Cô Dâu 17 Tuổi Rưỡi - Chương 08

Tác giả: Gia Gia

.....
Windy tiến nhanh về phía nó đang ngủ , hôn nhẹ lên trán nó và thì thầm vào tai "chúc cún con của anh ngủ ngon " rồi anh bước ra ngoài
Nó còn thức , nó biết anh vừa làm gì ,anh đi rồi nó mới he hé mắt nhìn cái dáng người cao cao rắn chắc đang bước đi thật nhẹ nhằm tránh nó tỉnh giấc, anh đóng cửa lại rồi , nó mới bật người dậy, đưa tay sờ lên chỗ mà anh vừa "mi ",lời nói của anh như vẫn còn văng vẳng bên tai nó,"cún con của anh " - nghĩ đến mấy từ đó bất giác nó lại nở 1nụ cười mà ngay chính nó cũng không bíết là gì , nghĩ lại nhữg gì diễn ra trong ngày hôm nay,tự nhiên cảm giác nó sao lâng lâng khó tả , nó nhớ đến ánh mắt tức giận của anh lúc mới đến,nhớ đến cái nắm tay thắt chặt nhưng đến là đau , nghĩ đến đó , nó đưa tay lên nhìn , cái cổ tay vẫn đang còn ngấn đỏ , nó nghĩ đến nụ hôn mà anh "૮ưỡɳɠ éρ "nó , "nhưng thật ngọt ngào ",có lẽ,nó đã...anh mất rồi , suy nghĩ ௱ôЛƓ lung rồi chẳng biết nó chìm vào giấc ngủ lúc nào , trên môi nó vẫn đang nở 1nụ cười hạnh phúc trong giấc mơ , có lẽ , trong giấc mơ đó có bóng dáng của 1 người -1 người đặc biệt chăng ,có chúa mới biết
Windy bước xuống lầu chính là lúc nội nó về , hắn nhanh nhảu chào nội nó
-Con chào nội,sao nội về trễ vậy ạ ?
Hắn vừa nói khi liếc nhìn đồng hồ,bây giờ đã là 22h30 rồi
-Windy đến à con,hi,còn chút ít công việc,ta làm cho xong để ngày mai còn dự lễ đính hôn của 2 đứa chứ,hi
Nội nó nói,nhìn hắn mà nở 1nụ cười rất tươi,hắn ta cũng chẳng nói gì ,chỉ cười tươi đáp lại ,như chợt nhớ ra gì đó ,nội nó nhìn hắn có vẻ hơi...mà hỏi
-Mà sao...mà sao con...Gia Gia đâu ?
Windy thừa đủ thông minh để bít đc nội nó muốn nói gì , hắn cũng ngượng ngùng,vì mọi hôm bao giờ đến 8h là muộn nhất , hắn cũng đã rời hoàng gia , nhưng hôm nay thì...hắn cười ngượng ngùng , gãi đầu không biết nói gì hơn , đúng lúc đó thì
-Nội đã về đó ạ,sao hôm nay nội về muộn vậy ?
Nó vừa xuống,vừa vươn vai điệu buồn ngủ
-Nội có ướt người không,hôm nay trời mưa to thật đó,mà nội nữa,không lo cho sức khỏe gì cả , năm mấy tuổi đầu rồi mà còn tham công việc lắm cơ
Nó mắng yêu nội làm cho hắn không khỏi bật cười , nội nó véo nhẹ vào má
-Cha bố nhà cô,còn chưa ngủ kia à ? - Giọng cưng nựng
-Thì không phải ông vừa gọi con à,thế mà...mà còn anh nữa - quay sang nhìn Windy - chưa ngủ đi à , bộ 2 người ngồi đây nói xấu gì con hả ?- Giọng nó như trách
Nội nó thì chẳng hiểu gì cả , còn hắn thì...bíết nói gì nữa đây - 1,2,3 - CƯỜI
Như hiểu ý nội,nó tiếp
-Hi,tại trời mưa to quá , nên con bảo anh ta ở lại đây... - ngập ngừng giây lát , nó típ - không có nhỡ chuyện gì thì mai con đính hôn 1mình à - nó nói rồi lên phòng , bỏ lại 2 con người với 2 suy nghĩ khác nhau đơ mắt nhìn theo bước chân nó
"Cái con bé này , thay đổi đến chóng cả mặt... haha , nhưng như thế là quá tốt rồi , quá tốt rồi ", với ý nghĩ đó , ông nở 1 nụ cười nhìn Windy khiến hắn ta khó hỉu
-Ta nghỉ đây,con cũng nghỉ đi
Ông vỗ vai hắn rồi bước về phòng
"Cô ấy thật sự lo lắng cho mình thật sao , mình vui quá " - đó là suy nghĩ của 1 tên ngốc nào đó , hắn muốn la lên , hét thật to lên là sao hắn vui thế , hahaha (buồn cười tên điên này quá)
......
Lễ đính hôn hom nay duy nhất chỉ có mặt của 2bên gia đình , họ nói rằng sẽ tổ chức thật linh đình khi 2 đứa học xong , còn bây giờ thì...chỉ cần vậy . Xong ngày hôm nay , 2 đứa sẽ dọn ra ở chung tại 1 biệt thự mà do 2 lão gia gia nhà ta nhờ 1 kiến trúc sư nổi tiếng người pháp thiết kế và xây dựng
Buổi lễ kết thúc mà chẳng có bất kì điều gì không hay ho xảy ra...tốt đẹp.hắn và nó tay trong tay lên xe "về nhà ", mỗi người 1 suy nghĩ khác nhau,nhưg nói chung là có sự hạnh phúc len lói trong đó
"Từ nay anh ấy đã là của mình , chỉ riêng mình , sao mình hạnh phúc quá , mới hôm nào mình còn ghét cay đắng cái tính trăng hoa của anh ý,vậy mà...,mình tin từ nay anh ấy chỉ có mình...hứa với em ,Windy nhé" , nó suy nghĩ rồi quay lai nhìn hắn
Windy đang lái xe nên không để ý đến sắc mặt của nó . nó nghiêng người ngả đầu lên vai anh , mắt nhắm lại như muốn giữ chặt cái khoảnh khắc này mãi mãi.Windy quay sang nhìn , miệng cong lên 1 độ cong nhỏ rồi anh lại chăm chú lái xe , cái cảm giác hạnh phúc khi có nó bên cạnh đối với anh không còn từ nào diễn tả nổi , giờ đây , chính thức "nó là của anh,riêng mình anh "
Windy lái xe về đến nhà thì\\ " nó đã ngủ " mất rồi, "có lẽ cô ý mệt ",anh ngồi yên không dám cựa quậy tránh nó tỉnh giấc , nó ngủ y chang thiên thần vậy,mắt nhắm nghiền lại,cái mũi cao cao , làn da trắng hồng lại càng được tôn lên sau nhưng ánh đèn lập lòe trước cổng , khóe môi cong cong như trong giấc mơ nó đang được "cưỡi ngựa cùng chàng hoàng tử vậy ",nhìn nó mà hắn ta chỉ muốn "ăn thịt "nó luôn vậy , hắn đưa tay lên khóe mắt nó , dần chuyển xuống sống mũi , chạm đến bờ môi... "sao tim mình đập loạn xạ vậy cà ", hắn cúi xuống, cúi xuống ,gần hơn chút nữa, 1chút nữa thôi...(ý định gì vậy trời , nản) ,bất chợt hắn quay đi vẻ ngượng ngùng , à thì ra là nó trở mình , hắn tưởng̉ nó thức giấc nên quay đi phải rồi...haha. nó vẫn chưa tỉnh đâu các bác ạ , nó quay người lại ôm hẳn eo hắn , đầu dụi dụi vào bả vai rắn chắc của hắn rồi nói mơ "Windy,em iu anh" (eo,tg sợ lun)
Nghe câu đó của nó , hắn nở 1nụ cười có lẽ là đẹp nhất từ trước nay thì phải,hắn đưa tay vuốt mất lọn tóc xỏa xuống mặt nó , đỡ cho người nó dựa thẳng, "mi "nhẹ vào trán nó rồi thì thầm "anh cũng iu em, cún con của anh à"
Không gian xung quanh cũng như chúc mừng cho đôi"vk ck"trẻ , gió đưa từng cơn nhẹ nhàng mát rượi,những cành lá vẫy vẫy tay như đang chúc mừng,cái không gian tràn ngập hạnh phúc "ước gì thời gian ngừng đọng tại đây,gia gia à " , hắn nghĩ , rồi miệng hắn lẩm bẩm bài hát gì đó
\\"1cơn gió đã đưa em đến bên anh ,em đẹp tựa như nàng tiên...\\"
Và cũng chẳng biết hắn hát rồi ngủ khi nào , 2 người dựa đầu nhau ngủ , khéo môi mỗi người cong cong hạnh phúc
Theo dõi page để cập nhật truyện hay