Chuyện Tình Tay Ba Giữa Hai Chàng Hoàng Tử Lạnh Lùng Và Cô Nhóc Ngổ Ngáo - Chương 06

Tác giả: linhlili thảo chip

Thế rồi tôi phóng xe về nhà ngay . Đang đi trên con đường dài và đẹp , 2 hàng cây xu xuê tỏa bóng mát xuống đường . Tôi nhắm mắt hít thở nhẹ nhàng , cảm nhận thấy không khí trong lành và sảng khoái
UỲNH
Ôi ! Đang tung hứng lơ lửng trên trời cao thì hậu quả là đâm vào 1 chiếc ô tô . Ôi ! Chả biết mình có lên trời cao thật không nữa ( Tác giả : Mình lên trời hay không lại còn không biết )
Đó là 1 chiếc xe BMW và người lái chiếc xe đó vẫn hờ hững ngồi trong xe còn tôi thì ngã chỏng quèo ở trước mui xe. Máu......chả ra từ đầu ( thực ra là từ trán ) tay chân xước xát cũng khá nhiều
-----------------Mở mắt ------------------
Tường trắng , giường trắng , chăn gồi trắng đập ngay vào mắt tôi . Và cũng đập ngay vào mắt tôi là bản mặt của cái tên trời đánh Thái Minh . Giật mình , tôi vồ người lên và chuẩn bị hôn đất thì :
- A!!!! A ! A ! Đồ dê xồm , đồ biến thái hạng nặng . AAAAAAAAAAAAAA ( Tôi lấy dũng khí để hét )
( Khi tôi chuẩn bị úp mặt xuống đất thì tự nhiên có 1 bàn tay đỡ lấy tôi . Trúng vùng nhạy cảm mới ૮ɦếƭ )
Mặt tên Thái Minh cũn đỏ không kém gì tôi . Thấy tôi hét như vừa nhìn thấy ma . Thái Minh biết là mình không may vừa gây ra chuyện tày trời , hắn bỏ tay ra và..........tôi lại được ôm đất mẹ thân yêu
Uỳnh phát nữa ! Quả này chắc đầu tôi toác mất
- Ối ! Bớ làng nước ơi ! Có tên biến thái định dê xồm người ta rồi Gi*t người diệt khẩu này
IM LẶNG . Hắn không trả lời
Ôi ! Tôi định đứng dậy nhưng người không thể nhúc nhích được . Người tôi bây gờ đau ê ẩm . Máu ở trán cũng bắt đầu gỉ ra . Thấy thế tên Thái Minh liền lặng lẽ đi tới bế tôi lên nhẹ nhàng và đặt vào giường bệnh . cầm chiếc điện toại bàn nhấn 1 cái liền có 1 người bác sĩ và 1 cô y tá bước vào
- Thưa cậu chủ . Cậu chủ để tôi
Không nói gì , hắn tránh sang 1 bên và họ bắt đầu nhiệm vụ thay băng và khám cho tôi
- Thưa cậu chủ ! Tiểu thư đây không bị ảnh hưởng gì đến đầu , chỉ xây sát nhẹ . Riêng chân thì bị gãy xương cần bó bột trong 1 thời gian
- Hức.....hức.....hức...! Huhuhuhu ( Tôi khóc to ơi là to . khóc như chưa bao giờ được khóc )
- Câm ! ( hắn gàn giọng 1 tiếng tôi ngừng hẳn luôn )
- .....hức.....hức ( vẫn còn tiếng nấc )
-..............
- Giờ tôi phải làm sao bậy giờ ? Tôi không còn chân để đi học nữa.....huhu
- Tôi sẽ chịu trách nhiệm
( Ồ YEAH ! Phải nhân lúc này ăn vạ hắn mới được )
- Chịu trách nhiềm ? hức hức...... với tôi và bố mẹ tôi đấy . Mẹ tôi phải mang thai tôi 9 tháng 10 ngày bao vất vả . 15 năm nuôi tôi lớn ngần này . Bây giờ anh đang làm tốn công tốn sức bố mẹ tôi đấy . Mặc xác anh . Hanh phải chịu trách nhiệm hơi năng đấy . Anh có làm được không ?
- Cô nghĩ tôi là ai ??
- Hehe ( đang đau mà vẫn cười được như thế . Thái Minh đã biết mưu mô của tôi rồi )
- Nhan sắc thì có hạn mà thủ đoạn thì vô biên
- Ô hay ! Nhan sắc tôi quyến rũ như này thì cái ô tô của anh mới hôn tôi đấy cơ chứ..... Mai anh đến rước tôi đi học ha ! ( Tôi đã bắt đầu tỏ vẻ như nô tì đi rước công chúa)
Rồi không nói gì thêm . Hắn quay gót bước đi . Tôi mặc kệ.
Tôi ngủ thi*p đi từ lúc nào không hay . Đang say giấc nồng bỗng có 1 tiếng nói oang oang trong phòng phá vỡ giấc mộng ngàn to lớn của tôi :
- NÀY !!!!
Nghe vậy tôi liền mở mắt ra xem và .......:
- Á Á Á !!!!! ( Tôi hét bằng giọng " oanh vàng thỏ thẻ " có sức công phá dữ dội )
Tên lạ mặt bịt chặt tai , nhăn nhăn nhó nhó như con khỉ :
- Cô làm ơn vặn nhỏ cái vo-lum xuống hộ tôi cái . Đây là cái bệnh viện chứ không phải cái chợ nhà cô đâu nhá
- Chợ nhà tôi thì tôi mới hét
- Chợ nhà cô ?!?!..........Hahaha ( hắn cười sặc sụa )
- Thì sao ?
- Sao trăng trên trời . Tôi đính chính lại cho cô rằng đây là cái bệnh viện của cậu chủ nhà tôi . Cô rõ chưa hả ????
- TÔI CHƯA RÕ ( Tôi nói và nhấn mạnh chỗ cần nhấn )
- Đầu óc cô có vấn đề ak mà chưa rõ
- Chả có gì..............có mà anh có vấn đề thì đúng hơn
- Chả biết ai đâu.....
- Ờ....chả biết ai......ủa ?? mà đây là thằng cha nào vô zuyên zữ zậy trời ?? ( Tôi lẩm bẩm 1 mình nhưng không may đã lọt vào tai của ai kia )
- Này !! Cô bảo ai là thằng cha đấy hả ?
- Ai thì tự biết ! @_@
- Cô......
- CÂM ( 1 tiếng nói lại vang lên làm vỡ khoảng không " im lặng " - tên Thái MInh bước vào )
- Không phải chuyện của anh !! Mà tôi có mồm tôi phải nói chớ ! Anh có quyền gì ( Tôi gân cổ lên cãi hắn ) ............... HỪ ( tôi "hừ " một tiếng rồi không nói gì thêm )
- Ra ngoài ( Tên Thái MInh nói với tên lại mặt ban nãy )
- Dạ vâng ! ( tên đó cúi đầu chào và đi ra ngoài )
- Thái Minh này ! Cái tên " lịch sự " vừa nãy là ai thế ??
- Là ai cô không cần biết ( hắn nói kèm với khuôn mặt lạnh hơn tiền )
- Ọc .....ọc .......( bụng tôi đang reo chuông báo hiệu )
" Không biết mấy giờ rồi mà bụng mình phản đối sớm thế nhỉ ?? " ( tôi lẩm bẩm 1 mình rồi lấy tay mò mẫm chiếc phone iu quý - mắt tôi gần như lòi ra ngoài khi nhìn thấy đã gần 5 giờ sáng ) " Trời ơi ! Dạo này mình hay ngủ nhiều quá ! Thế thì còn đâu là vóc dáng nữa ......huhu " ( tôi đang than thở chợt ngừng lại vì nhận ra 1 điều gì đó khác lạ ) :
- Mà sao mới sáng sớm tinh mơ anh đã vào đây rồi ?
- Tôi sợ cô ăn vạ giữa chốn đông người thì bẽ mặt ( TÁC GIẢ : Trời !! nó nói đểu tóa )
- Tôi chả thèm ( Tôi bĩu môi 1 cái rõ dài )
- Không thèm ? Oke ( Rồi hắn quay người bước đi , chưa ước đi thì đạ bị tôi giữ tay lại )
- Ấy ......có thèm mà ! Chắc tại anh nghe nhầm thôi !
- Nhầm ?? ( hắn nở 1 nụ cười đêu giả )
- Thôi mà ............. đàn ông con trai đã nói thì phải làm chứ " ( tôi cứ lay lay cái tay của Thái Minh )
- Bỏ tay ra !! ( hắn gằn giọng )
- Từ từ .......nhưng anh phải chịu trách nhiệm đấy ( tôi nói to tướng )
CẠCH !! Tôi chưa bỏ tay Thái Minh ra thì đã có tiếng mở cửa . 1 người con trai " hùng dũng " bước vào )
- ( Hắn nhếch mép cười nhưng trong thâm tâm hắn đang rất rối loạn ) -- Chịu trách nhiệm ?? ( Người con trai bước vào , không ai khác , chính là DƯƠNG )
Tôi đỏ mặt , bạn thử tưởng tượng xem : cảnh tượng của tôi bây giờ ra sao , tôi đoán không nhầm thì :" 1 người con gái hai tay " NẮM " lấy tay của chàng trai nói :"anh phải chịu trách nhiệm đấy...." và giống hệt cảnh hai người họ là đôi \' ngưu lang trúc nữ\' ( đó là những gì tôi tưởng tượng nên tôi liền bỏ tay ra và xua xua ) :
- Dương àk ! Chác bạn hiểu nhầm rồi ! Tôi với cả cái tên Thái Minh chẳng có quan hệ gì sất
- Hiểu lầm ? Hahaha !!!!
- Này ! Mi làm sao đấy hả ? Mi đến đây thăm tôi hay đến khám bệnh đấy hả ? ( tôi hỏi đểu )
- Thăm ?? cô xứng sao ?...
- Không xứng thì mi đến đây làm gì ? Hơ hơ ! QUÊ !!......( tôi chu dài mỏ nói chữ \' quê \' )
- Chẳng biết ai quê hơn ai.... đây là bệnh viện nhà tôi . ( tên Dương hất mặt vênh váo nói )
- Bệnh viện nhà tôi ? ( tên Thái Minh nói chen vào )
- Chả có nhẽ ..( Dương đáp lịa tên TháiMinh )
Thế rồi từ Dương và tôi đang " đấu khảu " và bây giờ thì chuyển sang 2 anh em nhà hắn . Tôi đã biết hết chuyện về mối quan hệ giữa hai anh em nhà hắn nên tôi chẳng nói gì . Mặc xác bọn hắn
- Xong " chưa " ( 1 hồi lâu im lặng đến con muỗi bay qua cũng nghe thấy tiếng vo ve nên tôi đành phá vỡ nó )......- Xong rồi thì mời các anh ra ngoài cho tôi " yên nghỉ " ( @-@)
- Không định đi học hay sao ? ( 2 anh em nhà hắn đi học thêm lớp huấn luyện đồng thanh hay sao mà suốt ngày ......)
- Cóa đi( tôi thở dài nẫu ruột ) Nhưng tôi phải đi măm sáng đã . ĐÓIIIIIII !
" Mà đi bằng niềm tin ak " tôi nghĩ nhưng vẫn lết cái thân xuống giường bệnh và không tài nào bước nổi
BỐP !BỐP ! ( 2 cái vỗ tay nhất loạt kêu lên của hai anh em nhà hắn ..........và.. lại 2 thằng được gọi là đàn em của tên Thái Minh và Dương ước vào và vừa đi vừa dùng mắt " chém " nhau )
- Dạ ! Để tôi đưa tiểu thư đi ( 2 tên đàn em lại học tập 2 cậu chủ nhà nó )
Hai thằng đan em này lại bắt đầu xung đột . Trời ơi ! Sao mình lại dính vào hai anh em nhà này vậy hở zời ??
Đang bực ơi là bực
Tự nhiên tên Thái Minh đứng dậy , tiến tới chỗ tôi và nhấc bổng người tôi lên , nhẹ nhàng bế tôi đi ra ngoài cửa . Tôi thì khỏi phải nói đến , mắt chữ A mồm chữ O , méo cả miệng vì ngạc nhiên )
Tôi đang đinh phản ứng thì tên Thái Minh chen ngay vào :
- Ngậm mồm vào và cứ yên nghỉ như thế này đi !! ( Hắn không nói thêm gì nữa mà vẫn bước đi )
- Ối ! Ối ! ( Tay tôi bị giữ lại và người giữ chính là Dương . Bằng những món võ khôn khéo của mình , Dương đã " dành " lại được tôi và bế thẳng quay về giường bệnh . Xong , Dương đứng chắn trước mặt ôi , hướng anh mắt viên đạn ૮ɦếƭ người về phía Thái Minh )
- MÀY DÁM ........ ( Thái Minh quát lớn )
- Sao tao không dám .... ( Dương đáp lại Thái Minh 1 cách lỗ mãng .. Oh my god ! Anh em uột gì mà mày với chả tao ghê thế )
BỐP ! BỐP ! HUỴCH ! HUỴCH !
2 anh em nhà này xông vào thanh toán nhau . Thấy thế , 2 tên đàn em cũng xông lên . Kinh khủng quá !
- DƯỜNG LẠI !!!!!!!!!!
Vẫn không dừng..........
- TÔI ĐÃ BẢO DỪNG NGAY LẠI CƠ MÀ ~~~ ( tôi giận dữ quat lớn )
Phù !!! Cuối cùng thì cũng dừng lại nhưng mới chỉ có dừng võ tay chứ không chịu dường " võ " mắt
- Thôi ! Thôi ! Tôi xin mấy người ! Mấy người cho tôi yên nghỉ đi . Thà cho tôi ngồi xe lăn còn hơn ngồi xem kịch oánh nhau miễn phí . không ai đưa tôi đi học hết . HÔM NAY NGHỈ HỌC . ( tÔI HÉT O )
- kHÔNG ĐƯỢC NGHỈ ( LẠI ĐIỆP KHÚC .....)
Thế rồi 2 anh em " dở hơi " này mỗi người giữ 1 tay tôi dìu tôi đi trên hành lang bệnh viện và tất nhiên là vừa đi vừa " chém " nhau bằng mắt ( T/g : thật là lợi hái quá --> ngưỡng mộ ) . Với tôi là vừa đi vừa hứng mấy ánh mắt ghen tị về phía mình . Xuống đến sảnh chính bệnh viện cũng không khá hơn lắm :
- Á Á Á Á Á Á Á Á Á ( tiếng hét của lũ con gái hám zai )
- Đẹp trai quá !!!!
- Anh đẹp trai ơiiii!
- Sao 2 anh lại đi cùng con nhỏ xấu xí thế kia nhỉ ? đáng nhẽ là mình mới đúng
..........................
- Anh đẹp trai i ! Em ở đây
.....................
Thế rồi cũng ra được đến ngoài cổng . Thoát nạn . Bây giờ trước mặt tôi là 1 chiếc BMW đen và 1 chiếc Lexux trắng
- Lên xe nào bây giờ ? ( tôi nghi vấn hỏi )
- Xe tôi ( tiếp tục rồi đấy ...........)
- Tôi lênnnnnnn...... ( tôi cố ý kéo dài giọng )
Hai tên đó đang " hồi hộp " đợi câu trả lời của tôi như kiểu đang xem truyền hình thì đến quản cáo :
- TAXI ( câu trả lời của tôi mang đầy tính nghệ thuật )
Rồi tôi bám ra đường bắt taxi . 1 chiếc Taxi đỗ ngay bên lề đường chỗ tôi đang chờ . Tôi vừa ngồi yên vị trên xe thì 2 tên " dở hơi " mở hai bên cửa vào ngồi cạnh tôi . Chưa kịp há miệng nói thì tên Thái Minh đã bảo bác tài xế đi . Tôi liền phản ứng ngay :
- Hai người lên đây làm gì ?
- Để đi ..... ( tiếp.......)
- Tôi biết là để đi nhưng.....
- CÂM ( tên Thái Minh lạnh lùng nói )
" Ô hay ! Cai tên này hay nhỉ . Mình còn chưa nói xong mà hắn đã chặn họng "
-Ơ.......
- CÂM ( lần này là tên Dương )
*" Oặc Oặc !! Hai tên này là cái gì của mình mà dám nói thế . Hai cái tên " cá hấp tên vung " này điên chắc " . Tôi nghĩ vậy và quyết định đuổi hai tên này xuống :
- E hèm ! Này 2 người ......
Tôi nói và quay sang tên Thái Minh . Hắn đăng quay bên ngoài cửa sổ . Rồi tôi lại quay sang Dương - hắn cũng quay ra ngoài cửa sổ . Trời ! Tôi đành quay lên trên vậy ( T/g : chả nhẽ quay ra đằng sau ) :
- Chật !!!! ( thực ra thì taxi có 2 chỗ dưới mà 3 người ngồi . 2 tên con trai thì to lực lưỡng rồi thêm con bé như tôi thì phải là quá chật )
Hiệu quả tức thì , cả hai tên quy lại đồng thanh nói :
- Tên kia ! Cút
Tên Thái Minh và tên Dương đang trong xe nên không oánh nhau được nên giở chiêu " võ mồm " rất lợi hại :
- tên kia ! Mày cút ! ( Thái Minh là người mở màn buổi " chào hỏi ")
- Mày cút xuống
- Tại sao tao phải cút !!??
- Thế tại sao tao phải cút ??!!
..................
Trận " võ mồm" mãi chưa kết thúc nên tôi định lên trên để trú mưa xuân , nhưng chưa kịp đứng dậy thì :
- Ngồi im !! ( 2 tên đó ra lệnh cho tôi )
Biết làm sao được . Tôi chắc rằng sẽ không thoát khỏi 2 tên đó nên tôi im lặng là vàng - chịu đựng 1 lúc thôi ! Không sao ( nhưng thực chất là rất có sao )
Vì từ bệnh viện đến trường khá xa nên đi khá lâu . 15 phút trôi qua........
Vì còn cái chân gãy mà ngồi như này thì không chịu đựngt hêm được nữa
- Ngồi xích ra 1 tí ( tôi khản khoản )
- Làm sao ? ( cả 2 đồng thanh )
- ĐAUUUUUUU
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc