Chương 93: Phiên ngoại 14: Tạm được cái con mẹ bạn :)Thiên Chi không ngờ rằng hướng phát triển của tình huống này lại đi chệch hướng như vậy, cô vẫn còn đang ngây người.
“Sao em lại đờ người ra vậy?” Tống Kỳ Thâm nhìn thấy cô như thế, anh tiến đến gần hơn.
Cơn mưa bình luận trong màn hình vừa mới dừng lại một lúc, những gì diễn ra sau đó thật không thể tin nổi, vô cùng khó tin.
Người đàn ông xuất hiện trong buổi phát sóng trực tiếp, từ lời nói đến tác phong của anh, mọi thứ đều cho thấy, đây chính là cái vị tiếng tăm lừng lẫy trong giới tài chính Tống Kỳ Thâm.
Tống Kỳ Thâm là ai.
Là Thái tử gia của tập đoàn Tống thị, còn chưa trở về nước đã trở thành nhân vật huyền thoại tối cao càn quét ở phố Wall, vị nam thần này chỉ cần dựa vào khuôn mặt hoàn toàn có thể một mình xông vào giới giải trí.
Mọi người đều biết đến việc anh đã lập gia đình, cũng hiểu rõ anh có bà xã rồi.
Nhưng chưa kể đến tập đoàn Tống thị không tiết lộ quá nhiều thông tin, ngay cả bản thân Tống Kỳ Thâm, cũng chỉ tiết lộ việc mình đã có vợ trong một cuộc phỏng vấn của kênh chí kinh tế tài chính mà thôi.
Mọi người căn bản không biết cái danh hiệu “Tống phu nhân” kia thuộc về con gái nhà ai.
Chuyện này có chút! Thần! Kỳ!!
Sau khi cơn mưa bình luận im lặng một lúc rồi nổ tung, hiển nhiên mọi người có hơi hoài nghi về nhân sinh ——
[Không phải vừa rồi tôi mới nhìn thấy người nào đó sao o o o!!]
[Cái con mẹ nó! Tống Kỳ Thâm không hề có anh em
sinh đôi!]
[Đợi một chút, tôi có hơi rối loạn rồi đó, chẳng phải tôi đang xem phát sóng trực tiếp của Paper Crane à? Chuyện này là như thế nào?]
[A a a a anh ấy tiến đến kìa! Không hề giả, đây chính là Tống Kỳ Thâm đó.]
[Đừng kích động, mọi người có thể giải thích cho tôi nghe một chút không, Gardenia bảo rằng lần này chồng của cô ấy sẽ đảm nhận chức vụ phụ tá, vừa mới đi lấy đồ rồi, nhưng sau đó lão đại lại đột nhiên xuất hiện!!]
[Tôi có hơi bối rối, quả thực giọng nói của Tống lão đại thật dễ nghe, a a a!]
[Thiên Chi, nếu tôi không có nghe lầm, thì vừa rồi nam thần tự xưng mình là “Anh trai” đó!]
Trái ngược với cơn mưa bình luận trong màn hình, cho đến bây giờ Thiên Chi vẫn chưa kịp phản ứng.
Tại sao anh lại đột nhiên xuất hiện như vậy!
Thiên Chi nhanh tay lẹ mắt quay màn hình đi hướng khác, rồi cô nói nhỏ với Tống Kỳ Thâm, “Anh làm gì thế em đang phát sóng trực tiếp mà.”
Chỉ là sau khi nói xong, cô cảm thấy có chút đuối lý.
Tống Kỳ Thâm đã đi xuống lầu trước khi cô bắt đầu buổi phát sóng trực tiếp này, vì vậy anh căn bản không biết đến việc cô đang phát sóng.
Tống Kỳ Thâm cũng nghĩ đến điều này, nhướng mày nhìn cô.
Rồi sau đó anh dùng khẩu hình miệng hỏi, “Anh có xuất hiện trong màn hình không?”
Thiên Chi nghĩ đến việc vừa rồi, cô vội xoay người lại, khẽ gật đầu.
Tống Kỳ Thâm vẫn đang cầm thiết bị, thực ra anh cũng không phàn nàn cái gì, chỉ lười biếng dựa người vào trong góc tường, nhẹ giọng nói, “Đừng để ý đến anh, em cứ tiếp tục đi.”
Mặc dù sắc mặt anh không có gì thay đổi, nhưng từ giọng điệu nói chuyện, Thiên Chi vẫn cảm nhận được tâm trạng hiện giờ của anh.
Chưa kể đến dáng vẻ anh lúc này, trông có chút đáng thương.
Ở một nơi không có ai nhìn thấy, Thiên Chi nắm chặt bàn tay anh, thể hiện sự an ủi.
Có lời gì muốn nói, hãy đợi đến đến lúc kết thúc buổi phát sóng rồi hẳn nói.
Thiên Chi ổn định lại tinh thần, tiếp tục công việc giao lưu với fans hâm mộ, cô bắt đầu tương tác với mọi người.
So với những sự lo ngại trước đó, hướng gió lần này đã hoàn toàn đổi chiều.
Hướng gió chỉ thổi đến, ba chữ —— “Tống Kỳ Thâm.”
“Thực xin lỗi, bây giờ chúng ta tiếp tục nhé, hy vọng mọi người có thể bình luận nhiều hơn, hơn nữa trong buổi phát sóng trực tiếp lần này tôi sẽ chọn ngẫu nhiên ra một số lọ nước hoa để dành tặng cho mọi người, bình luận càng nhiều thì càng có cơ hội trúng nhé ~ ” Thiên Chi cố gắng tìm chủ đề, để quay về trạng thái như lúc trước, “Xin lỗi nha, tôi đối với việc phát sóng trực tiếp này không có nhiều kinh nghiệm lắm, cho nên vừa rồi lúc quay camera có thể hơi thiếu chính xác.”
Thiên Chi nói xong, bắt đầu giới thiệu từng loại nước hoa đặt trên kệ với các fans hâm mộ đang xem phát sóng.
Nhưng mà bình luận cứ không ngừng nhảy lên, che phủ toàn bộ màn hình, khiến cho người ta muốn bỏ qua chúng cũng không được.
Sau lần xuất hiện vừa rồi, càng ngày càng có nhiều bình luận suy đoán xông ra.
Thiên Chi xem vài bình luận, có vẻ như mọi người đều không tin vào điều đó lắm.
Đối với việc Tống Kỳ Thâm bất ngờ xuất hiện trước màn hình không thể cứ trốn tránh mãi, Thiên Chi dứt khoát chọn mấy cái bình luận để trả lời.
“Tôi cảm thấy nếu tôi không trả lời một số câu hỏi của mọi người, thì mọi người căn bản không có tâm trạng xem nước hoa của tôi nữa.” Thiên Chi nói xong, còn liếc mắt nhìn về phía Tống Kỳ Thâm đang đứng tựa lưng vào khung cửa.
Bởi vì cô không cần dùng đến thiết bị chiếu sáng nữa, cho nên anh không còn việc gì để làm.
Nói đến công việc phụ tá này, hình như khá nhàn hạ nhỉ.
Cho dù như thế nào, cô cũng sẽ đồng ý với anh và đền bù cho anh.
Mọi người đang xem phát sóng lòng nóng như lửa đốt, vào giờ phút này, bắt đầu nói những lời tâng bốc Thiên Chi, không hề có ý dừng lại, cũng không mảy may đến chuyện vừa rồi ——
[Ôi i i i làm có sao chuyện đó hả Thiên Chi! Chúng tôi đến đây là vì cô!]
[Chính xác! Hoàn toàn không có ý định nghe ngóng tin bát quái đâu!]
[Tôi giơ hai tay hai chân tán thành! Sao chúng tôi có thể là loại người như vậy? Chúng tôi hoàn toàn không quan tâm những người khác!]
[Đúng đó, chúng tôi đều là người rất yêu thích nước hoa! Vậy cho nên chồng cô là họ Tống hả!]
Thiên Chi nhìn thấy bình luận này, ngập ngừng một lúc, sau đó mới nói, “Được rồi, nếu mọi người đã không muốn nghe tôi lướt qua phần này nhé.”
Mọi người xem phát sóng trực tiếp kêu than một lúc, theo sau đùng đẩy trách nhiệm cho nhau.
Thiên Chi không nhịn được, lập tức bật cười, “Thôi nào, thực ra chuyện này cũng không có gì cần phải che giấu, người vừa rồi xuất hiện trên màn hình, chính là chồng của tôi.”
“Có lẽ trước đây anh ấy nổi tiếng lắm nhỉ?”
Thiên Chi dùng từ này, cô không biết liệu có mô tả chính xác hay không.
Hơn nữa kể từ khi Tống Kỳ Thâm quay trở về nước và tiếp quản Tống thị, Thiên Chi từng nghe thấy không ít tin tức liên quan đến anh. Giới truyền thông rất quan tâm đến anh.
Mặc dù biết rằng có một số tin tức đã bị cố tình che giấu dưới sự chỉ đạo của anh, nhưng Thiên Chi ở trên mạng vẫn có thể nhìn thấy tin tức về anh.
Cho nên dùng từ “Nổi tiếng” để hình dung Tống Kỳ Thâm, nói tóm lại không có gì là sai cả.
“Thực ra chúng tôi không phải là minh tinh gì hết, cho nên không nghĩ đến chuyện công khai đời sống riêng tư quá nhiều, chúng tôi chỉ muốn trải qua một cuộc sống bình yên mà thôi, nhưng hôm nay.” Thiên Chi dừng một chút, ngước mắt nhìn về phía Tống Kỳ Thâm, đúng lúc cũng nghênh đón ánh mắt của anh nhìn qua, “Chuyện xảy ra hôm nay hoàn toàn là chuyện ngoài ý muốn, tôi có nhờ anh ấy xuống lầu lấy giúp tôi một món đồ, vì vậy anh ấy không biết việc tôi đã bắt đầu buổi phát sóng trực tiếp.”
Thiên Chi nhìn thẳng vào camera, giọng điệu thành khẩn, “Chuyện này cũng thật trùng hợp, nhưng tôi vẫn hy vọng một số người không nên suy đoán lung tung. Anh ấy hoàn toàn giống như những gì các bạn đã tưởng tượng đó, cho nên bây giờ chúng ta tiếp tục quan sát nước hoa nhé?”
Sau khi Thiên Chi chính miệng thừa nhận mọi chuyện trong buổi phát sóng, cô bắt đầu nghênh đón một làn sóng bình luận mới.
[Thông báo chính thức! Thông báo chính thức!!]
[Mọi người đã nghe chưa, người ta nói muốn trải qua một cuộc sống bình yên đó, nhưng hai người không tầm thường chút nào, cuộc sống của hai người rõ ràng là được đính kim cương! Mạ vàng đấy!!]
[Thật là thần kỳ, ông xã của Thiên Chi chính là Tống Kỳ Thâm, cô ấy còn là một nhà điều chế hương nổi tiếng, một tiểu tiên nữ cực kì xinh đẹp, đây có nên gọi là nhân sinh hơn người không, tôi cảm thấy mình có hơi phóng đại rồi! QwQ]
[Woaaaaa ý thức đã quay trở lại, quả thực nhân sinh của Gardenia thật tốt, là Tống Kỳ Thâm đó! Tống Kỳ Thâm!!]
[Trọng điểm nằm ở chỗ căn phòng trưng bày nước hoa này là do nam thần chuẩn bị?!]
[Cho dù là nam thần lạnh lùng cao ngạo thì sao, mọi người có nghe thấy câu nói mùi mẫn kia không Cái gì mà anh trai với không anh trai hả, đây đích thực là một người đàn ông tốt đó!]
[Ha ha ha tôi ghi lại màn hình rồi, thực sự anh ấy còn tự xưng mình là anh trai nữa, đôi vợ chồng son này rất biết cách phát đường nha.]
[Ôi mẹ ơi! Lão đại mặc quần áo ở nhà đẹp trai ngút trời, vừa rồi anh ấy đến gần như vậy, giọng điệu cưng chiều như thế, tôi không sống nổi nữa!]
Sau khi fans hâm mộ trên mạng khi*p sợ một phen, lại tiếp tục bắt đầu một đợt nghi ngờ mới lại còn tự mình đào ra một con đường mới.
[May mắn thay Internet có chức năng lưu trữ thông tin, lúc trước lão đại từng nói được bà xã của mình tặng cho cái áo sơmi màu hồng nhạt, Gardenia, không ngờ cô ấy lại là kiểu nữ sinh như vậy.]
[Mọi người có xem buổi phỏng vấn phát sóng trực tiếp ngày hôm qua không, lúc ấy tôi còn cảm thấy đôi vợ chồng này hết lòng vì nhau, bây giờ suy nghĩ lại, thực sự quá ngọt ngào!]
[Khuôn mặt lạnh lùng như vậy, từ trước đến nay anh ấy chưa bao giờ hung dữ với ai? Nhưng ở trong công ty hình như không phải là như vậy!]
[Oh My God! Tôi chợt nhớ đến buổi phỏng vấn của kênh kinh tế tài chính được phát sóng lúc trước.]
Điểm quan trọng nhất chính là có một lời bình luận, sau khi được vô số người người bấm yêu thích, còn được mọi người sao chép và dán lại, bình luận đó trực tiếp nhảy lên đầu.
[Đợi đã! Đây chính là người chồng mà cô ấy nói chỉ tạm được đó sao?! Tạm được cái con mẹ bạn giận rồi, dỗ kiểu gì cũng không được đâu!!]
Thiên Chi nhìn mọi người đang thể hiện sự kinh ngạc, cùng với việc những dòng bình luận trước mắt không ngừng tăng lên làm cho người ta đau cả mắt, không thể nghi ngờ gì nữa.
Hoá ra những chuyện cũ năm nào, vẫn có thể bị đào ra?
Thiên Chi bình tĩnh giải thích xong, cô cảm thấy buổi phát sóng trực tiếp này hình như đã lệch khỏi quỹ đạo ban đầu, “Được rồi, nhìn thấy mọi người chờ mong như vậy, nếu về sau có cơ hội tôi sẽ để anh ấy lộ mặt nhé?”
“Nói tóm lại, tôi rất muốn gửi lời cảm ơn đến các fans hâm mộ đã theo dõi tôi, sau khi được các thành viên trong văn phòng thiết kế nhắc nhở, số lượng người xem trong buổi phát sóng trực tiếp lần này, đã phá vỡ kỷ lục của ngành mỹ phẩm, tôi vô cùng cảm ơn sự ủng hộ của mọi người.”
Thiên Chi nói xong, khẽ mỉm cười, nhìn về phía Tống Kỳ Thâm đang đứng ở một bên.
Giai đọan phát sóng kế tiếp, chính là giới thiệu các loại sản phẩm nước hoa và phần trả lời câu hỏi của Thiên Chi.
Cuối cùng buổi phát sóng cũng đã kết thúc, Thiên Chi cảm thấy đầu óc choáng váng.
Cả người giống như vừa mới tham một cuộc chạy đua nước rút, hoàn toàn không còn sức lực.
Có đôi khi vì để đáp lại sự nhiệt tình của fans hâm mộ, nó dường như là một việc tốn rất nhiều công sức.
Nhưng may mắn thay, cô vẫn còn đủ nhiệt tình cho việc đó.
Và cô rất sẵn lòng.
“Anh đợi lâu như vậy, có cảm thấy nhàm chán không?” Bây giờ là xế chiều, bên ngoài ánh đèn rực rỡ.
Dĩ nhiên đèn đường trải dài trên con đường nhựa lớn ven biển cũng đã sáng đèn.
Bầu trời chìm trong sương mù, là một màu xám khói.
Tống Kỳ Thâm giúp cô thu dọn thiết bị quay hình, rồi lên tiếng, “Không.”
“Nhưng mà.” Người đàn ông chậm rãi lên tiếng, chỉ dừng lại trong một cái chớp mắt, lập tức bổ sung, “Về sau em còn muốn mời anh nữa không?”
Thiên Chi ngây người khi nghe thấy câu hỏi này, “Không được à?”
“Đương nhiên là có thế.” Tống Kỳ Thâm nở nụ cười, “Chỉ có điều phí xuất hiện của anh không thấp đâu.”
Đêm hôm nay, cuối cùng Thiên Chi cũng đã hiểu rõ.
Phí xuất hiện trong lời nói của anh là gì rồi, còn biết cả việc phải dùng phương thức nào để trao đổi.
Tống Kỳ Thâm chọn một loại nước hoa mùi hương thảo, cùng với mùi hương hoa sơn chi trên cơ thể của Thiên Chi, chúng hoà quyện đan xen vào nhau, mang đến một mùi thơm ngào ngạt, lan tỏa khắp tấm ga trải giường.
(Hoa hương thảo.)
Cứ như vậy, hoá ra tất cả thế giới đều có thể hoá thành một vòng tay ôn nhu như nước, làm cho người ta ý loạn tình mê.
Mặc dù tấm ga giường không thể nhìn nổi nữa, nhưng Tống Kỳ Thâm cảm thấy canh bạc này mình đã giành chiến thắng.
Một cảm giác sảng khoái như thế, một lời tuyên bố đánh dấu chủ quyền như vậy, khiến cho lòng anh như đắm chìm trong ôn nhu hương.
Đến tận giữa đêm, cho dù cô gái nhỏ cầu xin như thế nào cũng vô ích, anh vẫn không có ý định dừng lại.
“Hôm nay em không thể tha thứ cho anh!”
“Ừ.” Tống Kỳ Thâm cảm thấy mình đã làm hơi quá đáng, vì vậy anh đáp lại rất dứt khoát.
Vào thời điểm này, tuy Thiên Chi đang lên án anh, nhưng không có gì bối rối cả.
Cũng không phải do nguyên nhân gì cả.
Sau khi buổi phát sóng trực tiếp kết thúc, những thành viên của Paper Crane đã nhắn tin chúc mừng, còn trêu ghẹo cô và lão đại một phen, bảo rằng hai người bọn họ đã cùng nhau lên hot sreach.
Hiện giờ Thiên Chi đang xem những tin tức trên bảng hot sreach.
Không có gì ngoại lệ đều là lời khen ngợi và không thể tin tưởng vào chuyện này.
Bởi vì buổi phát sóng trực tiếp kết thúc chưa được bao lâu, cho nên nhiệt độ cũng không tăng lên quá nhiều.
Đối với lưu lượng như vậy, tất nhiên có thể mang lại không ít điểm tốt.
Ngay cả bản thân Thiên Chi và văn phòng thiết kế của cô, đều nhận được rất nhiều sự chú ý đến từ mọi người.
“Em đang xem gì vậy?”
“Xem mọi người thảo luận, không biết có bao nhiêu fans hâm mộ của em đang theo dõi anh nhỉ?”
Tống Kỳ Thâm cảm thấy buồn cười, “Anh còn có fans hâm mộ nữa à?”
“Đương nhiên là có.” Thiên Chi vuốt vuốt màn hình, đột nhiên cô phát hiện, anh dường như không nhận thức được mị lực của bản thân mình.
Nhưng mà ——
Cũng dễ hiểu thôi.
Bởi vì Tống Kỳ Thâm không thường xuyên lên mạng, cho nên anh không biết rõ việc fans hâm mộ chú ý đến anh nhiều như thế nào, điều này cũng bình thường thôi.
“Em vẫn có thể hiểu được, chỉ là đối với độ tuổi của anh, hình như việc ấy có hơi khó hiểu, nhưng thực sự anh rất được hoan nghênh nha.”
Tống Kỳ Thâm híp mắt lại, “Nếu anh nghe không lầm, em đây là đang chê anh già đúng không?”