Trống trải-một cảm giác lạ***********
Hôm nay cũng là một ngày bình thường như bao ngày khác ,mặt trời đã lên cao , ánh nắng len lỏi qua tấm rèm trắng đã đánh thức Windy dậy . nó vẫn còn ngủ , ngủ ngoan như 1 chú mèo con , 2 tay nó vẫn ôm chặt lấy anh trong khi đầu thì gối lên tay anh.thời gian đầu tay anh mỏi nhừ , không cử động được ,nhưng giờ thì quen rồi . Mắt nó vẫn nhắm nghiền , trên môi đang nở 1 nụ cười...có lẽ nó đang mơ 1 giấc mơ đẹp nào đó.Chắc thế
...
Nếu cứ để nó ngủ thế này chắc chắn sẽ trễ giờ , rồi nó dậy sẽ la anh cho mà xem , nghĩ vậy,anh bất giác cười 1 cái , anh cựa người quay về phía nó , tay anh vuốt nhẹ mấy sợi tóc mai đang phất phơ trên mặt , anh hôn nhẹ lên trán nó rồi thì thào vào tai:
-Vợ ơi , mặt trời tới đỉnh rồi , dậy đi thôi.
Nó cựa người , mắt không mở nhưng đôi mày nhíu lại vẻ không hài lòng...Rồi khó khăn lắm anh mới kéo được nó dậy . Haizzhhh , chẳng biết anh là chồng hay là bảo mẫu cho nó nữa...nhưng...những việc đó lại khiến anh vô cùng hạnh phúc
.....
Shijageun dalkomhage, peongbeomhage naege kkeullyeo
eonjena geuraetdeushi meonjeo mareul georeowa
modeun ganeungseong, yeoreodwo Oh~
Sarangeun mwoda? mwoda! imi sushigeo Red Ocean
nan, breakin\\\\ my rules again aljanha jiruhangeol?
jogeum dachyeodo neon, kwaenchanha Oh~
....
****
Tiếng chuông điện thoại vang lên,là một số lạ
-Của ai vậy anh?
Nó đang ăn sáng cũng ngó nghiêng đầu nhìn,anh bật cười và xoa đầu nó
-Anh cũng không biết , số lạ
....
-Alo , tôi Lăng Minh Long xin nghe
Không biết đầu dây bên kia đã nói gì mà Windy lại rời khỏi bàn ăn đi ra ngoài nghe máy . Một dấu chấm hỏi xuất hiện trong đầu nó nhưng rồi cũng nhanh chóng biến mất khi anh quay vào với một nụ cười trên môi
.....
-Em ở nhà nhé , anh đi có chút việc.
Nói rồi Windy với lấy áo khoác , mi nhẹ lên trán nó và bước nhanh ra gara . Tự nhiên trong lòng nó có một điều gì đó bất an vô cùng...nhưng nó không biết là tại sao nữa...không thể lí giải nổi...
Rồi như chợt nhớ ra là chiều nay anh hứa chở nó đến siêu thị mua sắm , nó quay ra ngoài cửa nói với theo với hi vọng anh sẽ không quên...nhưng không...anh đã đi rồi còn đâu nữa..."liệu anh có quên " buổi hẹn chiều nay với nó không nhỉ... "chắc là không đâu "...nó suy nghĩ trong đầu...rồi lại lắc lắc đầu một cách khó hiểu...nó cũng không biết nó bị sao nữa.
....
3h chiều rồi....Windy vẫn chưa về...anh không về nhà ăn trưa...và...đã trễ hẹn gần 1giờ đồng hồ rồi..."chắc anh có việc quan trọng "...."hay là anh đã quên nhỉ....nhưng không...dù sao cũng phải về chứ...anh đi từ sáng kia mà... "...hay có chuyện gì nhỉ "....Trong lúc chờ anh về cùng ăn trưa...nó đã ngủ thi*p đi , rồi đến khi tỉnh dậy đã là 3 giờ rồi...nhưng...anh vẫn chưa về . Bàn ăn vẫn còn nguyên đó,chưa vơi đi chút gì , nó cũng chưa ăn...Rồi nó ngồi suy nghĩ vẩn vơ thế đấy
Nó quyết định gọi điện cho anh , hỏi xem đã có chuyện gì xảy ra không
"Kenage ni saita ichirin no hana hakanaku hokorashiku
Ikiteiku chikara ni michiteru kimi wo mite namida ga afure da a
Mouichido saisho kara nagai michi wo arukou (to keep your life
Kitto asu wa kagayakukara back, back, back
Ima wa back, back, back with me
Kanarazu mata kagayakukara back, back, back
Tomo ni back, back, back with you
Kizukou (love...) kimi to tsunagou (love...)
Towa ni negaou
Kimi ga tatta ima kakaeru kizu wa itsuka kieteikuno?
Kono ude wo sashinobete kimi wo tasuketai to kokoro kara omotta
Mouichido saisho kara mune ni yume wo egakou (to give my love)
Omoida e ano sora step by step
Ima wa step by step with me
Waraigoe ga hibiku youni step by step
Tomo ni step by step with you
Kizukou (love...) kimi to tsunagou (love...)
Towa ni negaou
Kaze no tsuyoi hi mom donna kurai michi mo
Boku no mae ni kimi no egao ga aruyouni…
Kitto asu wa kagayakukara back, back, back
Ima wa back, back, back with me
Kanarazu mata kagayakukara back, back, back
Tomo ni back, back, back with you
(I will give my love)
Omoida e ano sora step by step
Ima wa step by step with me
(I will give my love)
Waraigoe ga hibiku youni step by step
Tomo ni step by step with you
(I will give my love)"
Sau đoạn nhạc chờ thì chỉ nghe một giọng nói quen thuộc của anh
"Alo,xin chào...tôi là Lăng Minh Long ,hiện tại bây giờ tôi đang bận nên không thể nghe máy...xin hãy để lại lời nhắn sau tiếng beep....BEEP..."
Nó dập máy,lại cảm giác trống rỗng...chưa bao giờ anh như thế cả...đã có chuyện gì xảy ra....hay anh đang dấu nó chuyện gì.rồi nó nhớ lại lúc anh nghe điện thoại...tại sao phải ra chỗ khác nghe , thái độ của anh....
Nó buồn...rồi nó quyết định đi siêu thị một mình.
...
Nó hoà vào không khí đông đúc,náo nhiệt nơi siêu thị cuối tuần,nên có vẻ khá đông đúc . Một cô gái có mái tóc đen dài thả tự nhiên,mặc một chiếc áo cánh màu hồng ,kết hợp với quần jean và đôi boot đế cao đang tiến về khu cao cấp...không phải nói chứ...cô đi đến đâu , những ánh mắt ngưỡng mộ nhìn theo đến đó,có thể là ao ước được như cô chẳng hạn, "cô ấy xinh quá,ước gì mình được như cô ấy.... "nhưng có ai biết được rằng...chính cô...chính cô lại đang mong được như họ...tay trong tay đi cùng với người thân....trong khi cô thì...
-Gia Gia,cậu làm gì ở đây?...
Nhất Duy không biết từ đâu xuất hiện , gọi nó...làm nó thoáng chút giật mình....(vì đang suy nghĩ)
-Ầ ,chào cậu,mình đến mua sắm thôi - nó đáp,và...cố rặng ra một nụ cười...để đáp lại nụ cười tươi rói của Nhất Duy
-Mua gì,mà sao...gặp mình không vui à,sao cười mà như khóc thế kia hả...mà...-Nhất Duy vừa nói vừa nhìn xung quanh như đang tìm kiếm 1 ai đó -...mà...Minh Long đâu , sao cậu đi có một mình – Nhất Duy nói tiếp
Như trúng vào nỗi lòng mình , Gia Gia không khỏi một chút bối rối , nhưng rồi sau đó ngay lập tức lấy lại bình tĩnh...cười và đáp
-Anh ấy có việc bận , nên mình đi có một mình thôi
Dù biểu cảm của nó chỉ thoáng qua , nhưng không thể nào qua mắt được anh , có lẽ nó đang buồn về gì đó có liên quan đến người bạn thân của anh , nhưng anh cũng hiểu...anh không nên ᴆụng đến vấn đề này nữa , vì như thế,sẽ làm nó buồn . Và rồi anh nhanh chóng chuyển chủ đề
-Hôm nay mình cũng định mua một số thức , may quá...cùng đi chung nhé
Anh đưa ra gợi ý...hi vọng nó đồng ý...chỉ cần bên cạnh nó thế này...cũng khiến anh cảm thấy vui rồi...đơn giản và vô hình thế thôi
Nó không nói gì , chỉ đáp lại bằng cái gật đầu và một nụ cười
Nhất Duy hôm nay mặc một bộ thể thao tráng , mang giày thể thao luôn , đầu để tự nhiên khiếng mái tóc anh cứ bồng bềnh nhìn rất mạnh mẽ và năng động , anh đi cùng nó như một đôi kim đồng ngọc nữ,...rất đẹp đôi,biểu hiện là đi đến gian hàng nào , các chị nhân viên đều nói 2 người là một cặp .không biết đó là họ khen để lấy lòng khách hàng...hay chính họ thấy vậy...nhưng điều đó làm Nhất Duy thấy bối rối , cả nó nữa...mỗ lần thế là cả 2 đều giơ tay lắc đầu
-Các chị nhầm rồi , bọn em chỉ là bạn thôi....(đồng thanh)...điều đó càng khiến cho suy nghĩ của những người nhân viên kia là đúng , rồi họ ra sức giới thiệu sản phẩm một cách nhiệt tình cho 2 người
...
-Ồ...cái áo này rất đẹp
Nó khen chiếc áo mà nó vừa thấy...một kiểu áo dành cho đi chơi của nam , ống tay ngắn có cổ,kiểu dáng tuy đơn giản nhưng nhìn rất mới và có lẽ...
-Em thật biết chọn đồ , đây là mẫu mới nhất chỗ chị , nhìn đơn giản nhưng khi mặc vào sẽ trông rất khoẻ khoắn , cá tính...và hơn nữa...chị thấy rất hợp với bạn trai em
Không biết chị nhân viên ở đâu tiến lại phía nó nói...và nhìn Nhất Duy cười
-Ơ ,có lẽ chị nhầm rồi...
-Rất hợp với cậu ấy đó em
Không để nó nói hết câu , bà chị này lại nhảy vào nói tiếp , rồi ra hiệu cho nó về phía Nhất Duy đang đứng xem đồ bên kia , nói đến đây nó cũng chẳng muốn giải thích gì thêm với bà chị bán hàng... "hiểu biết " này nữa , vì chắc rằng có nói gì bà này cũng....xyzt...@.@
.....
Sau khi lượn lờ trong khắp các gian siêu thị,cuối cùng nó và Nhất Duy cũng đã mua được thứ mình cần . một buổi chiều...kết thúc...nó có lẽ phải cảm ơn cậu nhiều lắm...vì may có cậu đi cùng mà nó mới vui vẻ như thế , nó còn phát hiện ra cậu cũng là một người rất có con mắt thẩm mĩ (xời...chuyện...)
-Đang còn sớm...mình mời cậu đi ăn cái gì nhé...đói quá
Nó vừa xác đồi đi trước , vừa quay đầu lại cười nói với cậu
-Ok thôi,đi nào...bình minh thẳng...
Chưa nói hết câu...tự nhiên nụ cười trên môi Nhất Duy tắt ngấm...cậu vừa nhìn thấy...nhìn thấy....
-Gia gia,đứng yên đó , đừng quay đầu lại nhé
-Tại sao?...nó không hiểu Nhất Duy đang nói gì...không quay lại làm sao đi được , chẳng nhẽ nó đi giật lùi à...rồi nó...với ý nghĩ đó , nó đang định quay đầu lại phía sau thì Nhất Duy lại nói lớn lên
-Đứng yên đi...nghe lời mình...hãy đứng yên đó , đừng động đậy
Thái độ của Nhất Duy thật là lạ , nó không hiểu cậu đang muốn làm trò gì nữa , nó phì cười vì thái độ đó....nhưng nó cũng đứng yên...không động đậy