"Trông chừng em?" Trong phòng bệnh vang lên một trận cười lạnh, Hồng Tinh Huy đứng lên, nghiêng đầu nhìn anh trai ruột của chính mình, như là đang nhìn một truyện cười, "Như thế nào, anh vẫn còn hạn chế tự do của em? Vậy mà cùng đối thủ hợp tác, anh không sợ những Lão già trong nhà đó biết anh tạo phản?"
Hồng Hưng Nhiên vẻ mặt vẫn như cũ nhàn nhạt, không chút nào nổi giận: "Bọn họ sẽ không biết."
Hồng Tinh Huy sắc mặt lập tức khó xem: "Nếu anh cố ý muốn ngăn cản em, em sẽ làm cho bọn họ biết."
Hồng Hưng Nhiên nhàn nhạt nói: "Bọn họ hẳn không tin tưởng em."
"Anh!" Hồng Tinh Huy giận vô cùng.
Từ nhỏ đến lớn, người anh trai này của hắn giống như là người không cáu kỉnh một dạng. Bất luận người khác phá rối anh như thế nào, anh đều sẽ không có phản ứng.
Cha của bọn họ Hồng gia liền vẫn không thích tính cách của đứa con lớn này. Dưới cái tình huống gì đều đã không nóng không lạnh, môt chút huyết khí đều không có.
Hồng Tinh Huy nhìn anh trai của chính mình, mày nhịn không được nhíu lại.
Bắt đầu từ khi nào thì, người anh trai trong ấn tượng của hắn vẫn không tranh sự đời có đôi khi thậm chí có phần bất lực, trở nên cường thế rồi như vậy?
"Anh cũng biết anh ngăn không được em, chuyện em muốn làm, liền tính cha đến đây, cũng không cách nào ngăn cản." Hồng Tinh Huy lạnh giọng nói.
Hồng Hưng Nhiên vẻ mặt vẫn như cũ cực kỳ nhạt, âm thanh cũng nhàn nhạt: "Anh đã nói, nhiệm vụ của anh là trông chừng em. Anh sớm liền biết, anh ngăn cản không được em."
"Đây chẳng lẽ không đúng một cái ý tứ?" Hồng Tinh Huy nhíu mày, không nói gì.
Hồng Hưng Nhiên nhìn một phen đồng hồ, nói: "Đã giúp em làm thủ tục xuất viện. Em trở về chính nhà em nơi đó, vẫn lại là về trong nhà?"
Hồng Tinh Huy cảm thấy càng thêm kỳ quái, cảnh giác nhìn anh ta một cái, đi đến ngăn tủ bên cạnh bắt đầu thay quần áo.
Hồng Hưng Nhiên tiếp tục nói: "Vị Lý tiểu thư kia em tính toán xử trí như thế nào?"
Hồng Tinh Huy suy nghĩ vài giây mới nhớ tới anh ta nói tới ai, sắc mặt lúc này lạnh xuống: "Người phụ nữ kia, em hẳn không dễ dàng buông tha cô ta."
Nếu không phải Lý Hinh Nhi biết không báo, hắn làm sao có thể mất mặt lớn như vậy!
"Vậy anh để cho người ta dẫn đưa cô ta đến căn hộ của em." Hồng Hưng Nhiên nói xong, liền hướng tới phòng bệnh bên ngoài đi đến.
Hồng Tinh Huy hôm nay chịu lớn khuất nhục như vậy, dù sao cũng phải tìm một chỗ phát tiết. Mà Lý Hinh Nhi chính là nơi để hắn phát tiết ra.
Hồng Hưng Nhiên ánh mắt ôn hòa, vẻ mặt lạnh nhạt, một chút đều đã không giống như là người làm chuyện gì không đúng.
Người của Hồng gia, làm có người lại thiện lương như thế. Hồng Hưng Nhiên anh tới cùng là con nối dòng Hồng gia.
Hồng Tinh Huy rất nhanh cũng rời khỏi bệnh viện, thẳng đến căn hộ của chính mình.
Kìm nén tức giận lớn như vậy, hắn tạm thời chẳng muốn nghĩ đi tìm Ôn Ngọc gây hấn, chỉ nghĩ muốn hung hăng phát tiết.
Ngày hôm sau, đầu đề giới giải trí tuôn ra tin tức kinh người. Lý Hinh Nhi lại lên đầu đề.
"Tiếp viên hộp đêm?" Ôn Ngọc nhìn đến tin tức thời điểm, đang ngồi ở trong phòng ăn cùng Tần Phong cùng ăn cơm, nhìn đến mẩu tin tức này, khẩn trương chạy đến bên người Tần Phong ngồi xuống, đưa cho anh xem.
"Lý tiểu thư này cũng quá đáng thương đi, em đã nhắc nhở qua cô ta, như thế nào vẫn lại là cùng Hồng Tinh Huy cùng một chỗ a." Ôn Ngọc một bên cắn bánh bao, một bên nhìn chăm chú di động, vẻ mặt đồng tình.
Tần Phong chỉ chăm chú nhìn, mặt liền xụ xuống. Anh rút đi điện thoại, ném sang trên bàn, lạnh giọng nói: "Ăn cơm thời điểm người nào cho em xem điện thoại?"
Ôn Ngọc một trăm oan uổng: "Em trước khi ăn cơm đã xem rồi."
Tần Phong:...
Ôn Ngọc nói xong còn muốn cầm lên xem, bị Tần Phong lập tức bắt được: "Về sau không có việc gì không được xem những thứ linh tinh này."
Lý Hinh Nhi bị chụp ảnh chụp đều là áo rách quần manh làm trò vui cho thiên hạ, cái người phụ nữ ngốc này nhìn cũng không sợ đau mắt hột.
Mà Ôn Ngọc từ đầu liền không nghĩ nhiều, cô chỉ là thuần túy Bát Quái. Thấy Tần Phong không vui, cô lúc này liền ổn định lại, cúi đầu yên lặng gặm bánh bao.
Chỉ là ăn không một hồi, điện thoại liền vang rồi.
"Đây cũng không liên quan tới em." Ôn Ngọc lúc này hưng phấn mà cầm lấy điện thoại, vẻ mặt đắc ý. Chỉ là cầm lấy điện thoại vừa thấy người gọi đến khi đó, liền không cầm nổi máy rồi.
Là Hồng Tinh Huy gọi tới.
"Xoạch..." Cô cúp điện thoại, điện thoại để lại trên mặt bàn, làm không có nghe đến.
Nhưng Hồng Tinh Huy đâu nào sẽ dễ dàng buông tha như vậy, không được một lát điện thoại lại gọi tới rồi.
Tần Phong sắc mặt trầm xuống, không cần nghĩ đều đã biết là chuyện gì xảy ra, đen mặt cầm lấy điện thoại.
Ôn Ngọc vụng trộm nhìn anh, có chút lo lắng.
"Không có việc gì." Tần Phong gật gật đầu, nhận cuộc gọi.
"Bảo bối..."
"Anh quá buôn nôn rồi." Tần Phong lạnh giọng cắt ngang lời Hồng Tinh Huy nói.
Hồng Tinh Huy sửng sốt một phen, âm thanh nhất thời lạnh xuống: "Để cho Ôn Ngọc nghe điện thoại."
"Anh không tư cách nói chuyện với cô ấy." Tần Phong lãnh đạm nói.
Hồng Tinh Huy cười lạnh: "Anh cho là như vậy tôi liền liên hệ không được cô ấy rồi hả? Tần Phong anh đủ gan, vậy mà có thể lừa tnăm năm, anh là rất lợi hại. Hiện tại, tôi sẽ đem năm năm qua cả vốn lẫn lời hoàn trả cho các người!"
Hồng Tinh Huy làm cho người ta triệt để tra qua tất cả tung tích Ôn Ngọc vài năm nay, thế mới biết bọn họ vẫn bị Tần Phong qua mặt. Trước là không có nghĩ tới phương diện này, hiện tại nghĩ tới, chỉ cảm thấy phổi đều phải tức điên rồi.
Tần Phong nhàn nhạt nói: "Mỗi người có suy nghĩ riêng của mình, anh nghĩ muốn làm như thế nào, tôi ngăn không được anh. Tôi nghĩ muốn làm như thế nào, anh cũng như vậy ngăn không được."
"Tôi không muốn nói lời vô nghĩa với anh, tôi muốn gặp Ôn Ngọc." Hồng Tinh Huy nói xong, âm thanh so với vừa rồi lạnh hơn vài phần, "Nếu anh không nghĩ muốn nhìn đến tin tức gây bất lợi cho cô ấy mà nói, để cho cô ấy gặp tôi."
Tần Phong không cần suy nghĩ liền cự tuyệt: "Cô ấy hẳn không gặp anh!"
Nói xong, bụp liền cúp điện thoại.
Ôn Ngọc thật cẩn thận nhìn anh: "Hắn nói như thế nào?"
Tần Phong vỗ vỗ đầu cô, an ủi: "Không cần sợ."
Anh dừng một chút, hỏi: "Em có chuyện bất lợi gì bị hắn biết hay không?"
Ôn Ngọc nhíu mày nghĩ nghĩ, chậm rãi lắc đầu: "Em không rõ ràng lắm."
Cô đối với Hồng Tinh Huy tuyệt đối không có bất luận cái tâm tư gì, chán ghét hắn còn không kịp, nhưng Hồng Tinh Huy đã làm cái gì, cô lại không biết.
Tần Phong biết hỏi cũng hỏi không được gì, hôn lên trán của cô một cái nói: "Không cần lo lắng, anh sẽ xử lý tốt. Khẩn trương ăn bữa sáng, ăn xong theo anh cùng đi công ty."
Ôn Ngọc con ngươi sáng lên: "Em có thể ra ngoài sao?"
Tần Phong trong lòng ấm áp: "Uh"m, hiện tại không cần trốn tránh hắn rồi. Nhưng mà bất luận ở đâu, khi nào em nhất định phải cùng với anh, biết không?"
"Ừ, anh yên tâm, em đi toilet đều đã cùng với anh." Ôn Ngọc thật sự nói, không chút nào cảm giác được chính mình vừa rồi nói lời này có vấn đề.
Tần Phong bật cười, thúc giục cô mau ăn cơm xong.
Từ hôm nay trở đi, anh muốn cho toàn bộ thế giới đều biết, Ôn Ngọc cùng với anh! Bất luận anh đi nơi nào, anh đều đã mang theo Ôn Ngọc.
Anh muốn cho cái tên luôn mơ ước người phụ nữ của anh kia hảo hảo nhìn xem, anh là như thế nào yêu thương người phụ nữ của chính mình! Người xưa có câu - - ân âи áι ái!
Chọc tức ૮ɦếƭ người nha!
Ăn xong bữa sáng, Tần Phong liền âm thầm để cho Hà Hạo Lâm đi thăm dò xem Hồng Tinh Huy rốt cuộc đang nắm thứ gì trong tay. Nhưng anh vẫn lại là xem nhẹ trình độ điên cuồng của Hồng Tinh Huy.
Buổi chiều thời điểm, đã có tin tức nổi bật trên các diễn đàn. Một viên đá làm gợn ngàn tầng sóng, tất cả giới truyền thông đều đã bùng nổ rồi.
"Chặn đứng toàn bộ thông tin với Ôn tiểu thư, không được để cho cô ấy biết một cái tin tức gì. Lập tức phái người đi xóa bỏ bài viết, truy tìm tất cả địa chỉ IP tung bài viết kia, đem những hình ảnh kia đều đã xóa bỏ hết cho tôi!" Tần Phong một bên hạ mệnh lệnh cho Hà Hạo Lâm, một bên hướng tới Ôn Ngọc trong phòng nghỉ chạy tới.
૮ɦếƭ tiệt, anh sớm nên nghĩ đến.
Hồng Tinh Huy cùng Ôn Ngọc tại khách sạn một đêm kia, lại để bác sĩ làm thụ tinh nhân tạo cho Ôn Ngọc. Rất có khả năng chụp qua những bức ảnh này!
Hiện tại, Hồng Tinh Huy vậy mà đem ảnh nude của Ôn Ngọc toàn bộ đều đã tung lên trên mạng!