Bác sĩ cho nó hay. . Nó bị ung thư phổi giai đoạn II.
Cả trời đất như sụp xuống, tay nó run lên, nó suy sụp, ko lời nào tả được tâm trạng của nó lúc này.
Bác sỹ khuyên nó nên nằm lại bệnh viện có thể nó sẽ sống thêm được vài ngày nhưng nó gạt phắt đi, sống như thế ko bằng ૮ɦếƭ.
Trở về nhà, nó tự nép mình vào góc, nó khóc, nước mắt của một thằng con trai, nó không khóc vì nó sắp ૮ɦếƭ, nóko sợ ૮ɦếƭ, nhưng gia đình nó, nhất là nhỏ, nhỏ sẽ thế nào đây??
với tay lấy quyển sổ, nó viết,hai hàng nước mắt chảy dài...
Reng. . Reng. .
- chồngàk, bây giờ ck có rảh hok?
- vk ngố àk, ck mệt lắm, ck muốn ngủ.
- híc, giờ này mà ck còn ngủ được àk? Hay là ck ghét vk?
- ck.. Mệt thật mà... Ck ngủ đây.. .
Phụt. . .
Máu. . . Nó thổ huyết, buông điện thoại nó ngả người trong ko gian, 2 mắt nhắm nghiền. . . nó ngủ rồi, nó sẽ ko tỉnh nữa.. .
- ck, ck sao thế? ck nghe máy đi. ..
Chắc ck ngố đang trêu mình đây đây mà - nhỏ nghĩ thế.
Đến phòng nó nhỏ chạy xộc vào.. .
- ck ơi, hum nay zui quá, dậy đi, vk đưa ck đến chỗ này.
Im lặng. . .
- ck sao thế. . ??
Ko có tiếng trả lời. . .
Máu. . .
- ck đang ngủ àk? Vk đến rùi nèk,đưa vk đi ăn kem đi ck, vk muốn ăn kem.
Im lặng. . .
- ck sao thế? Trả lời vk đi chứ. Sao ck ngủ mãi vậy. Dậy đi ck, đưa vk đi ăn kem.
Từng tiếng nấc nghẹn đến thắt tim. Nhỏ ôm nó vào lòng. Cuốn sổ cùng mấy tầm hình rơi xuống, trong đấy là những gì nó viết. . .
ngày. . Tháng. . Năm. .
Hôm nay đi chơi với vk ngố vui quá, vk cười tít mắt, chắc là thíx mình rồi. =))...
ngày. . Tháng. . Năm.
Cuối cùng thì mình cũng tán được vk ngố rùi, mất bao nhiêu thời gian mới tán được đấy. . .
ngày. . tháng. . năm.
Vk ngố àk, ck xin lỗi, ck sai rồi,ck ko nghe lời vk, ck vẫn hút thuốc nèk, vk phạt ck đi. ..
Vk đã nói là sẽ ko khóc rùi đấy nhá. Hì hì, trời cũng lạnh rồi vk nhớ mặc áo ấm vào nhá.. Thôi, viết đến đây thôi, ck mệt quá, ck ngủ đây. . .
- ck đừng ngủ nữa, ck tỉnh lại đi sao ck ngủ lâu vậy? Sao người ck lạnh thế này? để vk sưởi ấm cho ck nha. Ck ngủ một lúc thôi ck nha, ck còn phải đưa vk đi ăn kem nữa đấy. . .
Nước mắt lăn dài trên khuôn mặtnhỏ, mím chặt môi kìm nén nỗi đau, nhỏ khóc ko ra tiếng.. .
Bước trên con phố cũ ngày xưa nhỏ và nó từng đi qua, ký ức ùa về nhỏ bước đến cái quán cafe cũ. . . Vẫn là cái bàn ấy nhưng giờ chỉ còn có mình nhỏ.
Gọi 2 ly kem nhỏ đặt một ly về phía đối diện.
- ck àk. Kem dâu ck thíx nè, ck ăn đi. . .
- để vk đút cho ck nha. . .
- ck ko thíx àk? Vậy để vk ăn nha..
Mọi người xung quanh chỉ biết lắc đầu thở dài, như hiểu ra chuyện nên ko ai lên tiếng.
- ck à, nhìn vk ăn này.
Đưa thìa kem vào miệng, nhỏ mếu máo, hai hàng nước mắt đẫm lệ, nhỏ lao ra khỏi quán như người mất hồn.
Trong vô thức nhỏ thấy nó đang đứng ở bên kia đường, nhỏ chạy vụt sang mà ko biết đằng sau có một chiếc xe máy đang lao tới. . RẦM. .
- có người bị tai nạn kìa. .- tiếng bà bán nước gần đấy.
Nhỏ được đưa đến bệnh viện,sau một hồi ngất đi cuối cùng nhỏ đã tỉnh. Lao ra khỏi giường bệnh nhỏ gào thét tên nó như một người điên.
Bác sỹ cho biết vùng đầu nhỏ bị tổn thương nặng có lẽ đã gây ảnh hướng tới tâm lý, bố mẹ nhỏ chỉ biết khóc khi người ta đưa nhỏ vào khoa tâm thần.
Họ nói nhỏ bị điên. Ko, nhỏ ko điên, họ đâu hiểu được nỗi đau mà nhỏ phải chịu. . .
Bữa cơm chiều hôm ấy nhỏ tỏ ra tỉnh táo hơn, giấu chiếc thìa sắt vào áo, nhỏ trốn vào một góc khuất mở tấm hình mà 2 đứa chụp chung, nhỏ cười trong nước mắt...
Mây đen kéo đến, tiếng sét ầm ầm như xé tan bầu trời. . .
Xoẹt. . .
Kèm theo tiếng sét là những giọt máu đỏ phun ra.
Cơn mưa cuối thu rơi ào ào như .. Mưa hoà chung vào máuvà nước mắt.
Sáng hôm sau, người ta thấy xác một người con gái đang ôm chặt tấm hình, cổ tay đã khô máu, đôi môi nở một nụ cười .
Nhỏ đi rồi, nhỏ đang rất hạnhphúc, ở nơi đó nhỏ và nó đang cầm tay nhau bước đi
trên đồng cỏ xanh, đến miền đất hạnh phúc.