Nhưng Thượng Quan Ngưng đã từng lén lút đi tìm Cảnh Trung Tu, cùng ông nói chuyện rất lâu.
Cô nói Cảnh Dật Thần cũng là người, hắn cũng cần được cổ vũ, đặc biệt là sự cổ vũ của người ba! Cô còn nói, Cảnh Dật Thần trong quan hệ của hai ba con đã tiến về phía trước một bước, ông là người làm ba không thể đứng im cũng nên tiến về phía trước một bước.
Cảnh Trung Tu trước kia chưa từng nghĩ tới chuyện này, nghe Thượng Quan Ngưng nói, nội tâm của ông cũng rung động rất lớn, cho nên, hôm nay mới có thể thay đổi phong cách giáo dục.
Lúc Cảnh Dật Thần trở lại phòng, Thượng Quan Ngưng đã thay sang quần áo ở nhà màu xanh nhạt đang sắp xếp giường đệm.
Vì tiện cho bọn họ mỗi tuần ở chỗ này qua đêm, Hoàng Lập Hàm cố ý phân phó người hầu mua mấy bộ chăn mới, mấy bộ quần áo thích hợp để bọn họ mặc ở nhà.
Cảnh Dật Thần từ sau lưng ôm lấy vợ, cúi đầu nhẹ nhàng hôn hôn lên mái tóc trơn bóng như tơ lụa của cô.
Thượng Quan Ngưng buông gối đầu, xoay người cùng hắn mặt đối mặt, trên khuôn mặt trắng nõn như ngọc lộ ra tươi cười: “Cùng ba nói cái gì, sao lại nói chuyện lâu vậy?”
Cảnh Dật Thần ôm eo cô, một tay ôm cô nằm lên giường, sau đó chính mình cũng nằm xuống. Hắn để Thượng Quan Ngưng nằm trong khuỷu tay của mình, bàn tay to đặt bên hông cô, nhẹ nhàng vuốt ve.
“Hôm nay nói rất nhiều, ba ít khi nói nhiều như vậy, hôm nay ông hơi khác một chút. Có phải em cùng ba nói cái gì không?”
Tính cách Cảnh Trung Tu, hắn so với ai khác đều rõ ràng hơn, ba mươi mấy năm qua, ông lần đầu tiên thay đổi tuy rằng thay đổi cực kì tự nhiên, nhưng Cảnh Dật Thần vẫn cảm thấy hẳn là có người khác tác động làm ông chuyển biến.
Mà có thể khuyên ông, đoán chừng chỉ có Thượng Quan Ngưng.
Thượng Quan Ngưng nói những lời này với Cảnh Trung Tu đã rất lâu rồi, chính cô đều đã quên, nghe Cảnh Dật Thần hỏi, cô mơ hồ trong chốc lát mới nhớ tới có đúng là có nói với Cảnh Trung Tu không ít chuyện.
“Em cùng ba nói qua rất nhiều chuyện, anh hỏi chuyện nào?”
Cảnh Dật Thần cười nhéo nhéo cái mũi nhỏ của cô, bất đắc dĩ nói: “Em vậy mà nói rất nhiều chuyện với ba, trách không được ông thay đổi không ít. Anh sao lại không cưới em sớm một chút, sớm cưới trở về nói không chừng anh không cần chịu khổ nhiều như vậy! Anh trước kia nghi ngờ chỉ số thông minh của mình có vấn đề, bởi vì anh làm cái gì, ông đều sẽ không vừa lòng, đều là dáng vẻ vô cùng miễn cưỡng, kết quả anh đành phải liều mạng học tập, sau lại quen biết Mộc Thanh, anh mới biết được, hóa ra anh là thiên tài! Chỉ là bởi vì ba yêu cầu quá cao, anh mới tỏ ra giống như bị ngốc!”
Đáng thương Mộc Thanh, rõ ràng cũng là một thiên tài y học, lại bởi vì ᴆụng phải một thiên tài tất cả các phương diện, liền bị xem thường trần trụi!
Thượng Quan Ngưng không khỏi bật cười, cô gối đầu lên cánh tay của Cảnh Dật Thần, thoải mái nằm trong иgự¢ hắn, cười nói: “Anh vòng vèo tự khen chính mình vậy, thật sự tốt sao? Chỉ số thông minh của em vốn dĩ không đủ dùng, anh đây là muốn hoàn toàn đè ép em sao? Xem ra cách thức giáo dục của ba là chính xác, nếu không anh sẽ dễ dàng kiêu ngạo tự mãn!”
Cảnh Dật Thần hôn trán cô, trên mặt lộ ra dịu dàng cùng cưng chiều: “Em ngốc một chút cũng không sao, anh nuôi em! Phụ nữ quá thông minh sẽ rất mệt, em chỉ cần ăn ngủ ngủ ăn, đem chính mình trang điểm xinh xinh đẹp đẹp là được, còn lại, tất cả đều đã có anh, em không cần lo lắng.”
Lời nói của hắn rõ ràng không có một chữ yêu nào, cố tình lại biểu đạt ra là một người đàn ông có tình yêu sâu đậm với người phụ nữ của mình, làm Thượng Quan Ngưng đáy lòng rung động.
Từ lúc cùng Cảnh Dật Thần kết hôn, cuộc sống của cô đã biến hóa long trời lở đất, cô từ một vịt con xấu xí người người ghét bỏ, biến thành thiên nga trắng xinh đẹp, cô bé lọ lem chưa từng có người nào yêu lại thành công chúa hạnh phúc nhất.
Người đàn ông này, yêu cô đến tận xương, cưng chiều cô vô độ, cũng sắp chiều hư cô rồi.
Đôi mắtThượng Quan Ngưng chớp động ánh sáng lấp lánh, cô ngẩng đầu ở trên môi Cảnh Dật Thần nhanh chóng hôn một chút, sau đó lại lập tức lùi ra, tâm trạng vui vẻ nói: “Không, em cũng muốn thông minh một chút, chỉ số thông minh của anh cao như vậy, cũng có lúc không đủ dùng, đến lúc đó em liền bổ sung cho anh!”
“Nga, vậy khả năng về sau em muốn lấy hạch đào thay cơm ăn, nếu như chỉ số thông minh không của anh đủ dùng chỉ sợ cũng cao hơn em.”
“Hừ, dám coi thường em!” Thượng Quan Ngưng hừ nhẹ một tiếng, duỗi tay liền véo hông thịt của hắn, chọc Cảnh Dật Thần khoa trương kêu đau.
“Vợ, em không có cảm thấy, gần đây eo anh thô hơn một vòng sao?” Cảnh Dật Thần vẻ mặt nghiêm túc hỏi.
Thượng Quan Ngưng nghi hoặc sờ sờ eo hắn, trừng lớn đôi mắt nói: “Có sao? Anh không phải mỗi ngày đều có tập thể hình sao? Em cảm thấy không béo a!”
“Đúng vậy, anh mỗi ngày tập thể hình, nhưng đó là giảm đi thịt thừa, bị em véo ra tới sưng vù…… Chỉ sợ giảm không xong!”
Thượng Quan Ngưng rốt cuộc biết hắn lời hắn nói có ý tứu gì, cô vừa tức vừa cười lại nhéo eo hắn một phen: “Anh là muốn eo anh lại thô thêm một vòng đi!”
Cảnh Dật Thần ôm cô ở trên giường cười không ngừng, bắt lấy tay cô không cho cô tiếp tục véo, một lát sau, mới đem việc đám cưới nói cho Thượng Quan Ngưng.
“Đám cưới của chúng ta sẽ tổ chức ở một trấn nhỏ bên Anh quốc, đây là truyền thống xưa nay của Cảnh gia. Đến lúc đó sẽ cực kì trang nghiêm, nhưng khả năng bởi vì địa điểm hạn chế sẽ không đặc biệt lãng mạn, em có muốn thay thành chỗ khác không? Nếu có chúng ta có thể lại đi nơi em thích cưới thêm một lần, hoặc là em thích rất nhiều nơi, chúng ta cũng có thể cưới nhiều lần, qua một thời gian lại nghiện kết hôn!”
Thượng Quan Ngưng nghe xong liền nở nụ cười, ôm eo hắn nói: “Em mới không cần kết hôn nhiều lần như vậy, mệt ૮ɦếƭ đi được! Không cần phiền toái như vậy, em rất thích trấm nhỏ ở Anh quốc, kết hôn ở nơi đó rất tốt! Các thế hệ Cảnh gia đều ở đó kết hon, em cảm thấy rất có ý nghĩa, nghĩ đến ba mẹ em cũng ở nơi đó kết hôn, chúng ta có thể giống như bọn họ kết hôn ở đó, rất tốt.”
“Được, vậy kết hôn một lần thôi, về sau em muốn thêm lần nữa, đến lúc đó lại chuẩn bị, dù sao về sau ngày còn dài!”
Không nghe nói qua, hai vợ chồng còn có thể muốn kết hôn vài lần liền làm, mọi người không phải chỉ kết hôn có một lần sao!
Hai người trò chuyện, Thượng Quan Ngưng bỗng nhiên nhớ tới, bình rượu hôm nay Cảnh Trung Tu ςướק từ trong tay Mộc lão gia tử bọn họ còn chưa uống.
Cô từ trên giường bò dậy, đi phòng khách đem rượu cầm vào.
“Chúng ta nếm thử thuốc trường sinh bất lão này đi!”
Nghe tên rượu, Cảnh Dật Thần liền muốn cười.
Tên này cũng quá tục!
Gọi là rượu hoàng kim cũng so với tên này hay hơn.
Cảnh Dật Thần tiếp nhận bình rượu, phí sức rất lớn mới mở ra một lọ.
Mà nắp bình vừa mở ra, tức khắc cả phòng toàn mùi thơm, không hề có chút mùi rượu nào chỉ có một mùi thơm cực kì dễ ngửi.
Hai vợ chồng vừa ngửi được mùi thơm này, lập tức cảm thấy cả người thoải mái.
Thượng Quan Ngưng cùng Cảnh Dật Thần nhìn nhau, đều từ trong mắt đối phương thấy được khi*p sợ.
Rượu thuốc này có công dụng cực lớn như vậy, chỉ cần ngửi một chút là đã mang đến bao nhiêu chỗ tốt, Mộc Vấn Sinh thật sự không hổ là thần y!
Hai vợ chồng dựa theo lời Cảnh Trung Tu phân phó, một người chỉ uống lên một hớp nhỏ.
Kim hoàng sắc gần như ở dạng chất lỏng đặc sệt, vừa vào trong miệng liền đầy hương thơm, ngay lập tức mang đến một loại hưởng thụ từ bị giác!
Miệng đầy sinh tân, răng môi toàn lưu hương, rất dễ uống!
Thượng Quan Ngưng và Cảnh Dật Thần từ trước đếb nay đều không có uống qua tốt đồ tốt như vậy, mắt hai người đều sáng lên, nhìn chằm chằm bình rượu kim hoàng sắc kia, muốn uống thêm một ngụm nữa!
Đáng tiếc Cảnh Trung Tu đã dặn dò qua, mỗi lần chỉ có thể uống một muỗng, không thể uống nhiều, bởi vì uống nhiều thì quá lãng phí, một giọt bọn họ cũng không được lãng phí đâu!
Hai người lưu luyến đóng bình lại, hương thơm nồng đậm thoại mái khiến hai,người nhanh tróng tiến vào mộng đẹp.
Rượu thuốc tựa như có một chút tác dụng thôi miên, hai vợ chồng đều nhanh tiến vào mộng đẹp hơn ngày thường, trừ lần đó ra, cũng không có công hiệu gì đặc biệt.
Chẳng qua, sau nửa đêm, công hiệu rốt cuộc dần hiện ra!
Hai người Thượng Quan Ngưng và Cảnh Dật Thần không ngừng chạy vào nhà vệ sinh!
Bọn họ bị tiêu chảy! Hơn nữa là tiêu chảy rất nhiều!
May là tầng hai của biệt thự nhà Hoàng Lập Hàm có tận hai cái nhà vệ sinh, nếu không chạy từ phòng ngủ tầng hai đến phòng vệ sinh tầng một thì căn bản sẽ không kịp!
Hai vợ chồng thường xuyên vào WC, kinh động đến Cảnh Trung Tu và Hoàng Lập Hàm.
Hai người đi lên lầu hai, kéo lại gặp Cảnh Dật Thần mới từ trong WC.
“Sao lại thế này, hai con sao lại đi WC liên tục cả đêm vậy?! A Ngưng đâu? Con bé có nghiêm trọng không?”
“Hôm nay buổi tối ăn đồ lạ sao? Nhưng sao hai chúng ta lại không có việc gì mà hai đứa lại bị vậy? Hay là hai đứa tới bệnh viện đi!"
Cảnh Dật Thần cả người vô lực ngồi ở trên ghế, uống nước thật nhiều, anh tiêu chảy quá nghiêm trọng, nên có chút thiếu nước.
Cảnh Trung Tu thấy thế liền nôn nóng, lập tức phân phó người hầu: “Nhanh chuẩn bị nước muối cho chúng nó uống.”
Người hầu xoa xoa cái trán đầy mồ hôi, chạy nhanh đi nấu nước. Cô không biết có phải hay bởi vì đồ ăn có vấn đề nên mới làm cho Thượng Quan Ngưng và Cảnh Dật Thần bị tiêu chảy nghiêm trọng như vậút hay không, nếu là bởi vì cô làm đồ ăn có vấn đề, cô khẳng định muốn vứt bỏ công việc này! Hơn nữa chính cô cũng sẽ phi thường tự trách, Thượng Quan Ngưng và Hoàng Lập Hàm ngày thường đối xử với cô rất tốt, cô không hy vọng Thượng Quan Ngưng bị ngộ độc thức ăn!
Cảnh Dật Thần vưà uống một chén nước, rốt cuộc cũng cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, vừa muốn mở miệng, liền thấy Thượng Quan Ngưng cũng từ phòng vệ sinh khác đi ra.
Hoàng Lập Hàm chạy nhanh qua đỡ lấy cháu gái, trong lòng vừa đau lòng lại vừa sốt ruột: "Chuyện này rốt cuộc là như thế nào a! Cứ như vậy thì không khéo hai đứa mất mạng!”
Tố chất thân thể của Cảnh Dật Thần tốt hơn so với Thượng Quan Ngưng rất nhiều, anh đỡ Thượng Quan Ngưng ngồi ở bên người mình, nửa đỡ lấy cô, cười khổ nói: “Anh nghĩ tới nghĩ lui, vấn đề chắc hẳn là ở hai bình rượu thượng hạng của Mộc lão gia kia.”
Người trước nay đều vững như Thái sơn như Cảnh Trung Tu cũng kinh hãi, đứng lên, nhíu mày nói: “Cái gì?! bình rượu kia có vấn đề?”
Rượu này không phải là bị lão già Mộc hạ thuốc gì vào chứ! Chỉ vì phòng ngừa bị trộm bị đoạt!
“Không được, ta phải đi tìm lão già Mộc đó tính sổ! Con dâu và con trai của ta đều bị ông ấy lừa thảm, như thế nào cũng muốn cho ông ấy biết tay!”
Cảnh Dật Thần vội vàng giữ chặt ông, trên mặt tất cả đều là cười khổ: “Cha, cha đừng vội, bên trong rượu chưa chắc là bị bỏ thuốc, con với A Ngưng mỗi người chỉ uống lên một ít, nửa đêm thì cứ bị như vậy. Có thể là do phương pháp uống của chúng con có vấn đề, hoặc là rượu có cách dùng đặc biệt không giống nhuxng rượu khác."
Hoàng Lập Hàm mồ hôi đầy đầu, ông rất đau lòng cháu gái của mình!
“Làm sao bây giờ, chẳng lẽ cứ để im như vậy? Tiểu Ngưng, con sao rồi? Có nặng lắm không, cậu đưa con đi bệnh viện nhé?”
Thượng Quan Ngưng có chút suy yếu lắc đầu, trên mặt lại lộ ra ý cười, nhẹ giọng nói: “Không cần đâu cậu, con cảm thấy không có việc gì, chỉ là rất khát, không có sức lực gì thôi, trên người quả thật không có nơi nào không thoải mái, cũng không cảm thấy đau bụng.
Cảnh Dật Thần nghe vậy, đem ly nước đưa tới trước mặt cô, nửa ôm cô nhẹ giọng nói: “Uống chút nước ấm đi, sẽ tốt một chút.”
Cảnh Trung Tu có chút phát điên, ông sống hơn nửa đời, số lần phát điên chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay!
Bởi rượu này là ôm ςướק tới, căn bản là không hỏi rõ ràng rốt cuộc có yêu cầu gì cần chú ý, cũng không biết uống lên về sau có những tác dụng phụ gì! Hiện tại nếu ông nửa đêm gọi điện cho Lão Mạc để hỏi cách dùng, không trừng sẽ bị ông già ấy mắng cho máu chó phun đầu, cả thành phố A này người có thể mắng ông ngoại trừ Cảnh Thiên Viễn thì chỉ có lão già Mộc Vấn Sinh!
Cảnh Dật Thần cũng biết không thể hỏi Mộc Vấn Sinh, ông cụ lúc này khẳng định đang rất tức giận, có hỏi ông ấy thì ông ấy cũng sẽ không nói!
Anh nghĩ nghĩ, rồi nói: “để con hỏi Mộc Thanh một chút, xem cậu ta có biết hay không. Cậu ta đi theo Mộc lão gia học y thuật cả đời, lão gia rất quý nên cậu ta không có khả năng không biết gì cả."
Cảnh Trung Tu lập tức gật đầu, có chút vội vàng nói: “Được, con hỏi mau đi!”
Ông chỉ sợ chính mình nhất thời hứng khởi ςướק đoạt hai lọ bảo bối trở về, kết quả ngược lại làm con trai cùng con dâu phải chịu tội.
Gọi điện thoại cho Mộc Thanh rất nhanh liền bắt máy, giọng nói có chút khàn khàn, rõ ràng là đang ngủ say mà bị Cảnh Dật Thần gọi dậy.
“Cảnh thiếu, chuyện gì vậy? Đại thiếu gia anh có thể tha cho tôi lúc ngủ hay không! Tôi rất buồn ngủ……”
Cảnh Dật Thần trực tiếp đánh gãy lời cậu,nhàn nhạt hỏi: “Mộc lão gia Nhà cậu có loại rượu quý, làm thế nào để dùng nó, sau khi dùng có phản ứng gì không? Tôi mới uống một ngụm mà sao lại bị tiêu chảy rất nghiêm trọng?!”
Mộc Thanh đại não còn đang ở trạng thái ngủ say, nghe vậy theo bản năng hỏi: “Rượu thuốc gì? Lão gia nhà tôi có rất nhiều loại rượu thuốc……”
“Chính là loại rượu thuốc được Mộc lão gia nhà cậu gọi là rượu thuốc kim hoàng sắc, là thuốc trường sinh bất lão đó!”
Mộc Thanh vừa nghe được năm chữ “Thuốc trường sinh bất lão” ngay lập tức tỉnh ngủ!
Cậu lăn long lóc lập tức bật ngồi từ trên giường dậy, thất thanh nói: “Cảnh thiếu, không phải anh lừa tôi đi! Đó là thứ ông nội của tôi coi như mạng sống, ngày thường tôi muốn dùng cũng không được! Anh anh anh...được uống?!”
“Ân, tôi và A Ngưng một người uống một ngụm, rồi tới nửa đêm lại luôn bị tiêu chảy, đây là có chuyện gì?”
Mộc Thanh giật miệng há hốc nhu có thể nhét được hai quả trứng gà!
Cậu thật ra một chút cũng không có khoa trương, mấy bình rượu thuốc kia còn quý hơn cả vàng, cháu trai ruột nhu cậu! Đừng nói uống, ngày thường xem cũng không cho xem, chỉ sợ bị trộm đi!
Vậy sao mà Cảnh Dật Thần và Thượng Quan Ngưng đều được uống!
Không thể nào! Ông nội nhà cậu rất keo kiệt, ông không có khả năng cho hai người bọn họ uống! Ngay đến chái trai ruột đích tôn như cậu còn không được nếm được một ngụm!
Cậu có chút bực bội gãi gãi đầu bù xù của chính mình, việc này không thể được, địa vị của cậu ở trong cảm nhận của ông nội lại thấp nhue vậy sao?! Còn không bằng Cảnh Dật Thần và Thượng Quan Ngưng!