Quân Hàm vừa từ khu biệt thự của Nghĩa Đông về, ngay sau đó liền cho người thu mua cổ phần của Tô thị, càng nhiều càng tốt. Không chỉ riêng vụ thất hẹn, cái thái độ hôm nay của hắn đương nhiên phải được dạy dỗ lại.
Vương tổng chính là loại tra nam như vậy, đối với phụ nữ nói riêng, với kẻ thù nói chung. Anh luôn bày ra bộ dáng bất cần đời nhưng thực tế, lại là một tên thù dai và có chút biến thái. Tỷ như thích xem mấy cái loại tra tấn dã man thời xưa với nạn nhân của mình, hay như có hứng thú đặc biệt với nữ cảnh sát và đặc công ở trên giường, không cẩn thận chính mình lại bị cậu nhỏ hại ૮ɦếƭ; ấy mà chưa ca nào không thành công cả. Hôm nay cũng không ngoại lệ.
Đối với Quân Hàm, chỉ có yêu hoặc không yêu, chứ không có loại yêu nhiều hay yêu ít. Ngày nào anh không yêu Nhạc Hy, liền có thể tìm nữ nhân khác thay thế, vả lại Nhạc Hy không hề bài xích mà chỉ cần anh không mang bệnh tật, hay t*ng trùng vung vãi bên ngoài về nhà là được. Căn bản cô thấy việc này hoàn toàn bình thường với đàn ông, ngoài ra Quân Hàm nếu tìm nữ nhân khác cũng không có nói dối, điều này cô đặc biệt thích. Không như vậy thì sự đàn ông của anh ta mới là có vấn đề. Hơn nữa, thời gian này cô bầu bí, Quân Hàm đừng hòng phát tiết trên người cô, bù lại, anh phải sủng cô hơn cả thái hậu. Chẳng khác nào một tên thái giám cả.
Khung cảnh chăn gối, quần áo dưới sàn bừa bãi, còn có dao găm và súng đạn, quả nhiên vẫn là tìm nữ đặc công thú vị hẳn.
"A~ Nhẹ nhàng một chút, lần đầu của người ta."
Nữ nhân nhẹ nhàng nói, không tin được rằng cuộc đời cô cũng có ngày nằm dưới thân mục tiêu mà chịu sự kích thích này.
Hên là cô còn có thể báo cáo nhiệm vụ thất bại, chứ không thể trực tiếp ra tay với nam nhân yêu nghiệt này được.
Quân Hàm khiến cho phụ nữ cực kì cao hứng, ngay cả ngọc nữ hay các thể loại con nhà lành cũng không cưỡng lại được.
Động tác ra vào một lúc một nhanh, đến khi đủ kích thích, nam căn to lớn liền rút ra rồi phóng đầy lên bụng nữ nhân và ngoài đệm. Cái này là vì Nhạc Hy yêu cầu, sau đó còn phải cho nữ nhân uống Tђยốς tгáภђ tђคเ, việc này là anh đích thân giám sát vì thói quen. Do vậy, chưa một lần Quân Hàm có mầm mống không rõ nguồn gốc ở bên ngoài.
Chuông điện thoại reo lên vừa kịp, Quân Hàm vươn tay với thứ đen xì kia, chỉ nhìn số máy đã nhíu mày, ấy mà không có tắt máy.
"Gọi anh có việc gì?"
"Anh đang ở đâu? Tại sao em nhắn tin không trả lời?"
Nhạc Hy ngịch ngịch lọn tóc xoăn, sau đó cơ mặt cũng dần thả lỏng.
"Ở khách sạn!" Như cảm thấy chưa đủ, anh nói thêm "ℓàм тìин!"
"Anh có biết vô sỉ không? Tiếp tục đi, em không làm phiền."
Nhạc Hy tính cúp máy, ai ngờ Quân Hàm nói thêm
"Xong rồi, ngày mai anh về luôn."
"Được, em đi ngủ đây!"
"Ngủ ngon."
Quân Hàm đợi đến khi tiếng điện thoại vang lên hai câu tút tút rồi mới thẫn thờ tắt máy. Cảm hứng chơi nữ nhân lập tức bị tụt xuống âm độ. Mẹ nó chứ, em không biết ghen sao?
Anh vội vã mặc quần áo rồi ra khỏi phòng, còn cô gái kia, căn bản không chịu được nên đã ngất rồi.
Lăng Hạo vốn dĩ đang ngủ ngon trong chăn, còn là sau khi vừa cùng người ta lăn lộn, tâm tình bỗng không tốt vì cuộc gọi của sếp.
"Hạo, tối nay còn vé máy bay nào về Thượng Hải không?"
"Để tôi kiểm tra..."Anh mở máy tính gõ gõ vài cái, ngay lập tức liền báo đã hết sạch vé vì chuyến cuối cùng đã khởi hành 30p trước rồi, nếu muốn về luôn thì có thể ngồi xe khách hoặc đợi đến sáng mai.
Do bản tính nóng nảy, không ngần ngại đông người, Quân Hàm liền bắt xe khách đi thật. Mặc dù có thể đợi người ta mang xế hộp riêng tới rước nhưng anh đứng ngồi không yên, làm sao bày ra cái loại \'trông ngóng\' ở một chỗ được.
Vương thiếu đi người không, hành lý đều để cho Tiêu Vĩnh Hy thu dọn, trước mắt chỉ muốn thấy vợ, ngoài ra không đoái hoài thứ gì khác. Trận tình dục đêm nay không kích thích, càng không tạo hứng thú nữa rồi.
Xe về tới Thượng Hải là 4 giờ sáng, phải đi thêm nửa tiếng đồng hồ nữa anh mới về đến cổng biệt thự, tiếp đó là cuống quít lên lầu luôn. Vì hãng còn sớm, Quân Hàm đành nhẹ nhàng lấy quần áo đi tắm, sau đó mới rúc vào trong chăn ngủ một mạch.
Khiếm khi thấy chủ nhân khẩn trương như vậy, mọi người mới biết Quân Hàm thực sự quan tâm Nhạc Hy, cô càng bình tĩnh, hắn càng sốt ruột.
Như thấy bên người có hơi ấm, bà mẹ trẻ khẽ xoay người, thấy rõ khuôn mặt nam nhân đang rúc vào lòng mình rồi mới mở miệng.
"Sao anh về sớm vậy? Không phải nói sáng mai sao..."
"Anh nói sáng mai về đến đây, không phải sáng mai mới bắt đầu về! Ngủ đi, anh đi cả đêm trên xe khách đấy."
Quân Hàm siết cô chặt hơn một chút, cả gương mặt rúc vào bộ иgự¢ sữa mềm mại. Cái thói quen mặc nội y khi đủ ngủ, thật khiến người ta muốn phạm tội mà.
Nhạc Hy định hỏi gì đó, xong lại thôi. Cô vòng tay qua ôm cổ anh rồi nhắm mắt để đi ngủ. Trong lòng bao nhiêu gợn sóng lăn tăn.
Cuộc đời Quân Hàm bắt đầu hơi có sự chuyển biến, từ sau cái ngày đó anh chẳng thèm tìm người thoả mãn, vô duyên vô cớ mà cấm dục gần hai năm trời. Mấy cô minh tinh của công ty dưới cũng dẹp hết trong một đêm. Cả người càng toát ra vẻ trưởng thành, sau đấy nữa cũng không bày ra bộ mặt nhố nhăng, công tử bột; mà trực tiếp quay về hình tượng lãnh đạm, thâm trầm ban đầu. Mấy lão cáo trong nội bộ còn cảm thấy, đây và trước là hai con người khác nhau, không lẽ là xuất quỷ nhập thần?
"Vương tổng, Vương lão gia và phu nhân đã đặt chân đến Anh quốc rồi, vệ sĩ cũng được bố chí chặt chẽ."
"Tốt! Còn mẹ con Nhạc Hy?"
"Thằng bé nghịch lắm, Triệu tiểu thư không bảo được nó nên cũng cau có suốt ngày."
"Không đánh cho nó vài cái được à?" Quân Hàm nhíu mày, vì cái gì có thể quát anh mà không xử lý thằng bé?
"Thiếu gia tháng sau nữa mới sinh nhật hai tuổi, Triệu tiểu thư không nỡ đâu."
Không khí rơi xuống trầm mặc một lúc, Quân Hàm mới tiếp tục:
"Bên Thượng Vĩ có động tĩnh gì không?"
"Vẫn án binh bất động nhưng mà Nghĩa Đông đã đang rục rịch hợp tác với Á Liêm rồi. Ngài có định đợi sinh nhật Vương Kỳ xong thì đưa hai mẹ con họ ra nước ngoài cùng ngài không? Sau đó chúng ta tính tiếp!"
"Bại não à? Trốn tránh không phải phong cách của tôi. Mau đi chuẩn bị giấy tờ đưa Vương Kỳ qua với Vương lão gia trước, Nhạc Hy theo sau. Thời gian này ta không đánh rắn động cỏ, tránh hao binh tổn tướng."