- Vừa bước vào trong nhà , tôi đã thấy Thái MInh ngồi ngả người ở ghế sofa , mắt nhắm chặt , toát lên gương mặt đẹp trai không tả nổi
- này ( Tôi tiến lại gần . Vừa nói vừa chạm vào người Thái Minh)
- ............. ( Vẫn yên nghỉ @_@)
- Thái..............
- CÂM( Chưa kịp nói hết câu thì Thái MInh đã lên tiếng )
- ............. ( Tôi im luôn =’=)
- .............(Thái Minh lại nhắm mắt . OMG . Tức quá trời)
- Này................Oái!Oái!
Chưa nói hết câu , bỗng Thái MInh vươn tay luồn qua eo và kéo tôi ngã vào lòng hắn . TRời đất ơi, máu tôi sôi sùng sục lắm rồi
Một tay vòng eo , 1 tay vòng vai , hắn kéo mạnh tôi vào người hắn, mặt tôi thì sát mặt hắn lắm rồi.... Tôi trợn tròn mắt
Bỗng từ từ , hắn mở mắt .....
Nhổm dậy , ngẩng đầu ...... môi hắn chạm môi tôi . Rồi hắn lại từ từ nhắm mắt lại trông hắn thanh thản vô cùng. Đến lúc này , có lẽ mắt tôi lồi ra rồi><
BỐP !!
Tôi đẩy hắn ra , tát 1 cái thấy mạnh , đau và tôi đứng dậy
Nước mắt tôi đã bắt đầu đọng lại ở khóe mi , ngày càng nặng ..... 1giọt , 2 giọt
Bỗng Thái Minh đừng dậy , 2 tay giữ chặt vai tôi, mạnh đến bắt thường . Dường như tôi có thể hình dung xem hắn sẽ làm gì ..... nên vậy , lần này tôi rát dứt khoát và mạnh mẽ. Tôi không phản kháng hay có bất cứ thái độ gì. Tôi nhìn thằng vào mặt hắn , cái nhìn dứt khoát và nghiêm túc . Hững cũng đứng như thế , nhìn tôi và vẫn bấu chặt vai tôi . Có lẽ chính sự dứt khoát đã khiến tôi không hề cảm thấy đau mặc dù trên vai tôi có thể có vết bầm
- Kelvin ? ( Bỗng có 1 tiếng nói quen thuộc vang lên sau lưng tôi . Phải đó là tiếng nói của Lyn )
Đẩy người Thái Minh ra , tôi quay ra sau , cúi đầu
- 2 người........
- Không ! Lyn ! Lyn cậu hiểu nhầm rồi
- Hiểu nhầm ?
- OMG . Tớ đến đây hỏi tại sao anh lại nhìn thấy tớ ngất mà mang về nhà thôi mà . Tớ định cảm ơn nhưng anh ấy bảo không cần . Nhưng nhất định tớ phải cảm ơn anh ý nhưng anh ý lại không nhận thế là chúng tớ đôi co . Đúng không anh Thái MInh .... ah quên . Anh Kelvin ? ( Tôi quay đầu hướng về phía Thái Minh )
- ........ ( Thái Minh không nói gì , lạnh lùng quay người đi )
- Ah mà Lyn ! Sao cậu lại rời viện ?
- Ừm........ Bác sĩ vừa bảo rằng vết đâm của tớ hồi phục khá nhanh , chỉ cần về nhà tĩnh dưỡng là được
- hihi.... ơ ..... mà về nhà ?
- hehe...... Đúng vậy , đây là nhà tương lai của tớ chứ đâu . Hờ hờ ..... Sớm muộn gì cũng cưới nên tớ về ở trước luôn..... kaka... yên tâm . Cơ mà có con tớ chọn cậu làm mẹ đỡ đầu của con tớ..... kaka
- ........ ( Tôi không nói gì , chỉ mỉm cười nhẹ )
- hehe... Mà cậu ở lại đây măm măm với tớ nhá . !! Khà khà !! Hôm nay tớ mới thuê 1 đầu bếp giỏi nhất vào đây...
- Thôi thôi =)) Tớ đang bận lắm rồi..... Còn 1 núi bài tập chưa làm kia kìa
- Hớ hớ..... eo ôi chảnh chưa kìa ( Lyn bĩu môi giả vờ dỗi )
- Thôi mà ! Tha cho tớ lần này đi . Mấy hôm nữa tớ lại ........ Hôm nay để cậu với anh Thái Minh . à anh Kelvin tâm sự sau bao năm xa cách đi..... keke
- kaka... Con này mày khôn
- Kaka.... Thôi ! Tớ về ..... ăn ngon miệng nhá ( Tôi nháy mắt )
- Con ranh... kaka
- kakakaka
Thế là tôi ra khỏi cổng
* * *
- Lương Oải Hương ! mày phải mạnh mẽ lên ... Nhớ đấy ! Thái Minh chả là gì hết. Mày không có tình cảm gì với tên đó với lại hắn cũng có coi mày ra gì đâu . Lyn là mạng tốt , là ân nhân cứu mạng
Tôi cứ lẩm bà lầm bẩm cho đến khi...
KÍTTTTT !!
- AAAAAAAAAAAA!
1 chiếc ô tô phanh gấp trước mặt tôi ... tôi hét .... Cánh cửa xe chợt mở ra
- Ơ ! Cái thằng kia ! Mày có bằng lái xe chưa mà dám đi như thế . Mới lớp 9 mà cứ như ông già....
Tôi chau mày khi nhìn thấy thằng đpos chính là thằng hải . Quả thật , Tuy bây giờ thằng Hải mới có lớp 9 thôi nhưng nhìn nó không khác nhìn trai 17-18 tuổi . Căn bản là nó cao và được nhận thức trước lứa tuổi
- Lên xe !
- Cái gì ? mày ra lệnh cho chị mày đấy à !? ( Tôi nguýt )
- Nhanh ! Anh Dương cần gặp cô
- Dương ? ( Ấy chết ! hắn đang bị gãy chân )
Thế là tôi lại vội vội vàng vàng , tôi chạy vào trong xe thằng Hải
- Ê ! Ta hỏi mi
- Đừng hỏi ta về thằng đó....
- thằng đo ?
- à Không
- Nói ! Sao mi biết ta chuẩn bị hỏi về ai ? Chẳng nhẽ có chuyện gì mà tất cả biết mà ta không biết sao ? Nói ! Mau..... ( Tôi hét ! mắt trợn lên nhìn thằng Hải trừng trừng )
KÍT !!!
Thằng Hải phanh xe gấp vì sự tức giận của tôi....
- Chuyện Lyn với Thái Minh , mi biết không ?
- .......... ( Thằng Hải im lặng )
- Nói ! ( Tôi hét )
- Mi đã biết rồi thì ta cũng sẽ nói cho mi biết
- .......
- Lyn tên thật là Huệ
- Huệ ? Thảm nào ... ai cũng gọi Lyn là Huệ . Tưởng nhầm
- Huệ bị bệnh tim
- Cái này thì không phải kể . Ta biết rồi
- Kelvin là cái tên mà cô ta đặt cho hắn
- ......
- Hắn thực sự yêu cô ta rất nhiều
- .......
- Khi được tin cô ta chết , hắn đã không ăn uống gì 2 tuần liền . Rồi hắn bắt đầu kiệt sức suýt chết và phải vào viện.... Sau đó hắn trở thành 1 con người hoàn toàn khác . Lạnh lùng rồi càng lạnh lùng hơn . Giết người nhiều hơn và không bao giờ gần bất kì đứa con gái nào
- Không bao giờ gần bất kì đứa con gái nào ?
- Đúng . Đã có 1 lần 1 đứa con gái không may chạm phải anh ta , hắn ta giết chết luôn tại chỗ
- Nhưng......
- Mi thì....
- .....
- Chắc chắn mi làm sao thằng được nhỏ đó
- .... ( Tôi hkoong nói gì chỉ im lặng )
Vèoooooooooooooooo ( Chiếc xe lại bắt đầu chạy băng băng trên đường )
KÍT !
Chiếc xe dừng lại ở ngôi nhà đó – ngôi nhà của Dương
- Sao lại đến đây ?
- Anh Dườn về rồi . Đang ở khu nhà chính tầng 2
- Về rồi àh . chết cha !!
Thế rồi tôi phóng ra khỏi xe và chạy thẳng vào chỗ Dương
UỲNH !
Cửa phòng được mở ra 1 cách dữ dội
- ơ ... xin lỗi ..... xin lỗi... tôi không cố ý ( Mặt tôi bắt đầu đỏ dần , tôi cúi mặt xuống nói )
- ........
Ngửng đầu lên tôi nhìn thấy Dương đã dựa người vào thành giường và nhìn tôi
Tôi lặng lẽ đi đến chỗ cậu ta
- Sao lúc ý cậu lại cứu tôi ... ( tôi nhếch mày nhìn hắn )
- Ai cho phép cô chết ? ( Dương gằn giọng )
- Ô hay ! Tôi chết hay không chết thì cũng phải xin phép àh ? ( Tôi vênh mặt )
- Nói lại ! ( dương gằn giọng )
- .... ( Tôi im luôn )
- Nói nữa cô sẽ phải hối hận
- ......
- ........ ( Dương cũng im )
- Cảm ơn ! ( Tôi nói nhỏ và đầu cũng cúi xuống )
- .... ( Dương không nói thể hiện thái độ không có gì )
- Chân cậu..... ?
- ....... ( Dương vẫn không nói gì )
Tôi bấu chặt chăn rồi lật mạnh lên xem cái chân của hắn , lúc ấy hắn đang đắp chăn nửa người
OMG....... tôi há hốc mồm mắt trợn tròn
Cái chân..... cái chân suýt nát bét , ướt đẫm máu , máu thấm vào chăn , thấm xuống giường . loang ra khắp giường . Tại sao cậu không đến bệnh viện . Cậu ta đắp chăn như thế này chỉ để che tầm mắt nhìn của mình thôi sao ?
- Câuk............. ( Măt tôi lại bắt đầu mọng nước )
- Cút ! ( Dương gằn giọng )
- Tại sao ?
- cút ! ( Giọng Dương gằn xuống ngày càng ghê gớm )
- Không ! Tôi phải ở đây !
Cạch !
Dương rút súng ra lên đạn và nhắm thẳng vào tôi
- Bắn đi !( tôi nhìn thằng vào mắt Dương )
- ......
- Mau ! ( Tôi hét )
Dương từ từ hạ súng xuống , mắt từ từ nhắm lại -> xỉu luôn
- DƯơnggggggggggg !
Tôi nước mắt giàn dụa , chạy đến chỗ dương và ôm chặt hắn
Dương như đã rất yếu nhưng cậu vẫn cố lấy hết sức lực vòng qua tay tôi và mở mắt
- Ta........ không cho phép em chết ! ( Dương nói một cách yếu đuối )
sau đó từ từ đặt nụ hôn lên môi tôi nhẹ nhàng
Ngất !
- Hải !!! hải đâu !!! Mau ! Mau đưa cậu ta đến bệnh viện . Cậu ta mất nhiều máu quá .....
.......................
Vèoooooo
Chiếc xe Lexus trắng phóng nhanh hết mức độ
Ò Í E ! Ò Í E !!!!!!!!
Một lần nữa tôi lại phải vào chính cái bệnh viện ấy . =’= . Mình có duyên với nó quá....
Dương vì mất quá nhiều máu nên đã đưa đi cấp cứu
Tôi ngồi ghế chờ....... mặt cúi xuống , mắt rưng rưng
- Đúng là.....
- Hương? ( Chưa nói hết câu , tôi bị chặn họng ngay bởi một tiếng nói , ngẩng cổ lên , đó chính là Lyn – huệ . Tôi đã nghĩ rất kĩ rồi . Dù là Lyn hay là huệ , là người yêu cũ hay mới của Thái Minh thì tôi cũng không quan tâm .... Tôi và Lyn sẽ mãi mãi là bạn tốt của nhau..... mãi mãi )
- Ơ.....Lyn...... Sao cậu đến đây ?
- Tớ đến khám lại vết thương . Ủa ? Nhưng sao cậu lại ở đây
- Ơ đây hay không đây không phải việc liên quan tới chị ( Tôi chưa kịp nói gì thì thằng Hải đã từ đâu đi tới rồi chen ngay vào )
- ơ đây là......?
- Không phải việc......
- Hải !!( Hải định nói hỗn nên tôi mạnh giọng quát )
- ........ ( thằng hải với Lyn im )
- Đây là hải ....... em trai tớ.... nó có gì không phải cậu tha thứ cho nó....... Hải ! hãy nói chừng mực ( Tôi cau mày )
- Hihi... không sao đâu........ Em ý cũng nói đúng mà. Đây cũng không phải việc của tớ
- Này ...... Cậu đừng nói đỡ cho nó
- thôi thôi.......
- “nói đỡ ” ??? * nhếch mép * mơ àh ? ( Thằng hải thái độ , sau đó đút tay vào túi quần và lạnh lùng quay lưng bước đi )
- Thôi thôi . Kệ em ý đi
- ừm......
Vừa bước đi được mấy bước ....... thằng Hải dừng lại , hơi chếch đầu...
- Đừng quên..... “ngôi biệt thự HAND” 10 năm về trước...
Nói xong , thằng Hải nhếch mép 1 cái rồi đi thẳng.... Để lại cho tôi với dấu chấm hỏi ( ?) to đùng
- Trời ! Nó vừa nói cái gì vậy trời ?? Ngôi biệt thự HAND ?? Cậu có biết ngôi biệt thự nào như thế không ? Biệt thự mà cũng có tên chắc cái nhà này nổi tiếng lắm ....Thế mà sao tớ không biết nhể ?
- HAND ??!! Sao ....... sao..... (Lyn chau mày )
- Sao vậy ???!! ( Tôi cũng chau mày )
- Àh không ! Không có gì
- Mà thôi ! Cậu đi khám đi . mau không muộn đấy
- Hihihi .... mình khám rồi ......Mình chỉ đang đợi Kelvin lấy thuốc với lấy hóa đơn thôi..
- Kelvin?
- Hở ?
- Àh không ! cậu đi cùng với Thái Minh hở?
- Ừ.....hehe... A ! Kelvin ! Em ở đây này ( vẫy vẫy )
Quay đầu lại...... Lại cái dáng vẻ lạnh lùng đó , đôi mắt sâu thẳm , vô cảm đó , sao mà tim mình nhoi nhói
Tôi cúi đầu tỏ vẻ chào........ nhưng thực ra đang che dấu tâm trạng buồn lặng
- Àh Hương à ! Tối nay..... cậu tới nhà 2 bọn mình dùng cơm nhá
- Hở ? Cậu ...... nói ..... gì..... cơ?
- Hehe. Mình với Kelvin có hôn ước từ nhỏ . Bọn tớ sống vs nhau từ bé... chỉ đợi qua 18 tuổi là bọn tớ sẽ kết hôn liền
- ..... ( tôi im lặng )
- Nè eeeeeeeeeeeeeeeee ( Lyn chu mỏ đáng iêu )
- Thông báo . Cậu hai của tập đoàn SL đang trong quá trình nguy cấp . Tất cả mọi người mau tập hợp
- Ơ chết rồi .... ( tôi hấp tấp )
- Cậu hai ? Mind ? Chúa ơi !! Thì ra Mind là Dương sao anh kelvin ? Thế mà mình không nhớ ra . ở lớp Mind với Hương là 1 đôi đấy .... hé hé.... hóa ra vào đây trông bồ .... khà khà
- Mind ??
- Đúng vậy . Mind là tên Lyn hay gọi Dương. Hồi bé vì Mind sống bên Anh nên Lyn không gặp cậu ấy . Mãi về sau khi về nước , Lyn mới gặp cậu ấy . 1 tháng sau đó cậu ấy lại đi... Ủa !Nhưng mà cậu ấy về nước từ bao giờ ?
- Chết rồi...... Dương.... Thôi tớ phải vào thăm cậu ý
- Ơ tớ đi với
- Ờ nhanh !
- Đứng lại ( Thái Minh gằn giọng )
- ....... ( Tôi với Lyn dừng lại luôn )
- Nếu đi...... Cô sẽ phải hối hận ( Thái Minh lại gằn giọng )
- Hớ hớ........ ?? Ai cơ........ thế thì thôi ..Lyn! Hôm khác cậu thăm cũng đươck mà . tớ không muốn 2 người xích mích . Thôi tớ đi nhé ( Tôi vội vã chạy đi )
*( chú thích ) : Hương không biết là : “ Nếu đi cô sẽ phải hối hận” là dành cho mình chứ không phải cho Lyn.
Tôi vội vã chạy đến phòng cấp cứu
tất cả các bác sĩ , y tá đều xếp hàng ở đấy
- bác ơi ! Cậu ta sao rồi ạ ? ( Tôi hỏi 1 bác gái đứng gần đó )
- Cậu ấy mất nhiều máu quá , chân cũng đã thâm rồi . Bây giờ đang liên lạc với ông Jone- bác sĩ giỏi nhất Châu Âu sang chữa, không thì cái chân cậu ấy sẽ bị cắt bỏ
- ......... ( 1 giọt , 2 giọt )
Tôi chớp chớp mắt , cái mũi đỏ đỏ
- Bác ơi ! bác phải cứu cậu ấy ...
- ......
- Ai là LƯƠNG OẢI HƯƠNG ?
- Lương oải Hương ? Dạ ! Cháu thưa bác ( Bỗng cửa phòng cấp cứu mở ra , 1 bác sĩ chạc tuổi tuần chạy ra hỏi lớn )
- Mau ! Cậu chủ cần gặp
- Dạ......
Sau đó tôi nhanh chân chạy vào vội vàng quẹt đi 2 hàng nước mắt
- Dương ! ( Tôi ngồi sụp xuống bên giường của Dương , nắm lấy tay dương )
- .... ( Dương không nói gì , chỉ lấy tay nắm chặt lấy tay tôii,...... Cậu ý nắm tay tôi và run lên từng cơn )
- Đến rồi ! Đến rồi ! 2 tiếng nữa . Jone Kater sẽ đến ..... Cậu chủ phải thật cố gắng
- Dương ! Cậu phải cố gắng !
Tôi nắm chặt tay Dương, sau đó hôn tay cậu ấy, nước mắt tôi chưa gì đã ướt đẫm tay cậu ý rồi .....