Chú Ơi, Lên Giường Nào! - Chương 29

Tác giả: Pưn Pưn Chan

Cho tới buổi trưa, tôi cùng chú dùng cơm tại khách sạn, nhân viên bê lên toàn là các món sơn hào hải vị. Những món ăn được trình bày một cách trang hoàng, nhìn thôi mà bụng tôi đã sôi ùng ục, đã lâu rồi tôi chưa thưởng thức đồ biển, tôi ăn tới tận ba bát.
Ăn xong, bố mẹ tôi có gọi điện hỏi han vài câu, tôi gửi ảnh cho mẹ, mẹ tôi cũng khá yên tâm về tôi nên chỉ nói:
"Chúc con đi chơi vui vẻ. "
Đến khoảng bốn giờ chiều, tôi lấy từ vali ra một bộ bikini mà tôi đã chuẩn bị từ trước. Đây là một bộ bikini màu trắng rất đẹp, tôi thay đồ xong thì bước ra, chú cũng thay đồ xong. Cơ thể cường tráng của chú đập vào mắt tôi khiến tôi kinh ngạc...
Cảm giác như máu mũi sắp tuôn ra xối xả vậy, cơ thể chú đẹp lắm, có lẽ do chú tập luyện thường xuyên mà cơ иgự¢ rất to, sáu múi phân chia rõ ràng. Chú cũng nhìn tôi, thoáng đơ ra vài giây.
Biểu hiện trên mặt chú từ ngạc nhiên rồi ngay lập tức chuyển sang không hài lòng, đầu lông mày chú nhíu chặt lại, rồi lấy một chiếc khăn tắm trùm lên người tôi.
"Cháu có thể mặc kín đáo hơn không? "
Tôi nhìn lại bộ dạng mình trong gương, tôi xin thề đây là bộ bikini kín đáo nhất rồi, cùng lắm chỉ lộ ra bờ eo thon. Phần trên là kiểu dáng croptop ba lỗ đan dây chéo nên hoàn toàn không lộ иgự¢ của tôi. Chỉ là... Do иgự¢ và ௱ôЛƓ tôi có vẻ đầy đặn nên trông nó có vẻ hơi lộ ѕєχy...
Tôi quay sang nhìn chú cười hì hì:
"Đi bơi mà chú, với lại cháu thấy bộ này kín mà. "
Chú vẫn không hài lòng nên cứ bắt tôi thay bộ khác, còn bắt tôi mặc quần đùi áo thun đi bơi nữa chứ. Thật là...
Tôi năn nỉ chú mãi chú mới chịu cho tôi mặc bộ này, vừa đi còn vừa che chắn để người khác không nhìn thôi.
Thế nhưng khi tôi với chú vừa bước ra biển, toàn bộ ánh mắt của mọi người đã dán hết về phía chúng tôi.
Mặt chú càng lúc càng căng thẳng, thậm chí tôi còn ngửi thấy mùi thuốc súng quanh quẩn đâu đây.
Đôi mắt của chú phát ra sát khí khiến mọi người không dám nhìn thêm nữa, chú ngay lập tức nắm tay tôi, kéo tôi lại gần, ôm lấy bả vai tôi. Mặc dù tôi hiểu đây chỉ là hành động bảo vệ, nhưng da thịt động chạm khiến tôi có chút ngại ngùng...
Biển xanh rì hiện ra trước mặt tôi thích thú chạy tới hòa mình vào làn nước mát lịm. Chú bước xuống nước sau tôi nhưng ánh mắt không hề vui vẻ mà cứ như là đang soi xem thằng nào nhìn tôi ấy.
Tôi đành bơi tới ôm lấy bả vai của chú và bảo.
"Thôi mà, mình đang đi biển, chú đừng trưng ra bộ mặt này nữa, chú xem xem có ai dám bơi ở gần mình không này? Họ chạy hết rồi. "
Dù tôi nói vậy nhưng chú vẫn không hề thay đổi ánh mắt của mình.
"Ngày mai chú sẽ mua cho cháu một bộ đồ bơi khác. "
Trời ạ! Hóa ra chú vẫn còn để ý chuyện đó từ nãy tới giờ.
"Ơ kìa? "
Tôi trố mắt nhìn chú rồi bày ra gương mặt "bó tay"
Tự dưng có một anh chàng nào đó đập vai tôi, tôi giật mình quay sang nhìn.
Đối diện tôi là một anh tràng rất đẹp trai với nụ cười tỏa nắng, không những thế cơ thể của anh ta còn rất đẹp. Nhìn anh ta tôi đoán anh ta chừng hai ba hai tư tuổi thôi.
"Baby, cho anh làm quen được không? "
Thôi xong, không ổn rồi, anh ta nên chạy ngay trước khi chú nổi giận. Trong lòng tôi thầm phù hộ anh ta sớm siêu thoát.
"Ờ... Ừ.. Tôi đã... "
Tôi đang định mở miệng cứu anh ta thì chú ngay lập tức ôm vai tôi để cả cơ thể tôi dựa vào Ⱡồ₦g иgự¢ chú.
"Cô ấy là vợ tôi. "
Tôi kinh ngạc mở to hết cỡ đôi mắt nhìn chú.
Người đàn ông kia vừa nghe chú nói vậy mặt múi liền tái xanh.
"Ồ... vậy hả? Xin lỗi, vì tôi thấy hai người xưng hô là...."
"Vì vợ tôi còn trẻ nên cô ấy thích xưng hô như vậy, đúng không vợ yêu? "- Vừa nói, chú vừa kìm chặt người tôi như một loại uy lực lớn khiến tôi run sợ.
"D...ạ... Dạ... "
Thấy tôi nói vậy, anh ta cũng mặt dày không đeo bám tôi nữa.
"À, vậy hiểu nhầm rồi, xin lỗi. "
Vừa lúc anh ta định bơi đi thì chú bất ngờ cất lời hỏi:
"Anh bạn, anh có ở khách sạn Chelsea Gardens không?"
Thấy chú nói chuyện rất cởi mở, anh ta không ngần ngại đáp:
"Thật trùng hợp, tôi ở khách sạn đó."
Chú thản nhiên hỏi tiếp:
"Anh ở phòng nào? Tối nay tôi mời anh đi uống bia. "
"Ok, P.505, hẹn gặp anh tối nay. "
Nói rồi, chú mỉm cười, còn anh ta bơi về hướng khác, ngay lúc này gương mặt vui vẻ của chú liền được thay thế bằng cái gương mặt hậm hực, vô cùng khó coi.
Chú lập tức buông tay ra khỏi người tôi, giận dỗi bơi về hướng khác. Tôi liền đuổi theo chú:
"Này... cháu làm gì sai chứ... Quá đáng! "
Tới khoảng năm giờ ba mươi, tôi và chú lên bờ, mặc dù tôi hết lời nịnh nọt mà chú vẫn không thể giãn nổi đôi lông mày ra, tôi đành ôm cổ chú từ đằng sau nịnh nọt.
"Thôi mà, cháu xin lỗi, mai cháu mặc quần đùi áo phông được chưa? "
Tự dưng chú khựng lại nhìn tôi lúng túng rồi đi tiếp:
"Ừ... ừm.. "
Tôi tiếp tục bá cổ chú đi vào thang máy lên khách sạn, không hiểu sao cơ thể chú cứ nóng hầm hập lên. Tôi cũng không để ý nhiều bấm lên tầng rồi tiếp tục bá cổ chú hát hò lung tung.
Cho tới khi hình ảnh phản chiếu trước cửa thang máy đập vào mặt tôi là... cái phần.... đ.à.n.ô.n.g.. của chú đang căng phồng. Tôi càng giật mình khi biết lý do vì sao...
Là... Là do hành động khoác vai chú rất tự nhiên khiến cho bộ иgự¢ của tôi dán vào cánh tay chú. Tôi liền lập tức rụt tay lại rồi lùi ra vài bước.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc