Cô Dâu Bất Đắc Dĩ - Chương 14

Tác giả: Shin Tự Kỷ

Nhỏ cười trừ :- á mà ạ ! xin lỗi con không biết tại vì con lo cho anh Minh quá nên mới cấu như thế !
Nhỏ lao tới nắm tay bà ngay lúc đó bà đẩy cô té ngã , chỉ thẳng mặt cô ta
:- nếu cô có gang ᴆụng tới con dâu và chồng con bé tôi sẽ Gi*t cô kể cả nhà cô có giàu đến đâu !
Nhỏ bò dạy bật cười :- ahahahaha cái gì mà con dâu , gì mà chồng con bé ! bà già lẫm cẩm kia ơi bà bị lừa tình rồi hahahahaha
:- cô nói dạy í gì chứ !!
Nhỏ ;- con trai bà và con nhỏ đó chỉ là giả thôi , họ có 1 bản hợp đồng 2 năm !
:- cô nói láo , vậy tại sao lại vậy chứ ~?
Nhỏ :- đơn giản thôi vì con dâu bà muốn chiếm cả gia tài của bà ! nếu chiếm xong bà và con trai bà sẽ bị đá ra khỏi căn biệt thự đó !!
:- cô những lời cô nói có phải không ??
Nhỏ :- tất nhiên rồi vì đây chính là lời của anh Du mà , anh ấy biết tất cả ? hahaha
Bà ngồi bật xuống liếc nghiêng liếc dọc :- vậy là tôi đã bị lừa rồi sao ??
Nhỏ cười to :- tất nhiên rồi mụ già đáng kính !! hahah
Nguyên Phu nhào tới tát thẳng mặt cô ta 1 lần nữa :- mày im đi đồ độc ác biến khỏi đây hay tao sẽ mời cảnh xác đến !
Nhỏ chề môi khinh bỉ :- nè mụ già à ! khỏi cần đuổi ! tôi tự đi , đến đây tôi coi thử bộ mặt ngu xi của mấy người thôi
:- chào mấy mụ tôi đi đây !hahahahahaah…….
Nguyên Phu ngồi xuống kế mẹ hắn :- chị đừng nghe lời con nhỏ đó nó là rắn độc !
:- không tôi tin thế ! phải đi hỏi con bé mới được !!
Bà chạy lẹ vào phòng nó nghĩ ngơi , thấy nó đang ngồi đó bà lao tới túm 2 tay nó :- con hãy nói cho ta biết tất cả sự thật nhanh lên !
Nó :- mẹ à ! sự thật gì chứ !!
;- đừng xảo trá nữa ! dụ đám cưới giả và hợp đồng gì đó thì sao hả ???
Nó ngạc nhiên :- mẹ à! Con..con không có ý dấu mẹ..vì !!
Bà ta thuẩn tay tát mặt nó đau rát
:- cô nghĩ tôi già rồi thích lừa gì thì làm sao ? cô khinh thường tôi quá rồi đó !!
Nó :- mẹ à ! con không có ý đó đâu mẹ !!
:- cô nghĩ tôi còn tin cô nữa sao ?? định ςướק hết tài sản của nhà tôi sao ! đừng hòng
Nó :- mẹ à ! mẹ hĩu nhầm con rồi con không có mà !
:- cô im ngay ! đừng bao giờ gọi tôi là mẹ cô , hãy biến khõi nhà tôi ngay !!
Nó :- mẹ à!!!.......
:- biến ngay
Nó chạy thật nhanh ra khỏi phòng lao ra bệnh viện Du thấy nó chạy lại kéo tay nó
:- em còn bệnh đi đâu thế !!!
Nó :- anh Du à ! mẹ đã biết tất cả rồi !! huhu
:- nghỉa là sao chứ ???
Nó ;- mẹ đã biết giữa em và anh Minh chỉ là giả thôi
:- thật chứ sao vậy !! em đã nói sao
Nó :- không có mẹ còn kêu em định chiếm đoạt tài sản của bà !! huhu em đau khổ quá !!
:- có chuyện đó thật sao nhưng ai đã nói chứ !! à là cô ta
:- mụ đàn bà ấy vẫn chưa buông tha cho em sao , anh phải kiếm cô ta mới được
Nó nắm tay Du lại :- anh à ! không cần đâu giờ em không biết làm gì hết !! huhuhu..em khổ quá anh à !!
Nó ngồi bệch xuống đất , khóc thật to
:- giờ em cứ vào thăm chồng em đi còn dụ đó để anh xin lỗi mẹ cho !
Nó :- em biết rồi !!! em sẽ cố gắng !!
Nó bước trên hành lang bệnh viện người thơ thẩn , đi vào phòng hắn , ngời xuống bên giường hắn nó vuốt nhẹ trên gương mặt đẹp trai thích cười của hắn , nó cuối úp mặt xuống khóc thít bên cạnh hắn cho tới sáng
Sáng ….
Hắn thức dậy nhìn thấy nó đang bên cạnh giường hắn ngơ ngác lay nó dạy
:- cô gì ơi dạy đi !! sao cô lại ngủ ở đây !!
Nó lôm côm ngồi dậy thấy hắn nó vui vô cùng , ào tới ôm hắn
Hắn ngơ ngác đẩy nó ra :- cô làm gì mà ôm tôi thế cô là ai vậy!!!
Nó sững sờ ;- anh..anh không nhớ em sao !! em là Tinh Anh đây !
Hắn :- cô có bị bệnh không vậy ! Tinh Anh nào ??
Nó :- anh không nhớ gì hết sao ?? tại sao lại như vậy !! tại sao chứ !
Nó lấp bấp :- bác sĩ.. để em gọi bác sĩ !!
Sau 1 phút bác sĩ đưa hắn vào phòng xét nghiệm
:- cô là vợ cậu ấy sao ??
Nó :- đúng vậy ! chồng tôi bị sao thế
Bs lắc đầu :- cậu ấy bị tổn thương 1 phần ở nảo nên bị mất trí nhớ tạm thời hoặc là…mãi mãi
Nó gục xuống:- vậy làm thế nào để anh ấy nhớ lại chứ !!
Bs :- có ít rất người hồi phục sau vụ tông xe kinh hoàng đó
Nó :- vậy là sao chứ ! không phải như vậy !!
Nó quay sang hắn :- anh à ! anh hãy nhìn em đây ! em là vợ anh đây
Hắn hất tay nó ra :- cô bị gì thế tôi còn chưa có vợ mà !! đúng là thần kinh
Nó :- không…không thể nào , anh không nhớ em , anh phải nhớ chứ !!
Lúc đó mẹ hắn bước vào thấy nó bà ban tới đẩy cô ra
:- tôi nói cô tránh xa con tôi ra mà !! quay sang hắn :- con trai con thế sao rồi !
Hắn :- bà là ai thế?
Bà ngơ ngác :- ta là mẹ con đây ! con bị sao thế !!
Bs :- cậu ấy đã bị mất trí nhớ hoàn toàn không thể nhớ những gì của quá khứ nữa ????
Bà khóc rên lên quay sang nó :- chính cô, cô đã hại con trai tôi , cô phải bị ở tù mục xương !!
Du từ đâu lao tới :- mẹ à ! bình tĩnh chứ sao mẹ không nhận thức ra cái đúng cái sai chứ hả ?????
:- con dạy đời mẹ đó sao , con nhỏ này nó đã hại em con thế mà con còn bênh nó con đúng là…!!
Nó :- mẹ à ! không phải thế đâu mẹ à !!
:- cô im mồm ngay đây là chỗ để cô lên tiếng sao ?
Du :- mẹ à đừng như thế nữa !!
Hắn :- im mồm hết đi ồn ૮ɦếƭ đi được ! làm ơn ra ngoài đi..
Nó chạy thật nhanh ra ngoài bệnh viện lang thang trên đường dở khóc dở cười
:-tại mình sao , tại sao lại là mình chứ ! tất cả đều là mình sai à !! không phải mà huhuhuhuhuhu……….
Cuộc tình của hắn và nó bây giờ đã sắp thành tro rồi , sau bao sóng gió nó vẫn phải cố gắng vì nó , hắn và tất cả các ng yêu nó……
:- Mài không được bỏ cuộc Tinh Anh !!.  
Hôm nay nó đến bệnh viện thăm hắn nhưng 1 điề quan trọng hơn là nó nấu ăn cho hắn nhằm để hắn có thể lấy lại kí ức lúc xưa , nó cố gắng ngố ngố trông giống như nó hồi lúc
Đến bệnh viện…
Nó bước chậm rãi đến phòng nó trên tay cầm khây thức ăn , bước vào thấy hắn đang ngồi trên giường coi TV nó nở nụ cười tươi rức đến bên hắn
:- ehem ! anh Minh à! Tôi có mang đồ ăn đến cho anh ăn đây !!
hắn nhìn sang nó lạnh lùng :- ai dạy cho cách nói chuyện với chủ như vậy thế hả ??? có tin bị đuổi việc không ?
Nó chề môi đang trong long đau điến :- dạ em xin lỗi cậu chủ ! mời cậu chủ dùng bửa ạ ~!
Hắn :- đưa đây tôi đói lắm rồi !!
Hắn mở hộp ra thì hắn la lên :- cái quái gì đây ???chứ
Nó hớn hở :- đây là trừng cuộn , trứng chiên , trứng nấu canh , cậu chủ thích ăn nhất !
Hắn thẳng tay hất khây đồ ăn xuống đất :- cô bị khùng sao ?? tại sao tôi lại thích những thứ ghê tởm như vậy ! trứng sao nghĩ là buồn nôn !!
Nó sững sờ cuối xuống lụm những thức ăn bị đỗ và những mảnh thủy tinh cứa vào tay đau sác !! nước mắt nó giàn dụa
Hắn :- cô biến đi !! ai nhận cô vào làm thế !!
Nó :- là cậu đó !!!
hắn :- tôi sao ??? mà cô tên gì thì tôi mới biết được chứ !
Nó :- Nhã Tinh Anh!!
Hắn trầm ngâm 1 lúc :- à !! nghe cái tên thấy rất quen nhưng tôi không nhớ gì hết !!
:- nếu cô còn 1 lần làm như thế tôi sẽ đuổi cô ấy ! biến giùm !!
Nó nhìn hắn rồi bước đi ra phòng suy nghĩ :- dường như nó muốn sụp đổ như lý do nào khiến nó mạnh mẽ hơn bao giờ hết !!
Vì hắn và vì tương lai của tất cả mọi người !!
Du thấy nó bước lang thang trên hành lang , lắc đầu tức giận , Du chạy vào phòng hắn
:- cậu có cần độc ác thế không chứ !!
Hắn quay sang Du :- anh là ai thế >? Không gỏ cửa mà vào sao !
du :- cậu đừng nai tơ quá !
Hắn :- anh bị khùng à ! đây là bệnh viện chứ có phải BVKTK đâu !!
Du :- cậu có biết Nhã Tinh Anh là ai không ??
Hắn :- à biết là con bé vừa nảy vào đây phải không ?
Du :- đúng vậy , cô ấy là gì của cậu !!
Hắn :- thì tất nhiên là o sin rồi ! nhìn con bé ngon thật !!
Du tức giận nắm chặt cổ hắn :- mày biết con bé đó đã vì mày đau khổ lắm không hả? ??
Hắn :- này anh bạn đừng ᴆụng tay ᴆụng chân thế !
Du :- mày con không nhận ra sao đồ ngu !!
Du xô hắn xuống bổng có 1 làn kí ức ùa đến rồi ùa đi , hắn chợt nhớ ra điều gì đó , 1 thứ rất thân thương quen thuộc , nhưng tại sao hắn không nhớ ra
Hắn ngồi dạy lắc đầu :- anh biến đi ! để tôi nghĩ ngơi không thì tôi sẽ kêu luật sư tôi đến và anh sẽ đi hầu tòa đấy !!
Du :- mày thật ngu mà ! hãy cố giữ lấy lý trí mà nhớ ra đi !!
Du tức giận bước nhanh ra khỏi phòng
Hắn :- mình đã thấy thứ gì đó rất vui , rất hay !! á…aa..nhưng tại sao mình không nhớ gì hết vậy nè !!
Hắn xoa đầu bức tóc trong phòng thì..
Thuận Nhi :- hé lô !!! nhỏ ngóc đầu từ của vào
Thấy nhỏ hắn cười tít mắt :- á em đến thăm anh sao ?! anh vui quá anh nhớ em nhiều lắm ( kỳ dạy trời ai không nhớ , nhớ ngay con khùng )
Nhỏ chạy lại ngồi sát lòng hắn :- anh à ! anh khỏe chưa em nhớ anh quá chừng à !!
Hắn khoác tay lên nó :- anh xin lỗi nhé !! thương nà , hắn quay sang hôn má nhỏ 1 cái
Nhỏ :- anh hư lắm nha chưa !! thấy ghét à ~!
hắn cười lắc đầu :- có khi nào khi anh ngồi cạnh em anh sẽ bị bệnh tiễu đường không ?? hắn cười phá lên
Nhỏ :- anh này !!
À em có mang cơm nấm đến cho anh này ! anh ăn ngon nhé !
Hắn đột nhiên nhớ ra nó :- à ! cưng này em có biết Tinh Anh là người như thế nào không ??
Nhỏ chề môi lên mặt:- nó xấu xa lắm , nó làm hại anh phải nhập viện còn muốn ςướק hết tài sản của anh !
Hắn :- cái gì chứ ! cô ta giám sao???
Nhỏ :- cười tít mắt :- tất nhiên là cô ta giám rồi vì bên cô ta có anh Du mà !!
Hắn liếc dọc :- hèn chi ! cô ta kênh kiệu như vậy !! anh sẽ cho cô ta 1 bài học nhớ đời
Nhỏ :- dạ !! hahahaha……..nghĩ thầm ‘ cho mày ૮ɦếƭ Tinh Anh à ‘
Còn nó bây giờ đang ngồi u não ở nhà , suy nghĩ lung tung , mẹ nuôi nó thấy xót xa vô cùng , bà bước đến cùng ly sữa trên tay
:- con uống sữa đi !
Nó :- con cảm ơn mẹ !!
:- con à ! đừng u buồn như thế/!! Sẽ chẳng có tác dụng gì cả ??
Nó ;- con thấy mình hết tác dụng rồi ! con thành 1 kẻ tàn phá rồi mẹ à!!
Bà vuốt tóc nó :- hãy gắng lên con! Con hảy tìm những kí ức tốt đẹp nhất của con và cậu ta , để giúp cậu ta nhớ ra mọi chuyện
Nó :- con sẽ không chịu thua đâu mẹ à ! 
Hôm nay gần đến noen rồi trời trở lạnh , hắn thì cũng đã được suất viện , nó lại đến nhà hắn
:- a.cô chủ đến !!
Nó cười tươi :- xin chào mọi người !!
:-cô chủ em rất vui khi thấy cô chủ cười như vậy !
Nó :- ùm mà cậu chủ đang ỡ đâu vậy !!
:- dạ trong phòng ạ !! 
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc