nhủ nói.
「 Tùy cô nghĩ thôi, dù sao anh Khang cũng sẽ không muốn gặp cô.」 Lại Tả Huyên rất tin tưởng, chỉ cần vĩnh viễn Hạng Dư Khang không xuất hiện, thì Nhan Bái Dung sẽ trúng kế của mình.

「Khang đã hứa hẹn, ngày sau thành công nhất định sẽ cưới tôi……」Nhan Bái Dung nói tới đây, thì bắt đầu không tự chủ được mà chảy nước mắt.
「 Thật vậy sao?」Thanh âm của Lại Tả Huyên bao hàm ghen tị, ác ý hủy diệt tín nhiệm của Nhan Bái Dung đối với Hạng Dư Khang,「 Ngay cả trẻ con ba tuổi cũng biết đây là lời nói dối, cô thật sự tin tưởng à?」

Cô ấy liếc nhìn Nhan Bái Dung đang mất hồn mất vía một cái,「 Tôi phải đi! Cô hiểu rõ rồi, thì ngày mai đem chìa khóa trả lại cho tiiu!」 Cô ấy nắm tay cầm cửa, lại dặn dò.

Nhan Bái Dung ngoảnh mặt làm ngơ, vẻ mặt mờ mịt nhìn phương xa.

「 Ngu ngốc!」 Lại Tả Huyên nhổ một tiếng, rồi mở cửa ra.
Thình lình , một người đàn ông áo đen vẻ mặt hung dữ đứng ở trước mắt, Lại Tả Huyên sợ tới mức lui về phía sau một bước,「 Ông là ai? Tới nơi này làm chi?」
Người đàn ông áo đen cũng không trả lời, ánh mắt âm lãnh thay phiên đánh giá Lại Tả Huyên và Nhan Bái Dung.

Sau một lúc, gã ta mới lộ ra ánh mắt giống như mỉm cười làm người ta kinh hãi,「 Tôi đến tìm Hạng Dư Khang.」

Lại Tả Huyên đem chìa khóa giao cho Hạng Dư Khang mới từ Nam bộ thăm người thân trở về.
「 Cô ấy rời đi chưa?」 Hạng Dư Khang nhìn cái chìa khóa nắm ở trong lòng bàn tay, sâu kín hỏi.

「 Ách…… Đúng vậy!」 Lại Tả Huyên dừng một chút, ánh mắt lướt qua không dám nhìn mặt của Hạng Dư Khang.
Hạng Dư Khang không phát hiện kỳ lạ của Lại Tả Huyên, tự mình hỏi lại:「 Cô ấy trả lại cho em lúc nào ?」
「 Ách…… Có lẽ là buổi tối hôm trước……」 Lại Tả Huyên ấp úng.

Hạng Dư Khang bỗng nhiên nâng ánh mắt tối tăm lên,「 Em có nói với cô ấy chuyện của anh không?」

Lại Tả Huyên lập tức rũ mắt không dám nhìn thẳng anh,「 Không có, em nói em cũng không biết!」
Hạng Dư Khang gật gật đầu, cho dù chia tay với Nhan Bái Dung, anh cũng không muốn thêu dệt những lời nói dối lừa gạt cô.

Anh là yêu cô thật tình, nếu không thể cùng cô nắm tay cả đời, ít nhất, cũng không thể phá hư một đoạn tình cảm đẹp này, cố ý đem nó làm cho xấu xa đáng ghét.
Tuy nói anh là vì giải quyết vấn đề tài vụ của chú Quý mới đáp ứng điều kiện chia tay của Nhan Bá Nguyên, nhưng mà trong lòng anh vẫn có xấu hổ.
Là anh ích kỷ, bạc tình, phụ một mảnh chân tình của cô, cả đời thực xin lỗi cô……
「 Cám ơn em, A Huyên!」

「 Không cần nói như vậy, anh Khang.」 Lại Tả Huyên không dám nhận lời cảm tạ của Hạng Dư Khang, tuy nói ác chỉnh Nhan Bái Dung làm cho cô thực thoải mái, nhưng mà, vi phạm dặn dò của Hạng Dư Khang lại làm cho cô không thể xem như không có việc gì.

Hơn nữa, bây giờ trong lòng cô cất giấu bí mật cùng sợ hãi lớn hơn nữa, bỏ qua trước tiên liên lạc với Hạng Dư Khang, làm cho cô do dự, lại càng không biết có nên nói ra hay không.

Tuy rằng mạng người quan trọng, nhưng đối phương chỉ định muốn Hạng Dư Khang ra mặt, cô không muốn anh đi mạo hiểm……
「 Anh Khang, em……」 Lại Tả Huyên muốn nói lại thôi.

Hạng Dư Khang nhìn chăm chú vào cô, thần sắc lo lắng khó hiểu trên mặt cô hẳn là có chuyện gì xảy ra.
Đột nhiên, cửa đại lý xe truyền đến một trận cãi vã, đồng thời khiến cho hai người chú ý.

Hạng Dư Khang nghe thấy có người kêu tên của anh, anh đi ra phòng nghỉ của đại lý xe, đi ra cửa, kết quả bất ngờ nhìn thấy ba người — cha mẹ và anh trai của Nhan Bái Dung!
「 Bác trai, bác gái, sao hai bác lại đến nơi này?」 Hạng Dư Khang bước chân nhanh hơn đi ra nghênh đón.

「 Hạng Dư Khang, cái tên lưu manh nói chuyện không giữ lời, mày giấu con gái của tao ở đâu?」 Vừa thấy Hạng Dư Khang, thì Chu Mĩ Quyên mất đi tao nhã bình thường, như người bệnh tâm thần kêu to.

Lại Hữu Quý vượt lên trước một bước chen vào nói,「 Dư Khang, chú đã nói qua với bọn họ, chúng ta vừa mới từ Nam bộ trở về, căn bản không gặp Tiểu Dung.」 Ông giải thích cả buổi, chính là bọn họ không chịu tin tưởng.

「 Cái gì? Không thấy Tiểu Dung?」Sắc mặt của Hạng Dư Khang phút chốc trắng bệch, mồ hôi lạnh toát ra.

「 Mày không cần đóng kịch nữa! Nhất định là Tiểu Dung bị lời nói ngon ngọt của mày lừa đi rồi! Mày đưa Tiểu Dung của tao đi……」Chu Mĩ Quyên bởi vì con gái mất tích không rõ mà lo lắng hãi hùng, vừa khóc vừa tiến lên đánh vào trong иgự¢ Hạng Dư Khang.

Hạng Dư Khang không có ngăn cản Chu Mĩ Quyên đánh, sắc mặt của anh kinh hoàng nhìn Nhan Bá Nguyên,「 Bác trai, đây là có chuyện gì, là thời điểm nào xảy ra chuyện?」
Trời ạ! Cô ấy có thể nghĩ quẩn hay không? Trăm ngàn đừng phát sinh loại sự tình này, anh sẽ đau khổ cả đời !

Nhan Gia Hiền đi tới ôm lấy mẹ đang khóc rống thất thanh,「 Tên nhóc họ Hạng kia, mày mau giao em gái tao ra đây, bằng không tao sẽ báo cảnh sát.」
「 Nhưng mà tôi thật sự không biết…… Tiểu Dung mất tích.」 Hạng Dư Khang run run mà trả lời.

Anh đối với uy Hi*p của Nhan Gia Hiền căn bản không thèm để ý, anh sợ hãi là Nhan Bái Dung gặp phải bất trắc.

「 Cậu thật sự không biết con gái của tôi đi đâu sao?」 Nhan Bá Nguyên luôn luôn quan sát biểu tình của Hạng Dư Khang.
Hạng Dư Khang chậm rãi lắc đầu,「 Bác trai, cháu không biết…… lúc nào thì không thấy Tiểu Dung?」

「 Từ buổi tối ngày hôm trước chúng tôi đã liên lạc không được với Tiểu Dung ! Chúng tôi vốn nghĩ rằng con bé cố ý không tiếp điện thoại, đến buổi sáng hôm nay mới phát hiện không đúng……」 Nhan Bá Nguyên đối với chuyện con gái mất tích trong lòng cũng là nóng như lửa đốt.

Buổi tối hôm trước?! Hạng Dư Khang lập tức nghĩ đến người nhìn thấy mặt Nhan Bái Dung lần cuối cùng.
Anh chợt quay đầu nhìn về phía Lại Tả Huyên đang tránh ở góc,「 A Huyên, em nói buổi tối hôm trước em có gặp qua Tiểu Dung, cô ấy có nói qua với em cái gì hay không?」
Phát hiện tất cả mọi người đang nhìn cô chăm chú, vẻ mặt Lại Tả Huyên bối rối.

「 Nói mau, A Huyên, có phải em biết Bái Dung mất tích không?」 Hạng Dư Khang nhịn không được mà rít gào, vẻ mặt của Lại Tả Huyên co rúm lại làm cho anh không rét mà run.
Lại Tả Huyên run rẩy đôi môi, đột nhiên oa lên một tiếng gào khóc,「 Ô…… cô ấy bị người bắt đi rồi!」
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc