Chương 89: Phiên Ngoại 10: Giải thích “Phóng đãng” & Gương mặt xinh đẹp đến từ phương ĐôngÁnh mắt Tống Kỳ Thâm nhìn chằm chằm vào đó, khoảng chừng vài giây, chưa từng dời đi.
Mà màn hình trong tay anh, cũng nhanh chóng vụt tắt, tối đen một mảnh.
Thiên Chi vẫn chưa ý thức được tên hiển thị đã bị Tống Kỳ Thâm nhìn thấy, cô chỉ cảm thấy sắc mặt của anh trông rất kỳ dị, sau đó cô cầm lấy điện thoại từ trong tay anh, rồi hỏi, “Làm sao vậy?”
Tống Kỳ Thâm vốn đang nằm nghiêng người về phía cô, anh đứng hình gần nửa ngày, còn mang vẻ mặt khó tin cầm lấy điện thoại của mình lên, một lần nữa bấm khung chat của Thiên Chi, ngay lập tức gửi một tin nhắn qua.
Điện thoại trong tay Thiên Chi rung lên “Ưm ưm” hai tiếng, màn hình lại sáng đèn.
Mới vừa rồi anh chỉ nghi ngờ và suy đoán mà thôi, nhưng vào giờ phút này, rốt cuộc cũng hạ màn.
Cũng nhận được một đáp án.
Tống Kỳ Thâm híp mắt lại, lên tiếng hỏi, “Anh còn chưa hỏi em, em đặt tên anh trong WeChat là gì vậy?”
Vừa nhắc đến cái đề tài này, Thiên Chi có hơi bối rối.
Theo sau nghe thấy anh hỏi đến vấn đề liên quan đến tên trong danh bạ, cô vô thức phản bác, “Không có!”
“Anh hỏi em cái gì, sao em lại bảo không có?” Tống Kỳ Thâm chậm rãi lên tiếng, thu toàn bộ phản ứng của cô gái nhỏ vào trong đáy mắt, anh lại nói tiếp, “Kích động như vậy à.”
Lần này trong giọng nói của anh, còn mang theo chút nghi ngờ.
“Dù sao em cũng không có.” Trông bộ dạng Thiên Chi rất chột dạ.
“Không có cái gì?” Giọng điệu của Tống Kỳ Thâm nhàn nhạt, như thể anh đang thuận miệng nói thời tiết hôm nay như thế nào vậy.
Thiên Chi liếc mắt nhìn anh, cô cảm thấy hẳn là việc này sẽ không bị phát hiện, cho nên cô hắng giọng một cái, nói thẳng, “Em không có đặt tên bậy bạ gì cho anh cả, nó chỉ là một cái tên bình thường mà thôi.”
“Ừ.” Sau khi Tống Kỳ Thâm nghe xong, giống như lơ đãng thốt ra một câu như vậy, “Vậy thì cái tên Tống Khổng Tước là đặt cho ai thế?”
“……”
Thiên Chi im lặng.
Dường như sợ cô không nghe rõ, Tống Kỳ Thâm gằn từng chữ một, “Phía sau còn có biểu tượng con chim xanh.”
Khuôn mặt Thiên Chi bỗng nhiên ửng đỏ, bắt đầy ấp a ấp úng, cẩn thận từng ly từng tí quan sát sắc mặt anh, “Anh nhìn thấy rồi hả?”
Tống Kỳ Thâm mím môi, không nói lời nào, chẳng qua là chân mày hơi nhướng lên, đáp lại câu hỏi của Thiên Chi.
Hai người trong đêm khuya tĩnh lặng, cứ nhìn nhau như vậy.
Chỉ trong chớp mắt bầu không khí như ngưng trệ.
“Cái tên Khổng Tước và biểu tượng con chim xanh mà anh nhìn thấy, là em đặt cho một người bạn của em.”
Tống Kỳ Thâm nhìn bộ dạng có hơi chật vật của Thiên Chi, khẽ xuỳ một tiếng, anh hoàn toàn không tin vào chuyện ma quỷ của cô, “Thế à, cho nên người bạn kia cũng vừa khéo mang họ Tống hả?”
Anh hỏi như vậy vẫn còn chưa đủ, “Tại sao anh không biết, trong đám bạn bè của em còn có người mang họ Tống nhỉ.”
Thiên Chi nhìn anh một lúc lâu, dưới sự tấn công mãnh liệt của Tống Kỳ Thâm, cô nhất thời cảm thấy điện thoại trong tay mình chính là một củ khoai lang bỏng tay, cô thực sự cầm cũng không được, mà không cầm cũng không được.
“Có người bạn này.” Cô gái nhỏ thấp giọng ấp úng.
“Ai?” Tống Kỳ Thâm chậm rãi nheo mắt lại, còn mang cái tư thế mưa gió sắp nổi lên.
“Tống Tống Tiểu Bảo.” Sau khi Thiên Chi bịa chuyện xong, còn lấy hết can đảm lén liếc mắt nhìn anh.
Tống Kỳ Thâm thực sự cảm thấy vừa tức vừa buồn cười, “Thiên Chi.”
“Dạ?”
Tống Kỳ Thâm chưa bao giờ dùng giọng điệu này với cô.
Khi tâm trạng vui vẻ, anh thường gọi cô là “Bé cưng”, “Bảo Bối ngốc”, “Chi Chi” các kiểu, đối với bên ngoài thì là “Phu nhân của tôi”, “Bà xã của tôi.”
Nhưng đối với việc gọi đầy đủ cả họ và tên của cô, trong trí nhớ nó dường như chưa bao giờ xảy ra.
“Em thực sự cho rằng anh rất dễ bị lừa hả?” Tống Kỳ Thâm nguy hiểm tiến đến gần, “Tại sao em không dứt khoát nói là Tống Đan Đan luôn đi.”
Anh nhổm người lên, dùng tay nắm lấy cằm cô gái nhỏ, “Đặt tên anh như vậy là có ý gì?”
Thiên Chi dưới sự tấn công của anh, nhanh chóng đầu hàng.
Cô gái nhỏ vùng vẫy một lúc, nhưng sau khi thất bại, cô vẫn nghĩ đến việc tự cứu lấy mình, “Chỉ là cái tên thân mật thôi.”
“Ai đời dùng tên thân mật là động vật?” Tống Kỳ Thâm vẫn không tin.
Dù anh suy nghĩ cả nữa ngày, anh vẫn không thể hiểu ra ý nghĩa của nó.
Vì sao Thiên Chi lại gọi anh là Khổng Tước? Vì sao phía sau chữ Khổng Tước còn có biểu tượng con chim xanh?
Bất luận như thế nào.
Điều này thực là khó tin.
Nhưng mà anh không vội.
Trong đêm khuya dài đằng đẵng này, Tống Kỳ Thâm không tin mình không thể làm cho cô gái nhỏ nói ra sự thật.
“Em không muốn nói cũng không sao.” Khoé môi Tống Kỳ Thâm lộ ra một đường cung mê người, thoáng qua trong nháy mắt, “Ngày mai anh sẽ để trợ lý Hạ xin cho em nghỉ một ngày.”
“Này ——” Thiên Chi hoàn toàn không kịp trở tay.
“Xem tình hình này, có lẽ ngày mai em không thể đi đến nhà xưởng được đâu.” Tống Kỳ Thâm nói xong, bắt đầu lưu loát cởi nút áo ngủ ra.
Liên quan đến phương diện nhà xưởng, Thiên Chi không dám lười biếng.
Lần đầu tiên cô gái nhỏ thốt ra những lời như “Anh trai ơi” hay “Ông xã ơi”, còn nói cả những lời yêu thương mà trước nay cô chưa từng nói.
Mặc dù là như vậy, nhưng Tống Kỳ Thâm vẫn không chịu buông tha cho cô.
Cuối cùng cô gái nhỏ không thể chống cự lại được thủ đoạn bịp bợm của Tống Kỳ Thâm, Thiên Chi chỉ đành phải tiếp chiêu.
Hơn nữa cô cũng biết được đây chính là một loại biểu tượng của sự “Phóng đãng.”
Người đàn ông từ trước đến nay luôn bài mưu tính kế với người khác, chợt do dự trong chốc lát.
Nghe thấy cô vợ nhỏ của mình nói ra rõ ràng như vậy, cảm giác rất thần kỳ.
Hoá ra trong lòng Thiên Chi, cô luôn nghĩ anh như thế sao?
Tống Kỳ Thâm suy nghĩ một lúc, chỉ cho rằng cô đang khen ngợi mình.
“Nếu em đã nói rõ như vậy, tối nay anh nhất định phải cùng em thảo luận về chuyện này mới được.” Tống Kỳ Thâm tính toán xong, còn nói với giọng điệu u ám.
?
Thiên Chi vốn cho rằng anh sẽ bỏ qua cho mình, cô hoàn toàn ngây người.
Cuối cùng sự kiện quay ngựa này đã chính thức trở thành một trong mười sự kiện lớn nhất trong cuộc đời của Thiên Chi, cho nên mọi chuyện kết thúc trong sự “Tạm thời nhân nhượng vì lợi ích toàn cục.”
Hơn nữa không chỉ tên trong WeChat bị đổi thành ông xã kèm theo biểu tượng một nụ hôn, mà ngay cả hình nền trong khung chat điện thoại của Thiên Chi, cùng ảnh avata trong vòng bạn bè, đều bị Tống Kỳ Thâm ép buộc đổi từng cái một thành hình của anh.
Thời gian chậm rãi trôi qua, chung quy nó vẫn đang lặng lẽ qua đi.
Thành phố Ngân bước vào giai đoạn cuối cùng của mùa hạ, chuẩn bị nghênh đón một mùa thu đến gần.
Vào mùa lá cây Ngân Hạnh chuyển sang màu vàng, Thiên Chi dẫn theo đoàn đội của mình, một lần nữa tiến đến kinh đô nước hoa của thế giới, tham gia cuộc thi đấu giữa các nhà điều chế hương trên khắp toàn cầu.
(Cây Ngân Hạnh.)
Tại cuộc thi giữa các nhà điều chế hương lần này, còn có không ít người Trung Quốc, nhưng hầu hết bọn họ đều là những Hoa Kiều từ nhỏ đã nghiêm cứu học tập về lĩnh vực điều chế nước hoa này, hoặc là những người luôn định cư ở nước ngoài, làm việc cho các thương hiệu nổi tiếng quốc tế.
Thiên Chi cũng xem như là nửa đường xuất gia*, nhưng thực lực không thể khinh thường.
(*Nửa đường xuất gia = đổi nghề giữa chừng: ý nói lúc đầu không định làm việc này, nhưng sau lại chuyển thành làm việc này. Nguồn Baidu.)
Đối với việc giao lưu học hỏi cùng đoàn đội tranh tài, cô đã chuẩn bị đầy đủ mới đi đến đây.
Bốn loại nước hoa vừa mới ra mắt của Paper Crane, chính là sản phẩm chủ đạo cho thương hiệu của bọn cô.
Mà lần này kết quả có ra sao, nó không chỉ là nỗi lo lắng của cả đoàn đội, hay là trong thị trường trong nước cũng vậy, mọi người đang rất chú ý đến ngôi sao đang lên này.
Ngôi sao mới ấy đã trở nên nổi tiếng đến mức khó tin, thậm chí mọi người còn hy vọng rằng nó có thể phát huy hết tất cả tài năng ở giải đấu lần này.
Paper Crane với tư cách là văn phòng thiết kế nước hoa duy nhất của Trung Quốc tham gia cuộc tranh tài, từ khi cuộc thi chưa bắt đầu, nó đã nhận được sự quan tâm rộng rãi của giới truyền thông, cũng được cư dân mạng chú ý sát sao.
Nếu như có thể giành được giải thưởng, thì người sáng tạo xuất sắc nhất trong nhóm do bạn giám khảo chuyên môn đánh giá, sẽ được các thương hiệu lớn trong cuộc thi quảng bá rộng rãi.
Đây là một điều hết sức vinh dự.
Người chủ trì cuộc thi lần này, chính là IIN một trong những nhà điều chế nước hoa hàng đầu thế giới, ông ấy được xem như là người đại diện cho sự lãng mạn, cũng là người khai sinh trong lĩnh vực này.
Thời điểm nhìn thấy các ứng cử viên của khu vực Châu Á – Thái Bình Dương, lúc ông ấy bắt gặp Thiên Chi, quả thực hiếm khi thấy ông ấy khen ngợi một người nào như vậy.
Ngay tại thời điểm trao đổi phong cách nước hoa với nhau, IIN dừng chân ở chỗ đó rất lâu.
Thiên Chi không bỏ qua cơ hội này, cô lần lượt giới thiệu cho ông ấy nguồn cảm hứng về nước hoa, nguồn gốc thiết kế lấy từ đâu, cũng như trong quá trình điều chế hương đã sáng tạo thêm thứ gì.
Ban đầu IIN chỉ ngưỡng mộ vẻ đẹp của cô, sau đó ông ấy bị thu hút bởi lời giải thích đó.
“Gardenia, cô quả thực là một trong số ít những người trẻ tuổi có thể làm tốt phương diện này mà tôi nhìn thấy được.” IIN cười rộ lên, “Cô và đoàn đội của cô đã cho tôi nhìn thấy, vẻ đẹp và thực lực đến từ phương Đông.”
“Lời giải thích về những loại nước hoa này, cực kì đậm chất phương Đông, có nền tảng vững chắc, hơn nữa —— điều làm tôi cảm thấy hứng thú nhất chính là lời giới thiệu và chú thích mà cô tự tay viết, dường như nó đều là những câu chuyện riêng.”
Thiên Chi vô cùng tự tin nói, “Không nói giấu gì ngài, nguồn cảm hứng này, có một phần đến từ ông xã của tôi, những câu chuyện trong đó đều liên quan đến anh ấy.”
“Trông cô còn trẻ như vậy, mà đã kết hôn rồi à.” Hiếm khi nhìn thấy nhà điều chế nước hoa hàng đầu thế giới IIN trêu chọc một câu, “Có lẽ anh ta cũng là một người đàn ông rất xuất sắc nhỉ.”
Thiên Chi chỉ mỉm cười không nói.
Các phóng viên đang phát truyền hình trực tiếp cũng không bỏ qua những lời khen ngợi này, cho nên trước khi trận đấu bắt đầu, đoạn clip ấy đã lặng lẽ truyền vào trong nước.
Gương mặt xinh đẹp nhất đến từ phương Đông ——kết hợp với thực lực và vẻ đẹp, nhà điều chế nước hoa Gardenia.
Ngay sau khi tin tức đó được tung ra, trên mạng lập tức sôi nổi một phen.
Về sau khi tất cả cư dân mạng lướt qua bài đăng ấy, bọn họ thực sự đều bị hấp dẫn bởi những bức ảnh do phóng viên chụp được.
Trong bức ảnh, cô gái nhỏ mặc một bộ váy liền thân màu sáng, mắt ngọc mày ngài, làn da trắng như sứ.
Đôi mắt hạnh long lanh, tựa như mưa phùn đầu tháng ba. Nhưng đôi mắt của cô vừa kiên định lại trong veo, những gì bộc lộ ra, chính là sự tự tin cùng quyết tâm.
Điều làm cho mọi người khó tin tưởng hơn chính là, cô còn trẻ tuổi và xinh đẹp như vậy, khuôn mặt chẳng khác nào nữ diễn viên, lại là người sáng lập của thương hiệu Paper Crane đang âm thầm nổi tiếng gần đây.
Cô trẻ tuổi như thế, xinh đẹp thế này, lại còn vô cùng cố gắng.
Có một đoàn đội chuyên nghiệp, cùng một thương hiệu được ra mắt trên thị trường, chúng đã nhận biết bao nhiêu lời khen ngợi.
Mạnh mẽ, ưu tú, và với một nét đẹp không thể tưởng tượng nổi.
Trên mạng nhất thời sôi trào, trong một khoảng thời gian ngắn Weibo chính thức của Paper Crane đã có thêm một lượng lớn Fans hâm mộ, thậm chí là tài khoản cá nhân của Thiên Chi, bên dưới phần bình luận cũng tràn ngập những lời tỏ tình.
So với sự náo nhiệt ở trong nước, tại hiện trường thi đấu không quá căng thẳng, có thể nói là vô cùng thư thái.
Bạn giám khảo chuyên nghiệp sẽ căn cứ theo tác phẩm dự thi của từng đoàn đội, tiến hành đánh giá chuyên môn.
Đây cũng xem như là một phần của điểm số.
Nhưng đối với những phần tính điểm khác, Thiên Chi cần phải đích thân ra trận, dựa theo một đoạn văn mà ban tổ chức đưa ra, nói ra sự hiểu biết của riêng mình, và phải tìm ra lỗi và chỉnh lại hương vị trong văn bản.
Đề thi năm nay tưởng chừng như đơn giản, nhưng thực sự vô cùng khó.
Nói một cách logic, căn cứ theo tình hình thi đấu của từng khu vực, mà ban tổ chức sẽ chuẩn bị những bài thi phù hợp cho quốc gia của thí sinh.
Đây là tập tục truyền thống mà mọi người đều rất quen thuộc.
Nhưng những phong tục truyền thống này, thực sự làm cho người ta không thể lần ra manh mối.
Bởi vì có đôi khi càng quen thuộc, lại càng khó xuống tay.
Đến lượt Thiên Chi, chính là một bài thuốc Đông y của Trung Quốc, lấy từ《Bản Thảo Cương Mục》.
(*Bản thảo cương mục: là một từ điển bách khoa của Trung Quốc về dược vật học được thầy thuốc Lý Thời Trân biên soạn vào thế kỷ 16 đầu thời nhà Minh. Đây được coi là tác phẩm y học hoàn chỉnh và chi tiết nhất trong lịch sử Đông y. Nguồn GG.)
Văn bản không khó hiểu, vẫn có thể miêu tả được hương vị, với tư cách là một nhà điều chế hương, việc miêu tả hương vị của loại hoa Thảo Trà Mộc*, là điều cơ bản nhất, cũng là một phương thức kiểm tra kiến thức cơ bản.
(Hoa Thảo Trà Mộc: hay còn gọi là Raflesia.)
Nhưng nếu đứng ngay tại hiện trường để chỉnh lại lỗi và tìm từ phù hợp để mô tả mùi hương trong bài viết này, thì đó thực sự là một việc rất khó khăn.
Thiên Chi cũng không hề bối rối, từ khi còn bé cô đã đắm mình trong tiệm thuốc Đông y của ông nội, đối với bài thi lần này, cô quyết định đưa ra một mùi hương quen thuộc —— trà phổ nhĩ hương sen.
Vị thanh ngọt chát chát của lá sen và dư vị bất tận của phổ nhĩ, hoà trộn vào nhau, trải qua quá trình thực nghiệm điều chế thành nước hoa thì sẽ trở nên trầm lắng thanh tao, còn lưu lại rất lâu.
Làm lòng người thật sảng khoái.
Sau khi trận thi đấu ngày hôm đó kết thúc, bảng hot search trong nước lại bùng nổ.
Vì Thiên Chi đã giành được vinh quang cho đất nước, còn là một nhà điều chế hương đầu tiên thành lập thương hiệu riêng ở trong nước. Hơn nữa trên con đường quốc tế cô đã tạo ra rất nhiều dấu ấn lịch sử về lĩnh vực này.
Tống Kỳ Thâm vượt Ấn Độ Dương xa xôi, đính thân gọi điện thoại chúc mừng.
“Chúc mừng, nhà điều chế hương Thiên Chi.”
“Nhờ phúc của ngài đấy!”
“Nguồn cảm hứng của em đều lấy từ anh, cho nên anh muốn hỏi ——” Tống Kỳ Thâm dừng lại một chút, không có ý định nói tiếp.
“Dạ?” Thiên Chi chợt cảm thấy khó hiểu.
“Bức vẽ Khổng Tước trong cuộc thi thiết kế lần đó, có phải cũng liên quan đến anh không?”
Đầu dây bên kia không có tiếng trả lời, chỉ có tiếng cười khẽ của cô gái nhỏ, xen lẫn với âm thanh chúc mừng náo nhiệt ở bên trong.
“Đúng vậy.” Thiên Chi thừa nhận rất nhanh, “Nhưng anh hình như còn tự treo hình của chính mình ở trong phòng ngủ chính và thư phòng nữa ~ “
Chưa dừng lại ở đó, anh còn tự đặt hàng theo yêu cầu làm tấm ga giường với họa tiết con Khổng Tước.