..... Lại 1 ngày trôi qua....
Hôm nay tôi lại bắt đầu con đường học hành... Hôm nay là ngày đầu tiên tôi học đại học !Tôi phải thành công !
Vì con Phương phải bay về Việt Nam để giải quyết công việc nội bộ gia đình nên tôi phải đi học 1 mình..
Nhà tôi may mà khá gần trường , đi bộ mất khoảng 15 phút nên cũng tiện
Một mình lê lết trên con đường thành phố đông đúc , nhộn nhịp... Vừa đi vừa được ngắm đầy đủ các loại thương hiệu xe hơi nổi tiếng . Vì bên này trời lúc nào cũng như lúc nào , quanh năm ngày tháng mát mẻ nên người ta toàn đi xe mui trần
Đang đi bống 1 chiếc xe mui trần đen xẹt qua mặt tôi... đó là Thái Minh... chiếc lamborghini thu hút tất cả ánh mắt của mọi người xung quanh bởi vẻ đẹp thương hiệu của nó
VEOOOOOOOOOOOO`!
Lại 1 chiếc lamborghini trăng xẹt qua mặt tôi, nheo mắt lại..... là Dương !
..............
Tôi cúi gằm mặt xuống
- Hai người đó bây giờ phải thừa kế cả 1 tập đoàn to lớn.... Phải nắm giữ trong tay hàng triệu miếng ăn..... họ phải thay đổi.. Minh cũng vậy... mình phải thay đổi ! Quyết tâm thành công trên con đường học hành để sau này có 1 tương lai sáng lạn . Bây giờ mày phải sông bằng con người tên Dương Nhật Linh ! Cái tên Lương Oải Hương đi vào dĩ vãng lâu rồi !!
Trường tôi hôm nay có gì mà nhộn nhịp thế nhỉ ? Hàng trăm người đổ xô nhau chen chỗ ở cổng trường làm gì ?.. Lúc này tôi mới đến được trường mà không có đường đi vào trường nên tôi bất đắc dĩ đứng ở đây luôn... Như là mình “hùa” theo họ vậy
- AAAAAAAA Anh Thái MInh
- Á Á á á ! Anh Dương
Trời ơi ! Lamborghini kìa!!!!
Tất cả đều reo hò , ồn ào hết cả 1 vùng . Mặc dù bảo vệ ngăn cản nhưng vẫn không thể làm gì được
Rồi tất cả rẽ thành 1 lối để 2 chiếc xe kia đi vào !
Tất cả đều tròn xoe mắt sung sướng vì được ngắm 2 hoàng tử của trường
Ai nấy đều cầm điện thoại chụp ảnh , quay film...
Hai chiếc xe đã vào trong trường ai cũng theo 2 chiếc xe kéo nhau vào trường.. Tôi nhanh chân chen luôn vào trường... Phù ! May quá Đúng lúc đóng cổng vì đã đến giờ vào lớp
Đen đủi cho lũ sin viên hám trai ngoài kia . Chưa kịp vào nên phải nghỉ luôn buổi học ngày hôm nay
Có trách thì cũng trách cái tính hám trai của mấy người mà thôi
Bây giờ tôi nhanh châ chạy vào lớp .Cũng may là cô giáo chưa kịp vào !
Nhanh chân chạy vào chỗ ngồi bất đắc dĩ của mình. Tôi nhận được rất nhiều ánh mắt bất bình thường của các nữ sinh cùng lớp
Không thể chịu đựng được nữa , tôi đứng phắt dậy và nói
- Này ! Tôi nói cho tất cả biết nhá ! Các người tưởng tôi muốn ngồi chỗ bẩn thủi này sao? Vậy thì bạn nào muốn có thể đổi chỗ cho tôi được không ? Coi như tôi cầu xin ! Ok ? ( Tôi hùng hổ nói )
- ...... ( Im re )
- Nếu không ai đổi... Hi vọng các bạn có thể bỏ cái ánh mắt của các bạn ra khỏi người tôi.. hay là các người hâm mộ tôi.. Có việc gì thì cứ nói chứ lúc nào , ngày nào cũng nhìn , nhìn , nhìn ,nhìn ,nhìn . Tôi thấy tôi không đủ dũng cảm để chịu đựng đâu
- ............. ( im re )
Tôi chuẩn bị ngồi xuống thì.....
- Ê con nhỏ kia ! mới buổi đầu tiên mà hùng hổ quá ha... Mày nghĩ mày là ai mà bọn tao phải chú ý đến mày cơ chứ ? Bây giờ thì biến ra khỏi chỗ đó ngay
Nói xong con nhỏ chạy đến chỗ tôi , vứt cặp sách của tôi xuống đất kéo tôi và đẩy tôi ngã xuống sàn lớp
- Chỗ này tao sẽ ngồi ! Cút ! ( nó chỉ vào mặt tôi )
- Được thôi ! ( Tôi nhìn nó )
Sau đó tôi cúi xuống nhặt chỗ sách vở bị rớt ra ngoài . Chuẩn bị chuyển chỗ thì bỗng cả lớp im phăng phắc . Đó là Dương , Dương đang đi vào lớp
Đi vào chỗ của mình , Dương nhìn tôi lạnh lùng :
- Cút ! ( Dương nói mạnh giọng nghe thật kinh rợn )
- Được thôi !! ( Tôi cười nhạt , con kia cười đắc ý )
CẠCH! ( Tôi sững lại , cả lớp cũng sững lại bởi tiếng lên cò súng )
Dương chĩa súng vào con kia
- CÚT ! ( Dương nói bằng chất giọng đáng sợ, con kia mặt xanh mày lét , mồ hôi rỏ từng giọt..... )
- Dạ....dạ.... xin anh... em biết lỗi rồi ạ... em sẽ không thế nữa ( Con kia ra khỏi chỗ , van lạy Dương )
- ............. ( Tôi và cả lớp nín thở theo dõi từng động tác của Dương )
Không nói gì , Dương lạnh lùng hạ súng và đi ra khỏi lớp
Cả lớp vẫn chưa hết kinh hoàng.. Ai nấy vẫn im thi thít tại chỗ của mình.. không ai dám bàn tán gì ...
Dương vừa ra khỏi lớp , con nhỏ đó ngất luôn ... đàn em cn nhỏ đó chạy đến :
- Chị Hoa.... chị Hoa.... chọ có sao không ?
Rồi mấy con nhỏ đưa nó đi luôn
Tôi vẫn đứng đấy,.... ôm cặp sách . Tôi rụt rè nhìn mọi người xung quanh... không ai dám nhìn tôi nữa !
Tôi nhíc từng bước nhỏ về vị trí cũ
Đúng lúc đó , cô giáo bước vào .
- Xin lỗi ! Hôm nay cô có chút việc bận nên vào lớp trễ .Chúng ta mở sách ra học bài đi!
.......................
........................
Cả buổi học đó , Dương không vào lớp... Tự hỏi cậu ta đến trường để làm gì ? Tôi biết đây là trường do nhà cậu ta xây nên rồi... nhưng cậu ta đến trường để làm loạn ah ?... Thôi.... Nghĩ làm gì cho nó đau đầu..... Mình vẫn còn trẻ
Đờ người ra... mình đang nghĩ về cậu ta sao? không được.... bây giờ mình phải tránh xa tất cả.. quá khứ đã quá đau rồi...
Hôm nay chúng tôi được về sớm nên tôi đi dạo , tôi cứ đi lặng lẽ 1 mình , tôi vươn mình hít thở cái không khí trong lành , mỉm cười thật tươi...
Tôi cứ thảnh thơi đi dạo mà không biết có 1 chiếc lamborghini đen đang đi từ từ , chậm rãi cách tôi không xa...
(* CHÚ THÍCH : Thái Minh vẫn với vẻ lạnh lùng đó , lái xe chầm chậm theo sao Hương... Anh không thể tin rằng gặp Hương ở đây... Nhưng anh cũng giống Dương, đang phải lao đầu vào trận chiến tranh dành quyền lực ... Nếu bây giờ anh với Dương tranh giành Hương thì Hương sẽ gặp nguy hiểm . Bởi cha anh la 1 người cực kì đáng sợ... 3 năm trước may mắn rằng Hương ra nước ngoài và đổi toàn bộ giấy khai sinh không thì.......... Anh đã điều tra thận phận của Hương bây giờ rồi... Hiện tạithif anh chỉ có đứng nhìn bên ngoài và bảo vệ Hương gián tiếp mà thôi . Anh tin rằng Dương cũng thế... Anh cả Dương không chỉ tranh dành quyền lực mà tranh giành cả người con gái ấy..... **)
* * *
- Ba ! Mẹ ! ba mẹ về rồi ạ ! Con nhớ ba mẹ quá ! ( Về đến nhà ! Thật vui khi thấy ba mẹ về nhà . Hơn 1 tháng nay , ba mẹ tôi về Việt Nam không biết có việc gì đột xuât )
- Ừ ! Cuộc sống đại học như thế nào rồi con gái ! ( Ba tôi xoa đầu tôi )
- Hì ! Dạ ! Tốt ạ ! ba yên tâm ( Tôi cười híp mắt )
- Ừ ! Con gái ba cố gắng lên nha!
........................
...................
Thế là cả nhà tôi lại được quây quần bên nha
• * * *
................. Sáng hôm sau.......
Tôi lại phải vác cái xác đến trường... hôm nào cũng vậy... cứ tầm 7 giờ là cả trường lại nhốn nháo ra cổng trường để đón 2 chàng hoàng tử... Vì vậy cuộc sống của tôi ngày cũng gặp khó khăn hơn khi không thể nào đến trước 7 giờ
Bất đắc dĩ , hôm nay tôi cũng đứng ở ngoài cổng trường để “đón” 2 chàng hoàng tử..
Hôm nay là ngày thứ 3 đến trường, 2 chiếc lamborghini phải đóng mái vì sợ bị chụp ảnh
- AAAAAAAAAAAAAAAAA
Cả đám lại roe hò... Gì đây ? Lại thêm 1 chiếc Limo đen đi sau 2 chiếc lamborghini... Lại nhân vật bí ẩn nào đây.. Tôi nheo mắt . Chết cha ! Cổng đang đóng... Tôi nhanh chân xô đẩy , dẫm đạp để được vào trường...
Và cả đám hám trai kia lại bám theo 3 chiếc xe kia... Tôi vì tò mò cái người đi xe Limo nên mới đi theo
- AAAAAAAAAAAAA ! Đẹp trai quá ! ( Cả đám reo hò khi nhìn thấy chàng trai bước ra từ xe thứ 3 kia .... )
Tôi trố , trợn tròn mắt , mồm há hốc...
Bước ra là 1 chàng trai cao , to không khác gì Dương và Thái Minh.... Tôi không ngạc nhiên vì độ đẹp trai của người đó mà tôi không thể tin vào mắt mình người đó chính là thằng Hải... Thằng em trai tôi........ Bây giờ nó đẹp trai hơn trước rất nhiều... Nhưng sao nhìn nó bây giờ lạnh quá vậy ? Bây giờ nó vẫn là đàn em của Dương sao ?
Tôi lại thêm 1 cuộc tấn công nữa để đến được chỗ thằng Hải
BỐP ! ( Tôi gõ 1 phát vào đầu thằng Hải khiến toàn dân thiên hạ ồ lên 1 tiếng )
- Thằng kia sao mày lại ở đây ? ( Tôi rú rít lên )
Thằng Hỉa mặt đỏ bừng vì vừa bị dìm hàng..
- Cô là ai ?
Ơ.... cái gì đây ? Nó bị mất trí rồi à ? sao lại..... ax ax
- Cái gì ?? ( Tôi nổi cơn lên )
- Con nỏ nào đây ? ( Nó free cho tôi thêm 1 quả bẽ mặt nữa )
Tôi tối mặt
- Con nhỏ này đúng là thấy sang bắt quàng làm họ mag !
- Con nhỏ này là ai mà dám động đến hoàng tử mới của trường cơ chứ
- ..............bla..................bla..................
Tôi đứng im như 1 pho tượng... nhìn 3 thằng com-le lạnh lùng đi
- A ! ( Bỗng – tôi bị 1 nhỏ đẩy ngã )
- Con kia 1 Mày định chơi trội hả ? ( 1 con đàn chị hùng hổ quat tôi )
- Cái gì ? Chị là ai !? Thử làm lại lần nữa xem nào . Chị đừng tưởng cứ lớn hơn tôi là có quyền lên mặt nhé !
Con kia túm tóc tôi giật rồi xách rôi đứng dậy
- Con này láo ! Tao Lachi năm thứ 3 đây ... Tao là chị hai của trường này đây ! Mày thử nói lại xem nào
BỐP ! ( Tôi free cho cô ta 1 phát tát rất mạnh , cô ta nhả tay ra khỏi tóc tôi và ôm má
- Con ** này !... mày dám tát tao hả ?
Lachi trừng mắt , định dơ tay tát trả nhưng bị tôi dữ chặt lại
- Nói cho chị biết .... Lachi.... cho dù chị có là năm thứ 4 hay là gì gì thì chĩ cũng không đấu lại được tôi đâu.... 3 năm rồi..... tôi đai đen karate 3 năm rôi ... Chị nghĩ chị thắng được sao ? ( Tôi nhếch mép sau đó quay người bước đi )
Để lại Lachi đứng đó tím mặt , nhìn tôi với ánh mắt hình viên đạn
- Rồi xem , mày không sống yên ổn trong ngôi trường này đâu ( Lachi nghiến răng ken két )
................
................
.........................
...............................
- Ặc ! Tức quá ! Cũng tại thằng Hải.... Nó đâu rôi? 3 năm nay không gặp nó , tới đây mà không hỏi thăm mình lấy 1 câu . đúng là tội lớn tày trời mà....
Tôi ngó nghiêng khong thấy người cần tìm lên phải quay về lớp
- Về ta tính sổ với mi sau ( tôi cắn môi )
• * * *
Về lớp tôi nghe được những lời bàn tàn về cậu sinh viên mới trong trường
- Hoàng tử mới đến học sát lớp mình đấy ! Ôi nhìn đẹp trai hết mức
- AA ! Anh ấy còn nhìn mình nữa cơ
- AAAAA ! Ôi hạnh phúc quá !!! ^^
- .......................
...............
Cái gì ??? Sinh viên mới... Cái gì đây....nó.... nó.... à không ! Sao lại là sinh viên mới... Nó kém mình 1 tuổi cơ mà... Sao lại học cùng ... Ôi thôi chết rồi... Nhầm rồi !..... Sao lại có người giống thế chứ lị... Không thể nhầm được ! Đấy rõ ràng là thằng Hải... Nhưng nhỡ nhầm thì sao ???!!!... Thằng Hải lùn hơn thì sao ? Mặt non hơn thì sao ? Kém 1 tuổi thì sao ? Sao lại đi xe sịn chứ ... Cả cách ăn mặc cũng nhầm rồi... Chênh lệch khá lớn
Tôi cứ suy nghĩ ௱ôЛƓ lung..... Lúc cô gáio vào cũng là lúc suy nghĩ của tôi bị cắt đứt.. Thôi ! Đi học về mình xác nhận sau