Chú À! Rốt Cuộc Anh Nghĩ Gì Vậy? - Chương 07

Tác giả: Trần Dục Sâm

- Em sợ cái gì chứ ? Ngày mai tôi mang người sang đây hỏi cưới em có được không ? Em muốn có thứ gì , tôi đều cho em cả .
Phí Ngạc xoa đầu cô bé , hắn biết hắn yêu rồi .
- Không được ! Tuyệt đối không được
Cô chống tay lên trước иgự¢ hắn , ngăn cản nụ hôn sắp rơi xuống môi một lần nữa .
- Tại sao lại không được ? Chẳng lẽ em không muốn gả cho tôi ?
Hắn nheo mắt , giống như chim ưng đang sắp sửa sà xuống chụp lấy con mồi vào móng vuốt của mình .
- Không ! Tôi không phải ... Báo chí những ngày gần đây đều đưa tin rầm rộ vào buổi đính hôn sắp tới của tôi và Thiên Nam . Chẳng lẽ chú muốn tôi trơ mắt đứng nhìn gia đình tôi trở thành trò cười của giới thượng lưu sao ? Mà mọi chuyện đều xuất phát từ con gái duy nhất của họ .
Đôi mắt sâu hút của người đàn ông liền thoáng nghĩ ngợi . Hắn gật đầu dịu dàng nói .
- Được ! Lỗi đều từ tôi mà ra , tôi cho em thời gian ba tháng cắt đứt quan hệ với thằng nhóc đó . Cũng là dịu đi tất cả những tin tức kia , sau ba tháng dù muốn hay không em cũng phải làm Phí phu nhân .
Cô cụp đôi mắt lại , sầu não phủ kín cả người . Cô thực sự cảm thấy vô cùng có lỗi với Thiên Nam ... Anh đã thật lòng với cô từ lâu như vậy , trong phút giây cô đã chấp nhận buông bỏ rồi . Thì người này lại bá đạo ép buộc cô phải ở bên hắn .
- Muốn hay không là quyền của tôi ? Chú nghĩ tôi sẽ giống như trước đây , chú nói cái gì đầu răm rắp nghe theo sao ?
- Đã là người phụ nữ của tôi rồi , em còn dám bướng bỉnh ? Nhưng không sao , tôi cho phép em bướng bỉnh với tôi cả đời . Cả đời này tôi đều sẽ chiều chuộng em .
Phí Ngạc cúi đầu vùi vào cổ cô , nụ hôn của hắn dần trở nên nóng bỏng . Thiên Thanh lại mất tự nhiên nhanh chóng né đi .
Điều này khiến hắn không vui tí nào . Hắn liền cong moi cười bất lương .
- Ngay cả hôn em cũng không cho tôi , xem ra sự nhân nhượng của tôi đều chả đáng là gì .
Hắn cười nói tiếp
- Em biết không ? Tôi đột nhiên cảm thấy đêm hôm qua tôi đã làm chuyện rất có lỗi , sẵn tiện bây giờ tôi đang ở Thiên gia . Tôi có thể đợi để lát nữa xuống dưới thú tội với người anh em của mình .
Hắn làm bộ dáng muốn sửa sang lại quần áo mà quay người đi . Liền khiến cho cô gái sợ xanh mặt , nhanh chóng bật dậy giữ lấy hắn .
- Đừng mà ! Không được
- Em không muốn tôi rời khỏi , vậy thì làm gì đó giữ tôi lại đi .
Hắn ngồi sát bên mép giường dùng nụ cười vô cùng không đứng đắn mà nói chuyện với cô .
- Tôi phải làm gì chú mới không nói với ba mẹ ?
Phí Ngạc cong môi chỉ chỉ vào một bên má , xem ra sau này hắn phải vậy dỗ mèo nhỏ nhiều hơn . Để cô vĩnh viễn cũng không dám có ý định rời khỏi hắn nữa .
Thiên Thanh xấu hổ đỏ mặt , hơi nhướn người lên định chạm môi vào chỗ hắn đang hướng dẫn .
Ngay khi cô sắp hôn vào má hắn , Phí Ngạc đột ngột xoay mặt . Điểm dừng liền chạm vào môi , hắn choàng tay ra phía sau kéo cô sát vào người . Cúi đầu ngậm lấy đôi môi đẹp đẽ mà mυ"ŧ .
- Ưm ...
Đầu của cô giống như nổ một tiếng , nếu như là bất kỳ người đàn ông nào khác . Miệng của cô sẽ dùng sức cắn ૮ɦếƭ hắn ta , tay cô sẽ không yên phận mà đập phá . Nhưng ở trước mặt là hắn , người đàn ông mà từ khi nhỏ cô đã đem lòng yêu thầm .
Cả người cô liền mất hết sức chống cự mềm nhũn ra , chìm đắm trong nụ hôn của hắn .
Phí Ngạc đưa lưỡi vào khoan miệng người con gái dây dưa , nụ hôn của hắn vô cùng bá đạo và mạnh mẽ . Bàn tay không yên phận luồn vào áo ngủ mỏng manh của Thiên Thanh . Du͙© vọиɠ vào đêm qua liền bị cô khơi gợi thức tỉnh .
Hắn đè cô gái xuống giường , lấy thân mình áp lên . Ý muốn cởϊ qυầи áo , nhưng Thiên Thanh lại kịp thời ngăn lại hành động của hắn .
Bị từ chối , nụ hôn của Phí Ngạc lại càng cuồng nhiệt hơn , giống nhưng muốn cắn phá môi cô để trừng phạt .
Tiếng mở cửa " cạch " vang lên phá tan bầu không khí nóng bức . Tách cafe và ly sữa nóng trên tay mẹ cô rơi xuống đất vỡ tan tành .
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc