Cảnh báo có 18 +
Gần sáng trời se se lạnh, tôi rúc mình vào gối ôm, gối hôm nay ấm quá, rất rất ấm, lại thơm nữa, mùi hương dễ chịu làm sao, thích thật, ơ, nhưng nhưng sao gối ôm nay có gì cứ đâm vào người mình thế nhỉ, nó cưng cứng lạ lắm.. Tôi vội vàng mở mắt, đập vào mắt là vòm иgự¢ rắn rỏi của chú già, mùi hương nãy giờ đích thị là hương thơm từ cơ thể của chú ấy, cả hai chúng tôi đang trần như nhộng ôm nhau mà ngủ, còn cái đâm chọt vào người tôi là cái ấy của chú già, tôi liền buông tay, đẩy chú ra, chú nhíu mày:
- - gì vậy đang ấm?
- - cái ấy.. Cái ấy của chú cứ đâm vào tôi.
Chú cười nhếch mép, nụ cười đểu đểu sao ý:
- - thì nó dùng để đâm mà, nằm xuống ngủ chút nữa đi, còn sớm mà..
- - thôi tôi thức luôn rồi, tôi sợ chú lắm.
Tôi vào đánh răng rửa mặt, sau đó xuống nhà trước, bà nội thấy tôi dậy sớm hơn mọi ngày liền hỏi:
- - Sao hom nay cháu dậy sớm thế, ngủ không được hay sao? Bà tưởng hôm nay cháu phải dậy trễ lắm chứ!
- - Là sao ạ, cháu chưa hiểu?
Bà nội liếc lên lầu rồi nhìn tôi cười khúc khích:
- - thì đêm qua ác liệt quá, bà tưởng dậy không nổi để đi học chứ sao.. Lần sau nhớ đóng cửa vào, bà với иɦũ ɦσα k xem phim s.εメ đâu. Mà công nhận bọn trẻ giờ sung sức nhỉ, bà đi qua đi lại cả tiếng mà hai đứa vẫn chưa xong, Khỏe thật. Khỏe thật.
Tôi ngượng đến nổi kiếm cớ rồi chạy lên phòng đóng kín cửa, chú già liền hỏi:
- - làm gì chạy như ma đuổi vậy?
- - Chú còn hỏi, bà nội thấy hết rồi kìa, tại chú hết đấy.
- - thấy cái gì?
- - thì thấy tôi với chú đang đang…
Chú già áp sát tôi vào cánh cửa, một tay chống vào cánh cửa, một tay đút vào túi quần âu, chân chéo lại, gương mặt cực kỳ cuốn hút:
- - Đang làm sao?
Lời chú nói mang hương thơm của vị bạc hà thanh mát, thổi vào khoang mũi tôi gây kϊƈɦ thích không nhẹ. Không hiểu sao gần chú như thế này tim tôi đập lia đập lịa, tưởng chừng như nó sắp nhảy ra ngoài luôn.
Càng lúc chú càng ép chặt, khoảng cách giữa tôi và chú bây giờ chỉ cách nhau lớp quần áo đang mặc, mọi thứ cọ sát nên tôi nghe được nhịp tim chú đang đập mạnh cũng không kém gì tôi.
- - hay là khởi động chào ngày mới đi chứ nhỉ? Hửm..
Dứt lời, chú dùng tay kia siết vào eo tôi kéo mạnh vào người của chú, lúc này thân dưới tôi hoàn toàn cọ vào đàn em chú, và tôi cũng cảm nhận nơi ấy của chú bắt đầu thay đổi, từ từ lớn dần, chú cúi người xuống một chút hôn vào môi tôi, phải mấy giây sau tôi mới định hình được chú đang hôn và sờ ʍôиɠ mình, nhanh như cắt, chú luồn bàn tay phải vào chân váy của tôi, мơи тяớи cái ʍôиɠ tròn tròn, có khi lại xoa xoa Ϧóþ Ϧóþ, thử hỏi bên cạnh một người vừa đẹp trai vừa làʍ ȶìиɦ phê thế này tôi làm sao mà từ chối, đôi môi cũng đã đáp lại chú tự lúc nào chẳng biết.
Hôn môi, hôn cổ, hôn xương quai xanh, chú đều làm cho tôi kϊƈɦ thích đến miệng nhã ra thanh âm của sự sung sướиɠ.
"" ưʍ..chuuú.. ""
Đồng phục của trường là áo sơ mi với chân váy ngắn, những cúc áo được chú Toàn mở hết, bên trong chỉ còn chiếc áօ ɭót đang ôm lấy bầu иgự¢ trắng tinh và hạt gạo nhỏ hồng hào, việc mở khuy áo được chú làm nhanh chóng, chú liền vùi đầu vào ngậm ʍút̼ mê say, tay kia không quên xoa nắn nhiều kiểu, chốc chốc chú lại đổi bên, còn đáng ghét cắn vào hạt gạo nhỏ làm tôi điên đảo túm lấy tóc chú mà rêи rỉ… Chưa hết, chú bất ngờ quỳ xuống,vén váy tôi lên cao, kéo phăng chiếc qυầи ɭót của tôi xuống tận chân, sau đó vén những sợi cỏ lưa thưa qua lại, dưới vùng đất cỏ xanh là thác nước đang chảy, một ngón tay chú Toàn như chiếc sào chèo chống vào trong, từng động tác ra vào nhanh dần của chú làm mắt tôi trở nên đờ đẫn, tay càng nắm chặt tóc chú hơn, tôi không còn ở mặt đất nữa mà lên mây thật rồi.. Không lâu sau chú Toàn vục mặt vào, dùng chiếc lưỡi ma quái đá vào hạt đậu nhỏ, là do tôi quá kϊƈɦ thích hay do kỹ thuật chú quá đỉnh mà ngón tay chú đã ướt sũng nước, tôi không còn ngần ngại lập tức lôi chú lên, kéo qua giường, tôi đẩy chú nằm xuống, tay tháo vội cà vạt của chú, chưa bao giờ tôi thấy việc mở cúc áo phiền phức như vậy, một hàng nút dài ngoằng thật vướng víu làm sao, cả chiếc quần âu cũng thật dư thừa lúc này. Trước mắt tôi một thân thể quá ư xuất sắc, tôi thèm muốn, hôn lên vành tại chú như cách chú đã từng làm, tôi tự biết trình độ tôi còn khá vụng, nhưng mới mấy đường quét ngang quét dọc mà chú đã rêи nhẹ, được đà tôi dùng bàn tay mềm mại của mình mà мơи тяớи khắp người chú, cái cổ, cái иgự¢, cái bụng tôi đều không bỏ sót một chỗ, tôi bây giờ chỉ muốn ăn sạch chú mà thôi.. Khi cánh tay đang du ngoạn bỗng dưng chạm vào vật cứng, tôi hạ người xuống, tầm mắt không rời được cự vật đang nhìn tôi đầy kiêu hãnh. Nó to lớn và đẹp như một vị thần. Tôi chưa từng thấy qua quả chuối nào to đến thế.
- - nó muốn em!
Chú Toàn vừa nói vừa cầm tay tôi đặt lên nơi gân guốc đó, chú trực tiếp cầm tay tôi trượt lên trượt xuống, sau khi thấy tôi đã quen nhip chú mới từ từ thả lỏng để tôi tiếp tục khám phá.. Kỳ thực tôi bây giờ không còn sợ hãi hay rụt rè nữa, mà trái lại là sự tò mò lẫn hứng thú, tôi vuốt đều từ dưới gốc lên tận ngọn và ngược lại, chú Toàn mắt nhắm híp, rêи rỉ. Có vẻ như chú k chịu nổi nữa, chú bảo tôi ngồi lên người chú, rồi đưa tiểu đệ từ từ đi vào, mới đầu hơi khó, nhưng được những làn nước trơn tru kia hỗ trợ, chẳng mấy chốc quả chuối kia đã bị nuốt chửng vào trong, chú hai tay vịn eo, hỗ trợ tôi lên xuống, từng nhịp từng nhịp đến khi tôi quen dần.
Chốc sau đó chú đặt tôi nằm xuống dưới, chú nắm thế chủ động ở trêи, từng cú huých được ra vào liên tục..
- - gọi tên tôi đi.
- - Chú.. Toàn…
- - sướиɠ không?
Tôi không trả lời nổi mà chỉ gật đầu,. Chú cúi xuống hôn lên môi tôi rồi tận tình đưa đẩy đến khi tôi và chú cùng ra một lượt. Lúc đó đồng hồ báo thức cũng vang lên.
Thay đồ xong chú bảo:
- - để tôi đưa đến trường!
- - chi vậy chú?
- - thích thì đưa, cứ hỏi nhiều. Xuống ăn sáng thôi.
Tôi ngây người ra, ơ, người gì lạ nhỉ, chả nói được câu nào đàng hoàng cả.
Trêи xe tôi hỏi:
- - chiều chú đón tôi hay sao?
- - chẳng lẽ muốn đi bộ về.
- - thì tôi phải hỏi để biết chứ chú nắng mưa thất thường ai đoán được, biết đâu hẹn hò với ai quên đón tôi thì sao?
Chú Toàn cười:
- - ghen à?
- - Chú đang ảo tưởng đó chú ạ.
- - Tôi thấy chính là như vậy, nhóc thích tôi rồi à?
Tự nhiên tôi luống cuống:
- - Chú làm ơn nhìn lại đi, tôi trẻ trung thế này lại đi thích người già như chú sao, gu tôi không mặn như vậy.
Vừa hay đến trường, tôi mở cửa xe bước xuống, chú già hạ kính nói thêm:
- - học cho tốt về có thưởng.
Còn nháy mắt nữa chứ, ôi mẹ ơi chú đi cho tôi nhờ.
- - hù..
Tôi giật mình xoay lại, là Thanh Hà.
- - Cậu làm tớ hết hồn.
- -Ai vậy Tuyền?
- - Cậu hỏi ai?
- - ý là ai đưa cậu đi học ý sao cậu không chạy xe máy.
- - À, là chú tài xế nhà tớ, xe tớ bị hư nên chú ấy đưa đi học, còn cậu, xe cậu đâu?
- - xe tớ cũng hư, tớ đi xe buýt đến. Mà dạo này tớ thấy cậu tốt lên rất nhiều đó cậu có bí quyết gì sao?
Tôi nói dối:
- - đâu có bí quyết gì, tự nhiên siêng lên thôi. Mà nè, sắp đến sinh nhật cậu rồi, cậu có định tổ chức không?
Thanh Hà thở dài:
- -Không đâu, ông tớ đang ốm tiền mua thuipốc còn không đủ, tổ chức sinh nhật làm gì..
Tôi động viên cậu ấy:
- - cố lên nhé, có tớ lúc nào cũng bên cạnh cậu.
Hai đứa vào lớp học như bình thường, đến hết giờ học buổi chiều, nhân lúc cậu ấy đi vệ sinh tôi lấy chút tiền bỏ vào vở cậu ấy rồi để lại như cũ, tôi biết nếu tôi đưa trực tiếp thì cậu ấy sẽ không nhận, chỉ còn cách này mới giúp cậu ấy trong hoàn cảnh này. Ba triệu tuy không nhiều nhưng cũng giúp cậu ấy phần nào tiền thuốc thang cho ông cậu ấy.
Nhưng tôi đợi càng lúc càng lâu vẫn không thấy Thanh Hà đi ra, tôi sốt sắng đi vào nhà vệ sinh xem thử, giờ này các học sinh đa phần đã về hết, chẳng mấy chốc bác bảo vệ khóa cổng sao cậu ấy còn chưa chịu ra, vừa đến gần tôi đã nghe tiếng chửi:
- - Sao mày dám quyến rũ Anh Vũ của tao hả?
Nghi sự chẳng lành tôi chạy ù vào, mẹ kiếp, nguyên một đám yêu quái đang giữ chặt Thanh Hà lại cho con Linh đầu đàn tát túi bụi, cái con này nó ghét tôi với Thanh Hà lâu rồi, mấy lần cũng gây sự nhưng chúng nó vẫn chưa làm đến mức như thế nay ăn trúng cái bả gì mà làm càn thế này, tôi quát lên:
- -, tụi mày đang làm gì đó, dừng lại ngay cho tao.
Cả đám bọn nó tập trung nhìn tôi, con Linh đầu đàn nhếch mép:
- -Mày ra lệnh cho tao đó à con chó.
- - bọn mày mau bỏ Thanh Hà ra, cậu ấy làm gì mà bọn mày đánh cậu ấy, năm đánh một, đồ hèn.
Con Linh trừng mắt nhìn Thanh Hà bằng ánh mắt căm tức:
- - với loại người như nó đánh cho chừa.
Thanh Hà:
- - nhưng tôi không làm gì, sao các cậu lại đánh tôi.
Tôi phát bực Thanh Hà, bị người ta đánh đến đỏ cả mặt mà còn gọi bạn xưng tôi tình cảm dễ sợ.
Con Kim, đi cùng bọn nó lên tiếng:
- - mày đừng có giả ngơ, tại mày mà anh Vũ mới lơ con Linh, còn mắng nó nữa.
Thanh Hà lắc đầu:
- - Tôi không có thật mà.
Tôi định xông vào bọn nó cản lại:
- -Mày định làm gì?
- - tao hỏi bọn mày mới đúng, đây là ở trường bọn mày đừng có làm loạn, tao đi mách cô.
Ha ha, bọn nó phá lên cười.
- - chơi mách cô thì có chó nó chơi. Nếu muốn tao thả nó ra thì hai đứa mày quỳ xuống, chui qua chân bọn tao thì tao tha cho bọn mày về.
Tôi cười bọn chúng quá tự cao:
- - Mày đang mơ à, muốn đánh nhau đúng không, được, bà ngứa mắt bọn mày lâu rồi. Ỷ đông hϊế͙p͙ yếu, ỷ được người chống lưng nên không coi ai ra gì. Thử nếu chú mày không làm hiệu trưởng thì mày bị đuổi học lâu rồi con chó, thứ gì vừa xấu vừa mất dạy, chỉ có đám hùa này ngu xuẩn mới chơi với mày thôi con.
Tôi nói một lèo, con Linh này học cùng khối nhưng khác lớp tôi với Thanh Hà, chú ruột nó là hiệu trưởng cho nên đến cả giáo viên cũng nể nó mấy phần chứ đừng nói là học sinh, thêm cái tính bố láo nên nó cũng thuộc hàng chị đại ở cái trường này, nó cũng thích Vũ như tôi nên từ lâu tôi với nó đã không đội trời chung, bây giờ chắc biết người Vũ thích là Thanh Hà nên tụi nó kiếm chuyện.. Chỉ tội Thanh Hà quá hiền lành nên mới bị bắt nạt, còn tôi dầu k đánh lại cũng cào xé bọn nó mới hả cái dạ bấy lâu nay.
Con Linh nghe tôi chửi xong mặt mày đỏ tía lên:
- - Con khốn hôm nay mày xác định đi con, giữ nó lại cho tao.
Tụi nó còn 3 đứa xông vào, tôi cũng đánh đá giữ lắm nhưng 1 mình vẫn không đủ sức làm lại, thêm con Linh có vỏ, nó đấm vào bụng khiến tôi lăn nhào mất thở.
Hai đứa kia định vào đánh tôi thì con Linh la:
- -§Để nó cho tao xử.. Sai mày không phục đúng không, nếu mày đánh thắng tao thì tao sẽ bỏ qua.
Mẹ nó, nghĩ sao mà tôi đánh lại nó, nó như con trâu, thêm võ nữa, nhưng không lẽ chịu thua thì nhục ૮ɦếƭ,đánh thì đánh,bất quá mai nghỉ học thôi.
- - Được tao sợ mày à.
Thanh Hà:
- - Thanh Tuyền, cậu không đánh lại Linh đâu, đừng có liều lĩnh.
Tôi mặc kệ lời Thanh Hà, đứng dậy lấy thế đánh với con Linh, nó đi vòng vòng, tôi cũng đi theo, nó lao vào đánh đấm, tôi cũng nắm đầu nắm tóc nó mà giựt lia giựt lịa, tôi mà ૮ɦếƭ nó cũng phải trọng thương chứ ngu gì để nó đánh không. Bọn tôi dằn co qua lại trong tiếng cổ vũ của cái bọn con Kim con Huyền.. Và tiếng khóc van xin của Thanh Hà, con Linh nắm thế hơn, nó tát tôi muốn xoay chong chóng, tôi thì ngoài giựt tóc cũng đập nó được vài cái, cũng may lúc đó chú bảo vệ vào kiểm tra nó mới buông tôi ra. Thanh Hà chạy đến tôi:
- - Thanh Tuyền, cậu có làm sao không, tớ xin lỗi huhu.
Tôi đau gần ૮ɦếƭ nhưng nói:
- - tớ Không sao đâu, cậu đừng khóc, đi, chúng ta đi về.
Chú bảo vệ sau khi hỏi tên và lớp 7 đứa thì cho cả đám đi về, con Linh chỉ vào mặt tôi:
- - Coi chừng tao đó.
Tôi hất hàm:
- - tao chờ.
Thanh Hà sợ có chuyện nên kéo tôi đi nhanh, hai đứa vào lớp lấy cặp rồi đi ra cổng, vừa đến cổng thì thấy bóng dáng chú già đang dựa vào xe làm tôi hơi hoảng hốt lấy khẩu trang đeo vào, cầm cặp che mặt lại,nhưng tôi vẫn là chậm hơn ánh mắt chú ấy, bước chân kia đang tiến đến chỗ tôi rồi.
- - làm sao vậy?
Tôi đáp:
- - Tôi không sao, chú lên xe đi.
- - Tôi bảo bỏ cặp xuống.
Tôi cố chấp không bỏ, chú già kéo mạnh ra, giựt phăng chiếc khẩu trang khỏi mặt, mày chú lập tức nhíu chặt lôi mạnh tôi lên xe, tôi chỉ kịp ngoảnh lại nói với Thanh Hà:
- - tớ về trước nhé.
Thanh Hà ngây ngốc không trả lời tôi, sắc mặt cậu ấy rất lạ.
Lời tác giả:
Xôi thịt thế này thì Tương tác phải đi lên nhé, trước đã 3k like rồi mà, cứ tương tác tốt em sẽ up đều nè,mọi người đọc xong nhớ like và chia sẻ cho em, sau đó chấm một chấm để bài nổi lên nhé, lười không chấm là bo xì nhá nhá..