Người thứ 3.....
Sau 1tuần nghỉ học,hôm nay nó và anh sẽ đi học bình thường , mọi thứ đối với 2 người như đang bước vào 1trang sách mới
-Vợ ơi,chuẩn bị xong chưa ,nhanh lên chút nào
Anh vừa nói vừa ngước lên lầu - nơi có người vợ thân yêu của a đang vội vã vì lí do ngủ nướng (cho em ngủ 5 phút nữa , 5 phút nữa thôi=>khò khò), bây giờ đã là 7h kém 10 rồi (nản) ,còn đúng 10phút (OMG)
-xong rồi , mình đi thôi anh
Nó vừa "phi " xuống nhà đã vội "ςướק "lấy ly sữa trên tay anh tu 1hơi mà nói . nhìn dáng vẻ của nó mà anh không sao nhịn cười nổi
-Hoàng Kim Gia ,tiểu thư đài các đây sao , nhìn em chẳng khác gì...-anh bỏ lửng câu nói mà cười - đúng là , ở lâu mới bíết, chứ mà nghe ai nói chắc anh cũng không tin đâu
Nghe Windy nói mà nó vừa ngượng , vừa tức , chỉ tại cái thói ngủ nướng mà ra cả
-Tại mấy hôm nay anh cứ bắt ngủ them , nên quen rồi chứ bộ
nó cố biện minh cho lí do của mình , nếu không chắc ૮ɦếƭ vì ngượng mất , nó véo tai anh làm anh la oai oái
-Thôi , tha cho anh ,anh bíết lỗi rồi mà vợ ơi
-Biết thế thì tốt , lần sau mà thế nữa , vợ này sẽ không tha cho anh
Nó thả tai anh ra , hếch hàm lên vẻ đắc thắng , Windy thì ôm lấy cái tai iu quý mà xúyt xoa "ôi cái tai của tôi " (kaka , nản nhà này lun)
-Thôi , đi học , sky thẳng tiến
Không để cho Windy kêu la them , Gia Gia chỉ tay hướng trường , mà xách cặp bước đi ,Windy thì cà nhắc phía sau nó , điệu bộ đáng iu khủng khi*p
.....
*Trường học Sky
Đã hơn 1 tuần kể từ khi nó bị dính cái phấn hương ૮ɦếƭ tiệt ấy , hôm nay nó mới đi học trở lại , nó sẽ bỏ qua cho Tống Phương chuyện này vì thứ 1 nó cũng chẳng có chứng cớ gì buộc tội ả , thứ 2 , may cũng nhờ ả mà nó và Windy mới...có thể...như ngày hôm nay(happy)
...
Gia Gia và Windy vừa bước vào trường thì đã bị đám đông xúm lại "chúc mừng " , nói là nói chỉ 2 gia đình biết buổi lễ kết hôn chứ thực ra tin này lan ra toàn cầu hết rồi còn đâu: "LỄ KẾT HÔN " BÍ MẬT "CỦA THIẾU GIA LĂNG VÀ TIỂU THƯ HOÀNG ; LĂNG MINH - HOÀNG KIM KẾT THÔNG GIA BÍ MẬT ",đó là tin hot tuần qua
-2 người kết hôn sao không mời tụi này
-Kết hôn lén lút nhá , trốn thiết đãi chứ gì
-Gia Gia à , chúc 2 người hạnh phúc nhá
-...
Trời , hàng loạt câu nói của họ ,những món quà mừng... "họ là bạn mình từ khi nào vậy trời " - Gia Gia nghĩ thầm nhưng ngoài mặt vẫn phải cười hết công suất
Ở 1 góc nào đó , vẫn có ánh mắt tóe lửa nhìn về phía nó " cô không hạnh phúc được lâu nữa đâu " , rồi cô ta cười nửa miệng đến đáng sợ , bàn tay đã nhỉ máu bởi những vết móng do tay nắm chặt , "sẽ đi từ nhẹ đến cấp độ cao hơn,cô cứ chờ mà tận hưởng,Minh Long là của tôi , riêng tôi , cô hiểu không "... rồi cô ta bỏ đi 1 cách lạnh lung , tưởng chừng như mọi thứ khi cô bước sẽ đóng băng tức khắc , lời cô ta nói như 1 lời cảnh báo điều không hay,thoáng chốc khiến nó đang ở xa khẽ "rùng mình " 1cái
Đám đông giải tán khi có tiếng trống vào lớp , 2 người cứ hạnh phúc bên nhau mà chẳng để ý xung quanh , hôm nay , cậu bạn thân của anh có điều gì đó khang khác,ánh mắt vô hình nhìn ra khoảng không vô định , khuôn mặt hiện rõ 1nỗi buồn "bực "mà chính anh cũng không lí giải nỗi tại sao
"Tại sao trong đầu mình luôn bị ám ảnh bởi nụ cười đó "
"tại sao mình lại thấy giận khi Windy cùng người đó hạnh phúc chứ,họ đã kết hôn rồi mà"
"AAAAAAAAA..."
Hàng loạt những câu hỏi đặt ra mà không có trả lời cứ theo mãi trong đầu Nhất Duy khiến đầu anh căng ra như 1 sợi dây đàn ,tưởng̉ như chỉ cần ai đó ᴆụng vào sẽ bị đứt ngay , anh muốn hét to , hét thật to lên cho mọi thứ trôi đi hết , nhưng sao không thể được "hãy lí giải tại sao lại thế " , mọi ý kiến anh đưa ra đếu bị bác bỏ , rồi chỉ duy nhất 1 điều cứ ám ảnh trong anh -"mình đã yêu VỢ CỦA BẠN THÂN mình sao "...
Truyện được biên tập và post tại website: WWW.KenhTruyen24h.Com (Thích Truyện.VN)-Không,..không..,không thể được..
Anh hét lên trong vô thức,cả lớp quay lại nhìn bằng con mắt hiếu kì "anh Nhất Duy sao vậy "-tiếng xì xào ngày càng nhiều
thấy người bạn bao năm của mình lạ lạ ,Windy lo lắng thực sư
-Cậu bị sao vậy - Windy đặt tay lên lưng Nhất Duy hỏi
-Không sao chứ Nhất Duy , nhìn cậu không được khỏe lắm
nó quay sang hỏi cậu bạn , "vẻ mặt đó là sao chứ "-Nhất Duy nghĩ
Tự nhiên không hiểu sao , anh lạnh lùng bỏ tay Windy ra , không nhìn mặt 2 người , đáp lạnh 1 câu rồi bước ra ngoài (đang giờ học đấy ,hic)
-Tôi không sao
Windy nhìn thái độ lạ lùng của bạn mình , chưa bao giờ nó như thế, "chắc là chuyện gì không bình thường rồi "-Windy nghĩ nhưng rồi cũng bị nó kéo về thực tại
-Chắc cậy ý đang căng thẳng , anh để cho cậu ý thoải mái đi - nó nhìn anh bằng ánh mắt bình yên nhất , để làm anh bớt lo lắng
-Ừ,chắc vậy
...
Bên ngoài này,Nhất Duy đang ngồi bên hồ sau trường - nơi đây yên tĩnh,đẹp , nên thơ nhưmg rất ít ai lui tới - nó là nơi mà những lúc cần suy nghĩ , Nhất Duy lại tới đây , nhìn làn nước hồ trong xanh phẳng lặng , từng đợt sóng nhỏ li ti kiến tâm hồn anh thanh thản , mùi hương sen trong hồ thoang thoảng đưa lên , anh hít hà rồi nằm dài ra cỏ , nhìn nhữg chiếc lá vàng bay bay , anh tự nhiên đưa tay ra đón lấy - nhưng không được - "có lẽ cũng như em ,tôi không thể dang tay bắt em lại cho riêng tôi được,em là của cậu ấy " – Nhất Duy nói 1 mình khi nhìn chiếc lá vàng anh định bắt đang nằm yên trên thành ghế kia.trong đầu anh chợt nhớ đến nụ cười thánh thiện như thiên thần của nó khi lầ đầu tiên anh gặp , khuôn mặt đó , dáng người đó, anh tự hỏi bản thân sao mới gặp mà đã có tình cảm với nó , sao lại là nó mà không là người khác,sao nó lại là người bạn anh yêu...tại sao "anh tự trách mình khi ngay lần đầu đã nhìn sau vào nụ cười nó , tự trách khi bản thân thấy đau khi nó bị bệnh , khi nó được bạn anh chở về , khi 2 người đó đã kết hôn... "rồi anh bật cười chua chat , tự chế giễu mình thật yếu đuối , ích kỉ khi đã nghĩ về nó... "ừ!từ nay nó sẽ là "vợ của bạn anh" , tình cảm này có lẽ sẽ qua mau thôi,hứa!
...
-Tại sao lại có thể như thế , mới 1thời gian ngắn vậy mà anh đã quên em rồi sao Windy
1 cô gái mái tóc hạt dẻ khá bồng bềnh đang tức giận cầm tờ báo "hot tuần "trên tay đập mạnh xuống bàn
"Em không tin anh đã quên em , em sẽ trở về , dành lại anh ,Windy à"
....
Một chiếc xe dừng trước cổng trường , một người đàn ông mặc vest đen nhanh chóng bước ra mở cửa , mọi ánh mắt hiếu kì của học sinh trong trường đều đổ dồn phía họ , rồi tất cả ồ lên , đám học sinh nam phấn khích mà hét lên nữa , may nhờ có lực lượng bảo vệ mà cô mới an tâm đứng đó
-Chẳng phải là Hồng Khôi sao ?
-Đúng rồi,cô ấy còn đẹp hơn bên trong ảnh
-Ôi tình yêu của tôi
-..
Tiếng 1 lũ mê gái cất lên,ánh mắt dõi theo từng hành động như thèm muốn cô là của riêng mình
Hồng Khôi là người mẫu ảnh khá nổi tiếng trong giới teen hiện nay , vì cô ta khá là xinh đẹp . phan chủ yếu là nam sinh , vì sao ư ? ..vì vẻ đẹp trời ban cho cô ta là 1 đôi chân dài nhưng ít khi được che lấp,để lộ làn da trắng không mang 1chút di chứng của tổ tiên , số đo 3 vòng trên cả cân đối đến mức hấp dẫn ,đôi môi cong cong trông càng quyến rũ hơn khi được phủ lớp son hồng bóng mịn , ẩn dưới sâu đôi lông mày dài với những đường lông mi cong ✓út là một đôi mắt nâu nâu đen không thể thấy đáy, nó như là hiện thân của con người cô , mái tóc ấy , 1mái tóc màu dẻ nhưng hôm nay được uốn lượn 1cách khá kĩ càng mang theo phong cách của người âu mĩ
Cô lướt mắt tìm quanh như đang tìm kiếm ai đó , làm cho cả đám xiu vẹo vì cứ tưởng đang nhìn mình (hám gái..xìì) , nhưng rồi lại thất vọng cúi đầu xuống , chiếc mũ vành màu vàng tươi rói như hoa cúc ôm gọn khuôn mặt cô , cứ thế,cô như 1kẻ trốn chạy hơn là 1 người nổi tiếng , mãi sau khi vào phòng hiệu trưởng̉ , cô mới thoát được khỏi mớ rắc rối này
-Chuyện tôi nhờ ông đế đâu rồi,hôm nay tiểu thư tôi muốn bắt đầu đi học
Tiếng 1 người đàn ông vang lên , có lẽ anh ta là quản lí , anh ta không nhìn ngài hiệu trưởng , ngón tay gõ gõ mặt bàn
Còn Hồng Khôi , từ khi bướć vào đây cô ta không nói lời nào , tỏ ra kinh kỉnh 2 chân bắt chéo qua nhau , 1tay dựa vào gế salon,tay kia cô ta đang phì phèo điếu thuốc ,nhìn cảnh này không ai dám nghĩ cô ta mới 17 và hình ảnh 1minh tinh lại càng k, khác xa so với những gì thể hiện
Cô ta giờ đây như là 1 kẻ khôgn bít lễ độ hơn là 1minh tinh , chẳng ai đoán được cô ta đang nghĩ gì , nhưng hẳn trong sâu thẳm đôi mắt nâu kia không hoàn toàn bình yên như thế , nó như mặt nước biển , phía trên là thầm lặng nhưng phía dưới thì có thể xô lên tạo sóng nhấm chìm bất cứ khi nào
Bất chợt,cô ta dập tắt điếu bằng đôi dày hàng hiệu của mình,cô ta ngước lên , nhìn thẳng vào mắt ngài hiệu trưởng̉
-TÔI-muốn học lớp có Lăng Minh Long
Cô ta gằn từng từ , đáy mắt rực lên nhìn đáng sợ , chỉ thương ngài hiệu trưởng̉ sức già không bít làm gì , chỉ run lên bần bật , ông không nói được được , chỉ gật đầu , mồ hôi túa ra như mưa , rồi ngại nhanh tay lau đi vội vã
"HOÀNG KIM GIA,tôi không thua cô đâu , cô dám là kẻ thứ 3 chen vào tôi và Windy ư ,còn lâu đi ,đồ đáng ૮ɦếƭ "
Rồi 2 bàn tay cô ta nắm lại , ánh mắt hung lên và cô ta bước ra ngoài
..
-Anh Windy
-Hồng Khôi
WINDY đang ngồi cùng Gia Gia ở canteen thì thấy Hồng Khôi ,anh chưa khỏi ngạc nhiên vì sự xhiện của cô ta ở đây thì đã bị cô ta ôm hôn "túi bụi "từ khi nào , anh khẽ đẩy cô ta ra , mắt đưa về Gia Giaa vẻ "anh vô tội ",nhưng Gia Gia không thèm để ý , cô đang giận , tự nhiên có ả ѕєχi nào đến ôm hôn chồng mình thì chịu sao nổi , cô tức giận bỏ đi , Windy vội vàng đuổi theo nhưng bị tay Hồng Khôi giữ lại
-Windy,em nhớ anh nhiều lắm , anh biết không
Vừa nói vừa ôm ghì lấy anh
-Hồng Khôi,em đừng như vậy
-Tại sao?
Chúng ta không còn gì cả , anh coi em là em gái,vậy thôi
Windy mệt mỏi nói ra ,mắt Hồng Khôi ngấn lệ , 2 tay run khẽ , cô ta ngước nhìn anh
-Em cất công về đây chỉ để gặp anh , sao anh lại như thế,anh hết yêu em rồi sao?
-..
Anh không nói gì cả , lẳng lặng rút tay cô ta ra và chạy theo hướng Gia Gia đi để lại Hồng Khôi đứng trân ở đó , cô vừa đau , vừa hận "bất chấp tất cả , em sẽ có được anh - Windy à " , rồi khoé môi cô ta cong cong nửa miệng , 1 người đến đưa áo khoác cho cô ta và rồi họ bước đi.