Cô Dâu Bất Đắc Dĩ - Chương 16

Tác giả: Shin Tự Kỷ

Nó đến công viên se lạnh nó ngồi nghĩ ở cái ghế đá mà hắn thường ngồi đợi nó , nửa tiếng sau trời bắt đầu đen mịt mờ lại , mây xanh đi chơi bỏ lại mây đen thấy ghê
Nó vẩn đợi , 1 tiếng sau gió từ khắp nơi kéo tới , mọi người trong công viên đã chạy đi về hết
Nó cố gắng đợi , 2 tiếng sau , mưa từng giọt từng giọt rơi vào nó , và mưa ngày càng to , nó mãi ngồi đợi hắn , đợi mãi chừng nào hắn xuất hiện thì thôi
Hắn đang ở nhà coi tv , thấy mưa to hắn chợt nhớ đến nó
Hắn :- chắc cô ta về rồi mưa thế này mà !!
Hắn hơi lo :- nhưng vs tính chán sống của cô ta thì có khi nào !! hắn vội vả lao ra khỏi nhà , mang theo cây dù
Đến công viên hắn ngó qua ngó lại không thấy nó ,
:- biết thế nào cô ta cũng về mà mình lo xa quá !!
Hắn quay lưng lại thì thấy nó đang co cẳng trên ghế đá hấn chịu những giọt mưa lạnh giá ! “ kí ức lại hiện về trong đầu hắn
Nó :- nếu 1 ngày em thành cái thùng phi anh có cõng em không??
Hắn :- nếu em mập như vậy anh sẽ cố gắng mập giống em rồi 2 ta cùng lăn nhe !!”
Hắn :- dường như mình đã nhớ ra 1 điều gì đó !!
Hắn vội chạy tới chỗ nó , che dù cho nó
Nó ngước lên nhìn hắn = ánh mắt cún con nai tơ
Hắn :- cô khùng sao ! sao lại đợi tôi ỡ đây !!
Nó run lẩy bẩy :- vì tôi không muốn thất hứa !
Hắn lớn tiếng :- nhưng lỡ tôi không đến thì sao ???
Nó :- nhưng bây giờ anh đang ở đây !!
Hắn bực mình :- nhưng lỡ tôi không đến thiệt thì cô sẽ ở đây luôn sao ??
Nó :- đúng vậy ! có 1 người đã nói vs tôi “ anh sẽ ỡ bên em mãi mãi , sẽ bảo vệ em “ nhưng người đó đã không thực hiện được
Và tôi hiểu cảm giác bị thất hứa ấy như thế nào , nên tôi phải cố chờ anh
Hắn kéo nó lại ôm nó :- kẻo lạnh đó vào kia thôi !!
Nó ngước lên nhìn hắn như muốn ôm thật chặt hắn vậy !! cảm giác thân thương
Nó :- có thật anh không nhớ tôi không ??
Hắn :- cô bị sao thế !! tôi làm sao nhớ cô là ai được !
Nó :- thế sao anh lại đến đây ! sợ tôi lạnh chứ !!
Hắn :- vì tôi rất ghét loại con gái như cô bướng bĩnh , khó bảo !
Tôi không muốn giống cái người cô nói , thất hứa với cô !!
Nó cười tươi :- vậy giờ chúng ta cùng đi chơi đi tôi có nhiều trò hay lắm nhé !!
Hắn :- thích thì chiều
Nó :- giờ mình chơi câu cá nhé !
Hắn đứng yên nhớ lại “ nó :- anh à mình chơi gì đây !”
Hắn :- em thích chơi câu cá hay cưỡi ngựa anh chiều !
Nó :- chơi tàu lượn siêu tốc nhé !! “
Hắn nhìn nó đang thích thú câu cá ,
:- chuyện gì đang xảy ra với tôi thế !! người con gái ấy là ai vậy !
Nó :-nè anh sợ tôi hay sao mà không giám chơi thế !!
Hắn chạy tới :- anh sợ cô !!
Sau đó 2 người chơi rất vui
6h 30…
Nó :- bây giờ mình coi phim nhé !!
Hắn :- phim ma gì đây !!
Nó cười tươi rói :- Doremom được không ??
Hắn cười phá lên :- cô đúng là trẻ con mà !! sao lại coi mầy thứ vớ vẫn ấy
Nó suy nghĩ :- anh đã quên hết rồi sao ??? quên thật chứ !!
Nó nắm tay hắn kéo vào phòng phim
Hắn :- phim gì đấy !!
Nó :- Nụ hôn rực lửa !! coi xong 2 ta sẽ bốc khói luôn
Hắn :- ai nói thế !!
Nó :- là cậu từng nói vs tôi đấy !!
Hắn khự lại
Nó :- nhanh chân lên !! hết chổ giờ !!
Trong phòng chiếu phim , hắn cứ ngồi đơ như thế nhớ lại chút quá khứ đau buồn
Đến khúc có 2 người hôn nhau , hắn nhìn sang nó , nó vẫn ngồi im lặng không nói năn gì hết !
Quá khứ hiện hữu :- anh à! Em yêu anh nhiều lắm , đừng xa em nhé !
Hắn :- Tinh Anh , anh sẽ bảo vệ em , dù ai ghét em anh cũng sẽ yêu em mãi mãi !
:- nếu 1 ngày anh không nhớ ra em thì em hãy nhắc nhở anh nhé !! “
Hăn bừng tĩnh mở mắt dạy :- tôi nhớ ra rồi!! Minh à mày nhớ ra rồi Minh !! p 28
Hắn :- tôi đã nhớ mình là ai rồi !! hắn đứng bật dạy ngó ngiêng ngó dọc không thấy nó đâu , trời đang mưa tơi tả ở ngoài , hắn biết nó đã về trước liền vội vàng lao ra cữa thấy nó đang đi ngoài mưa , hắn đứng căm lặng
:- tại sao mình lại vô tam vs cô ấy quá !!
Hắn hét to :- Tinh Anh !!
Nhưng trong trời mưa to thế thì sao mà nghe được , hắn đuổi theo nó chạy thật nhanh và cuối cùng thì cũng túm được tay nó
Nó quay lại :- anh mới ngủ dậy đó á !!
Hắn làm nai :- sao cô bỏ về trước hả ?? không đợi tôi
Nó :- tôi nghĩ đến đây tôi và anh sẽ kết thúc rồi cần gì phải nói lời tạm biệt với người không biết gì như anh !
Nó bước đi
Hắn :- ai nói em không là gì trong anh chứ !!
Nó sững sờ quay lại :- anh..anh đả !!!! chưa kịp nói hết câu hắn chạy tới hôn nó thắm thiệt
Nước mắt nó rơi trong màng mưa , hắn hôn nó lâu như chưa bao giờ được hôn nó vậy ( thật quá đáng , chứ gì nữa )
Nó đẩy hắn ra :- anh đã nhớ lại rồi sao , tôi xin chúc mừng anh !1
Hắn :- sao em nói chuyện lạnh nhạt thế !!
Nó :- tôi không là gì cả anh cả , chỉ có Thuận Nhi mới là vợ anh thôi !!
Hắn :- à con đàn bà ấy sao ! cô ta thật độc ác !!
Nó :- anh đừng nói nhiều nữa ! đừng giả dối như vậy chứ , xin anh đừng làm tôi đau nữa được không ??
Hắn chạy tới túm 2 tay nó :- em nói gì vậy ! anh yêu em rất nhiều mà !!
Nó :- yêu anh tôi khổ rất nhiều khổ nhiều lắm anh biết không hả ???
Hắn buông tay nó ra :- yêu anh em khổ lắm sao ???
Nó :- đúng vậy , yêu anh tôi thực sự rất khỗ anh biết không ?? tôi đau lắm , đau tận con tim tôi đây nè !!
Hắn quỳ xuống:- anh xin lỗi em rất nhiều , anh đã vô tâm vs em
Nó :- không cần như vậy đâu !
Hắn :- tại sao em lại vô tâm vs anh thế hả ??
Nó :- vì tôi ghét anh !! tôi ghét anh rất nhiều !! anh biết không ??
Hắn :- em nói gì chứ , 1 thời gian anh bị mất trí nhớ , em đã ở bên anh , dù anh có xua đuổi em cở nào đi nửa ! thì em cũng sẽ vui mà sao giờ em lại thế
Nó :- đúng vậy vì tôi rất ngu xi , tôi không biết !!
Hắn lắc đầu :- và giờ thì sao chứ !!
Nó :- giờ thì tôi căm hận anh lắm hãy quên tôi đi !!
Hắn :- em nói như vậy sao chứ sau bao năm mình có nhau , và bây giờ mình lại chia tay 1 cách như vậy sao ??
Nó :- có gì không đúng sao !! tôi mệt mõi lắm rồi hãy buông tha cho tôi đi làm ơn mà !!
Hắn :- nếu em nói vậy thì anh nhớ lại trí nhớ làm gì chứ hả ???
Nó :- có 1 lúc quên đi kí ức đâu buồn thì cũng tốt mà !!
Hắn :- nếu em nói vậy thì anh đã hĩu rồi !! 
Theo dõi page để cập nhật truyện hay