- No no no, chỉ một lời xin lỗi của em thôi cũng không thể bù đắp được những tổn thương mà em gây ra cho chú... Chi bằng… dùng đôi tay ngọc ngà này của em vuốt ve thân thể chú nhé?
[…]
- Ưm… a… đúng rồi đó a… chỗ đó ưm… mạnh nữa lên đi… ưm… em mạnh tay nữa lên nào, vuốt nó xuống a a…
- Má nó, chú không thể câm mồm được à??
Tôi đỏ mặt hét lên, nhìn tấm lưng cường tráng trước mặt hận không thể cào cho nát bét.
- Chỉ là đấm lưng, tẩm quất cho chú thôi có nhất thiết phải rên lên như thế không chứ?
- Hửm? Em không thích sao?
Ai đó mặt dày quay lại, cắn môi, liếc mắt gợi cảm nhìn tôi. Hứ, tưởng vậy là quyến rũ hả? Tưởng vậy là đẹp đẽ sao? Tưởng sẽ làm rung động được lòng tôi chắc? Ừ đúng rồi đó, tôi chính thức bị hấp dẫn mất rồi. A, tôi không muốn phạm tội ૮ưỡɳɠ ɓứ૮ đâu.
Lặng lẽ nuốt nước bọt cái ực, tầm mắt tôi di chuyển xuống vùng cơ bụng săn chắc kia. Đã bảo là mặc áo vô rồi mà chú cứ cởi ra. Giờ thì sao chứ? Thản nhiên khoe múi bụng thế này có ૮ɦếƭ tôi không?
- Sao em cứ nhìn chằm chằm vào cơ thể của chú thế? Thích hả? Muốn sờ thử không?
- Có… à không, chú bị ảo hả?
Tôi giật mình, suýt thì bị dụ vào hang sói. Nhanh chóng ngồi dậy, đỏ mặt chạy biến vào phòng tắm. Tôi và chú cũng mới gặp nhau chưa đầy một ngày mà đã thân quen như vậy rồi. Liệu đây có được xem là duyên số không?
[…]
Cốc cốc.
Tôi mơ màng tỉnh dậy khi nghe thấy tiếng gõ bên ngoài. Sau khi kiểm tra lại người và ăn một chút cháo, tôi đã ngủ thi*p đi. Bây giờ đã 11 giờ đêm rồi, không biết ai lại làm phiền vào giờ này? Liệu có phải chú không?
Lặng lẽ đi xuống giường, tôi mở cửa ra, thân hình to lớn, cao ráo, mặc bộ đồ ngủ màu xám đập vào mắt tôi. Là chú. Trên tay chú còn ôm chiếc gối to đùng, tóc có chút rối, khuôn mặt biểu tình dữ dội khiến vẻ ngoài của chú lộ rõ ra lười biếng, hoang dã lạ thường.
- Chú… sao vậy?
Tôi nhíu mày, đôi mắt sắc bén của chú trông thật uể oải, lại còn ươn ướt nữa. Bất chợt chú lao vào phòng tôi, đóng sầm cửa lại. Ôm tôi chặt đến muốn nghẹt thở.
- Cho chú ngủ cùng với nhé?
Chú trầm giọng lên tiếng. A, sao cái giọng nghe nó dễ thương thế cơ chứ. Nhưng tuyệt đối, tôi không bị cám dỗ, không được dễ dãi.
- Tại sao? Chú có phòng mà?
- Huhu… chú sợ ma.