Chú À! Rốt Cuộc Anh Nghĩ Gì Vậy? - Chương 10

Tác giả: Trần Dục Sâm

Tiếng cười sang sảng của Thiên Nam nghe qua trong màn đêm vô cùng đáng sợ .
Anh nắm lấy áo cô kéo một cái , chiếc cúc trên tận cùng bung ra . Để lộ một mảng da thịt trắng xóa của người con gái .
Đối với đàn ông , đối với đàn ông cảnh tượng này là một sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ cùng cực .
- Không ! Đừng mà ... Thiên Nam anh dừng lại . Đừng đối như vậy với em .
Cô khóc , lần đầu tiên trong đời cô tuyệt vọng đến vậy . Trong đầu cô chỉ hiện lên một thứ duy nhất , đó chính là gương mặt của người đàn ông kia . Gương mặt góc cạnh đầy vẻ chiếm hữu , mà cả thanh xuân cô mơ ước .
- Chú Ngạc ! Cứu Tiểu Thanh ...
Thiên Thanh thều thào , cả người cô không có sức lực .
- Cô đừng trách tôi ! Đây là do cô tự chuốc lấy .
Thiên Nam cúi người , nhưng chỉ vừa khi định ngậm lấy môi cô . Đã nghe một tiếng động ầm vang lớn .
Cơ thể thanh niên bị kéo ngược ra đằng sau ngã chúi xuống đất . Tức khắc thân hình cường tráng của đàn ông xuất hiện .
Phí Ngạc mặt đầy sát khí nhanh chóng cởϊ áσ khoác trên người choàng vào cơ thể đang run rẩy của Thiên Thanh .
Quay đầu , cơn thịnh nộ trong mắt dâng trào như núi lửa .
Hắn nắm lại nắm đấm , dùng sức nện vào người của kẻ đang trơ trọi dưới đất . Tên kia lại giống như là bao cát để mặc người khác trút giận , bị đấm đá đau đến nỗi ngay có phản kháng cũng không có ích gì .
Một tốp người đứng bất động ở ngoài cửa chính , nhìn thấy ông chủ của họ phẫn nộ đến vậy . Cũng cảm thấy lạnh sống lưng , xem ra bọn họ không cần phải vào chung vui rồi . Chỉ một mình ông chủ cũng đủ khiến tên kia phải cầu xin phụ mẫu hắn chui lại vào bụng .
Đến khi Thiên Nam như một con cá hấp hối nằm trên bờ vực ૮ɦếƭ . Hắn mới lạnh lùng phủi tay , hất cằm nói với mấy kẻ Đang xem kịch vui bên ngoài .
- Phế hai tay hai chân của nó , sau đó đem vứt vào đồn cảnh sát .
Chỉ đợi có vậy , mấy vệ sĩ vâng vâng dạ dạ nhanh nhảu .
- Tất cả các người gác ở bên ngoài , không có sự cho phép thì không được bước vào . Nghe rõ rồi chứ ?
- Vâng ! Phí tổng .
Bọn họ đồng thanh đáp lại , rồi nhanh nhẹn chuồn ra .
___
Hắn nhìn cô gái cựa quậy ở trên giường , Thiên Thanh sau khi thấy đám người kia đóng cửa lại rồi . Cô liền vứt áo khoác sang một bên không thương tiếc .
Cả người giống như rắn nước trườn trên giường , hai cánh tay mảnh mai chà xát trên cơ thể . Miệng nhỏ cùng gương mặt đỏ hồng phát ra tiếng kêu khiêu gợi . Tất cả giống như một liều thuốc kí©ɧ ŧɧí©ɧ đánh thẳng vào trực giác Phí Ngạc .
- Ưm ! Nóng ...
Hắn liền thành thuộc cởi âu phục trên người xuống , lấy cơ thể cường tráng áp lên trên cô .
- Tiểu yêu tinh .
Trước đây đã từng chạm qua , hắn biết cơ thể cô có bao nhiêu điều khiến hắn say đắm . Cúi người ngậm lấy môi Thiên Thanh , ra sức liếʍ mυ"ŧ như đang thưởng thức một viên kẹo ngọt .
- Tiểu Thanh ! Nói anh nghe , em muốn thế nào ?
Hắn cười cười vô sỉ , gương mặt tuấn tú đầy vẻ hài lòng .
- Khó chịu quá ! Tôi thật sự khó chịu ...
Cô mờ mịt như đang ở trên mây , bởi vì biết trước mặt là người đàn ông trong lòng . Nên gánh nặng của cô dường như được dẹp bỏ hết .
Là hắn đến cứu cô rồi .
- Xin chú ! Tôi khó chịu .
- Nói ! Em xin ai ?
Người đàn ông được nước lấn tới .
- Ngạc ! Em xin chú ! Xin anh ...
Cô như mèo con yếu ớt , thật sự vô cùng khao khát vuốt ve .
- Tiểu Thanh ! Em biết là anh có bao nhiêu muốn em mà .
Bàn tay hắn lướt trên da thịt trắng như sữa của cô , chính bản thân mình cũng bị đắm chìm trong du͙© vọиɠ .
Kéo lấy bàn tay Thiên Thanh đặt lên vật hùng vĩ tượng trưng cho nam tính , giờ phút này thật sự hắn hạnh phúc vô cùng .
- Tiểu Thanh ! Anh vào có được không ?
Đứng trước rào cản ngăn cách với thiên đường . Hắn đã có chút thoáng chần chừ , tuy cô đã là người của hắn . Nhưng dù gì lần đó cũng là hắn đã gượng ép cô .
Hắn đã sai một lần rồi , hắn không muốn tiếp tục sai nữa . Sự yêu thương khiến hắn dừng bước , hắn không muốn lại làm tổn thương cô .
- Ưm !
Thiên Thanh mơ hồ đáp lại , cô biết người phía trên là ai . Vậy nên cô không hề sợ hãi .
Được tín hiệu chấp thuận từ người con gái trong lòng mình , Phí Ngạc vui vẻ đắm chìm . Cùng với cô hưởng thụ thú vui cực khoái của trần đời .
Trong từng lần va chạm , hòa hợp giữa tình cảm và khoái lạc . Hắn hôn lên môi cô , trái tim cả hai cùng tan ra với chung một nhịp đập .
___
Khi người con gái mở mắt thức dậy , cơ thể đau nhức biến đổi khác lạ từ hạ thân truyền đến khiến cho cô xấu hổ đỏ mặt .
Ngước lên liền nhìn thấy gương mặt phóng đại của hắn không chớp mắt nhìn chằm chằm cô .
Phí Ngạc cười cười , lúc nãy hắn soạn ra rất nhiều lời trong đầu . Nhưng tại sao khi cô bé mở mắt , hắn lại cái gì cũng không nói được .
- Tiểu .... Tiểu Thanh ! Lấy anh nha ...
Miệng Phí Ngạc lắp bắp , hắn chưa bao giờ căng thẳng đến vậy .
Vụng về lấy bên túi áo vest trên giường ra một hộp quà nhỏ phủ nhung . Chiếc nhẫn kim cương lấp lánh đáng yêu cực kỳ bắt mắt .
Thấy cô im lặng không đáp , trán hắn liền rịn ra mồ hôi lạnh . Trái tim đập nhanh ép hắn đến thở không nổi , sau cùng hắn lựa chọn cách làm liều .
Phí Ngạc kéo tay cô gái trong lòng lên , nhanh chóng đeo chiếc nhẫn vào ngón áp út của Thiên Thanh .
- Anh làm gì thế ? Như vậy là ép hôn sao ?
Cô chu môi nói vô cùng đáng yêu .
- Anh mặc kệ , em đã là người của anh rồi . Lần trước nếu như là anh ép buộc thì không đáng , nhưng đêm hôm qua em đã hoàn toàn chấp nhận anh rồi . Vậy nên em muốn hay không cũng phải gả cho anh .
Hắn cương quyết nói , thật sự hắn biết thứ hắn tìm kiếm cả đời đang ở trước mặt rồi .
- Bá đạo !
Nhoẻn miệng cười vùi đầu vào иgự¢ người đàn ông . Áy náy cùng người cũ đã không còn , vậy thì cô lựa chọn làm theo những điều trái tim mình mách bảo .
Một bức tranh đẹp đẽ được thêu dệt và kéo dài từ thời khắc đó đến về sau ...
Hết
Đọc thêm ~> Truyện của tác giả Trần Dục Sâm
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc