-Nãy mày lai con Trà đi ăn bánh cuốn trứng đúng không?
-Hôm qua thằng Hiếu lớp 12B đưa mày về nhà à?
-Thì làm sao?
-Thì làm sao?
Giờ ra chơi, Đức kéo tôi ra đoạn ngoặt ở cầu thang mé trái của khu. Chỗ này thưa người. Thích hợp đánh lộn mà không bị livetreams.
Hai đứa mắt lớn trừng mắt nhỏ, anh một câu, tôi một câu. Đứa tám lạng đứa nửa cân, không ai chịu nhường ai. Mỗi tội tôi lùn hơn nó một cái đầu, té ra mấy lúc chửi lộn toàn phải ngỏng cái cổ lên.
Trừng được một lúc thì thấy hơi mỏi, thế là tiện chân đá một phát vô đầu gối nó, bước lên ba bước chỗ bậc cầu thang, lấy đà từ trên cao nhìn xuống, chấc mắt hỏi.
-Ý mày làm sao? Muốn quánh lộn với tao hửm?
Bạn Đức nhếch môi cười khinh bỉ.
-Mày nhắm đánh lại tao không?
Tôi câm nín. Nó láo liên nhìn từ trên xuống dưới người tôi. Sau đó giả vờ đưa tay 乃úng một cái. Ý chỉ một ngón tay của nó cũng khiến tôi úp mặt xuống đất ngay.
Nó bảo.
-Mày biết Trà nó thích tao. Sao còn bắt tao lai nó về?
-Tao muốn để cho nó tự chuốc lấy nhục thôi.
-Chứ không phải để ngồi xe SH với anh Hiếu nhà mày à?
Tôi lại đá một cái vô đầu gối nó, tức mà thở hồng hộc như con bò ấy, quát.
-Con Hằng đi với mẹ nó. Anh ấy chở tao về thì có làm sao?
Đức túm cổ tôi xách lên như xách con nhái, định bụng ném tôi từ tầng hai xuống. Khinh khỉnh nói.
-Thế tao lai Trà đi ăn bánh cuốn trứng thì có làm sao?
Tôi bắt đầu điên lên rồi, túm tay nó cắn mạnh một cái. Bạn Đức đau nhăn hết cả mặt mũi, lấy tay kia Ϧóþ má để tôi nhả ra.
-Con này, mày tuổi chó à mà cắn đau thế?
-Mày lai nó đi ăn bánh cuốn thì được, xong tao bảo mua xôi cho tao, mày có mua đâu.
Đức hơi cứng người, mà vẫn cố Ϧóþ thị mềm để cãi.
-Không phải anh Hiếu kia mua cho mày rồi à?
Cái thằng ấu trĩ nhà mày. Mày so đo đến thế chứ gì? Mày lai gái đi lượn phố, đi ăn bánh cuốn thì không sao, đến lượt tao thì mày làm ầm làm ĩ lên.
Mày ngon lắm Đức ạ, tôi gạt phắt tay nó ra, dứt khoát nói.
-Đã thế thì chia tay. Mày đi mà yêu em Trà của mày ấy.
Đức thấy tôi nói vậy, cũng máu xông lên não, dí sát mặt tôi mà nói.
-Bố mày lại sợ cơ. Chia thì chia, đi mà ngồi SH với cái thằng kia nhá.
-Đứa nào hối hận đứa đấy làm chó.
-Cút mẹ mày đi.
Hai đứa dùng dà dùng dằng, tôi thấy nó hùa theo thật, còn cái bộ dáng không sợ trời không sợ đất kia nữa. Bỗng cảm thấy hơi tủi thân, cố đấm ăn xôi.
-Tao về tao mách mẹ mày là mày lai gái đi ăn bánh cuốn.
Nhà tôi với nhà Đức ở cùng một khu chung cư 5 tầng, nhà tôi tầng trên, nhà nó tầng dưới. Mẹ tôi và mẹ Đức là bạn thân với nhau. Mỗi khi tôi bị điểm kém, thằng mất dạy này cứ lên mách với mẹ tôi. Ức lắm mà tại nó học giỏi hơn nên không làm gì được.
Quả này phải đi ăn vạ một phen.