Chúc phúc đến chậm
Chung quy nó cũng sẽ tới
Đến lúc chúng ta thản nhiên yêu nhau – cả cuộc đời……
Nhan Bái Dung cùng theo Hạng Dư Khang rời khỏi nhà, trải qua một cuộc Hồng Môn Yến, tình cảm của hai người càng tăng lên, vui vẻ mà trở về chỗ thuê tầng năm.
Nhan Bái Dung đã quen đem chỗ ở của Hạng Dư Khang trở thành một căn nhà khác, vừa tới nơi này, thì lập tức cởi giầy, quần áo, thay T-shirt cùng quần bò thoải mái.
“Em đến giúp anh……” Cô thay đổi xong, thì lập tức hỗ trợ ૮ởเ φµầɳ áo cho Hạng Dư Khang.
“Được! Em tới giúp anh ϲởí áօ sơmi.” Hạng Dư Khang ngẩng mặt, để cho Nhan Bái Dung thuận lợi cởi bỏ cúc áo trên cổ áo sơmi.
Nhan Bái Dung lấy bàn tay nhỏ bé vừa cởi bỏ từng cái cúc áo trên áo sơmi, vừa hỏi:” Khang, anh cảm thấy ba em như thế nào?”
Hạng Dư Khang nhướng mày một chút,” Nhìn ra được ông ấy là một chủ ngân hàng rất giỏi!” Nhan Bá Nguyên trầm ổn và khôn khéo, là một chủ ngân hàng thành công nhất định phải có điều kiện.
“Thật sự?!” Nhan Bái Dung thoải mái mà cười nhẹ, cô bắt đầu phát biểu kết luận quan sát buổi chiều hôm nay.” Em nói với anh, ngoại trừ vừa mới bắt đầu đoán không ra, sau đó em cảm thấy ba thoạt nhìn rất tán thưởng anh.”
Ý trung nhân có thể được người cha kính yêu nhất tán thành, làm cho cô thực vui vẻ.
“Tán thưởng …… Anh cảm thấy cũng không đến nỗi, nhưng thật ra bác trai không lấy gia thế chọn người.” Hạng Dư Khang thận trọng nói.
Đối với bà Nhan Chu Mĩ Quyên ngạo nghễ kỳ thị, vẻ mặt của Nhan Bá Nguyên đối với anh coi như ôn hoà. Nhưng anh không lạc quan giống Nhan Bái Dung, đáy mắt của Nhan Bá Nguyên vẫn là ẩn dấu nghi hoặc với anh.
Nhan Bái Dung bỗng nhiên ngừng động tác trên tay, biểu lộ xấu hổ,” Thực xin lỗi, Khang, mẹ em…… bà thật sự rất vô lễ…… Em……” Lần đầu nhìn thấy bộ dáng mẹ hợm hĩnh, thì cô có chút khó chịu.
Hạng Dư Khang lấy ngón tay ngăn câu kế tiếp từ trong miệng nhỏ của cô, cổ họng phát ra thanh âm dịu dàng an ủi.” Ngốc, không cần thay mẹ em giải thích với anh, em cũng không thể chi phối ý nghĩ của mẹ em với anh, trên thực tế, anh cũng có chút đồng tình với bà.”
Nhan Bái Dung kinh ngạc mà ngẩng mặt nhìn anh chăm chú, trong mắt tràn ngập khó hiểu,” Đồng tình với bà? Vì sao?” Cô không rõ mẹ cả ✓ú lấp miệng em thì có chỗ nào đáng để người đồng tình.
“Bởi vì bà có một cô con gái không thông cảm với khổ tâm của bà, lại còn làm trái ý của bà, biểu hiện hôm nay của chúng ta đã làm tổn thương trái tim của bà.”
Nghe vậy, Nhan Bái Dung nhịn không được mà cãi lãi,” Cái này cũng không thể trách em, ai bảo mẹ…… còn chưa hiểu biết con người của anh thì đã ngay lập tức bài bác anh.”
“Bà lo lắng cho ái nữ, sợ con gái gặp phải tên đăng đồ tử (tên dâm dục phóng đãng)! Có lẽ có ngày chúng ta làm cha mẹ người ta rồi, thì mới hiểu được băn khoăn của bà? Nói thực ra, mẹ em thật sự không đơn giản, có mấy lần bà tấn công rào rạt, thiếu chút nữa thì anh chống đỡ không được……” Hạng Dư Khang dịu dàng nhìn chăm chú vào Nhan Bái Dung,” Là em không ngừng bảo vệ anh, vì anh mà em và mẹ đối chọi gay gắt, mới không khiến cho anh tông cửa xông ra ngoài……”
“Khang……” Nhan Bái Dung không tự chủ mà lâm vào trong ánh mắt nhu tình như nước của anh.
“Tiểu Dung, hôm nay anh có nói cho em biết, anh yêu em chưa?” Khuôn mặt say đắm của Nhan Bái Dung, làm cho Hạng Dư Khang rục rịch.
Mặt của Nhan Bái Dung đỏ hồng, rồi lắc đầu ấp úng nói:” Không có……”
Hạng Dư Khang nâng khuôn mặt xinh đẹp của cô lên, thì thào tự nói,” Như vậy, hẳn là anh nên dùng hành động để nói cho em biết mới đúng……”
Nhan Bái Dung kiễng mũi chân, ngẩng khuôn mặt lên, vững vàng mà tiếp nhận nụ hôn của Hạng Dư Khang.
Anh nặng nề mà hôn cô, đầu lưỡi nhanh chóng đẩy cái miệng nhỏ nhắn ra chui vào, giống như muốn mượn cái hôn sâu này để biểu đạt dục hỏa rừng rực dấy lên vì cô.
“Ưm……” Hai tay khoác lên trên cổ của Hạng Dư Khang, Nhan Bái Dung mở cái miệng nhỏ ra, mặc cho miệng lưỡi của anh phiên vân phúc vũ.
Hai người hôn thật sâu thật nồng, lưỡi của anh xâm lược, dũng mãnh cùng lửa nóng như vậy, khiến cho cô lập tức yếu đuối vô lực.
Hạng Dư Khang một tay đỡ lấy thắt lưng của Nhan Bái Dung, một tay vuốt lưng của cô, chống đỡ thân thể như nhũn ra của cô.
“Khang……” Cô cắt đứt nụ hôn này, hơi thở dồn dập dựa vào trên người anh.
“Tiểu Dung, anh muốn em……” Anh chèn lên eo ôm lấy cô.
“Anh muốn làm gì?” Hạng Dư Khang vẫn chưa mang cô đến trên giường, mà là hướng trái ngược đi đến phòng bếp.
Đi qua phòng bếp nhỏ, đi vào mặt sau phòng tắm miễn cưỡng thì có thể chứa được hai người, Nhan Bái Dung khó hiểu mà cúi đầu nhìn về phía Hạng Dư Khang.” Khang……”
Hạng Dư Khang ngẩng đầu chớp mắt cười với cô, khóe miệng bật ra một chút điên cuồng,” Chúng ta chưa từng tắm uyên ương, cho nên anh muốn thử xem.”
“A! Cái gì?!” Nhan Bái Dung trong lòng cả kinh, mặt ửng đỏ mê người.
“Tuy rằng nơi này không lớn, nhưng ở trong phòng tắm nho nhỏ này mà tắm uyên ương, lại có một phong vị khác.” Ánh mắt của anh nhìn cô trở nên lẳng lơ, dục hỏa hỗn loạn.
Anh buông cô, thuận tay đóng cửa phòng tắm.” Anh có thể hầu hạ ૮ởเ φµầɳ áo cho em không? Tiểu thư mê người của anh.”
“Đương nhiên có thể.” Nhan Bái Dung áp chế e lệ, mà hào phóng đáp ứng.
Hạng Dư Khang ૮ởเ φµầɳ áo của cô ra từng cái từng cái một, ở trên cổ của cô ấn một dấu hồng, thì mới thỏa mãn mà ૮ởเ φµầɳ lót của cô.
Nhất thời trần như nhộng, nên trên mặt Nhan Bái Dung đỏ ửng càng đậm càng xinh đẹp.
Ánh mắt tham lam của Hạng Dư Khang nhìn thẳng đường cong quyến rũ của cô, nắm lấy ✓ú mềm đầy đặn, nhịn không được mà khen,” Mặc kệ lúc nào, cũng làm người ta thèm nhỏ dãi ba thước như vậy……” Anh khẽ liếm quầng ✓ú phấn hồng ngọt ngào.
“A — Khang –” иgự¢ bỗng nhiên bắn ra một chút tê ngứa, cảm quan nguyên bản ngủ say đã thức tỉnh.
Anh buông ✓ú mềm đầy đặn, tà tứ cười,” A…… Bảo bối, bộ quần áo này của anh cần em hỗ trợ cởi, không biết em có nguyện ý hay không?” Bị tư thái quyến rũ của cô hấp dẫn, anh vội vã muốn cởi sạch cùng cô tắm.
“Ừ!” Tay nhỏ bé run rẩy lập tức đặt lên иgự¢ rắn chắc của anh, bởi vì rất mê luyến dũng mãnh cùng cường tráng của anh, sau khi ϲởí áօ của anh, đôi tay nhỏ bé vẫn đang dừng lại ở trên của anh.
Khác hẳn với mềm mại cùng mềm mại của cô, trong иgự¢ anh tựa như loại thiết bản cứng chắn, cô dịu dàng vỗ về, nhìn thấy đầu v* của anh cũng đứng vững giống như của cô, thì nhịn không được mà dừng lại động tác.
Anh đã thấm tầng mồ hôi mỏng, và hơi cười,” Bảo bối, cơ thể của anh giống như của em, đều chịu không được kích thích rất nhỏ.”
“Anh cho phép em sờ thân thể của anh không?” Lời nói của anh khiến cho cô muốn được thăm dò.
Anh nắm đầu vai của cô, che lại kích động trong lòng,” Bảo bối, anh cầu còn không được.” Ý niệm tắm uyên ương tạm thời để qua sau đầu, chờ kích tình trực tiếp trước thỏa mãn sau thì lại đến hưởng thụ.
Cô lập tức mang theo hưng thú mà bắt đầu thăm dò thân thể cường tráng của anh, tay bé nhỏ có lực từ bả vai chạy đến thắt lưng bằng phẳng, xoay quanh một trận, đạt được thỏa mãn sau, mới lộn trở lại trên иgự¢ hơi hơi gồ lên.
Mắt đẹp của cô lấp lánh nhìn thấy trái tim của anh đang cổ động hưng phấn, kìm lòng không đậu mà ngậm một bên đầu v*.
Thoáng chốc, anh không thể khắc chế mà lên tiếng rên,” A –” không uổng công ngày thường anh dốc lòng dạy, cô học được kỹ thuật dùng lưỡi của anh, thuần thục mà trêu chọc đầu v* mẫn cảm.
Phản ứng của anh kịch liệt giống như lúc cô bị anh trêu chọc, càng khiến cô hăng say mà thay phiên Lเế๓ láק, cắn nhẹ, lúc hơi thở của anh càng lúc càng nặng, thì hàm răng không ngừng cắn mũi nhọn cứng rắn như tảng đá, không chỉ có dùng cái miệng nhỏ nhắn nóng cháy ngậm chặt, mà hai tay cũng không buông tha trêu chọc trong Ⱡồ₦g иgự¢ dày rộng.
Lồng иgự¢ của anh kịch liệt chấn động, ngẩng đầu lên bật ra ՐêՈ Րỉ sau, hai tay trống đột nhiên đi xuống nắm khe ௱ôЛƓ của cô.
Anh vừa xoa nắn ௱ôЛƓ tròn của cô, vừa kêu to:” A! Bảo bối, hiện tại em đang làm cái gì?”
Cô đột nhiên thoát khỏi kiềm chế của anh, cái miệng nhỏ nhắn nóng cháy trượt một đường xuống, cuối cùng tạm dừng thắt lưng của anh.
Cô cười khẽ gợi lên một chút bỡn cợt mà ngẩng đầu nhìn anh,” Em muốn anh đoán xem!”
Nhìn thấy tay nhỏ bé của cô lớn mật đặt ở trên ҨЦầЛ ŁóŤ, anh căn bản không cần đoán,” A……” trong đầu lại xuất hiện hình ảnh dâm tà, cái ௱ôЛƓ chợt đi phía trước một cái.
Thấy anh chủ động đưa về phía trước, tay nhỏ bé của cô lập tức buông ҨЦầЛ ŁóŤ của anh ra, ૮ởเ φµầɳ anh xuống, trực tiếp đối mặt với hùng dũng oai vệ mà phấn khích.
Cực đại trước mắt chỉ lớn hơn ngón chân, đang vênh vênh váo vào, khiến Nhan Bái Dung quỳ trên mặt đất bị kinh sợ, nhất thời á khẩu không trả lời được.
Đây là lần đầu tiên cô dùng miệng nhấm nháp to và dài của anh, trong khoảng thời gian ngắn, đột nhiên to lớn của anh khiến cô không biết làm sao, cuống quít dùng ánh mắt cầu cứu với anh.
Anh tiếp nhận cầu cứu cô phát ra, cố nén dục hỏa điên cuồng, từ yết hầu nam tính phun ra thanh âm,” Bảo bối, nhớ trước kia anh làm thế nào yêu em không? Cầm nó, sau đó nhẹ nhàng liếm ʍúŧ……”
Cô nhất thời nhớ lại cảnh tượng sống động, gò má đỏ hồng, sợ hãi đưa tay nắm kiên đĩnh của anh, kính sợ mà lạy vài lần sau, nhắm mắt lại và đầu lưỡi mềm mại lộ ra khẽ liếm.
“A –” Anh cảm giác nóng ướt của cô, lập tức không thể tự chế mà rống một tiếng.