Tan làm, Lưu Mỹ Ngọc tới trước LMG đón Kiều Lam để đi ăn như đã hẹn từ trước
“Lam Lam, mình ở đây nè!” Mỹ Ngọc vui vẻ vẫy tay với Kiều Lam
“Mình tới đây!” Kiều Lam vui vẻ chạy tới chỗ Mỹ Ngọc, cô mở cửa xe rồi vào trong ngồi. Lưu Nỹ Ngọc lái xe đưa Kiều Lam đi tới quán ăn gần trường cấp 3 cũ của cả hai.
“Lam Lam, ngày đầu đi làm thế nào? Ổn không vậy?”
“Ổn chứ! Kiều Lam của cậu xuất sắc như này cơ mà. Không ai làm khó được gì mình đâu.”
“Nếu có ai dám bắt nạt cậu thì cứ nói mình, mình sẽ trị kẻ đó giúp cậu!”
“Được được, tiểu Ngọc của mình như này thì ai dám bắt nạt mình nữa đây!”
Sau đó cả hai vừa ăn vừa vui vẻ trò chuyện với nhau. Rồi Lưu Mỹ Ngọc lái xe đưa Kiều Lam trở về Kiều gia, kết thúc một ngày dài mệt mỏi.
Hôm sau, Kiều Lam vẫn tới LMG làm việc như bình thường. Cô đang chuyên tâm sửa lại đống số liệu thì bỗng điện thoại bàn reo lên,
“Alo?”
“Thư ký Kiều, cô vào đây đi, tôi có chuyện muốn nhờ.”
“Vâng.”
Cúp máy Kiều Lam liền đi vào văn phòng chủ tịch
“Chủ tịch có gì căn dặn ạ?”
“Tôi muốn thương lượng với cô một chuyện.”
“Vâng, chủ tịch cứ nói.”
“Mẹ tôi đang bệnh nặng, hiện tại đang nằm trong viện, bà ấy hiện tại không chịu chữa bệnh theo lời bác sĩ, không uống thuốc và ăn uống đúng bữa…”
“Cho nên là?”
“Mẹ tôi nói muốn tôi cưới vợ rồi mới chịu điều trị. Tôi muốn làm hợp đồng hôn nhân với cô trong vòng 1 năm- thời gian được tính từ thời điểm đi đăng kí kết hôn. Hết 1 năm chúng ta sẽ ly hôn. Lúc đó ở hay đi tuỳ thuộc vào cô.”
“Vậy tôi sẽ được lợi gì trong cuộc hôn nhân này?”
“Sau ly hôn, tôi sẽ chuyển cho cô 5% cổ phần của LMG. Còn trong thời gian của cuộc hôn nhân này, cô sẽ là bà chủ LMG, có thể đi làm hoặc không, mọi người trong LMG sẽ phải nghe lời của cô.”
“Hmm… điều kiện cũng được đấy! Tôi đồng ý nhưng mà tôi có điều kiện.”
“Điều kiện gì? Cứ nói đi.”
“Thứ nhất chúng ta không được can thiệp vào cuộc sống của đối phương. Thứ hai trong thời gian 1 năm đó, Lục chủ tịch đây không được ngoại tình, toàn tâm toàn ý với người vợ trên hợp đồng là tôi đây. Thứ ba chúng ta sẽ không ngủ chung phòng, tôi muốn phòng riêng.”
“Được, nếu vậy tôi cũng muốn có điều kiện. Đơn giản lắm!”
“Chủ tịch cứ nói.”
“Tôi muốn chúng ta đổi cách xưng hô. Xưng hô như cách lúc chúng ta quen nhau.”
“Được. Không thành vấn đề.”
“Vậy Lam Lam, tối nay anh sẽ về ra mắt gia đình em được không?”
“Được. Không có gì thì tôi…à em ra ngoài làm việc tiếp.”
Kiều Lam nói rồi vội vàng ra ngoài. Nhiều người có lẽ sẽ thắc mắc vì sao cô lại dễ dàng đồng ý với điều kiện của Lục Minh thì tất cả chỉ vì một lý do duy nhất- đó là cô yêu anh. Kiều Lam muốn dành thời gian một năm này để được ở bên anh. Nếu sau 1 năm đó cả hai không thể cùng nhau nữa thì cô sẽ rời đi, trả lại tự do cho anh. Và rồi cô sẽ lại qua nước ngoài, tiếp tục cuộc sống của mình.
Tan làm ngày hôm đó, Lục Minh chờ Kiều Lam ở bãi đổ xe dưới tầng hầm. Kiều Lam tan làm liền đi xuống kiếm Lục Minh.
“Lam Lam, bên này.” Lục Minh mở cửa xe mời Kiều Lam vào
“Cám ơn.”
Đóng cửa xe xong, Lục Minh nhanh chân đi vòng qua, vào ghế lái của mình. Lên xe, Kiều Lam nhìn thấy mấy phần quà được đặt ở băng ghế sau liền hỏi Lục Minh
“Những phần quà này là sao vậy?”
“Lần đầu ra mắt nhà vợ thì ít nhất cũng nên chuẩn bị chút gì đó cho đúng lễ nghi chứ!”
“Ừm.”
Kiều Lam nghe vậy cũng không nói gì, Lục Minh cũng khởi động xe, anh nhanh chóng lái xe tới Kiều gia.
Tới Kiều gia,
Kiều Lam đi đằng trước để lại Lục Minh xách đồ theo sau,
“Ba, mẹ con về rồi đây!”
“Lam Lam, ai vậy con?” bà Kiều lên tiếng hỏi
“Mẹ…đây là chồng sắp cưới của con- Lục Minh.”
“Chào cô chú ạ!” Lục Minh lễ phép cúi đầu chào ông bà Lục
Ông bà Lục hết sức bất ngờ, Kiều Lam chỉ mới về nước được mấy hôm đào đâu ra chồng sắp cưới vậy chứ?1
“Ba mẹ vào nhà đi ạ. Có gì con sẽ giải thích.” Kiều Lam lên tiếng phá vỡ bầu không khí ngạc nhiên của ông bà Kiều
Sau lời của Kiều Lam, mọi người đi vào trong phòng khách ngồi nói chuyện, Lục Minh mở lời trước
“Xin chào hai bác ạ. Con tên là Lục Minh là bạn trai và cũng là chồng sắp cưới của Kiều Lam ạ.”
“Lam Lam con cùng mẹ xuống bếp nấu ăn đi. Ba muốn nói chuyện cùng cậu Lục đây một chút xíu.”
Kiều Lam không dám cãi lời ông Kiều, liền cùng bà Kiều đi xuống bếp chuẩn bị bữa tối, để lại không gian ngoài phòng khách cho hai người đàn ông nói chuyện
“Cậu và con gái tôi quen nhau bao lâu rồi?”
“Con và Lam Lam đã quen nhau từ những năm cấp 3 rồi ạ.”
“Vậy là cũng được hơn 8 năm nhỉ? Cũng khá lâu đó.”
“Dạ đúng ạ.”
“Hiện tại công việc của cậu là gì? Gia đình thì như thế nào?”
“Con hiện là chủ tịch của LMG ạ- một tập đoàn nhỏ thôi ạ. Còn về gia đình thì con sống với mẹ, ba con thì đã qua đời lâu rồi ạ. Con là con một, không có anh em gì cả ạ.”
“Lam Lam nhà chúng tôi từ nhỏ tới lớn đều sống trong nhung lụa, cuộc sống của con bé không thiếu bất cứ thứ gì cả từ vật chất cho tới tình thương gia đình. Liệu cậu có thể đáp ứnh được tất cả nhu cầu sốnh của con bé hay không?”
“Về chuyện này, có thể con không giàu có bằng nhiều người đàn ông khác nhưng mà con chắc chắn sẽ cho Lam Lam những thứ tốt nhất về vật chất còn về tình cảm thì từ trước tới nay con chỉ yêu mỗi một mình cô ấy.”
“Được. Thành ý của cậu thì tôi có thể thấy rõ. Nhưng mà về phía mẹ cậu thì sao? Tôi không muốn Lam Lam sau này phải chịu cảnh mẹ chồng con dâu không hoà thuận sống chung được.”
“Mẹ con bà ấy là người dễ tính ạ. Mẹ con chỉ muốn con cưới được người con yêu thôi, không đòi hỏi quá cao ạ.”
“Nếu cậu nói vậy thì được. Chuyện hôn sự tìm hôm nào đó rảnh, hai bên gia đình gặp mặt rồi bàn tới đám cưới.”
Nghe ông Kiều nói vậy, Lục Minh liền tỏ ra rất vui mừng,
“Dạ vâng ạ. Con sẽ tranh thủ sắp xếp thời gian cho hai bên gia đình gặp nhau ạ.”
“Được.”