Cô Gái Năm Đó Đã Chết Rồi - Chương 15

Tác giả: Sue

Nhạc Hy từ trong đi ra, cô nhìn cặp đôi trước mặt mà thở dài.
Khung cảnh bây giờ thật không khác hay phải nói là y chang phim tình cảm. Nam chính lạnh lùng, kiêu ngạo, lưng ngửa ra đằng sau dựa vào sopha, tay nâng đầu, chân bắt chéo, khuôn mặt không biết là gợi cảm hay gợi đòn.
Nữ chính đối diện thuộc dạng trẻ con, tay đổi liên tục chỉ trỏ lung tung, miệng chửi rủa "tình yêu đích thực".
Nhưng có vẻ đạo diễn chọn nữ chính hơi sai sai thì phải.
Phúc Ý đứng bên cạnh chẳng khác nào làm nền cho Quân Hàm. Một người đẹp Ⱡồ₦g lộn, lãng tử, ga lăng, nhà giàu, phong độ. Người còn lại có khi bắc bảy mươi lần thang chưa chắc đã sánh ngang.
Suy nghĩ vừa dứt, Nhạc Hy ngẩn ngơ một hồi rồi lấy tay vỗ vào đầu.
\'Mẹ kiếp, cái quái gì thế này? Bảy mươi lần thang không phải là quá nhiều hay sao? 50?không..45? À 30?20...\'
Cô cứ như vậy xong bắt đầu dùng tay tính toán, đếm đếm nghĩ nghĩ. Kết luận lại Phúc Ý chỉ kém Quân Hàm mười lăm lần thang, cũng không phải dạng xấu ma chê quỷ hờn, đâu thể so sánh như thế.
Nhạc Hy gật gù tán thành, Quân Hàm nếu anh ta không phải loại đào hoa, phóng khoáng khéo cô đã lập danh sách khách dự đám cưới ngay từ lần đầu gặp mặt rồi, bất quá anh ta không phải hình mẫu của cô, càng không phải người bổn cô nương có thể dây. Bà đây vấp ngã một lần, tuyệt đối không thể ngã lần hai. Vả lại ngoài kia biết bao cô gái xếp hàng chờ anh ta, chẳng nhẽ cô tự dâng cả thanh xuân dành tặng không lấy lãi? Sở Văn Lục Thiên đã quá rồi, thêm Vương Quân Hàm cô liền đột quỵ ૮ɦếƭ ngay tại chỗ.
Nhạc Hy đi ra ngoài, cô mặc váy màu ghi đậm lấp lánh bó sát vào cơ thể, điểm nhấn là phần hở lưng đằng sau, chân mang đôi cao gót bảy phân màu đen, mái tóc nâu khói xõa tự nhiên, phong cách quyến rũ nhưng không lố quá. Cô sắp vào vũ trường, chã nhẽ bắt cô như mấy đứa trẻ ranh học đòi à?
Nhạc Hy lại gần chỗ Phúc Ý, xoay một vòng rồi hỏi
"Chị đây vẫn đẹp, phải không?"
Cậu ta đang hằm hằm với Quân Hàm, nghe cô nói vậy liền quay ngoắt đổi giọng
"Đúng. Đúng. Lụa đẹp vì người là không có sai."
Không khí lại trở nên gượng gạo khi Quân Hàm đổi tư thế, tay gõ xuống ghế sopha, âm thanh nghe thật khó chịu.
"Đại tỷ, chị phải cẩn thận tên này, hắn không phải người tốt..."
Phúc Ý căn bản chưa nói xong nhưng Quân Hàm đã chen ngang:
"Cậu cũng chẳng tốt đẹp gì."
Lần này một màn oann liệt tiếp tục diễn ra, bên Phúc Ý nổi trận lôi đình, ngược lại bên Quân Hàm vẫn im lặng, ung dung nhìn đối phương.
Nhạc Hy chỉ biết cười trừ, hai người này đúng là khắc nhau.
Cô lắc đầu ngán ngẩm, một tay kéo Quân Hàm ra ngoài, miệng không ngừng chào rồi cảm ơn Phúc Ý.
Vừa đến chỗ đỗ xe ngay lập tức nàng ta xối thẳng vào mặt anh một trận mưa:
"Vương công tử, đến khi nào mới bỏ được cái tật chọc điên người khác?"
Buổi tối ở Phố Đông nhộn nhịp, xa hoa, đầy cám dỗ không khác gì miêu tả trên những cuốn tạp chí. Ánh đèn led hai bên đường và các quán xá với đủ màu sắc nhấp nháy, sáng rực cả một góc thành phố. Tất cả tạo nên một khung cảnh lãng mạn, huyền ảo theo lối sống đô thị.
Khách du lịch, dân địa phương ra vào tấp nập, tiếng cười đùa, nói chuyện cứ rôm rả, mùi thức ăn thơm nức mũi phảng phất từ quán ăn...
Nhưng đâu đó quanh đây vẫn còn những nơi ồn ào, náo nhiệt hơn cả.
Vũ trường...Một địa điểm quen thuộc của các cô cậu tiểu thư công tử, đồng thời là nơi xả stress cho một ngày dài.
Quân Hàm cùng Nhạc Hy vào trong, có thể nói bên trong cánh cửa là cả một thế giới cách biệt, xa lạ. Tựa như Atlantis và mặt đất.
Ánh đèn rực rõ, chuyển hướng liên tục về nhiều phía. Điệu nhạc sôi động, khuấy đảo mọi thứ âm thanh khác.
Triệu Nhạc Hy, Vương Quân Hàm tuy ở hai lĩnh vực khác nhau. Một là bác sĩ khoa tim tài ba, người còn lại là Tổng Giám đốc Điều hành của một tập đoàn hùng mạnh nhưng đều có điểm chung. Họ là tuýp người sống về đêm, thường tụ tập tăng hai, tăng ba nên việc xuất hiện ở các quán bar, club đã không còn xa lạ.
Chỉ là hôm nay...
Cả hai cùng đến một lúc. Ngỡ như mặt trời và mặt trăng đang đứng cạnh nhau.
Quân Hàm là ví dụ điển hình của mẫu người thích ứng nhạy bén. Buổi sáng anh ta như nào thì đến buổi tối, anh ta còn hơn thế nữa. Khuôn mặt đẹp trai nhưng lạnh như tiền, cũng không có nói nhiều, chỉ đơn thuần ngồi uống rượu trên quầy nhưng Vương thiếu cũng khiến phụ nữ ૮ɦếƭ mê ૮ɦếƭ mệt.
Trong anh không mang phong cách ấm áp, dịu dàng, tỏa nắng như những nam nhân khác. Quân Hàm vừa lãng tử, phóng khoáng có chừng mực, tâm tính bất thường khó nắm bắt, có lúc anh ta ân cần, quan tâm đến người khác, có lúc trẻ con, hài hước; lúc lại lãnh đạm, trưởng thành... quan trọng nhất anh cực kỳ hút nữ nhân những lúc bất cần đời, hờ hững trước mọi việc.
Chẳng hạn là lúc này đây...
"Anh uống ít thôi, không tốt cho dạ dày đâu." .
||||| Truyện đề cử: Tôi Được Người Trong Lòng Của Kẻ Thứ Ba Bao Nuôi |||||
Nhạc Hy tuy miệng nói vậy nhưng trên tay cô cũng cầm ly rượu nhâm nhi từng ngụm nhỏ, căn bản tại cô chưa ăn tối gì hết.
" Không phải cô là bác sĩ khoa tim sao?"
"Thì tôi vẫn là lương y đấy thôi."
Phục vụ ở nơi này không biết là quá tận tình hay do tiếng tăm của Quân Hàm vượt quá xa mà đối xử với họ từ lúc vào vô cùng nhiệt tình.
Bình thường chỉ những vị khách quý hay một số người có tầm ảnh hưởng lớn mới được mời vào phòng VIP ngay khi mới bước chân vào quán. Vậy mà Quân Hàm chưa kịp nói gì, từ bảo vệ đến nhân viên đã nhanh chóng cúi đầu chào, chạy ra tiếp đón, may mắn anh đuổi họ đi sớm nếu không cô chẳng iết thích ứng thế nào cho kịp.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc