Sự tiến triển..............
Windy đưa nó về nhà trong sự lo lắng của tất cả mọi người ,ai cũng thương khi nhìn thấy nó như vậy "chắc Gia Gia đau lắm ",trong lòng họ chỉ mong sao cho người phải vậy là họ chứ không phải là nó nhưng nào có đc,đứa con cưng của họ giờ đang bị ốm trên phòng kia,bảo họ làm sao yên tâm,vui vẻ cho nổi.như có vết dao cứa vào tim họ vậy,không khí trong gia tộc sao nặng nề quá đỗi,hơn nữa,chỉ còn 4 hôm nữa là ngày đính hôn của nó rồi,sao không lo cho nổi chứ,hic...
-Nội và mọi người yên tâm,Gia Gia sẽ không sao đâu ạ , chỉ cần kiêng gió,ánh sáng 3; 4 hôm là khỏi như bình thường thôi
Như thấy được sự lo lắng trong mọi người ,Windy nở nụ cười "đảm bảo "nói với cả nhà
-Cháu nói thật chứ Windy?
Nội nó nãy giờ đang lo lắng hết sức khi nghe Windy nói vậy thì cơ thể như được thả lỏng,chân mày dãn ra,khuôn mặt vui vẻ hẳn,1lúc sau nội nó lại tiếp
-Được vậy thì quá tốt rồi - cười hà hà - Thế mà ta cứ lo rằng hôn lễ của 2 đứa sẽ bị hoãn lại kia đấy - nói rồi nội cầm tách trà nhấp 1ngụm-hôm nay con ở lại đây dùng cơm luôn đi (nội ss Gia Gia thật ác,tưởng lo cho cháu,ai dè chỉ lo cho hôn lễ,hjc,thế mà tg cứ nghĩ...)
Nghe nội nó nói vậy,hắn vui vẻ nhận lời chứ sao nữa (đi ăn chùa mà,kha kha)
........
Sau ngày hôm đó,nó chỉ việc ở nhà dưỡng bệnh,còn Windy thì kể ra rất khác,sau những giờ học về,hắn không còn lang thang ở các bar cùng nhóm bạn hay đến nhà 1 cô gái nào nữa,thay vào đó là phi thẳng đến nhà nó
-Chị Phương,sao dạo này anh Long lạ quá,cứ về là về luôn à - tiếng Yến Yến
-Mà lại còn lạnh lùng với chị nữa chứ, kể từ khi có con nhỏ Hoàn Kim Gia về,anh ý...
-IM MIỆNG
Tiếng Tống Phương quát lên làm cho 2 ả kia phải im ngay,cô ta đang rất tức giận,đáy mắt ánh lên lòng căm thù vô hạn,2 tay nắm thành quyền,đôi vai khẽ rung lên đến đáng sợ "Hoàng Kim Gia ,cô tưởng cô là ai,tưởng dễ dàng ςướק Minh Long của tôi sao,không dễ đâu,đợi đó Hoàng Kim Gia "(xí,ai là của nhà cô,nhận vơ à)
Nhìn Tống Phương như vậy mà 2 ả kia đến rùng mình,tại sao ư ? Vì nhìn Tống Phương lúc này quả thật rất đáng sợ,nếu ai vô tình ᴆụng vào có thể mất mạng như chơi ý chứ,rồi đột nhiên trời nổi sấm sét đùng đùng như 1 lời cảnh báo không hay(3 ả kia sợ,tác gỉa cũng sợ luôn,hic),mây đen kéo đến, rồi trời bắt đầu mưa,1cơn mưa thật lớn,đáng sợ,nhưng lại thật sự...ý nghĩa đối với ai đó
....
Lại nói về Windy,như thường lệ,hôm nay hắn lại đến nhà nó,nó đã khỏi rồi,nhưng vẫn cần chú ý cho an toàn , hắn gặp mưa nên ướt hết nhưng khi đến nơi cũng chỉ nhận được sự lạnh lùng như thường lệ từ nó mà thôi,điều này làm hắn rất giận "vì ai mà tôi bị thế này kia chứ ", "nhưng tôi đâu có cần anh đến đâu ", "cô... "-đó là những gì Windy nhận được khi khi hắn ta cố tình vun đắp tinh cảm ư?Mất thời gian,bị ướt hết,vậy mà nó chẳng màng gì tới,đáp lại là 1 câu lạnh lùng.người làm trong nhà thì thấy thương cho hắn , ái ngại cho tiểu thư...nhưng bíết làm sao được,họ chỉ có thể giúp việc duy nhất là đưa khăn cho hắn lau khô người.nhưng hắn ta thì dường như không cần sự quan tâm của họ,hắn cầm khăn lau , nhìn thật lâu,rồi bất ngờ cầm tay và kéo nó lên thẳng phòng trong sự bất ngờ của nó và tất cả mọi người (không có nội nó).lên đến phòng,hắn kéo mạnh nó vào , đóng sầm cửa lại (làm rung chuyển cả ngôi nhà ý) , ép chặt nó vào cửa , 2 tay hắn chống vào tường , giờ đây khuôn mặt 2 người chỉ còn cách nhau..1mm,họ có thể nghe thấy từng hơi thở của nhau,hơi thở dồn dập,gấp gáp và...nóng bỏng.khuôn mặt đầy lạnh lùng ban nãy của nó không còn , lúc này nó đã đỏ chín rồi , tim nó dường như đã đập sai mất 1 nhịp , hắn cũng đâu hơn gì " Sao tim mình đập mạnh vậy,sao cơ thể mình lại nóng vậy chứ ", nó cúi mặt xuống khi bắt gặp ánh nhìn đầy ngây dại của hắn,và rồi...trái ngược với khung cảnh bên ngoài đang mưa gió đáng sợ,bên trog phòng nó đang là sự diễn biến của mùa xuân ngọt ngào,và nồng cháy
Hắn từ từ cúi xuống,vòng tay ôm nó , nhẹ nhàng nhưng mãnh liệt đặt lên đôi môi căng mọng của nó 1 nụ hôn nồng cháy , và có lẽ đã gửi gắm hết tình cảm của mình vào đó.trong vô thức , nó đã đáp trả lại nó 1 cách cũng rất mãnh liệt (có chúa mới biết tại sao lại vậy,hôhô). Windy chỉ bắt buộc phải rời đôi môi hồng của nó 1 cách luyến tiếc khi cảm thấy hơi thở yếu đuối của nó,hic,thật không đành lòng mà,còn nó bây giờ thì chắc rồi , khuôn mặt ửng hồng thẹn thùng vì chuyện vừa xảy ra,nó đẩy nhẹ Windy ra và chạy nhanh vào phòng tắm
Thái độ của nó khiến Windy nở 1 nụ cười...khó hiểu (mãn nguyện chắc),hắn lại ghế sôfa ngồi xuống , nhìn khắp căn phòng nó kìa "ôi,đáng iu quá ". căn phòng của nó chủ đạo là màu carô trắng hồng , cái gì cũng bé xíu nhìn iu kinh khủng , rồi hắn đưa mắt nhìn chiếc giường bé bé xinh xinh của nó,1 con gấu ôm to đang ngồi gọn tại 1 góc , chiếc rèm hồng buộc cao tua tua,liếc nhìn rồi hắn tiến lại , ngồi trên đó , tay đưa đi đưa lại như muốn kiếm tìm cái gì đó còn sót lại.ngay cạnh đầu giường là chiếc bàn đèn ngủ , ở đó có 1 bức ảnh nó đang cười rất tươi (xinh ơi là xinh nhá) , hắn cầm lên vuốt ve mặt ảnh , đang định cuối đầu "mi " nó thì
-Anh đang làm gì vậy ?
Nó đã ra ngoài sau vài phút trấn tĩnh lại
-Đừng nói là anh đang định ấy ấy nó à nha ?
Nó vừa nói vừa cười,chỉ tay về phía hắn.ôi trời ơi,còn phải nói sao,Windy nhà ta đỏ chín mặt mày khi để nó nhìn thấy cái cảnh tượng không hay ho đó , hắn chỉ mong sao bây giờ có cái hố cho hắn chuồn thôi
Nhưng nó thì vẫn không tha , cứ cười như chưa bao giờ được cười
-Anh mà muốn kiss nó thì...tôi khuyến mãi tặng anh đó
Nó nói giọng châm chọc, nhưng hắn đâu phải vừa, sau cơn nguy, giờ đã lấy lại bình tĩnh,hắn tiến về phía nó, ôm nó , cười ranh mãnh
-Anh không muốn nó, cái anh muốn là đây kia
Rồi hắn lại..kiss nó bất ngờ khiến nó không thể...
-Anh ở lại đêm nay nhé ?
Bất ngờ khiến nó không thể đẩy anh ra được,từng hơi thở gấp gáp của anh ,làn môi nhẹ nhàng мơи тяớи trong khoang miệng nó , sống mũi cao cao của anh giờ đang chạm vào mũi nó , cái khí nóng lan khắp khuôn mặt khiến nó có cảm giác...thật lạ
-...
Windy đưa ra lời đề nghị nhưng mà mãi nó vẫn không thấy trả lời , anh lại nhắc lại lần nữa
-Gia Gia ,đêm nay anh ở lại đây nhé ?
Nó vẫn cúi đầu không đáp,sau đó khẽ lên tiếng
-Như vậy liệu ổn không ? Nội anh sẽ rất lo lắng
-Không sao đâu,anh sẽ báo với nội,dù sao mai cũng là ngày chúng ta đính hôn mà , chắc chắn nội sẽ không phản đối đâu
Vừa nói , anh vừa đưa tay vén gọn mấy lọn tóc đag phất phơ trứơc mặt nó,thấy nó vẫn có vẻ e dè , anh làm bộ mặt "nũng nịu nhất có thể nói
-Nhưng nếu em không muốn thì thôi vậy , anh sẽ về - vừa nói vừa tiến ra phía cửa - trời dông bão vậy chắc xe đi không được rồi
Những lời đó như vô tình nhưng lại cố ý đập vào tai nó , nó nhìn ra ngoài cửa sổ , tuy không nghe thấy tiếng nhưng những vệt chớp nhoáng hiến nó rùng mình,rồi nó hốt hoảng như sợ sẽ mất thứ gì đó , chạy nhanh về phía cửa , e dè nói
-Nếu được , anh hãy nghỉ lại đêm nay đi - rồi cúi đầu đi nhanh vào giữa phòng
Windy thì cười 1 nụ cười nửa miệng gian manh
-Người anh ướt hết rồi , để em bảo chị 2 đem đồ cho anh
-...-Không đáp,Windy chỉ khẽ cười gật đầu,nó ngồi xuống,cầm khăn lau nhè nhẹ tóc anh ,lần đầu tiên nó có cảm giác lạ như vậy,thật khó hiểu
.........
"cảm giác thật lạ,hôm nay mình đã thật sự tức giận khi thái độ của Gia Gia vẫn lạnh lùng như thế,cô ấy không quan tâm đến mình , rồi mình đã kéo tay cô ấy thật mạnh lên phòng , hic , chắc là đau lắm,mình không hỉu sao lại làm vậy nữa...nhưng phải công nhận , đôi môi của cô ấy quyến rũ quá , khiến mình nhìn vào chỉ muốn ngấu ngiến mà thôi , ôi trời ơi , mình đang nghĩ gì thế này , nhưng mà...cách đáp trả của cô ấy cũng đã chứng tỏ,cô ấy không hề không quan tâm mình..ôi,nhìn cún con ngủ thật đáng yêu - chúc cún của anh ngủ ngon "