"Anh ta vẫn đều lột cam cho em? Quả cam lột được trái lại không tệ, nhưng nho này..." Hỗ Sĩ Minh vốn muốn nói nho này bầy nhầy giống loại bất nhã nào đó, sợ ảnh hưởng đến khẩu vị Tô Thi Thi muốn ăn, yên lặng đem câu nói kế tiếp nuốt trở vào.
Tô Thi Thi nuốt xuống miếng cam trong miệng, hai mắt nhìn hắn, cúi đầu, miệng lớn ăn cam!
Cô cảm thấy được, cô vẫn lại là bảo trì trầm mặc là tốt hơn.
Hỗ Sĩ Minh cũng không giận, tiếp tục hỏi: "Em cùng Bùi Dịch ở nhà, sẽ quấn anh ta nói chuyện sao? Các người bình thường tán gẫu những gì?"
Tô Thi Thi tiếp tục ăn cam.
Hỗ Sĩ Minh thay đổi cái dáng ngồi, tựa vào ở trên ghế sofa, tiếp tục hỏi: "Em cùng anh ta bình thường cãi nhau sao? Anh ta có ăn Hi*p em hay không?"
Tô Thi Thi tiếp tục ăn cam, cái bình thứ nhất đã chỉ còn lại có một nửa.
Hỗ Sĩ Minh nói chuyện hưng trí rất cao, Tô Thi Thi không nói lời nào cũng không thèm để ý, tiếp tục hỏi: "Bình thường các người ở nhà người nào nấu cơm? Tôi nghe nói anh ta tài nghệ không phải rất tốt?"
Tô Thi Thi bỗng nhiên không muốn ăn cam, ngẩng đầu liếc mắt nhìn hắn: "Đi lấy cái thìa tới, không cần quá lớn."
Hỗ Sĩ Minh nhìn đến cô cầm lấy bình nho kia, yên lặng đứng lên, chỉ chốc lát đem một cái thìa bằng gốm sứ rất đẹp mắt đưa đến.
Tô Thi Thi tiếp nhận, nói một tiếng cám ơn, tiện bắt đầu múc nho ăn.
Hỗ Sĩ Minh nhìn cái thìa kia múc cái ngầy nhầy màu đỏ kia đưa đến trong miệng cô, mâu sắc mạnh tối sầm lại.
Vấn đề của hắn trở nên có chút không yên lòng.
"Tôi nghe nói Bùi Dịch cất rất nhiều đồ cổ, đại bộ phận bị en bán đi rồi hả?"
"Em cùng Nhậm Tiếu Vi quan hệ không tốt? Lúc em và mẹ anh ta cãi nhau, Bùi Dịch đứng về phía em hay vẫn lại là đứng về phía mẹ mình?"
"Em cùng Bùi Dịch..."
"Hỗ Sĩ Minh." Tô Thi Thi ngừng múc nho, xoắn xuýt nhìn hắn một cái, hỏi cực kỳ thật cẩn thận, "Anh... Có phải thật sự thích - - Bùi Dịch hay không? Hả?" Thiệt tui cũng nghĩ vậy