Cô cần tiền, còn tôi cần cô. OK? - Chương 22

Tác giả: Song nhi_09

Cô hậm hực nhìn lên, thấy khuôn mặt Angel đang vô cùng khó hiểu , cô liền rụt ánh mắt lại.
Angel thôi không nhìn cô mà quay qua Chiến Huy:
-Cậu mà làm người tiếp thị nhà hàng thì giàu to đấy!
-Cậu Doãn à, không biết cơn-gió-độc nào đưa cậu đến đây vậy?
-Lôi Chiến Huy, có vẻ cậu không vui khi gặp tôi?
Nhận thấy khó mà đấu võ mồm với tên này, Lôi Chiến Huy liền nhìn cô và hỏi Angel:
-Cậu quen cô gái này?
-Có thể nói là vậy chứ? – Angel dịu dàng nhìn cô. Trong đáy mắt có cả tình cảm lẫn sự giả dối khiến cô hơi sững lại.
Đôi môi Angel nhếch lên tự do không chủ đích, mắt lại hướng về cô với vẻ sầu não:
-Lẽ nào, chúng ta không phải là bạn?
Cô giật mình, lấy lại thần thái, cười tươi:
-Đương nhiên chúng ta là bạn rồi!
Nhìn thấy nụ cười ấy của cô, Angel trong lòng thầm c.h.ử.i rủa: “ ૮ɦếƭ tiệt! Sao cô không bớt ngu ngốc đi một chút!! Cô… bao giờ cũng khiến tôi cảm thấy có lỗi!!”
………..
Prince bước lại gần Lucifer:
-Sao không đến đó?
-Angel.
Nghe cậu lạnh lùng nhả ra từ đó, Prince đá mắt lại chỗ cô, lập tức mắt anh trợn trừng lên.
Cậu không bỏ sót một hành động nào của Prince, rồi cậu hít một hơi nhẹ:
-Đến đó đi!
-Tại sao?
Cậu cười rất kịch, đôi mắt ánh lên cả sự lạnh lùng và thông cảm:
-Vì chính mày mới yêu cô ấy mà!
Prince ngạc nhiên nhìn Lucifer rồi cụp mắt xuống:
-Tao….. không có! Mày hãy đến đó, thay tao! Đừng để Đông Thy giao du với kẻ ấy nữa!!!!!!!!
Lucifer cười nhếch môi:
-Đây có coi là một lời nhờ vả?
-Ừh. – Prince ko nhìn thấy đôi mắt đang ánh lên tia ranh ma của cậu nên nói vội và bước đi.
…………
Angel tiện tay kéo cô đứng dậy khiến khuôn mặt Lôi Chiến Huy thêm xám xịt.
Chiến Huy mím môi:
-Bỏ tay ra! Thật giả tạo!
-Tôi không thích!
-…
-…..
Nhìn cái cảnh “anh nói đi, tôi nói lại” của hai người ấy, cô khó chịu … kéo đĩa mỳ Ý lại phía mình và chỉ trong 1’ xực hết, chẳng sót một cọng mỳ nào.
Đây là chính sách tiết kiệm triệt để! ^_^
Đột nhiên hai người ấy ngừng lại nhìn về phía cô.. à không… về phía đằng sau cô.
Lucifer đang bước tới với cái khuôn mặt vẫn đượm vẻ lạnh lùng và cao ngạo.
Angel khẽ nở nụ cười mê hoặc khiến không ít girl trong nhà hàng phải nhập viện…… >
-Chào! Lại gặp!
- …..
Trước lời chào kẻ cả của Lucifer, cậu không thèm mở miệng đáp lại, chỉ bước đến cầm tay cô.
Cái bàn tay âm ấm của cô chạm vào lòng bàn tay cậu khiến cậu cảm thấy có chút không dễ chịu….
Angel nói:
-Bỏ tay ra!!!
-Cô ta là của tôi!!!- Lucifer lạnh lùng tuyên bố.
Cô phải công nhận cậu nói dối mà không hề chớp mắt!
-Của anh? Hình như không phải vậy? Phải không, Đông Thy?- Angel “ngọt ngào” gọi tên cô.
Cô giật nảy mình toan trả lời: “ Phải”, nhưng nhận thấy cái nắm tay có phần siết chặt và bàn tay vã mồ hôi vì tức giận của cậu, khiến cô buột miệng:
- Không phải!
Angel thoáng kinh ngạc rồi trấn tĩnh:
-Vậy cô là của Lucifer?
-Ơ… cái này.. thì hình như không đúng lắm.. ờ… – Cô lắp bắp không biết nói sao.
Cậu nói:
-Angel, à, cả anh bạn nào đó nữa, nên tránh xa GF của tôi đi!!!!
-………. – Hai người đó im lặng hướng cái nhìn sắc bén về phía cậu.
-Angel! Mày sẽ không ςướק được chút gì từ tao nữa đâu!! Đồ con hoang!
Chốt lại một câu “đầy ý nghĩa”, cậu lôi cô đi khỏi nhà hàng.
“Sầm”
Tiếng đóng cửa khiến mọi người sực tỉnh, họ bắt đầu bàn tán.
……….
Nhà Đông Thy,….
Cậu gác chân lên bàn phòng khách….
-Tôi giúp cô rồi! Đến lượt cô!
-Anh giúp tôi cái gì chứ? Tôi còn chưa kịp gọi món đó! – Cô hậm hực.
-Gọi món? Cô ăn chưa đủ sao? – Cậu lãnh đạm nói.
-Chưa.
- Thôi. Tôi đi ngủ trước đây!- Cậu lên phòng một cách tự nhiên.
Híc híc! Cô còn chưa đc ngủ vì phải đợi ba với anh về.
Trần Minh bước xuống hơi ngạc nhiên:
-Cậu ta sao lại ở đây?
-Ai?
-Lu…
-À anh ta bị vô gia cư. Đến nhà ta làm ăn mày.
Trần Minh không hỏi gì thêm mà cất bước đi thẳng lên phòng.
Híc híc!
Đang độ sắp điên lên vì chán thì có điện thoại.
-“ Alô!”
-“ Cô là… Nhã Tử Đông Thy? “
-“ Vâng. Là tôi.”
-“Tôi là Diệp Tấn Du. Tôi cần gặp cô.”
-“À, ra là bà. Có chuyện gì?”
-“Gặp rồi nói. Quán café Rowy”
-“OK”
Cô gọi với:
-Anh Trần Minh! Em có việc ra ngoài, anh trông nhà nhé!
-Ừh. Ra ngoài cẩn thận!
………..
Quán café Rowy….
Cô bước vào thì thấy Diệp Tấn Du đang ngồi cùng một người con gái chừng tầm tuổi cô, lại rất xinh đẹp và quyến rũ.
Cô kéo ghế ngồi đối diện bà:
-Có chuyện gì?
Diệp Tấn Du thong thả chỉ tay sang người bên cạnh:
-Đây là Minh Tây Tây, con dâu tôi!
-Con dâu bà? – Cô tròn mắt- Bà có mấy người con trai vậy?
“RẦM” – Đây là tiếng Diệp Tấn Du ngã xuống vì câu nói khó đỡ của cô.
-Tôi chỉ có Hoàng Duy thôi.
-Vậy con dâu là sao?
-Là người này sẽ lấy Hoàng Duy!!!!
Cô hứng thú chồm người lên nhìn Minh Tây Tây, rồi đột nhiên chĩa vào vòng I của cô ta:
-Oa! Vòng I này bao nhiêu vậy? Ái chà! Tính sơ cũng đến 90 ấy nhỉ???
Minh Tây Tây đỏ mặt đẩy mạnh cô:
-Cô biến thái à?
-Ái chà! Lucifer có phúc nhỉ? – Cô cười hơi ngốc. ^_^
-Phúc?
-Chuẩn bị có một bà thi*p chứ sao? – Cô ngây thơ hỏi lại.
-Thi*p? – Diệp Tấn Du shock nặng. />
-Thì bà bảo đây con dâu bà, mà tôi cũng vậy, thì chẳng phải…?? – Cô ngước mặt lên hỏi.
Diệp Tấn Du giận dữ hiểu ra ý cô:
-Cô thôi đi! Tôi sẽ không bao giờ chấp nhận cô!
-…. – Cô tỏ vẻ không để tâm lời bà nói là bao, cứ như cô sẽ làm GF của cậu mà không cần có bà cho phép vậy!
- Nếu cô muốn sống yên ổn, thì hãy rời xa con trai tôi… còn không, tôi sẽ cho cô sống không bằng ૮ɦếƭ!!
-Vậy thì, tôi sẽ làm cho bà có con trai mà như không có!!! – Cô cũng đáp lại trong đôi mắt tím không có chút sợ hãi nào.
Minh Tây Tây cầm cốc nước hất mạnh vào người cô một cách тһô Ьạᴏ….
Cô tròn mắt …..
Diệp Tấn Du cũng quay ngoắt lại nhìn Minh Tây Tây….
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc