Vị này trưởng bối vẫn không quen nhìn Hồng Hưng Nhiên tính tình mềm mỏng yếu yếu kém kém, ông ta vừa mắt vĩnh viễn là Hồng Tinh Huy kia tính tình hung hãn bá đạo.
Nguyên lão khác cũng nhao nhao phụ họa: "Đúng vậy, Hưng Nhiên cậu nên cho chúng tôi một lời giải thích rõ ràng. Mấy trăm nhân viên, sao có thể nói từ chức liền từ chức rồi."
Hồng Hưng Nhiên ngồi ở trên chủ vị, thần sắc bình tĩnh, cũng không có bởi vì các trưởng bối chỉ trích mà có bất luận cái biểu cảm khẩn trương gì.
Anh ta nhận được tin tức đương nhiên muốn so với những thứ trưởng bối sống an nhàn sung sướng kia nhanh hơn rất nhiều. Tuy mới vừa nhận được tin tức thời điểm anh ta quả thật cực kỳ chấn kinh, nhưng chấn kinh qua đi liền lãnh yên tĩnh trở lại.
Không cần nghĩ đều biết, chuyện này với ai có quan hệ.
"Đã cho người ta đi điều tra, nên là lập tức sẽ có kết quả." Hồng Hưng Nhiên nhàn nhạt nói.
Nhóm người nguyên lão đương nhiên hẳn không thỏa mãn với đáp án như vậy, đang muốn phát biểu ý kiến, thư ký Hồng Hưng Nhiên thở hồng hộc chạy tiến vào.
"Tổng giám đốc, đã có tin tức rồi." Thư ký chạy vào, nhìn đến nhiều trưởng bối như vậy đã từng ở trên đường khiến người nghe tin đã sợ mất mật đang ở đây, trong lòng cũng có chút khi*p sợ cực kỳ.
Nhưng anh ta rất nhanh liền trấn định lại, đi đến trước mặt, đối với Hồng Hưng Nhiên, cũng là đối với mọi người trong thư phòng nói: "Tôi hỏi tất cả nhân viên từ chức, bọn họ đồng loạt nhất trí, nói sợ hãi hành vi của Nhị thiếu gia, cho nên không dám tiếp tục ở trong công ty."
"Bọn họ thật sự nói như vậy?" Vị trưởng bối đứng đầu hơn sáu mươi tuổi kia tức giận đến roạt một phen đứng lên, "Nói năng bậy bạ. Tinh Huy chẳng qua là một phó tổng, trong công ty ra quyết định cũng không phải nói, bọn họ e ngại cái gì rồi hả?"
Hồng Hưng Nhiên nhìn thoáng qua thư ký, nhàn nhạt nói: "Đem chân tướng mọi chuyện nói cho các vị chú bác ở đây rõ."
Thư ký gật đầu, tiếp tục nói: "Nhóm người nhân viên đó quả thật là nói như thế này. Nhưng tôi cũng xâm nhập điều tra một phen, phát hiện chuyện riêng tư của bọn họ bị tiết lộ ra ngoài rồi. Người uy Hi*p bọn họ nói, nếu bọn họ không chịu từ chức, sẽ biến thành Hồng nhị thiếu thứ hai."
"Chuyện này nhất định là Tần Phong bọn họ làm!" Nhóm người nguyên lão một giận khí vô cùng.
Hiện tại chuyện này, đã không phải chuyện Hồng Tinh Huy một người, đã là đang khiêu chiến uy nghiêm tất cả Hồng gia bọn họ.
"Các vị chú bác an tâm một chút chớ vội nóng nảy. Kỳ thật có kết quả này, mọi người nên là sớm đã có chuẩn bị tâm lý." Mới là Hồng Hưng Nhiên lạnh nhạt mở miệng, "Trước tôi đã đem quan hệ lợi hại của chuyện này cùng mọi người nói qua, hiện giờ chẳng qua là để cho nhân viên tạm rời cương vị công tác. Nhân viên không có, chúng ta còn có thể tiếp tục tìm. Nhưng nếu tiếp tục cùng bọn họ đối nghịch, lại vẫn sẽ xảy ra chuyện gì, thì không thể nói trước được rồi."
"Này..." Vài vị sắc mặt dễ chịu lập tức liền thay đổi.
Hồng Hưng Nhiên trước tìm đến bọn họ thời điểm, đúng là đã nói Tần Phong cùng Bùi Dịch tính tình. Giống như âm thầm uy Hi*p tất cả nhân viên tạm rời cương vị công tác, quả thật là bọn họ làm được.
Nếu tiếp tục nháo nữa, đến lúc đó để cho Hồng gia trở thành cái Hỗ gia thứ hai...
"Lấy thực lực hiện tại của Hợp Hán Kiến Nghiệp, muốn hủy một cái Hồng gia, vẫn lại là có thể." Hồng Hưng Nhiên đúng lúc bỏ thêm nắm lửa.
Một vị nguyên lão tức giận nói: "Bọn họ muốn hủy diệt Hồng gia, chính mình cũng không khá hơn chút nào."
Hồng Hưng Nhiên thanh âm vẫn như cũ nhàn nhạt: "Bọn họ cũng không phải lần đầu tiên làm loại chuyện này. Hai bên dù tổn hại như thế nào, bọn họ lập tức có thể khôi phục nguyên khí."
Mọi người trầm mặc rồi.
Hồng Hưng Nhiên nói không sai. Lúc trước Bùi Dịch dùng chính mình cùng toàn bộ cản nghiêp cùng Hỗ gia đối kháng, gần như đến chỗ hai bàn tay trắng. Nhưng về sau thế nào? Ngắn ngủn năm năm thời gian, thực lực của bọn họ cơ hồ so với lúc trước càng tiến một bước.
Nhưng Hồng gia còn có thể bò dậy hay không? Mọi người trong lòng đều không nắm chắc.
Mà toàn bộ quá trình, Hồng Hưng Nhiên vĩnh viễn là một bộ dạng chắc chắn thắng lợi không nóng không lạnh, để cho các vị trưởng bối trong lòng đều đã nhiều hơn một phần lo lắng.
Bọn họ biết, nghe theo lời Hồng Hưng Nhiên nói, mới có thể để cho Hồng gia vượt qua nguy cơ lần này. Chứ không phải lại tiếp tục bảo vệ Hồng Tinh Huy.
Đến lúc này, các vị trưởng bối mới xem như triệt để đứng về phía Hồng Hưng Nhiên bên này.
"Vậy Tinh Huy làm sao bây giờ? Hưng Nhiên, cậu cũng biết quy củ Hồng gia. Nó là em trai ruột của cậu." Vị Đại Gia Trưởng hơn sáu mươi tuổi vị kia nói.
Hồng Hưng Nhiên thanh âm vẫn như cũ nhàn nhạt: "Nếu nó không phải em trai ruột của tôi, hiện tại đã không phải người của Hồng gia."
Anh ta quay đầu nhìn về phía mọi người, nói: "Các vị chú bác, người Hồng gia ta hẳn không tự Gi*t lẫn nhau. Bất luận như thế nào, tôi đều sẽ bảo toàn nó."
"Như vậy là tốt rồi." Vài vị nguyên lão nhẹ nhàng thở ra.
"Nó hiện tại triệu tập đám anh em, phỏng chừng muốn gây chuyện ồn ào. Cậu để ý rồi giải quyết đi." Vài vị nguyên lão nói xong tiện đứng lên, nhao nhao rời khỏi thư phòng.
Hồng Hưng Nhiên cung kính đưa bọn họ từng người tiễn ra ngoài, cùng trở về thư phòng, để cho thư ký đóng cửa lại.
Anh ta nhìn thư ký hỏi: "Rốt cuộc sao lại thế này?"
Thư ký nói: "Hẳn là những ong mật kia gây ra vấn đề với máy mọc. Tôi đã điều tra rõ ràng, đó là phát minh của Nhị thiếu gia Bùi gia Bùi Tĩnh, chẳng những có thể phát ra mùi kích thích, đồng thời cũng có một loại máy thu thập tin tức."
"Chúng nó thu thập thông tin trong máy tính cùng điện thoại của nhóm người nhân viên, cho nên..." Thư ký dừng một chút, khó xử nói, "Dạo này, ai không có cái bí mật. Bọn họ nắm giữ bí mật riêng tư của nhân viên, sau đó buộc nhân viên từ chức."
Bí thư nói tới chỗ này, thay những nhân viên kia cầu xin nói: "Tổng giám đốc, bọn họ có thể là thấy hiện tại chúng ta hai bên nhiệt náo lợi hại như thế, cho nên không dám đứng ở nơi thị phi này, người..."
"Tôi hiểu được." Hồng Hưng Nhiên nhàn nhạt nói, "Coi như công ty xa thải bọn họ, phát cho bọn họ hai tháng tiền lương làm bồi thường. Qua một thời gian ngắn, bọn họ nếu còn nguyện ý đi làm, Hồng thị vẫn như cũ hoan nghênh bọn họ."
"Tổng giám đốc!" Thư ký một người đàn ông, hốc mắt liền đỏ, cực chân thành nói, "Tôi thay bọn họ cám ơn tổng giám đốc."
Thư ký như anh ta bình thường cùng nhân viên trong công ty tiếp xúc thường xuyên, đương nhiên cũng là có cảm tình. Nhưng Hồng gia trước kia dù sao cũng là trong hắc đạo, phong cách làm việc luôn luôn ngoan độc. Nếu lần này là Hồng gia ở đây, phỏng chừng những nhân viên từ chức này đều sẽ không đạt được kết cục tốt. May mà Hồng Hưng Nhiên phong cách làm việc trước giờ hoàn toàn khác.
Nhưng bọn họ không có buông lỏng một hơi, liền nhận được tin tức của Hồng Tinh Huy.
"Tổng giám đốc, nhị thiếu vừa rồi ra lệnh, để cho các anh em tiến đến gần Bùi gia, sợ là thật sự muốn động thủ rồi." Thư ký sốt ruột nói.
Hồng Hưng Nhiên sắc mặt cũng là trầm xuống, nhưng cũng không phải bởi vì sốt ruột, mà là chỉ tiếc rèn sắt không thành thép: "Nó vẫn lại là không nghe khuyên bảo!"
"Chúng ta đây..."
"Để nó đi thôi." Hồng Hưng Nhiên mệt mỏi nói.
"Nhưng mà... Nếu lỡ nháo ra chuyện..."
"Tôi đều có sắp xếp." Hồng Hưng Nhiên cắt ngang lời thư ký nói, "Cậu ra ngoài đi, tôi nghĩ muốn yên tĩnh một hồi."
Thư ký thấy thế cũng không dám lại nói nhiều, xoay người đi ra ngoài.
"Đợi một chút." Hồng Hưng Nhiên bỗng nhiên gọi lại anh ta, "Trước trấn an các vị chú bác bên kia."
Vâng ạ thư ký gật đầu, nhẹ nhàng kéo lại cửa.
Mà lúc này, Hồng Tinh Huy cái người giận dữ công tâm còn kém giận sôi lên, đã mang theo người tới gần Bùi gia.
"Các người hai nhà ở bên cạnh nhau, thật đúng là bớt việc rồi." Hồng Tinh Huy nhìn về phía trước tòa kiến trúc cách mấy trăm mét như ẩn như hiện, cười gằn.
"Mọi người đến đông đủ chưa?" Hồng Tinh Huy quay đầu nhìn một phen, sắc mặt liền trầm xuống, "Như thế nào đến đây chỉ cói vài người như vậy?"
Nơi này mới trên trăm người, từ đầu không đủ!
"Nhị thiếu, tôi đã thông báo xuống, bọn họ nên là lập tức sẽ đến đây." Một tiểu Đường chủ thật cẩn thận cười theo, trong lòng lại đang run.
Chủ tử muốn ૮ɦếƭ bọn hắn không dám không theo. Nhưng mà người nào cũng biết hôm nay muốn đối mặt là ai, một cái nháo không tốt, kia đúng là muốn tai nạn ૮ɦếƭ người.