Chú À, Em Yêu Anh! - Chương 07

Tác giả: Phờ Hương

- Huhu… chú sợ ma.
Tôi tròn mắt. Ủa sợ ma sao? Chú dần nát mấy bọn bắt cóc còn không ghê tay, giờ lại nói sợ ma? Có phải xạo quá rồi không?
- Ưm… sợ lắm, hôm nay cho chú ngủ cùng đi, hic.
Chú ôm chặt tôi hơn, khuôn mặt dụi vào vai tôi sụt sịt. Trời trời, thương quá thương quá, đúng là nỗi khổ của người sợ ma mà. Thật đáng thương quá đi.
- Au au au đau, em làm gì vậy? Đồ biến thái.
Tôi nhếch môi khinh bỉ, bàn tay tiếp tục thản nhiên véo иgự¢ chú đến khi “nước mắt thật” của chú chảy ra mới thôi. Tưởng tôi không biết chú lấy thuốc nhỏ mắt nhỏ vào để dàn dựng hậu trường giả à? Với cả không lẽ từ trước đến giờ chú không ngủ chắc?
- Thôi khuya rồi, chú đừng quấy nữa, chú về phòng đi để cháu còn ngủ.
- Không.
Tôi chưa kịp phản ứng gì thì chú đã bay thẳng lên giường, chùm chăn kín mít. Khuôn mặt ranh mãnh, thách thức nhìn tôi. Dù tôi có khuyên ngăn, dọa nạt đến cỡ nào chú cũng không rời khỏi giường. Má nó, đồ vô liêm sỉ.
Xí, tưởng tôi không có cách chắc? Tôi sẽ ra ngoài phòng khách ngủ, kệ mẹ chú ở đây. Những tưởng tôi đã thoát khỏi chú, nhưng không, chú ta đã khóa cửa. Quay ra nhìn người nằm trên giường kia, đang nhàn nhã cầm chiếc chìa khóa phòng dơ lên nhìn tôi cười đểu…
[…]
Tôi mơ màng mở mắt, ngớ người nhìn chú đang ôm tôi nằm bên cạnh. Ngẩng mặt lên thì… OMG, là em gái của chú?? Cô ấy đang chỉ tay vào mặt tôi, hốt hoảng thốt lên.
- Cô… cô… sao anh tôi lại ngủ với cô hả? Anh ấy còn… không mặc áo nữa?
Tôi trợn mắt, quay đầu nhìn kĩ lại. Ôi trời ới, không mặc áo thật này. Rõ ràng hôm qua tôi đã miễn cưỡng lên giường, dùng gối dài chắn giữa, lúc đó quần áo chú cũng rất chỉnh tề mà?
- Cô… mẹ kiếp, quần cô đâu rồi?
Tôi nhìn xuống dưới. Á!! Quần tôi đâu, sao chỉ còn mỗi… ҨЦầЛ ŁóŤ thế này?
- Hôm qua hai người đã ℓàм тìин với nhau rồi đúng chứ?
Em gái chú híp mắt nhìn tôi. Tôi liền giật mình, lắc đầu nguầy nguậy. Không phải, chắc chắn tôi đã bị gài rồi.
- Chuyện gì mà ồn ào vậy?
- Chú… chú nói gì đi chứ? Hôm qua… hôm qua…
Thấy chú tỉnh dậy, tôi liền quay qua lay vai chú. Giục chú giải thích.
- À… hôm qua không phải em đã chuốc thuốc rồi bế chú lên
giường ăn sạch sao?
Chú nghiêng đầu, ngây thơ nhìn tôi. A, ૮ɦếƭ rồi, đồ lừa đảo. Huhu, tôi bị gài thật rồi, chuốc thuốc gì chứ? Ăn sạch gì chứ? Đồ dối trá vô liêm sỉ. Tôi nuốt nước mắt vào trong, quay qua em gái chú, vô tội lên tiếng.
- Hic, thật sự không phải mà…
- Tôi không cần biết, cô phải chịu trách nhiệm với anh trai tôi. Ngày kia… Cưới!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc