Hạng Dư Khang kinh hãi nhìn cô,「 Em chưa từng ngồi xe máy?!」 Hoàn toàn không nghĩ tới trên đời này lại có người chưa từng ngồi xe máy.
「 Đúng!」Ánh mắt ngạc nhiên của Hạng Dư Khang làm cho Nhan Bái Dung ngượng ngùng thừa nhận.
Hạng Dư Khang nghĩ nghĩ, hiểu rõ bối cảnh xuất thân của cô có lẽ làm cho cô không có duyên ngồi xe máy,「 Yên tâm, xe máy cũng không đáng sợ, nếu thật sự nguy hiểm, em nghĩ trên phố Đài Bắc lại có người nhiều cưỡi nó đi như vậy sao?」
Anh cho cô một nụ cười thoải mái,「 Anh sẽ thật cẩn thận, bằng không em ôm chặt anh, ngồi xem một chút, em sẽ rất thích !」
Cuối cùng, vì anh luôn cam đoan xe máy cũng không như nguy hiểm như trong tưởng tượng của cô, chỉ cần quen thuộc con đường, tuân thủ quy tắc giao thông, đại khái sẽ không có phát sinh ngoài ý muốn.
Nhưng mà, anh không nghĩ tới, chờ sau khi cô ngồi lên xe máy, thì hoàn toàn không nhượng bộ đối phương như lúc trước, mà lại thích cảm giác thi đua với gió.
Lúc này, Nhan Bái Dung ngồi ở phía sau Hạng Dư Khang, hai tay siết chặt phần eo của anh, cằm để ở trên lưng anh,「Khang……」 Cô thích được chở, bởi vì cô có thể thân mật ôm lấy anh, hơn nữa tùy theo anh muốn đi chỗ nào.
「 Chuyện gì?」 Hạng Dư Khang chuyên chú nhìn phía trước, cũng không có quay đầu lại.
「 Tối nay để cho em ở chỗ của anh, được không?」 Nhan Bái Dung tựa vào người của Hạng Dư Khang, âm lượng nói hơi lớn so với tiếng gió.
Hạng Dư Khang đột nhiên dừng xe máy ở ven đường, tháo mũ bảo hiểm xuống, Nhan Bái Dung mờ mịt nhìn về phía anh không biết vì sao anh dừng lại.「Tối hôm nay thật sự em có thể ở chỗ của anh sao?」 Ngữ khí của anh vô cùng hưng phấn.
「 Đúng.」 Nhan Bái Dung thẹn thùng mà gật đầu.
「 Nhưng mà, cha mẹ em sẽ không……」 Hạng Dư Khang biết Nhan Bái Dung giấu diếm cha mẹ chuyện hai người kết giao, anh biến sắc, giọng điệu nghiêm khắc,「 Đừng vì muốn ở một đêm cùng anh, mà lừa gạt ba mẹ em……」
Anh sợ cô vì ở cùng một chỗ với anh, không tiếc giấu diếm lừa cha mẹ nói đêm nay ở nhà bạn gái.
「 Nếu anh lo lắng em nói dối, em có thể nói cho anh biết em không có.」 Nhan Bái Dung vội vàng làm sáng tỏ,
「 Em đã nói cho người nhà em biếy, hiện tại em đang cùng anh kết giao……」 Cho nên cô mới dám lớn mật mở miệng yêu cầu ngủ lại.
Một tháng nay, cô đi sớm về trễ, không ngừng cự tuyệt ý tốt giới thiệu thanh niên tài tuấn của mẹ, sớm khiến cho người nhà phỏng đoán. Cô cẩn thận ngẫm lại, kết giao với Hạng Dư Khang cũng sẽ có một ngày sáng tỏ, dứt khoát là tự mình đầu thú trước.
Huống hồ, đối tượng cô kết giao cũng không phải là người đã có gia đình, sao phải lén lút chứ, bộ dạng như trong lòng có quỷ? Cho nên, ngày hôm qua sau khi cự tuyệt mẹ an bài xem mặt, thì cô thẳng thắn thành thật nói ra chuyện kết giao với Hạng Dư Khang.
Tuy rằng cha mẹ đối với chuyện cô có bạn trai thì vô cùng kinh ngạc, nhưng cũng hiểu được, con gái có quyền lựa chọn đối tượng của mình, ngoại trừ dặn dò cô chú ý nhân phẩm gia thế bên nhà trai, cũng không có nói gì nữa.
「 Thật sự, em đã nói cho cha mẹ em biết?!」 Hạng Dư Khang thật cao hứng vì cô nguyện ý thẳng thắn thành khẩn chuyện kết giao của hai người với cha mẹ,「 Nhưng cha mẹ em, bọn họ sẽ không để ý gia thế chúng ta khác biệt quá lớn sao?」
Cho dù anh chưa bao giờ nhắc tới quá khứ kinh khủng của mình với Nhan Bái Dung, nhưng mà, anh thực hoài nghi, anh không xu dính túi, cảnh đời lẻ loi, có cha mẹ gia đình bình thường nào sẽ tiếp nhận anh?
Nhan Bái Dung nhanh chóng đánh gãy nghi hoặc của Hạng Dư Khang,「Ba mẹ em bọn họ rất thoáng, chỉ cần người em thích, bọn họ đều có thể đồng ý.」 Tuy rằng thực tế cũng không phải là như thế, bởi vì cô vẫn chưa nói nhiều với cha mẹ về chuyện của Hạng Dư Khang.
Nhưng theo đối tượng xem mặt mà mẹ chọn, thì cho dù là ai cũng có thể nhìn ra được, cha mẹ cô rất để ý con rể tương lai có môn đăng hộ đối hay không.
Cho nên bọn họ chưa đào ra được nhiều bối cảnh có liên quan đến Hạng Dư Khang từ miệng con gái, đại khái cho rằng con gái sẽ có suy nghĩ giống như bọn họ, nhất định là chọn bạn trai có tình trạng gia đình tương đương; Nhưng không biết, bạn trai mà con gái chọn chính là bọn họ cảm thấy tệ nhất, và lựa chọn giấu diếm sự thật với bọn họ.
「 Phải không?』 Hạng Dư Khang yên lặng nhìn Nhan Bái Dung.
「 Đúng vậy! Anh không cần suy nghĩ nhiều!」 Nhan Bái Dung chột dạ chuyển mắt đi,「 Rốt cuộc là anh có muốn chở em đến nhà anh hay không? Không muốn thì em trở về nhà vậy!」
Cô làm bộ muốn nhảy xuống xe, kỳ thật mục đích chính là di chuyển lực chú ý của anh.
Hạng Dư Khang nhẹ nhàng kéo cô về, đầu ngón tay điểm nhẹ lên mũ bảo hiểm trên đầu cô,「 Biết rõ anh sẽ không cho em về nhà, mà còn dùng những lời như vậy để uy Hi*p anh!」
Khi hai người tình cảm lưu luyến chưa công bố với cha mẹ cô, cho nên sau khi tan học thì phải lập tức đưa cô về nhà, rất khó để cho cô ngủ lại; Hiện tại nếu mọi người nhà cô đã biết bọn họ yêu nhau, thì anh mới không để cho cô về nhà đâu!
Tuy rằng anh gõ mép mũ, nhưng mà Nhan Bái Dung vẫn giả bộ rất đau mà xoa xoa đầu,「 Ai bảo anh dừng xe ở chỗ này không đi, người ta nghĩ rằng anh không có ý định đưa em đi đến chỗ của anh.」 Cô tủi thân nói.
「 Được! Chúng ta đi ngay lập tức, bằng không có người nói anh bắt nạt em.」 Anh đội mũ bảo hiểm, rồi một lần nữa khởi động xe máy.
Nhan Bái Dung lại lần nữa ôm Hạng Dư Khang, trong lòng ấm áp dễ chịu .「 Vốn chính là như vậy, anh chính là thích bắt nạt người thôi!」
Ánh trăng mê người, Hạng Dư Khang ở dưới ánh trăng dịu dàng chở Nhan Bái Dung trở về chỗ thuê. Anh thật may mắn, Nhan Bái Dung luôn luôn cẩm y ngọc thực lại không có ghét anh nghèo túng, nguyện ý cùng anh ở trong phòng nhỏ đơn sơ.
「 A! Khang, anh mua máy điều hòa mới à?」 Nhan Bái Dung giống như là phát hiện đại lục mới, chỉ vào máy điều hòa đặt ở cửa sổ hưng phấn hỏi.
Hạng Dư Khang từ tủ lạnh lấy đồ uống ra đưa cho Nhan Bái Dung,「 Không phải máy điều hòa mới, là máy điều hòa second-hand mà A Dũng ở đại lý bán cho anh.」
Nhan Bái Dung lập tức buông đồ uống trên tay, cao hứng mở máy điều hòa ra,「 Thật vậy sao? Vậy về sau sẽ không nóng đến đổ mồ hôi cả người ……」 Hạng Dư Khang ở tầng năm, nóng bức ban ngày giữa mùa hè thường dừng lại đến ban đêm, cho dù có mở cửa sổ ra, thì vẫn không thể đuổi đi hơi nóng này.
Vì muốn cho cô ở lại thoải mái một chút, nên anh mới mua cái máy điều hòa này. Cô đã không chê anh là tên nhà nghèo, sao anh có thể không quan tâm săn sóc cô, vì tâm ý của cô mà không cố gắng chút chứ?
Nhan Bái Dung đương nhiên biết vì tiết kiệm chi tiêu hằng ngày, Hạng Dư Khang dọn đến đây đã nhiều năm cũng không chịu mua máy điều hòa, lần này tốn một khoản tiền, hoàn toàn đều là vì cô.
Trong đôi mắt cô lóe lên nước mắt cảm động,「Khang…… Cám ơn anh.」 Cái này so với những người theo đuổi lấy lòng cô kỳ thật là bé nhỏ không đáng kể, nhưng cô lại bị làm cho cảm động rồi.
Hạng Dư Khang lấy tay chỉ nhẹ đầu của Nhan Bái Dung, lộ ra nụ cười xấu hổ,「 Ngốc! Này thì có là gì, vì sao lại cảm tạ chứ?」
「 Đáng ghét! Sao mắng người ta ngốc?」 Nhan Bái Dung mất hứng nắm lấy của Hạng Dư Khang, ngăn cản anh tiếp tục bắt nạt mình.
「 Ha ha, không phải sao?」 Hạng Dư Khang rút ngón tay từ trong lòng bàn tay nhỏ của Nhan Bái Dung ra, thừa dịp cô chưa chuẩn bị, chớp mắt một cái xoay người đè cô ngã lên trên giường.