Tôi thức giấc do cổ họng khô khốc, mò xuống nhà bếp để uống một cốc nước lạnh mới tỉnh táo ra, vừa hay để ý trêи người đã mặc cái đầm ngủ bằng lụa, là ai đã thay giúp tôi.
Lững thững lên lầu, tôi phát hiện chú đang nằm ở chỗ cũ, l*иg иgự¢ nhấp nhô lên xuống đều đặn, tôi nhẹ nhàng nằm vào vị trí của mình, sau đó nhích sang bên chú một chút, một chút thôi, tôi thề đó, tôi chỉ nhích một tý
xíu thôi, nhưng tôi nhích nhiều lần, hehe, sau khi khoảng cách rút ngắn, tôi khẽ đặt tay mình lên bụng chú, áp mặt vào иgự¢ chú, ấm, ấm lắm, người chú rất thơm, tôi hít hà không biết chán,tầm này thì liêm sỉ gì nữa, thiếu điều tôi chưa vật chú ra thôi đó.
Chú Toàn khẽ động đậy.
- - Không ngủ đi, làm gì vậy?
- - Chú ngủ đi, mặc kệ tôi.
- - ôm chặt như thế sao ngủ.
- - Không ngủ vậy chú thức đi?
- - giờ này thức làm gì, thịt nhau à?
Nhắc mới nhớ đến cái đêm chú không về mà ở cùng mụ Thuý, tôi nói:
- - Ừ, nhưng chắc chú chả làm ăn nổi nữa đâu, vừa thịt người tình 9 năm xong cơ mà..
Chú không nói gì chỉ cười nhẹ. Tầm chừng một phút sau mới nhả đúng một từ:
- - Ừ.
Tôi giận sôi người.
- - Vậy sao chú không ở đó luôn đi còn về đây làm gì..? Người ta nói phải mà, tình cũ không rủ cũng đến, huống hồ gì bên nhau 9 năm, dài phết, chắc cũng đã thịt nhau đến cả bả luôn rồi chứ gì …
Lời tôi vừa dứt chú lập tức nghiêng người qua, dùng môi mình trấn áp cơ miệng tôi lại, tôi vì bất ngờ nên đơ ra, chú hôn nhẹ, hôn nhẹ lên bờ môi, lả lướt trêи dưới, bàn tay chú ôm lấy eo tôi, ôm thật chặt,chú rời môi, đi xuống cổ, những cái lướt nhẹ như chuồn chuồn như trêи mặt nước cũng đủ làm tôi nóng bừng, nhắm nghiền đôi mắt, nhanh như thoắt, chú kéo một bên dây áo xuống, để lộ ra bầu иgự¢ trắng hồng, mẹ kiếp nhà chú, thay đồ xong chẳng thèm mặc đồ lót lại cho tôi, thảo nào nãy giờ cứ thấy trống trống, thì ra ngoài cái đầm tôi chẳng có gì bên trong cả, tiên sư chú già ɖâʍ dê,cơ mà tôi thích nhé.
Miệng chú ngậm lấy cánh đào, bυ" say như một đứa trẻ gặp иɦũ ɦσα mẹ, chốc chốc chú lại ʍút̼ mạnh làm tôi giật người lên, tay còn lại chú vân vê hạt đậu nhỏ, bị chú kϊƈɦ thích thế này nó lại cương tròn, nhô ra đầy kiêu hãnh.
Chiếc đầm lụa bây giờ nằm một góc dưới sàn nhà, cả bộ đồ ngủ chú mặc cũng không còn trêи cơ thể, cả hai lao vào nhau bằng những cái ra vào mạnh mẽ của sự sung sức, trong cơn mê say này, chú bảo chú yêu tôi.
Xong xuôi, chú để tôi nằm lên tay chú, tôi hỏi:
- - Chú còn giận tôi không?
Chú véo vào mũi tôi:
- - muốn cũng chả được.
- - thế chú có đến tìm chị Thuý nữa không?
- - Ai bảo tôi đến tìm Thuý?
- - Tôi thấy chị ấy đăng trêи fb đó, có cả ảnh chú nữa cơ mà, đây, để tôi lấy chú xem.
Tôi đưa tay lấy điện thoại, vào fb tìm kiếm tên chị Thuý rồi chỉ cho chú bài viết đó, chú nheo nheo trán rồi nói:
- - Đây là ở công ty mà, hôm đó tôi ở công ty đến khuya, sau đó ngủ luôn ở đấy, Thuý có đến nhưng một lúc là về rồi.
- - thật không?
Chú gật đầu, tôi chọn tin chú.
Đêm ấy tôi ôm chú ngủ, không còn cái gối ôm ở giữa nữa.
Mấy hôm sau Thanh Hà xin nghỉ học vì bệnh của ông cậu ấy rất nặng, phải nhập viện để theo dõi, tôi hỏi số phòng rồi sau đó có mua hoa quả đến thăm, mới mấy hôm mà Thanh Hà nhìn khác quá, đôi mắt trũng sâu vì thiếu ngủ, thấy cậu ấy như vậy tôi thương lắm. Hai đứa ra ngoài nói chuyện, cậu ấy bảo sẽ nghỉ học để đi làm kiếm tiền.
- - Cậu nghĩ kỹ chưa, cậu học giỏi như vậy nghỉ sẽ rất tiếc.
Thanh Hà buồn bã đáp:
- - tớ không còn cách khác, bác sĩ nói phải đóng tiền họ mới chịu chạy thận nhân tạo, tớ không thể nhìn ông tớ chịu đau đớn từng ngày.
- - nhưng cậu định làm gì,?
- - tớ chưa xin được, vì họ nói tớ mới 17 tuổi, người ta không nhận vào làm, còn những nơi nhận thì lương rất thấp. Nhưng tớ sẽ không bỏ cuộc, nhất định tớ phải cứu lấy ông.
Thanh Hà khóc, tôi để cậu ấy dựa vào vai mình.
- - Cậu cần bao nhiêu tiền?
- - 100 triệu.
Tôi nghe mà thảng thốt, năm mười triệu mai ra tôi có, còn một trăm triệu thì không, ba mẹ tôi chưa bao giờ cho tôi số tiền lớn như vậy.
- - Cậu đừng khóc nữa tớ sẽ tìm cách giúp cậu.
Tôi trấn an Thanh Hà như thế nhưng bản thân cũng chưa biết đào đâu ra 100 triệu ngay lúc này, cuối cùng đành chạy xe đến công ty tìm mẹ, sau khi tôi nói xong mẹ tôi liền đưa tay lên trán tôi sờ thử:
- - con có bị ấm đầu không mà bảo mẹ cho nó mượn 100 triệu, nếu không có việc thì về nhà học bài đi, đừng chạy lung tung phá phách.
- - kìa mẹ, cậu ấy cần tiền thật mà, người ta đường cùng mới nhờ mình giúp đỡ, mẹ coi như làm phúc đi, con biết mẹ có rất nhiều tiền mà.
Mẹ lắc đầu, tôi hạ giá:
- - Không thì 50 cũng được, nha mẹ.
- - Không phải mẹ không có nhưng cho mượn xong khi nào nó mới trả nổi, chưa kể cuối năm mẹ đang dùng vào rất nhiều việc.
- - nhưng cậu ấy là bạn thân của con, mẹ giúp cậu ấy đi mẹ.
Mẹ gác cây 乃út xuống, nhìn tôi rồi nói:
- - Thanh Tuyền, mẹ đã nói với con rất nhiều lần là con bé đó không tốt đâu, mây tầng nào thì chơi với tầng ấy, sao con không nghe?
- - tại mẹ ít tiếp xúc với cậu ấy mẹ không biết, cậu ấy rất hiền, hoàn cảnh lại đáng thương.
- - con tin người quá sau này đừng có hối hận. Mẹ nói trước rồi đó.
Thấy tôi năn nỉ ghê quá, mẹ mới mở túi lấy cái thẻ đặt lên bàn đẩy về phía tôi:
- - Được rồi, trong đây có hai mươi triệu, cầm về đi để cho mẹ làm việc.
- -20 triệu thì sao đủ hả mẹ?
Mẹ lườm tôi:
- - Thanh Tuyền..
Tôi nhanh tay lấy thẻ bỏ vào cặp:
- - Được rồi được rồi, con lấy con lấy..
- - về nhà đi, chủ nhật này hai đứa về chơi, chủ nhật ba con đi công tác về đấy, ông ấy bảo có quà cho con.
- - ok mami, con về trước nhé.
- - chạy xe cẩn thận đó.
Ở đây có 20 triệu, trong tài khoản tôi được 30 triệu nữa, nhưng số tiền đó là tôi góp được ở mua cái túi hiệu của chanel mà tôi đã rất rất thích, hazzz, thôi thì cho cậu ấy mượn trước, cậu ấy cần hơn tôi gấp nhiều lần, như vậy còn phải thêm 50 triệu nữa, kiếm ở đâu đây, a, đúng rồi, chú Toàn, chú ấy có rất nhiều tiền, tôi sẽ về xin chú ấy
Chiều đó tôi vào bếp phụ иɦũ ɦσα nấu nướng, иɦũ ɦσα với bà nội ngạc nhiên lắm.
- - Có chuyện gì vậy Tuyền, hai đứa lại cãi nhau ạ?
- - đâu có đâu bà, tại hôm nay cháu rảnh nên muốn phụ иɦũ ɦσα một tay thôi mà.
- - Ừm làm bà cứ tưởng..
Lúc tôi sắp xếp bàn ăn thì chú cũng về đến, ánh mắt cũng ngạc nhiên không kém bà là mấy:
- - chuyện gì đây? Mặt trời mọc ở hướng tây à?
Tôi chạy đến cầm lấy chiếc cặp trêи tay chú, tươi cười nói:
- - Chú lên tắm đi, tôi pha nước sẵn hết rồi, đi nhanh đi.
Có thể thấy chú với mọi người đều há hốc. Bà nội với иɦũ ɦσα nhún vai lắc đầu, tôi liền đẩy chú lên phòng, còn nhiệt tình đi theo lấy quần áo móc sẵn vào trong, chú chỉ việc vào và tắm.
Bên bàn ăn tôi cũng đã sắp xếp mọi thứ ổn thỏa hết, chỉ chờ chú ra mà thôi, ăn uống xong tôi lại pha cho chú một ly trà hoa cúc, đem đến tận bàn làm việc.
- - Chú uống đi ạ, trà hoa cúc rất tốt cho sức khỏe.
- - Ừm, cảm ơn., về phòng học bài đi, xong việc tôi qua xem lại.
Tôi đặt ly trà xuống, đi vòng ra sau lưng chú, đưa tay lên Ϧóþ vai cho chú.
- - Chú làm việc cả ngày chắc mệt lắm, để tôi xoa Ϧóþ cho chú nhé. Hì, có thích không?
Chú không đáp nhưng tôi liếc thấy chú khẽ cười, như vậy nghĩa là thích rồi. Hihi..
Tôi vừa Ϧóþ vừa nói chuyện, tôi kể cho chú nghe hôm nay tôi có đọc được bài báo nói về các mạnh thường quân đã giúp đỡ người khác, tôi thật là ngưỡng mộ họ. Bất ngờ chú xoay người túm lấy eo tôi, thoắt cái tôi đã ngồi gọn trêи đùi chú.. Chú một tay giữ ở ʍôиɠ, một tay nâng cằm tôi lên mà hỏi:
- - Nói xem, muốn giở trò gì đây?
- - Tôi không có!
Chú Ϧóþ mạnh vào ʍôиɠ, tôi giật nảy mình:
- - Chú… Đau… tôi nói tôi nói…. Tôi có một người bạn thân, hoàn cảnh rất tội nghiệp, hiện tại ông cậu ấy bị suy thận, bác sĩ bảo phải chạy thận nhân tạo, mà chú cũng biết chi phí cho việc điều trị không hề rẻ, cho nên tôi muốn nhờ một người đẹp trai phong độ như chú đây cho tôi vay 50 triệu, sau này tôi sẽ trả lại.
- - trả bằng cách nào?
- - thì sau này ra trường đi làm có tiền tôi sẽ trả chú ngay.
- - Thứ nhất em mới học đến 11,thêm lớp 12, và mấy năm đại học, đó là tôi nói nếu như em học tốt không ở lại và thi lại, thì mất 5 năm nữa tôi mới có khả năng lấy lại tiền, như vậy cuộc đầu tư này tôi không có lợi có nào, em nói xem sao tôi phải cho em mượn.
Quả là người làm ăn, tính toán phết. Tôi nhích người, choàng qua cổ chú nài nỉ:
- - Chú tính chi xa thế, biết đâu tôi bất ngờ trúng vài tờ vé số thì trả chú mấy hồi. Với lại chú coi như mình đang tích đức cho con đi, để đứa trẻ sau này sinh ra đẹp và sáng như trăng ý, nha chú, cho tôi mượn đi, chú muốn gì tôi cũng đồng ý hết.
- - thật không?
- - thật.
Chú ghì sát vào tai tôi:
- - Tôi muốn ăn em.
Chú còn gian manh lướt nhẹ lên vành tai tôi một cái, thuận tai xoa xoa Ϧóþ Ϧóþ cái ʍôиɠ mềm, tôi có chút ngại, cảm nhận má cũng nóng dần lên,nơi ấy của chú cũng lớn dần và bành trướng lên rất nhiều. Chú không ngần ngại cởi váy tôi xuống,cởi luôn cái áo con màu đỏ vứt lên bàn, thân thể chỉ còn duy nhất chiếc qυầи ɭót ren đỏ bắt mắt để che đi nơi tư mật, chú gấp gọn giấy tờ sang một bên rồi đặt tôi ngồi lên bàn, từ từ kéo qυầи ɭót ra, cởi đến đâu chú hôn chân tôi đến đó, trời sinh tôi có một đôi chân thon dài và trắng nõn, chú cưng nựng mãi không thôi, tôi chống hai tay xuống bàn lại chịu lực, chú hôn, nâng niu từng ngón chân của tôi sau đó ʍút̼ từng ngón một, cảm giác này nó tê dại như say thuốc, sướиɠ lắm. Cũng may lúc nãy tôi đã chốt cửa nên hành động bây giờ không ai nhìn thấy, chứ không có nước độn thổ.
Chú để hai chân tôi lên bàn, bản thân đứng phía dưới mà cầm côn th*t tươi đó đi vào hang động, ở tư thế này, thân thể tôi phô bày trước mắt chú, chú gập người hôn lên hai quả bưởi, thân dưới vẫn hoạt động không ngừng, tôi đê mê, miệng vẫn đánh vần đều chữ.
Được một lúc chú bế tôi xuống đứng ở dưới xoay lưng về phía chú, những cái nhấp từ đằng sau sâu ngoáy vào trong, tôi không thể ngừng rêи rỉ, chú quả thật rất tuyệt…
Chúng tôi về phòng tắm rửa sau màn làʍ ȶìиɦ tại phòng làm việc, từng làn nước mát chảy xuống, mát như lúc chú thì thầm bảo chú yêu tôi..
Chiều Hôm sau chú đi làm về sớm nên đưa tôi đến bệnh viện thăm ông của Thanh Hà, số tiền tiết kiệm tôi cũng đã rút hết, cả số tiền trong thẻ của mẹ, cộng 50 triệu chú đưa nữa là vừa đủ 100 triệu, tôi bỏ vào ba lô đem đến cho Hà, lúc tôi đến cậu ấy đang cho ông ăn cháo, không hiểu sao tôi với chú bước vào cậu ấy cứ ngây người ra, đánh rơi cả hộp cháo.
- - Cậu sao vậy Thanh Hà?
- - À tớ tớ không sao, để tớ dọn, cậu ngồi đi..
Tôi Hỏi thăm ông một lúc, chú cũng ngồi bên cạnh, Thanh Hà rửa tay vào, đem cho tôi với chú mỗi người một ly nước:
- - Cậu với chú uống tạm.
- - Được rồi mà.
Hỏi thăm một lúc thì bà cậu ấy vào, chúng tôi ra ngoài nói chuyện, tôi đưa ba lô cho cậu ấy %
- - trong đây có 100 triệu, cậu mau chữa trị cho ông đi.
Thanh Hà mở ba lô xong thì hoảng hốt:
- - Ở đâu cậu có số tiền này nhanh vậy?
- - thì cậu cứ dùng đi.
Thanh Hà trả ba lô lại cho tôi:
- - Cậu không nói tớ không nhận đâu, tự dưng cậu không thể có số tiền lớn như vậy được nói thật đi, ở đâu cậu có.
Đến mức này tôi đành nói thật cho cậu ấy biết:
- - tớ vay của chú Toàn 50 triệu, còn lại của mẹ tớ và một ít của tớ tiết kiệm được, cậu yên tâm đi, tớ đường hoàng có số tiền đó.
- - vay của chú Toàn, sao chú ấy cho cậu vay tận 50 tr, chẳng phải cậu bảo hai người rất ghét nhau sao? Thanh Tuyền( cậu ấy nắm tay tôi) cậu phải nói thật tớ mới dám nhận, tớ cần tiền thật, nhưng nếu cậu vì tớ mà có thiệt thòi gì tớ ân hận cả đời đó, nói tớ biết đi.
Tôi hít một hơi thật là mạnh, sau đó nói hết cho cậu ấy biết:
- - thật ra chú ấy là chồng của tớ, tớ kết hôn với chú ấy gần hai tháng rồi.
- -- cái cái gì..?
Thanh Hà loạng choạng lùi người về phía sau mấy bước, mặt tái đi mấy phần.
- - Cậu có sao không Hà?
- - Không sao không sao. Cậu kết hôn sau không nói với tớ.
- - lúc ấy là do tớ bị ép buộc nên mới giấu mọi người, chứ không phải tớ muốn giấu cậu đâu.
- - Vậy cuộc sống của cậu có hạnh phúc không? Hai người.. Như thế nào?
Tôi mỉm cười:
- - Nói thế nào nhỉ, lúc đầu tớ rất ghét chú ấy, nhưng từ từ tớ thấy chú ấy rất đặc biệt, mặc dù chú ấy hơi khó tính và hay đánh tớ nhưng hôm nào chú ấy không ở nhà tớ lại thấy khó chịu, hình như, hình như tớ thích chú ấy mất rồi…
- - Vậy chú ấy là người cậu hỏi tớ hôm bữa có đúng không?
Tôi gật đầu, chính là chú ấy.
- - giờ cậu yên tâm chưa, tiền này của chồng tớ, cậu cứ lo chữa bệnh cho ông, có thiếu thì nói tớ một tiếng, chú ấy nhiều tiền lắm, hihi.
Thanh Hà cười nhẹ, tôi cũng không mảy may đến nụ cười đó, nụ cười mà mãi sau này tôi mới biết thứ sâu nhất không phải là đáy đại dương mà chính là lòng người.
***
Thời gian cứ lặng lẽ trôi như thế, tôi và chú cứ như bình thường, sáng tôi đi học chú đi làm, tối đến lại làʍ ȶìиɦ, chú rất khỏe, mỗi lần đều phải trêи 30 phút đến một tiếng với đủ 72 kiểu biến hoá, chú làm mê hoặc tôi rồi, mặc dù cũng có khi cãi vã, mà lần nào tôi cũng bị chú ấy phạt, do tôi hay dỗi rồi đâm ra hỗn láo nói năng hàm hồ nên bị phạt, nhẹ thì chép phạt "tôi yêu chú" 100 đến 200 lần, nặng thì nguyên đêm bị chú ăn sạch sẽ, ấy vậy mà nụ cười tôi luôn nở trêи môi.