Đột nhiên, nội tiết tố toàn thân của Nhan Bái Dung giống như đột nhiên bừng tỉnh vậy, máu nóng lên, tốc độ mạch đập nhanh hơn rồi nhảy lên,「 Anh…… Anh……」 ngay cả lời nói muốn phun ra cũng đã bị ngăn ở yết hầu.
Hạng Dư Khang không rõ người khách ngồi phía sau xảy ra chuyện gì, anh nghi hoặc mà quay đầu lại,「 Tiểu thư, cô làm sao vậy?」
Thoáng chốc, trong đầu Nhan Bái Dung ầm ầm nổ tung, trên mặt cô hiện đầy đám mây màu, hoảng hốt dừng ở vẻ mặt đầy hoài nghi của Hạng Dư Khang.
Trời ạ! Cô làm sao vậy? Sao đột nhiên cảm thấy nghẹt thở ở trong cái không gian nhỏ hẹp này? Cô cần một lượng lớn không khí trong lành dội vào иgự¢, bằng không cô sẽ té xỉu !
「 Tiểu thư, người cô không thoải mái sao?」 Thấy vẻ mặt của Nhan Bái Dung đỏ lên, cả nửa ngày cũng không lên tiếng, khiến cho lòng của Hạng Dư Khang không khỏi lo lắng.
「 Tôi…… Tôi cần không khí……」Cuối cùng Nhan Bái Dung cũng phun ra những lời này.
「 Cái gì?!」 Hạng Dư Khang không rõ ý này, khi đang muốn hỏi rõ ràng, thì lại bị tiếng kèn ồn ào đánh gãy.「 bá — bá –」
Thì ra tắc xi xếp hàng ở phía sau bọn họ, thấy bọn họ đã lâu rồi mà còn chưa rời đi, nên ấn kèn thúc giục.
Hạng Dư Khang lập tức quay tay lái, đem xe chạy đến ven đường rồi dừng lại, quay đầu lại liếc nhìn Nhan Bái Dung lần nữa, phát hiện nước gợn ở cặp mắt đẹp kia đang chuyển động ngóng nhìn mình.
Hạng Dư Khang đột nhiên cả kinh, cảm thấy áp lực trong иgự¢ khác thường,「 Tiểu thư, cô có khỏe không? Muốn trực tiếp đến địa chỉ của cô, hay là muốn đi đến bệnh viện?」
Nhan Bái Dung không lên tiếng trả lời, nhưng mà khuôn mặt đỏ hồng đã hé ra nụ cười, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt tuấn tú của Hạng Dư Khang.
Chỗ nào cô cũng không muốn đi, cô chỉ muốn cùng với người đàn ông này ở trong không gian nhỏ hẹp của chiếc xe!
Cuối cùng cô đã biết mình thích kiểu đàn ông gì, hoá ra chính là người đàn ông tư thế oai hùng hiên ngang như vậy ở trước mắt.
Chính là muốn bộ dáng giống anh, hình dáng lập thể, ngũ quan rõ nét, có mày rậm anh tuấn giương lên, đôi mắt đen sáng ngời có thần cùng môi mỏng hé ra làm tim người ta đập thình thịch.
Đương nhiên quan trọng nhất là, có thanh âm gợi cảm làm cho cô giống bơ nhanh chóng bị hòa tan.
Đúng! Cô yêu thanh âm thuần hậu của anh rồi! Cô thỏa mãn rồi thở dài một hơi.
「 Tiểu thư, rốt cuộc là cô làm sao vậy?」 Thấy Nhan Bái Dung vẫn hốt hoảng , Hạng Dư Khang lại lo lắng kêu to.
「 Tôi……」 Nhan Bái Dung cuối cùng cũng từ trong mê luyến mà bừng tỉnh, cô ấp úng, thẹn thùng đánh giá gương mặt tuấn mỹ của Hạng Dư Khang.
Qua một lúc, tâm tình của cô không còn bốc lên kịch liệt nữa, mới lên tiếng nói:「 Đi đến…… địa chỉ tôi vừa mới nói.」
Hạng Dư Khang do dự nhìn cô một cái, rồi mới quay lại đầu, đạp xuống chân ga. 「 Ừ, tôi đã biết.」
Lại nghe thấy thanh âm trầm thấp khêu gợi của anh, trái tim của Nhan Bái Dung lại rung động kịch liệt, nhưng lần này cô đã biết phòng bị, trước tiên đè иgự¢ lại thật chặt, miễn cho lại thất thố.
Hạng Dư Khang vừa lái xe, vừa phân tâm chú ý đến tình trạng của Nhan Bái Dung, thấy cô không còn thở gấp nữa mới khôi phục lại bình thường, rồi chuyên tâm lái xe.
Nhan Bái Dung dán mắt vào cái ót của anh, giả bộ bình tĩnh, nhưng kỳ thật trong lòng thì kích động không thôi.
Mới bất ngờ, đã bị dung mạo của anh hấp dẫn, bị thái độ thân thiết dịu dàng của anh mà cảm động, lại càng bị đôi mắt đen trầm ổn của anh thuyết phục, nhất là thanh âm giàu từ tính của anh quanh quẩn ở bên trong xe, khiến cho cô giống như bị thôi miên, thân bất do kỷ.
「 Ách, em có thể hỏi anh một vấn đề không? Anh tài xế.」Nhan Bái Dung vội vã muốn làm quen với anh nên thẹn thùng hỏi.
「 Có thể! Cô có chuyện gì không? Tiểu thư.」 Hạng Dư Khang cũng không chút nghĩ ngợi mà đáp ứng.
「 Anh có thể gọi em Bái Dung…… Không, gọi em Tiểu Dung đi.」 Gọi tiểu thư rất không thân thiết nha! Cô muốn anh trực tiếp gọi nhủ danh của cô.
Hạng Dư Khang dừng một chút, nhịn xuống ý muốn quay đầu xem rốt cuộc cô ấy đang suy nghĩ cái gì.「 Tiểu thư, tôi xin hỏi cô họ gì?」
Sẽ không phải lại gặp nữ khách hàng thích diện mạo anh tuấn của anh chứ? Hạng Dư Khang bất đắc dĩ cười khổ.
Hình dáng của anh tuấn mỹ, thể trạng cao lớn, mặc dù cực lực che đậy, nhưng hơi thở phóng khoáng không kềm chế được vẫn bị phụ nữ thận trọng phát hiện mà quý mến không thôi: Nhưng đối với lúc này anh không quan tâm tới tình cảm, phụ nữ ái mộ sẽ chẳng khác nào là quấy rầy.
「 Em họ Nhan, Nhan của nhan sắc.」 Nhan Bái Dung cao hứng mà trả lời, nhưng lại lập tức chu miệng rồi bất mãn hỏi:「 Sao không gọi em là Tiểu Dung?」
Hạng Dư Khang không để ý tới oán trách của cô,「 Nhan tiểu thư, xin hỏi cô có chuyện gì không?」
Đừng nói hai người còn không quen thuộc, thật sự theo ý của cô ấy, chẳng những sẽ không dứt được, mà đến lúc đó muốn bỏ qua cũng rất khó khăn.
Thấy bộ dạng anh hờ hững, Nhan Bái Dung có vẻ tràn đầy hứng thú, một đôi mắt đẹp nhìn quét qua lại không gian nhỏ hẹp ở bên trong xe.
Cô chú ý tới kính chắn gió có giấy chứng nhận đăng ký nghề nghiệp lái xe nhỏ, vui vẻ hỏi:「 Anh gọi là Hạng Dư Khang à?」 tên không tầm thường, rất xứng đôi với bề ngoài bất phàm của anh.
「 Ừ.」 Hạng Dư Khang gật đầu, cầm chặt tay lái.
「 Vậy anh kết hôn chưa?」 Nhan Bái Dung tiếp tục truy vấn,「 Hay là có bạn gái?」
Hạng Dư Khang nhăn lại mày rậm xinh đẹp,「 Tôi là một người cô đơn.」 Nghiễm nhiên đã đem Nhan Bái Dung trở thành nữ hành khách có ý muốn không an phận với anh.
Đối với nữ khách hàng đến gần anh thì anh nhìn quen lắm rồi, bởi vì bề ngoài của anh cực kỳ xuất sắc, thường khiến cho trái tim các cô ấy thất thường, quên mất e lệ, to gan mà theo anh bắt chuyện.
Chẳng qua đối với sự ái mộ bay tới, từ trước đến nay anh luôn thờ ơ.
Hôm nay nhìn thấy Nhan Bái Dung khác với khí chất tinh tế của những cô gái khác, anh không hề xúc động, nếu cô có hành động gì đó, thì cuối cùng chắc chắn sẽ chịu khổ.
Người cô đơn? Mắt đẹp của Nhan Bái Dung thoáng chốc phát ra tia sáng. Không thể nào? Anh đẹp trai như vậy mà lại không có bạn gái? Cô cực kỳ vui vẻ.
「 Vậy nhất định là không có bạn gái nhỉ?」 Cô hết sức phấn khởi mà hỏi.
Hạng Dư Khang không trả lời phải hay không phải, thái độ trở nên có chút lãnh đạm, nhưng vẫn duy trì tinh thần phục vụ chuyên nghiệp cơ bản,「 Nhan tiểu thư, chỗ cô muốn đi cũng sắp đến rồi!」
Nhanh như vậy sao? Nhan Bái Dung nghẹn họng nhìn trân trối, quay đầu nhìn cảnh đường phố ngoài cửa sổ, quả nhiên, rất gần nhà cô.
「 Em muốn thay đổi địa điểm xuống xe, bây giờ anh quay đầu lại, em muốn đi đến một chỗ khác.」 Cô lập tức bảo Hạng Dư Khang thay đổi hướng đi.
Nghe thấy cô đổi địa điểm xuống xe mới, thì Hạng Dư Khang đem xe dừng ở ven đường, rồi sau đó là vẻ mặt xin lỗi nói với cô:「 Thật xin lỗi, Nhan tiểu thư, tôi không thể chở cô đi nơi khác, nếu cô muốn thay đổi địa điểm, thì tôi phải mời cô xuống xe, rồi gọi một chiếc tắc xi khác.」
Nhan Bái Dung hoàn toàn không nghĩ tới Hạng Dư Khang sẽ đuổi cô xuống xe, buồn bã biến sắc,「 Vì sao? Anh không thích đưa em đi sao?」
Hạng Dư Khang lập tức phủ nhận,「 Không phải, bởi vì nếu tôi lại đưa cô trở về nội thành, thì chỉ sợ tôi sẽ không trở về kịp để giao xe.」
Bây giờ xe anh đang lái là xe thuê, cho nên vừa đến thời gian chạng vạng, thì anh nhất định phải chạy về đại lý xe mà xe giao cho tài xế ca đêm, bằng không sẽ làm chậm trễ thời gian của người ta.
Nghe thấy anh nói không phải vì cảm thấy cô đáng ghét mới đuổi cô xuống xe, thì cô thở dài một hơi. Nhưng mà, cô còn chưa có biết nhiều về anh…… bây giờ muốn cô rời đi, cô mới không chịu.
Tính tình đại tiểu thư của cô bỗng nhiên nổi dậy, chỉ huy anh,「 Anh tiếp tục lái, không sao đâu, tổn thất do không kịp giao xe thì em sẽ đền.」
Hạng Dư Khang nghe vậy không khỏi có chút không vui.「 Nhan tiểu thư, vẫn là mời cô xuống xe đi! Tiền xe của cô tôi không thu.」Ngang ngược của cô khiến cho anh nổi lên phản cảm nho nhỏ.
Ai cần anh không thu tiền xe? Cô muốn chính là cùng anh ở chung thêm một phút đồng hồ.「 Em không cần!」 cô ngang ngược mà cự tuyệt.
Phản ứng của cô làm cho Hạng Dư Khang cứng lưỡi,「 Cô…… Sao cô lại thế này?」 Anh vẫn là lần đầu gặp phải nữ khách hàng bướng bỉnh quấn lấy anh đến như thế.
Nhìn thấy Hạng Dư Khang giống như đem cô trở thành quái thai mà đánh giá, thì thái độ của Nhan Bái Dung bỗng nhiên yếu đi, mặt đỏ lên,「 Em…… Em biết rồi, anh hãy tiếp tục chạy đến địa chỉ em vừa mới nói đi!」
Giật mình thấy hành động của mình có khả năng nhận được sự chán ghét của Hạng Dư Khang, cho nên dù không cam tâm tình nguyện, thì vẫn phải cắn răng chịu khuất phục .
Lần này coi như xong, ngoài ra cô còn phải nghĩ phương pháp để hiểu biết anh……
Hạng Dư Khang thấy cô không khăng khăng nữa, thì không nói một câu mà khỏi động xe, rồi đi tới hướng phía trước.
Cuối cùng cũng đến biệt thự xa hoa của nhà họ Nhan, Hạng Dư Khang thả chậm tốc độ, dừng xe ở cửa chính.
Nhan Bái Dung từ trong túi da rút ra tờ tiền giá trị lớn đưa cho Hạng Dư Khang,「 Đây là tiền xe, không cần thối lại.」
Hạng Dư Khang không có nhận, chỉ là liếc mắt nhìn tờ tiền một cái, lập tức chuyển tầm mắt lên trên khuôn mặt xinh đẹp của cô,「 Tôi vừa nói qua, không thu tiền xe của cô.」
Lại một lần nữa khởi động, sau đó thấy cô đứng bên đường trầm mặc, thì anh không nhịn được mà hoài nghi có phải mình xúc phạm cô ấy hay không.
「 Em lại chưa bao giờ đáp ứng anh không thu tiền xe.」 Đối với Hạng Dư Khang từ đầu đến cuối tản ra hơi thở cự tuyệt người ngoài ngàn dặm, trái tim của Nhan Bái Dung bị tổn thương.
Hạng Dư Khang vô cùng ngạc nhiên,「 Cô đang giận tôi?!」
Cô thật sự đang giận anh! Anh cảm thấy chính mình rất vô tội, mặc kệ có phải chán ghét biểu hiện của cô hay không, anh vẫn coi cô là khách hàng, tận lực không tiết lộ cảm xúc của mình, vẫn cung kính có lễ đối đãi với cô ấy, cô ấy lại giận cái gì chứ?
Nhan Bái Dung dùng sức gật đầu, căm giận phẫn nộ nói:「 Đúng! Em đang giận anh.」
Hạng Dư Khang đối với cơn giận đang trào dâng của cô lại cảm thấy không biết nên khóc hay cười,「 Thật sự xin lỗi! Nhan tiểu thư, tiền một chuyến xe này tôi lại càng không nên nhận.」 Không phải vì anh không đưa cô đi chỗ khác mà giận anh chứ?
Thật bất hạnh , Nhan Bái Dung chính là vì anh cự tuyệt đưa đi mà căm tức.「 Anh không thích người của em, cũng không thích tiền của em, phải không?」 Cô bày ra vẻ giận dữ, và oán hận hỏi.
Cái gì? Hạng Dư Khang đối lời của cô vô cùng ngạc nhiên. Có thích người của cô với thu hay không thu tiền xe của cô thì có quan hệ gì? Đây căn bản là hai chuyện khác nhau mà, sao có thể nói nhập làm một được?
Nhưng, cô xinh đẹp lại thành thật như thế, còn nói lời tràn đầy ái mộ với anh, làm cho anh có chút kinh ngạc.
Anh cẩn thận nhìn khuôn mặt xinh đẹp của cô, tuy rằng khuôn mặt có trang điểm nhạt, nhưng mà ngũ quan đoan chính xinh đẹp, cho dù son phấn tan hết, vẫn là một người đẹp.
Anh là một người đàn ông bình thường, đột nhiên lọt vào khuôn mặt như hoa sen của Nhan Bái Dung ưu ái, nên không khỏi có chút rục rịch.
Phút chốc, anh biến sắc, đá đi cảm giác không nên có này.
「 Không phải như thế!」 Thấy khuôn mặt của Nhan Bái Dung lộ ra biểu tình bị thương, anh vội vàng giải thích,「 Bởi vì phục vụ của tôi khiến cho Nhan tiểu thư không hài lòng, cho nên tôi không thể thu tiền xe của cô.」
「 Phải không? Cũng không phải là anh chán ghét em?」 Nghe thấy anh nói như vậy, Nhan Bái Dung mới chuyển giận làm vui.
「 Đúng vậy.」 Hạng Dư Khang thừa nhận. Cô xác thực làm cho người ta cảm thấy có một loại kiêu căng, nhưng mà vẫn không khiến người ta chán ghét.
Hơn nữa, cô mơ hồ phát ra ánh sáng tình yêu, so với những phụ nữ khác nhìn anh, càng làm cho anh khó có thể chống đỡ, hình như thật sự dễ dàng bị cô mê hoặc.
Nhan Bái Dung rũ mắt thấy tiền trên tay mình, đáy mắt xẹt qua một tia sáng kỳ dị,「 Ừ! Em biết rồi.」 Trong Ⱡồ₦g иgự¢ cô đều biết, cô không cần Hạng Dư Khang thúc giục nữa, mà tự động mở cửa xe xuống xe.
Cô vừa giẫm lên mặt đất, thì lập tức quay đầu nhìn về phía Hạng Dư Khang hình như đang thở dài một hơi nhẹ nhõm, rồi từ chỗ hở lộ ra một nụ cười ngọt ngào,「 Tạm biệt nha!」
Cô vừa nói xong thì cũng không quay đầu lại mà rời đi, Hạng Dư Khang sững sờ vì nụ cười xinh đẹp của cô để lại.