Chú À, Em Yêu Anh! - Chương 04

Tác giả: Phờ Hương

- Nhìn mặt chú đây thiếu tiền lắm à? Thứ chú cần là em đó.
Tôi trợn mắt. Không thể được, nếu tôi đi theo chú thì con đường tìm hung thủ Gi*t mẹ tôi càng xa mất. Với cả, tôi cũng không muốn đi theo chú ấy. Nhưng chú cũng đã cứu tôi, chẳng lẽ tôi lại lật lọng sao?
- Nào, hết thời gian suy nghĩ rồi. Em muốn thế nào đây?
Tôi cúi đầu, lí nhí từ chối. Tôi không biết biểu cảm chú thế nào nhưng tôi cảm nhận được một luồng sát khí đang phóng vào người tôi.
- Chú đã cứu em đó? Căn bản là em không có quyền lựa chọn. Với cả điều kiện này chỉ có lợi cho em mà thôi. Em không có nơi nương tựa, tôi sẵn sàng trở thành nơi nương tựa cho em.
Giọng nói ấm áp, hiền dịu của chú đã chính thức làm lòng tôi rung động. Giờ đây, tôi cảm tưởng như chú chính là một thiên sứ mà ông trời đã ban xuống cho tôi, cho một con người cô quạnh giữa dòng người hẻo lánh, đầy tàn nhẫn này…
[…]
Trước mặt tôi là ngôi biệt thự tráng lệ, cao sang. Chú nắm tay tôi dắt vào đại sảnh. Một sải chân dài của chú bằng hẳn mấy bước đi của tôi nên tôi phải cố chạy mới theo chú được.
- Anh yêu à, cô bé này là ai vậy?
- Người lạ thôi.
Lòng tôi đang rộn ràng cho đến khi âm thanh của người phụ nữ ấy vang lên cùng giọng điệu lạnh nhạt như không quen biết của chú mặc dù chú vẫn đang nắm chặt tay tôi. Tôi sững sờ. Không đúng, chú lúc ở nhà hoang với bây giờ là hai con người khác nhau hoàn toàn. Ha, thật hụt hẫng, ấy thế mà tôi vẫn cứ tin sái cổ những lời hứa hẹn đường mật của chú mà quên mất rằng chú đã có bạn gái rồi.
- Em làm gì mà thẫn thờ vậy? Có nghe chú nói không?
Tôi bừng tỉnh thoát ra khỏi dòng suy nghĩ hỗn độn. Đảo mắt nhìn quanh và chợt nhận ra tôi đang ngồi trên chiếc giường rộng lớn, căn phòng xa hoa lạ hoắc đập vào mắt tôi. Nhà giàu có khác, căn phòng này có khi bằng cả căn nhà của tôi cũng nên.
- Để tôi ϲởí áօ em ra xem có bị thương ở đâu không?
Chú vỗ nhẹ vào đầu tôi. Lòng tôi chợt căng thẳng, rộn rã lạ thường. Nhưng bỗng tôi chợt nhận ra, chú đã có bạn gái. Tôi không thể nhận sự quan tâm của chú ấy được, như thế tôi chẳng khác nào tiểu tam cả.
- Dạ thôi ạ, cháu… cháu tự cởi được.
- Vậy em cởi đi để chú kiểm tra.
A, lại là giọng điệu dịu dàng ấy. Khi chỉ có hai người chú mới ấm áp với tôi như này, còn có người khác thì trở nên xa cách. Chả khác nào là đôi tình nhân đang lén lút vụng trộm với nhau cả. Tôi mím môi, lắc nhẹ đầu từ chối.
- Có gì phải ngại chứ? Cứ cởi đi để chú kiểm tra.
- Cháu đã bảo là cháu tự làm được mà?? Chú nói ít thôi, cũng bớt tỏ ra thân thiện đi, thân thiện thì thân cho chót chứ đừng có cái kiểu lật bánh tráng như vậy. Cút về mà quan tâm bạn gái chú ấy!!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc