Ai, Mộc Thanh không cam lòng thở dài, hắn còn chưa được uống loại rượu hoàng kim đó đâu!
Ông nội nói đó là loại rượu thuốc quý giá giúp kéo dài tuổi thọ, hắn còn trẻ như vậy không cần uống, chờ tới lúc hắn có vợ, có thể cho vợ hắn một bình nhỏ để dưỡng thai, bồi dưỡng đời sau của Mộc gia xuất sắc hơn, còn lại đều không có phúc để hưởng!
Không uống qua rượu thuốc hoàng kim, nhưng Mộc Thanh xác thật biết cách dùng cùng với di chứng.
“Cảnh thiếu, nếu cậu cùng chị dâu đúng là uống rượu thuốc hoàng kim, có hiện tượng này là bình thường. Rượu của ông nội để đã lâu năm, tác dụng mạnh mẽ, có công hiệu thanh tẩy cơ thể cực kì mạnh mẽ, cho nên hai người mới có thể bị tiêu chảy.”
“Những thứ đó chỉ là công hiệu dưỡng sinh của rượu thuốc, đối với thân thể không có gì tổn hại, cũng không cần uống thuốc. Không cần lo lắng, uống nhiều nước muối nhạt, hết đêm nay sẽ tốt hơn rất nhiều, ngày mai tạp chất sẽ được tẩy sạch sẽ.”
Cảnh Dật Thần mở loa ngoài, bốn người nghe được Mộc Thanh nói, rốt cuộc đều thở dài nhẹ nhõm.
Đối với thân thể vô hại thì tốt, bằng không bọn họ thật sự muốn đi bệnh viện rửa ruột!
“Cái loại rượu thuốc này không thể trực tiếp uống, ông nội có thể trực tiếp uống, đó là bởi vì ông đã từng uống qua nhiều loại rượu thuốc của các năm, tạp chất cùng dơ bẩn của cơ thể ông đã được rửa sạch. Các người dùng như vậy, quả thực là phí phạm của trời! Lão gia tử vì mấy bình rượu kia, đã mất một nửa tiền của Mộc gia!”
Cảnh Dật Thần nhàn nhạt hỏi: “Vậy phải uống như thế nào? Có cái gì cần chú ý? Tôi nơi này còn có hai bình, không biết nên uống uống như thế nào.”
Mộc Thanh nghe được Cảnh Dật Thần dùng giọng nói bình tĩnh nói ra câu cuối cùng, hắn cả người đều không tốt, thất thanh thét to: “Cái gì?! Hai bình?!”
Giọng nói hắn quá lớn, đánh thức Triệu An An đang ngủ bên cạnh.
Cô ấy bất mãn lẩm bẩm: “Hơn nửa đêm anh quỷ gọi là gì, ồn muốn ૮ɦếƭ! Em mệt mỏi, để em ngủ yên một giấc đi……”
Sau đó bốn người Cảnh Dật Thần bên này, tất cả đều nghe được giọng của Triệu An An!
Thượng Quan Ngưng dựa vào người Cảnh Dật Thần, có chút buồn cười lắc lắc đầu, nha đầu này trái tim thật lớn.
Mộc Thanh lập tức dỗ Triệu An An hai câu, sau đó đứng dậy xuống giường, đi ra phòng khách gọi điện thoại.
Không có biện pháp, Mộc Thanh cũng không muốn đánh thức Triệu An An, chính là giọng nói của Cảnh Dật Thần giống như là trong tay có hai bình nước sôi để nguội, Mộc Thanh không khống chế được!
“Ai, tôi rốt cuộc đã biết, Cảnh thiếu, hoá ra không phải ông nội mời các người uống, nhất định là các người đánh ςướק của ông, nếu không ông đánh ૮ɦếƭ cũng không có khả năng cho cậu hai bình! Tôi một giọt cũng không có uống qua a a a! Cảnh thiếu, cậu phải để lại cho tôi một ngụm, một ngụm thôi, tốt xấu cũng để tôi nếm thử rượu hoàng kim mà Mộc gia mất một nửa tài sản để ủ ra!”
Rượu kia thật sự có giá trị ngàn vàng! Mộc gia tuy rằng so ra kém Cảnh gia có thực lực hùng hậu, nhưng cũng là thế gia nổi tiếng ở thành phố A! Một nửa tài sản Mộc gia, chừng mấy tỷ, đều để lão gia tử tùy hứng đem đi ủ rượu!
Mộc Thanh hiện tại đau lòng đến mức không còn buồn ngủ, hơn nữa đoán chừng mấy ngày kế tiếp hắn đều sẽ đau lòng tới ngủ không được!
Mộc Thanh đau lòng, bên kia Cảnh Trung Tu bỗng nhiên mở miệng nói: “Mộc Thanh, bệnh viện Mộc gia các người, bác sẽ nói Dật Thần lấy danh nghĩa cá nhân thêm vào vốn đầu tư một tỷ, con cùng lão gia tử nói một tiếng, bác cám ơn lão nhân gia.”
Lấy danh nghĩa Cảnh Dật Thần thêm vốn đầu tư, sẽ không gia tăng tỉ lệ cổ phần của tập đoàn Cảnh Thịnh với bênh viện Mộc thị, nếu không Cảnh Thịnh vốn nhiều hơn, tỉ lệ cổ phần sẽ vượt qua Mộc gia, bệnh viện Mộc thị sẽ chịu sự khống chế của Cảnh gia.
Ông đây là cảm ơn rượu của lão gia tử, trực tiếp cấp tiền cho bệnh viện Mộc thị.
Mộc Thanh trong lòng tức khắc dễ chịu hơn rất nhiều, hắn nghe ra giọng nói của Cảnh Trung Tu, vội vàng cười nói lời cảm ơn với ông: “Bác Cảnh, ngài yên tâm, con nhất định sẽ truyền đạt lời của ngài! Bệnh viện là tâm huyết của ông nội, nếu biết ngài hào phóng như vậy, cũng sẽ không tức giận nữa, hôm nào ngài phải đến nhà con làm khách!”
Mộc Thanh không ngốc, hắn hiện tại đã đoán được, hẳn là Cảnh Trung Tu ςướק rượu cảu lão gia tử đưa cho Cảnh Dật Thần cùng Thượng Quan Ngưng uống!
Trời ạ, Cảnh Trung Tu vậy mà cũng có ςướק đồ của ông nội!
Ai, đều do ông nội ủ rượu thuốc quá tốt, cố tình ông còn thích khoe khoang! Trước đây bị Cảnh lão gia tử cùng Cảnh lão thái thái ςướק đi hai bình, ông thế nhưng còn không nhớ, hiện tại lại bị Cảnh Trung Tu ςướק hai bình còn sót lại!
Đoán chừng ông hiện tại đang ở nhà khóc đấy!
Cảnh Trung Tu hiện tại làm sao dám đến Mộc gia, nếu đến đoán chừng sẽ bị Mộc Vấn Sinh dùng thuốc độc ૮ɦếƭ!
Ông không nặng không nhẹ đáp ứng hai câu lại nói “Hôm nào đi làm khách”, liền trực tiếp hỏi: “Rượu thuốc này của ông nội con phải dùng thế nào?”
Ông chỉ nhớ lúc hỏi Mộc Vấn Sinh nói uống trực tiếp được, chỉ là tuyệt đối không thể uống quá nhiều, hiện tại Mộc Thanh nói không thể trực tiếp uống, Cảnh Trung Tu có chút bực bội, lão gia tử cũng thật là, cũng không nhắc nhở ông, làm hại con trai con dâu chịu tội!
Cảnh Trung Tu đâu biết rằng, Mộc Vấn Sinh bị ςướק đi rượu thuốc mà ông hao hết tâm huyết nửa đời người mới chế thành, tức giận tới mức dựng cả râu, làm sao có thể tốt bụng nhắc nhở Cảnh Trung Tu, nói rõ ràng “Tác dụng phụ” của rượu thuốc! Ông ấy ước gì Cảnh Trung Tu uống xong, tiêu chảy đến mệt lả! Sau đó ngoan ngoãn đem rượu trả cho ông ấy!
“Bác Cảnh, rượu này dùng tỉ lệ một phần một trăm, dùng sữa ong chúa pha loãng sau đó mới dùng, hơn nữa trước khi dùng mười hai giờ không được ăn cơm, sau khi dùng tám giờ cũng không thể ăn cơm, như vậy dược lực mới có thể đạt tới hiệu quả hấp thu tốt nhất. Dược lực chân chính hấp thu về xong căn bản là sẽ không cảm giác được đói!”
Mộc Thanh kỹ càng tỉ mỉ giới thiệu cách dùng cùng liều lượng dùng, hắn biết rõ, đồ vật tới rồi đã rơi vào tay Cảnh Dật Thần rồi, lấy tính cách của hắn căn bản không có khả năng đòi về được. Hơn nữa, Cảnh Trung Tu hào phóng trực tiếp cho bệnh viện Mộc thị một tỷ, cũng đủ bằng giá trị hai bình rượu. Này là rượu thuốc quý giá nhất trên đời, một lọ rượu giá trị năm trăm triệu, nói ra liền hù ૮ɦếƭ người!
“Liên tục dùng bảy ngày như vậy, trừ bỏ ngày đầu tiên không thể ăn cơm, về sau thì có thể ăn cơm, chẳng qua vẫn sẽ bị tiêu chảy một chút, đây là hiện tượng bình thường. Ngày thứ tám thì có thể trực tiếp uống giống như ông nội, mỗi ngày cơm chiều không cần ăn, trực tiếp dùng rượu thuốc là được. Ông nội của con đã thật nhiều năm không ăn cơm chiều, chỉ uống mỗi rượu thuốc này.”
Mọi người nghe hắn nói xong, rốt cuộc nhẹ nhàng thở ra, lại đối với hai bình rượu thuốc rực rỡ lung linh kia nhận thức thật sâu. Hóa ra loại rượu thuốc giống vàng này lại quý trọng như vậy, hơn nữa tác dụng thuốc lại lớn như vậy!
Tiếp thu nhanh nhất là Cảnh Trung Tu, ông biết tình trạng thân thể hiện tại của lão gia tử. Lão gia tử rất nhiều năm đều không ăn cơm chiều, chỉ uống rượu thuốc, hiện tại thân thể lại càng ngày càng khỏe mạnh, sắc mặt hồng nhuận, tóc bạc rất ít thấy, thoạt nhìn không giống như người đã tám mươi tuổi!
Trời ơi, ông thật sự ςướק được hai bình đồ tốt này! Ông cuối cùng cũng rõ ràng nguyên nhân Cảnh Thiên Viễn rất thích đến Mộc gia!
Xem ra, ông về sau cũng muốn thường xuyên đi đến chỗ Mộc lão gia tử!