Bên thằng Đức ấy thế mà gọi con bé Trà đi cổ vũ thật, còn cho nó ngồi hàng ghế của mấy anh dự bị nữa.
Chả phải trước giờ chỉ có mình tôi được ngồi ở đấy à?
Anh Hiếu dẫn tôi đến thì dặn dò vài thứ rồi cũng vào phòng thay đồ luôn, chắc chung kết nên cũng hơi sốt sắng.
Mấy anh khối 12 ngồi dự bị tôi đều quen cả, có một anh tên Thiện hôm trước xin xoài mà tôi không cho, cười vẫy tay với tôi.
-Bé ơi, sang đây ngồi với bọn anh này.
Tôi cũng thoải mái đi sang, liếc mắt thấy con bé Trà bị xa lánh ngồi im một góc. Tội nghiệp, xinh đấy nhưng ai mượn mắc bệnh công chúa làm chi.
Nhớ có đợt đi cổ vũ đá bóng, nó chê đội bóng ra mồ hôi có mùi kinh quá. Thế là bị cả đội ghét tới tận bây giờ. Có lẽ ngoài Đức nó cũng chả quen ai ở đây.
Nhưng kệ, thế tôi càng thích. Ghế ngồi có một bên ghế thẳng và một bên ghế quây, anh Thiện nhấc tôi ngồi vào giữa rồi đưa tôi hộp sữa, hỏi.
-Nay cổ vũ cho bọn anh à?
Tôi gật gật đầu, vừa tu sữa vừa trả lời.
-Đông quá anh nhỉ?
-Chung kết mà em.
Anh Thiện ngó ngó nghiêng nghiêng một hồi rồi ra vẻ thần bí, nói với tôi.
-Thằng Hiếu lớp anh nó thích em đấy.
Tôi trợn mắt, ngay lập tức gạt phắt đi.
-Bậy bạ, bọn em là tình đồng chí hẳn hoi đấy. Anh ấy sao mà thích em được.
Anh ấy nghe thấy tôi nói thế thì cười phá lên, thích chí ghẹo.
-Em đáng yêu như này, đến anh còn thích nữa là.
Một anh là thủ môn dự bị ngồi bên cạnh, tên Nam, cũng hùa theo.
-Anh nữa anh nữa.
Tôi nhìn một lượt từ đầu xuống đến chân, lắc lắc.
-Không được, trông anh cao to quá.
-Cao to thì mới bảo vệ được em chứ.
-Không thích đâu.
Hôm nay học sinh đến cổ vũ rất đông, mấy thầy dạy thể dục chạy điền kinh khắp sân, hét khản cả cổ họng.
-Cái lũ này, đứng dẹp ra, lên khu chỗ ngồi mà ngồi. Bóng đập vào mặt thì đừng có trách.
Hai anh lớp 12 dẫn dắt trận đấu thì vừa tưng hửng vừa trêu mấy bạn nữ mặc váy đang nhảy nhót cổ động viên. Cô hiệu phó đứng một bên canh mà thở hồng hộc.
-Vâng ạ, trận đấu đang sắp được bắt đầu, ôi chao nõn nà thế nhờ. Úi đau em cô ơi
-Hai đội đang bắt đầu ra sân, vâng khối 11 mang màu áo trắng và khối 12 mang màu áo xanh. Cổ động viên thì có size XXL. Vâng em nghiêm túc lại liền đây ạ.
Trận đấu giao hữu một bên thì hằm hằm như sắp quánh lộn, một bên thì ầm ĩ như cái chợ vỡ.
Phải lộn xộn thêm một lúc lâu nữa thì thằng Tú trọng tài mới thổi còi bắt đầu giao bóng.
Tôi chỉ để ý mỗi Đức. Nó không phải là đứa năng nổ trong các hoạt động ngoại khóa như này, Đức chỉ thích mỗi đá bóng thôi.
Nó đẹp trai thì ai cũng biết rồi, cả đội bóng thì nó sáng sủa ngon lành nhất. Sau đó thì đến anh Hiếu tạm được. Còn đâu thì vứt hết. Nhưng mà cái lạ là hôm nay trông nó cứ ngầu ngầu như nào ấy.
Trán quấn băng đô mà đen, khuỷu tay và đầu gối đều mặc lót đá bóng. Nó vừa chạy ra sân một cái là bên khán đài với đội cổ vũ hú hét ầm ĩ cả lên, con Trà đứng một bên mắt méo thành hình trái tim.
-Đức ơi, cậu đẹp trai quá, tớ thật là hạnh phúc mà.
Ngay lập tức, mấy chị bên đội cổ vũ quay ngoắt sang lườm nguýt phát sợ. Tôi cũng vừa muốn hét gọi tên nó thế là im bặt không dám làm gì nữa. Bèn chuyển sang anh Hiếu.
-Anh ơi cố lên.
Anh Hiếu nở nụ cười, quay lại nháy mắt với tôi.
Đức ở gần đấy, mặt sằm mày sì, đen như đít nồi. Nói thật tôi cũng chưa xem cái trận đá bóng nào mà nó gắt như này. Đội của Đức ke người rất khủng khi*p. Mà bên anh Hiếu cũng không chịu thua, mày kéo áo tao một cái thì tao cũng phải đá lại mày một cái.
Mới được một hiệp mà không biết thằng Tú rút ra bao nhiêu cái thẻ vàng rồi.
Bên trên, hai anh dẫn chương trình vẫn rất hăng say bình luận.
-Trận đấu quá căng thẳng, hai đội đã hòa một đều mà chân các bạn nữ vẫn trắng như trứng gà bóc.
-Đúng thế, tốc độ di chuyển của các cầu thủ đều rất nhanh nhưng mà trời lạnh quá, không biết đội cổ vũ mặc như thế có bị lạnh không.
Hết hiệp, hai đội ra ngoài sân nghỉ giải lao, tôi nhìn Đức đi về phía Trà mà thấy hơi ưng ức, cũng định theo sang nhưng bị anh Thiện kéo lại, nói.
-Lấy nước cho anh Hiếu đã kìa.
Tôi đành miễn cưỡng quay lại mà không biết ở bên kia, Đức gạt phắt chai nước mà Trà đưa cho mình, đang đưa mắt sang hung tợn nhìn tôi.